Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 408: Kỳ Quang Viễn vs Chu Vân 13

Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:39:19
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chuyện quả thực là chuyện lớn.

Trở về phòng, Chu Vân đưa tay xoa thái dương, cẩn thận hồi tưởng tình hình đêm qua.

Chỉ thể nhớ rằng cô dựa Kỳ Quang Viễn và đưa về khách sạn, còn những chuyện khác thì nhớ gì.

thể khiến cô giường, lẽ Kỳ Quang Viễn cũng say nhẹ.

Cô chợt cảm thấy chút buồn .

Chiều lên máy bay, Thân Hạo khéo cách cô một lối , những khác đều khoang phổ thông.

nhịn đùa: “Đây là đầu tiên thấy Kỳ tổng say đến , thậm chí còn để cả hai chúng ngủ trong phòng .”

“…” Thân Hạo liếc cô, hồi lâu vẫn lời nào.

Kỳ Quang Viễn chậm rãi lật cuốn tạp chí lưng ghế máy bay, : “ , còn mất trí nhớ tạm thời mà.”

Chu Vân đầu : “Anh vẫn đối xử với hơn nhiều so với Thân Hạo, dù cũng để giường mà.”

Kỳ Quang Viễn ôn hòa cô một cái: “.”

Về đến Bắc Thành, Kỳ Quang Viễn thuận đường đưa Chu Vân về đến cổng khu chung cư.

Anh cửa sổ khu chung cư: “Em đổi chỗ ở ?”

“Vâng, chỗ cũ dùng nước bất tiện.” Chu Vân xách túi, “Cảm ơn Kỳ tổng, đây.”

Kỳ Quang Viễn: “Khoan .”

Chu Vân: “Vâng?”

Kỳ Quang Viễn: “Trên mặt em sợi tóc kìa.”

Chu Vân thật để ý chuyện , nhưng Kỳ Quang Viễn chỉ thì cô đành đưa tay sờ lên mặt.

Sờ vài cái, chạm tới.

Kỳ Quang Viễn đưa tay, dùng ngón cái nhẹ nhàng vuốt ve má Chu Vân: “Được .”

đầu ngón tay mát lạnh chạm rời ngay lập tức, Chu Vân cúi đầu, thấy ngón cái sạch sẽ của Kỳ Quang Viễn quấn một sợi tóc mềm mại đen nhánh, là tóc của cô.

Cô vô cớ cảm thấy mập mờ.

Kì Quang Viễn bình thản : “Đi thôi.”

Cô xuống xe, chiếc xe của Kì Quang Viễn rời .

Trên đường trở về, khung cảnh đó ngừng hiện lên trong đầu cô, cho đến khi sắp cửa mới hồn.

Về đến nhà một bóng , Chu Vân thấy tờ giấy ghi chú Kì Quang Viễn để bàn ngoài phỏng vấn.

Cũng lạ, công việc chỉ một tháng thì nghỉ, nguyên nhân cụ thể , cô cũng bận nên thời gian hỏi.

Dọn dẹp vali tắm, cô giường, cảm thấy căn phòng thuê hiện tại thật xa lạ.

là cô chẳng ở đây mấy ngày.

Đi công tác quá mệt mỏi, cô ngủ máy bay, giờ thì cô lúc nào , bao lâu thấy tiếng mở cửa.

Cô mở mắt.

Trần Quốc Hoa bước , cô với vẻ mặt hớn hở: “Em về ?”

Chu Vân dậy, cong môi “Ừm” một tiếng, Trần Quốc Hoa liền chạy đến ôm lấy cô, vui vẻ : “Anh tìm công việc mới , lương còn cao hơn một chút.”

Chu Vân: “Tuyệt quá! Vậy chúng ăn mừng ?”

Hai quần áo, Chu Vân đưa đến một nhà hàng phương Tây.

Trần Quốc Hoa: “Không cần tốn kém .”

Chu Vân khoác tay : “Anh nếm thử , quán ngon lắm.”

Hai năm nay cô theo Kì Quang Viễn, gần như ăn khắp các nhà hàng ở Bắc Thành .

Trần Quốc Hoa cúi đầu cô một cái, : “Em thích khoác tay từ khi nào ? Trước đây em thích nắm tay hơn.”

Chu Vân sững .

May mà Trần Quốc Hoa gì thêm, dùng tay nắm lấy tay cô bước .

Trong nhà hàng là những chiếc đèn chùm pha lê, khung cảnh sang trọng lộng lẫy, Trần Quốc Hoa xuống chút thoải mái.

Chu Vân xuống, tự nhiên gọi bít tết, salad, bánh mì nỏi và rượu vang đỏ.

Rượu khai vị mang lên, Chu Vân khẽ nâng ly, với Trần Quốc Hoa: “Chúc mừng tìm công việc ưng ý.”

Trần Quốc Hoa: “Cảm ơn em.”

Trần Quốc Hoa đầu ăn món Tây, d.a.o dĩa cũng dùng, Chu Vân kiên nhẫn từng chút một dạy .

Anh cảm thấy mất mặt, may mà xung quanh mấy .

Thịt bò đưa miệng, quả thực thơm.

Anh ngẩng đầu Chu Vân, cô thao tác thuần thục, như thể quen thuộc với những dịp như thế từ lâu.

Trong lòng nên lời, ăn xong bữa cơm, tâm trạng vẫn luôn đè nén.

Cho đến khi Chu Vân thanh toán, mới phát hiện hai ăn hết hơn hai trăm tệ.

Vừa khỏi cửa hàng, kìm : “Em điên ? Đến một nơi đắt đỏ như để ăn?”

Chu Vân : “Cũng gì, ngày nào cũng ăn thế , cũng ngon lắm ?”

Lương của cô gần mười nghìn tệ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-408-ky-quang-vien-vs-chu-van-13.html.]

Trần Quốc Hoa lạnh lùng : “Ngọn đến mấy cũng đáng tốn nhiều tiền như , đến nữa.”

Chu Vân chỉ chia sẻ những món ngon từng ăn với , tự mời khách mà thái độ vẫn tệ như , Chu Vân cũng tức giận.

“Anh lấy cái quyền gì mà em ? Tiền em tự kiếm em tiêu thế nào thì tiêu.”

Sắc mặt Trần Quốc Hoa tái nhợt.

Trên đường về, cô bắt taxi, Trần Quốc Hoa bộ về, hai bắt đầu chiến tranh lạnh.

Đến cuối tuần, Trần Quốc Hoa cũng chuyện với cô.

Chu Vân cũng để ý đến , gọi điện hẹn Châu Văn mua sắm.

Gặp Châu Văn, cô liền kìm kể hết chuyện, càng càng tức giận.

“Em trả tiền, em lòng đưa ăn những món ngon, đúng là lòng xem như lòng lang sói.”

Châu Văn kìm tặc lưỡi: “Hai trăm tệ thì đắt thật, mất hết một phần tư tiền lương .”

Chu Vân cô: “Cậu là phe nào ?”

Châu Văn an ủi cô: “Không trách Trần Quốc Hoa quen, là do công việc của quá , bình thường ai dám ăn như chứ, tớ đừng là thấy bít tết , đến mùi còn ngửi thấy bao giờ.”

Chu Vân nghiêng đầu cô: “Tớ dẫn ăn nhé.”

Châu Văn: “Thật ?”

Chu Vân: “Thật mà.”

Hai chuyện khỏi trung tâm thương mại, bắt taxi đến nhà hàng món Tây đó.

Lúc đúng là giờ ăn tối, nhưng nhà hàng vẫn nhiều .

Châu Văn thực đơn: “Gọi gì đây? Tớ chẳng gọi món nào.”

Chu Vân: “Cậu thích ăn thịt bò béo một chút nạc một chút?”

Châu Văn: “Nạc một chút.”

Chu Vân: “Thịt bò béo một chút ăn ngon hơn, tớ giúp giới thiệu nhé.”

Châu Văn: “Được thôi.”

Biểu hiện của Châu Văn hơn Trần Quốc Hoa nhiều.

Ăn xong, cô mãn nguyện : “Thật sự ngon, tớ bao giờ ăn thịt bò ngon như .”

Chu Vân : “Thấy , Trần Quốc Hoa điều .”

Châu Văn: “Bây giờ tớ thấy đúng là .”

Hai rộ lên, Chu Vân vẫy tay gọi phục vụ thanh toán, ngờ phục vụ : “Vị ở đằng thanh toán giúp quý khách ạ.”

Chu Vân sững sờ một chút, đầu .

Kì Quang Viễn bên cửa sổ, mặc áo sơ mi đen, trông gầy gò và lạnh lùng.

Đối diện là một đàn ông mặc áo sơ mi trắng, trông giống như đối tác kinh doanh.

Dường như cảm nhận ánh mắt của cô, Kì Quang Viễn về phía cô, gật đầu.

Châu Văn về phía Kì Quang Viễn lâu, hỏi: “Ai ?”

Chu Vân mím môi: “Sếp của tớ.”

“Sếp của ghê.” Châu Văn hỏi, “Cậu qua chào hỏi ?”

Chu Vân sợ phiền Kì Quang Viễn chuyện, liền : “Không cần , tớ nhắn tin cho .”

Châu Văn giật : “Cậu mua điện thoại mới ? Tốn bao nhiêu tiền ?”

Chu Vân: “Công ty cấp cho.”

Châu Văn: “Công ty đúng là công ty thần tiên mà? Có tuyển nữa ? Giới thiệu tớ với!”

Chu Vân: “Chắc là , để tớ hỏi thử.”

Hai đến cửa, Chu Vân lấy điện thoại , đang định nhắn tin cho Kì Quang Viễn thì Châu Văn bỗng nhiên kéo tay cô.

Cô vô thức đầu , thấy Kì Quang Viễn và đàn ông đối diện bước .

Người đàn ông đó : “Kì tổng, là cứ thế quyết định nhé, đây.”

Kì Quang Viễn: “Không thành vấn đề, hẹn gặp .”

Người đàn ông đó hai bước bước một chiếc xe đỗ cửa, Kì Quang Viễn lúc mới về phía Chu Vân: “Đi ăn cùng bạn ?”

Chu Vân gật đầu, vội vàng giới thiệu: “Đây là sếp của em, Kì tổng. Kì tổng, đây là bạn của em, Châu Văn.”

Kì Quang Viễn gật đầu với cô : “Cô Châu, chào cô.”

“Chào Kì tổng.” Châu Văn cảm thấy má bất giác nóng lên.

Chu Vân: “Cảm ơn Kì tổng mời cơm hôm nay.”

Kì Quang Viễn: “Đừng khách sáo, hiếm khi gặp em.”

Trong lúc chuyện, mấy đến ven đường, một chiếc xe chạy đến.

Kì Quang Viễn hỏi: “Đi , đưa hai về.”

Chu Vân vội : “Không cần , Kì tổng, chúng em bắt taxi về là .”

Kì Quang Viễn: “Tiện đường thôi mà.”

Anh lịch sự mở cửa xe phía , giọng mang theo vài phần ý , “Mời lên xe, hai quý cô.”

 

Loading...