Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 412: Kỳ Quang Viễn vs Chu Vân 17

Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:39:23
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Vân bình thản : “ yêu.”

Mắt Kỳ Quang Viễn đen như mực, lặng lẽ cô: “Vậy .”

bước ngoài.

Về đến phòng ngủ, cô thấy những gì tối nay thật ngu ngốc.

Đây vốn dĩ là chuyện lớn, tối nay cô và Kỳ Quang Viễn sẽ nhắc đến nữa.

bây giờ chuyện Kỳ Quang Viễn cố ý châm chọc, khiến nó trở nên chút khó xử.

Cô nhắm mắt , đột nhiên tài nào ngủ .

Mất ngủ suốt đêm, sáng hôm lên máy bay, Thân Hạo cô: “Sao hôm nay quầng thâm mắt to thế? Tối qua ngủ ngon ?”

Kỳ Quang Viễn bên cạnh liếc cô một cái.

: “Chỉ là mất ngủ thôi.”

Kỳ Quang Viễn gì, lật một trang tạp chí trong tay.

Sau khi máy bay cất cánh, gọi tiếp viên hàng : “Lấy một chiếc khăn ngâm nước lạnh mang tới đây.”

Tiếp viên hàng nhanh chóng đưa chiếc khăn trắng gấp gọn, Kỳ Quang Viễn hiệu tiếp viên đưa cho Chu Vân, Chu Vân mím môi, nhận lấy đắp lên mắt.

Trước mắt cô một màu đen tối, thở của Kỳ Quang Viễn dường như đặc biệt rõ ràng.

Cô khẽ co ngón tay , dám nhúc nhích.

Sau khi hạ cánh ở Bắc Thành, Chu Vân xách vali, : “Kỳ tổng, hẹn ăn trưa với , cần phiền đưa về , cảm ơn .”

Kỳ Quang Viễn lạnh lùng cô một cái, rời .

Chu Vân đương nhiên hẹn ai, cô bắt một chiếc taxi khác.

Về đến nhà, khí thoang thoảng mùi cồn.

Chu Vân nhíu mày, trong, trong phòng khách ngổn ngang hơn chục chai rượu, Trần Quốc Hoa sofa dường như vẫn tỉnh rượu.

Cô giật , vội vàng tới, lay lay vai : “Anh ?”

Trần Quốc Hoa mở mắt: “Em về ?”

Anh vẻ mặt tiều tụy, đưa tay ôm lấy cô, giọng khàn khàn : “Chu Vân, mất việc .”

Cứ tưởng là chuyện gì.

Chu Vân nhẹ nhàng an ủi : “Không , việc thì tìm thôi.”

Trần Quốc Hoa bực bội : “Cũng tại , ba công việc gần đây đều như thể thù với .”

Chu Vân: “Anh nghỉ ngơi một chút, điều chỉnh tâm trạng ? Việc thể từ từ tìm.”

Trần Quốc Hoa thở dài: “Em thấy vô dụng .”

Chu Vân : “Không , nấu ăn thật sự ngon, em đói .”

Cô trở về, Trần Quốc Hoa vui vẻ hơn nhiều, dậy : “Anh mua đồ ăn đây, em khi nào công tác?”

“Tháng lịch.” Chu Vân dừng một lát, , “ công việc của em bận quá, thêm một hai năm tích lũy kinh nghiệm em sẽ nhảy việc.”

Trần Quốc Hoa chút bất ngờ: “Trước đây em luôn nỡ ?”

Chu Vân: “Chỉ là em cảm thấy dạo khá mệt.”

Làm đủ ba năm, chắc thể nhảy sang một vị trí .

Tiền lương thể bằng ở Kỳ thị, nhưng cũng sẽ tệ.

Trần Quốc Hoa cảm thấy dạo gần đây tâm lý lẽ thực sự vấn đề, dứt khoát quyết định nghỉ ngơi một tháng, điều chỉnh tâm trạng tiếp tục tìm việc.

Tháng đó ở nhà nấu cơm dọn dẹp, buổi tối thì đến công ty đón Chu Vân về nhà.

Trong một thời gian, mối quan hệ của hai dường như thiết hơn nhiều.

Chẳng bao lâu, nhiều trong công ty đều tin Chu Vân và bạn trai tình cảm , sắp kết hôn.

Tất cả những điều đều khiến Chu Vân cảm thấy yên tâm.

Một đêm nọ, cô khung ngang xe đạp của Trần Quốc Hoa, đầu, đúng lúc thấy xe của Kỳ Quang Viễn.

Anh từ từ hạ cửa kính xe xuống, cứ thế lẳng lặng cô.

Cô theo bản năng vịn c.h.ặ.t t.a.y lái xe đạp.

Trần Quốc Hoa áp cằm má cô: “Đừng nắm chặt thế, tay lái .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-412-ky-quang-vien-vs-chu-van-17.html.]

Cô “ừ” một tiếng, buông tay, Kỳ Quang Viễn nữa.

quyết định, chịu đựng thêm một năm nữa, tìm cơ hội đổi việc là .

Ngày cuối cùng của tháng Tám, Trần Quốc Hoa đến đón cô tan .

Cô xuống lầu như khi, thấy Trần Quốc Hoa đang bảng thông báo, liền chạy tới phía : “Đợi lâu ?”

Trần Quốc Hoa đầu cô, sắc mặt âm trầm: “Hóa cô giúp ông chủ việc là như thế đấy.”

Chu Vân giật , thấy bảng thông báo cập nhật ảnh của buổi hội ở Pháp.

Bức ảnh chính giữa là Kỳ Quang Viễn đang kề sát má Chu Vân.

“Chỉ là chạm má xã giao thôi.” Cô vội vàng giải thích, “Anh xem những bức ảnh khác, đều như cả, chỉ là nhập gia tùy tục thôi mà.”

Trần Quốc Hoa xoay ngoài.

Chu Vân đuổi theo nắm lấy tay áo : “Thật sự chỉ là nghi thức xã giao thôi, vả chỉ ở Pháp mới như , những lúc khác hề …”

Trần Quốc Hoa lạnh lùng hất tay cô .

Anh leo lên xe đạp, thèm để ý đến Chu Vân, tự đạp xe rời .

Chu Vân vội vàng lấy điện thoại gọi taxi.

Vừa gọi xong, phía chợt vang lên giọng của Kỳ Quang Viễn: “Cãi ?”

Chu Vân giật , đầu : “Anh cố ý.”

Giọng Kỳ Quang Viễn thản nhiên: “ , cố ý đấy.”

Giọng điệu trầm hơn khi vài phần, “Không khoe khoang tình cảm mặt ? Sao, giờ thì khoe nữa ?”

Chu Vân nắm chặt hai nắm đấm, xoay lề đường.

Chiếc xe cô đợi vẫn tới, xe của Kỳ Quang Viễn đến . Anh tới, trong, đóng sầm cửa xe, chiếc xe liền từ từ lăn bánh màn đêm.

Khi Chu Vân về đến nhà, Trần Quốc Hoa vẫn về.

Cô đợi thêm hai mươi phút, Trần Quốc Hoa mới cửa. Vừa thấy cô, “loảng xoảng” một tiếng, ném mạnh chùm chìa khóa trong tay xuống bàn .

Đây là đầu tiên nổi giận lớn như với cô.

Chu Vân tới ôm lấy : “Anh tin em , thật sự gì cả…”

Trần Quốc Hoa đẩy cô , trầm giọng : “Anh chỉ hỏi em một câu, em từ chức ?”

Chu Vân : “Em vốn định tích lũy thêm một năm kinh nghiệm việc mới từ chức. Nếu bây giờ em từ chức thì tiền lương…”

Trần Quốc Hoa cắt lời cô: “Tiền lương, tiền lương, tiền lương, em chỉ tiền lương. Anh trả thêm cho em một chút tiền nữa là em thể lên giường của ?”

Chu Vân ngẩn , thể tin về phía Trần Quốc Hoa, trong mắt dâng lên nước mắt.

Trần Quốc Hoa dường như cũng lời quá nặng, tiếp nữa, xoay xuống ghế sofa.

Một lát , nhẹ nhàng nhắm mắt : “Em từ chức, chúng chia tay.”

Chu Vân bao giờ nghĩ đến việc chia tay với .

Trong đầu cô vẽ nên cảnh tượng sống chung với , họ sẽ sống bên , sinh hai đứa con, sống một cuộc sống bình thường và ấm áp.

Đây là điều cô nghĩ kỹ từ khi nghiệp đại học.

đến bên sofa, : “Được, ngày mai em sẽ xin nghỉ việc.”

Trần Quốc Hoa từ từ thở phào nhẹ nhõm, sắc mặt cuối cùng cũng khá hơn một chút.

Chu Vân xuống sofa, vươn tay ôm lấy .

Anh khựng một chút, vẫn vươn tay ôm cô.

Cô tựa mặt vai , nhẹ giọng : “Em vốn định tiết kiệm thêm một năm tiền thì thể đủ tiền trả căn nhà , nhưng thì em cần nhà gì chứ, đừng buồn nữa.”

Trần Quốc Hoa mềm lòng, nắm lấy tay cô: “Em chịu từ chức là .”

Anh sợ cô thật sự đổi lòng.

Chiều hôm , khi tan , Chu Vân đưa đơn xin từ chức cho Kỳ Quang Viễn.

lo lắng, sợ Kỳ Quang Viễn đồng ý, sợ khó cô, càng sợ những lời đạo đức giả.

điều bất ngờ là Kỳ Quang Viễn chỉ liếc cô một cái, thản nhiên hỏi: “Quyết định ?”

“Quyết định .”

Kỳ Quang Viễn cầm bút phê “Đồng ý” hai chữ lên đơn xin từ chức đưa cho cô: “Hãy bàn giao công việc cho .”

 

Loading...