Nụ hôn vô cùng nồng nhiệt và thể cưỡng .
Giống như trận giông bão năm , đêm hè khi cùng cô đến Hậu Hải.
Anh gần như ngay lập tức cạy mở hàm răng cô, tham lam cướp đoạt tất cả.
Cơ thể Chu Vân mềm nhũn ngay khi hôn lên.
Cô giãy giụa đẩy nhưng , đầu lưỡi quấn lấy, cảm giác sần sùi, vô cùng gợi cảm.
Cô từng nghĩ, hôn là cảm giác .
Cảm giác cuồn cuộn ập đến, mãnh liệt và dồn dập, như nhấn chìm lý trí.
Kỳ Quang Viễn thì thầm bên tai cô: “Anh thích em.”
Cô khẽ nhắm mắt .
Kỳ Quang Viễn hôn lên vành tai cô, “Thích em lâu . Em còn thử chúng ?”
Tay Chu Vân siết chặt lấy cánh tay .
Kỳ Quang Viễn từ vành tai hôn ngược trở về, ngậm lấy môi của cô, giọng khàn khàn: “Chuyện hôn nhân của , thể tự quyết.”
Chu Vân khựng .
Một tay Kỳ Quang Viễn nhẹ nhàng luồn mái tóc cô, giọng mang theo vẻ khàn đặc: “Anh em cũng thích .”
Lời như xé toạc lớp ngăn cách giữa hai .
Chu Vân từ bỏ sự giằng co.
Nhận thấy sự thuận theo của cô, Kỳ Quang Viễn buông tay cô , một tay ôm lấy eo, một tay đặt gáy cô, kiểm soát tư thế của cô.
Anh hôn cô, cởi áo khoác.
Áo vest rơi xuống sàn.
Chu Vân cứ thế ôm lên giường.
Mãi đến lúc , cô mới nhận , hình như cô khát khao Kỳ Quang Viễn từ lâu .
Những cảm xúc cố tình kìm nén, khi môi chạm làn da tuôn trào chút giữ .
Cô cảm thấy điên .
Mới chia tay vài ngày, một đàn ông khác áp chế hôn như , nhưng cô thể kiểm soát .
Kỹ năng hôn của Kỳ Quang Viễn quá tuyệt vời.
Cô cảm thấy cả mềm nhũn trong vòng tay , thậm chí khẽ cong , bắt đầu vô thức bày tỏ một loại khát khao nào đó.
Cả hai đều là trưởng thành, Kỳ Quang Viễn lập tức hiểu tín hiệu từ cơ thể cô.
Mắt tối , đưa tay tháo cúc áo của cô.
Lý trí Chu Vân trở , theo bản năng cô nắm chặt cổ tay ngăn .
Kỳ Quang Viễn cúi xuống hôn cô.
Cô đang ở trạng thái lưng chừng giữa từ chối và chấp nhận, tựa như nửa nửa .
Tay Kỳ Quang Viễn luồn từ vạt áo cô.
Cô cắn môi, giãy giụa : “Không …”
Trong lời chẳng còn mấy phần lý trí.
Kỳ Quang Viễn nhỏ: “Yên tâm, sẽ .”
Lời , xưa nay đều .
Chu Vân cũng thật sự yên tâm, mặc cho đôi tay lướt cơ thể .
Khi vén tà váy của cô lên, Chu Vân khẽ khựng .
Kỳ Quang Viễn ngậm lấy vành tai cô, như dỗ dành: “Chỉ của em thôi.”
Anh quá hiểu cách quyến rũ.
Chu Vân cảm thấy như một con cá mắc kẹt trong vũng lầy, cách nào thoát .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-415-ky-quang-vien-vs-chu-van-20.html.]
Toàn cô nổi một lớp mồ hôi mỏng, ngón chân co , một cảm giác từng .
Kỳ Quang Viễn khẽ hôn lên môi cô, dậy phòng tắm.
Tiếng nước chảy róc rách khiến Chu Vân đỏ mặt.
Một lát , Kỳ Quang Viễn bước , rũ bỏ những giọt nước tay, mỉm cô: “Sao đỏ mặt thế?”
Chu Vân giường, .
Áo sơ mi của hề xộc xệch, thể mật với cô.
Một cảm giác kỳ lạ, cô cảm thấy Kỳ Quang Viễn giường cứ như , bá đạo lịch lãm, phù hợp với tưởng tượng của cô.
Cô mặt nữa, khẽ nhắm mắt .
Kỳ Quang Viễn tới, xuống mép giường, : “Hơi mệt , thể nghỉ ngơi ở chỗ em một lát ?”
Niềm vui trong cơ thể Chu Vân dần lắng xuống.
Cô mím môi, nên nhắc đến chuyện , do dự một lát vẫn : “Anh ngại ? Mấy ngày Trần…”
Cô tiếp, tin rằng Kỳ Quang Viễn hiểu ý cô.
Kỳ Quang Viễn: “Nếu ngại .”
Thế là Chu Vân gật đầu.
Kỳ Quang Viễn hỏi: “Có khăn sạch ? Anh tắm.”
Chu Vân gật đầu, dậy tìm một chiếc khăn sạch đưa cho .
Kỳ Quang Viễn nhận khăn, mỉm cô: “Tắm cùng ?”
“…” Chu Vân đẩy một cái.
Kỳ Quang Viễn thêm gì, trong phòng tắm nhanh truyền đến tiếng nước chảy.
Vì quần áo khác, khi Kỳ Quang Viễn bước , vẫn mặc áo sơ mi và quần tây, chỉ mái tóc ẩm ướt khiến nhận tắm xong.
Chu Vân lấy một bộ đồ ngủ, cũng phòng tắm.
Khi bước nữa, cô một cảm giác ngượng ngùng và bất an lâu gặp.
Kỳ Quang Viễn giường, vỗ vỗ bên cạnh, dịu dàng : “Nằm sang đây.”
Chu Vân xuống giường, Kỳ Quang Viễn kéo lòng.
Cô cảm thấy trái tim đập nhanh lạ thường lúc – đây là đầu tiên cô thể vô tư trong vòng tay đến .
Hơi thở cô chậm , Kỳ Quang Viễn : “Về việc , nhớ em.”
Chu Vân chút bất ngờ: “Anh chắc chứ?”
Cô tưởng Kỳ Quang Viễn là một tuyệt đối phân minh công tư.
Kỳ Quang Viễn: “Đương nhiên, nếu lấy thời gian mà yêu đương.”
Chu Vân: “Vậy nên thời gian yêu đương.”
Kỳ Quang Viễn khẽ, dùng tay nhẹ nhàng vuốt ve mặt cô: “Mới thế bắt đầu vẻ bạn gái ?”
Chu Vân: “…”
Kỳ Quang Viễn ôm cô lòng: “Dù bận rộn cũng sẽ sắp xếp thời gian, dù cũng tiện bằng em ở bên cạnh .”
Chu Vân: “ mà…”
“Làm gì nhiều ‘nhưng’ như .” Kỳ Quang Viễn dịu dàng, “Em mỗi ngày đều ở bên , ?”
Một lạnh lùng như , mà thể những lời dịu dàng đến thế.
Tâm Chu Vân mềm nhũn, liền gật đầu.
Huống hồ cô tạm thời cũng chỗ nào hơn để .
Kỳ Quang Viễn khẽ một tiếng, ôm cô lòng: “Ngủ , buồn ngủ , mấy ngày nay ngủ ngon, cứ sợ hai chia tay.”
Chu Vân: “…”