Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 406: Kỳ Quang Viễn đấu với Chu Vân 11

Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:39:17
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Vân: "Vâng."

Cô dùng ánh mắt hiệu cho Trần Quốc Hoa chào hỏi.

Trần Quốc Hoa dạo vốn bất mãn trong lòng, mặt Kỳ Quang Viễn chút tự ti, chỉ cứng nhắc : "Chào Tổng Kỳ."

Chu Vân nhận cảm xúc của , lườm một cái.

đầu Kỳ Quang Viễn, lịch sự mỉm : "Tổng Kỳ, ăn cùng ?"

" phiền hai nữa." Kỳ Quang Viễn gật đầu với cô, dẫn Thân Hạo rời .

Đi đến nhà hàng bên cạnh xuống, trong mắt Kỳ Quang Viễn lóe lên một tia hung tợn.

Anh tuy lạnh lùng, nhưng thực hỉ nộ lộ mặt. Khi phê bình khác cũng chỉ khiến cảm thấy nghiêm khắc, Thân Hạo bao giờ thấy công khai bày tỏ sự chán ghét một đến .

Anh trải khăn ăn mặt, từ từ : "Ra tay ."

Thân Hạo giật , vội vàng : "Vâng."

·

Chu Vân bóng lưng Kỳ Quang Viễn xa, khẽ cằn nhằn Trần Quốc Hoa: "Đó là sếp của em, tỏ thái độ ?"

Trần Quốc Hoa uể oải : "Lại giờ việc, dù chỉ là trả lương cho em, em nịnh bợ thì cũng thôi , còn bắt hùa theo nữa ?"

Chu Vân: "Sao chuyện khó ."

Trần Quốc Hoa đập đũa xuống bàn: "Em chỉ khó , em chuyện khó coi? đến cả em còn gặp , kết hôn thì thời gian mà sinh con ?"

Chu Vân sợ đồng nghiệp thấy, theo bản năng đầu , may mà thấy Kỳ Quang Viễn, chắc đến nhà hàng khác .

: "Kết hôn sinh con vội."

Trần Quốc Hoa cô, trầm giọng : "Em thì cần vội, nhiều cành cao đang chờ em leo lên đấy."

"Anh vớ vẩn gì ?" Chu Vân tức giận , "Em sắp bận c.h.ế.t , thông cảm cho em thì thôi còn những lời đó, em trong lòng tệ hại đến ? Trong đại học những điều kiện hơn cũng , em thì từ lâu ."

Trần Quốc Hoa lạnh mặt.

"Bữa cơm ăn cũng ." Chu Vân cũng "pặc" một tiếng đặt đũa xuống.

Đây là đầu tiên cô tỏ thái độ gay gắt với Trần Quốc Hoa như .

Trần Quốc Hoa lạnh một tiếng: "Em kiếm nhiều tiền hơn , tư cách mà tỏ thái độ với đấy."

Tư cách.

Chu Vân kìm nén cơn giận trong lòng, : "Em cãi với ở đây, đợi về ."

rời .

Bước phòng chờ VIP xuống, tựa lưng ghế, đột nhiên cảm thấy mệt mỏi quá.

Dạo cô quả thực bận, nhưng cố gắng hết sức dành thời gian gọi điện cho Trần Quốc Hoa, cũng cố gắng an ủi , nhưng tất cả những điều đó đều thấy, chỉ cảm thấy cô cứ mãi về nhà.

Cô khẽ thở dài, thấy thông báo phát thanh, xách vali về phía cổng lên máy bay.

Sau khi máy bay cất cánh, cô mở cửa sổ, những đám mây trắng xóa bên ngoài, tâm trạng càng thêm phiền muộn.

Kỳ Quang Viễn bên cạnh cô lúc lên tiếng: "Gần đây em mệt ?"

"Cũng ." Chu Vân vội vàng đầu .

Kỳ Quang Viễn hờ hững hỏi: "Một cô gái như em cứ theo bay bay như , bạn trai em ý kiến gì ?"

Chu Vân lúng túng : "Anh chỉ vui vì em cứ mãi ở nhà thôi."

"Cũng bình thường thôi." Kỳ Quang Viễn cô: "Em nghĩ ?"

Giọng Chu Vân trong trẻo : "Anh yên tâm, bây giờ em đang lúc phấn đấu cho sự nghiệp, sẽ ảnh hưởng . Sau chuyến công tác về, em sẽ chuyện với thật kỹ."

Kỳ Quang Viễn "ừm" một tiếng, từ từ nhắm mắt .

Chuyến Tô Châu đàm phán với đối tác địa phương thuận lợi. Đối tác từng đến trụ sở tập đoàn Kỳ thị, thấy buổi vũ hội ở Anh bảng tuyên truyền, nghĩ rằng Kỳ Quang Viễn thích, nên cũng đặc biệt sắp xếp một buổi ở vườn.

Lần Chu Vân ung dung hơn nhiều.

mua váy hội từ một ngày ở địa phương, tối đó cùng Kỳ Quang Viễn.

Ông chủ đối tác ngoài ba mươi tuổi, toát vẻ xảo trá. Khi đến mời rượu, ông Chu Vân : "Tổng Kỳ thật phúc, tìm một cô thư ký xinh năng lực chuyên môn mạnh như nhỉ."

Kỳ Quang Viễn khẽ nhạt: "Thư ký của cũng tồi."

Người đó "ồ" một tiếng, giọng điệu đùa cợt: "Thế là chúng đổi cho nhé?"

Ông chỉ một phụ nữ vẻ ngoài dịu dàng bên cạnh: "Tiểu Lâm ngưỡng mộ Tổng Kỳ từ lâu ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-406-ky-quang-vien-dau-voi-chu-van-11.html.]

Chu Vân cảm thấy khó chịu trong lòng, theo bản năng nép nửa phía Kỳ Quang Viễn.

Nụ mặt Kỳ Quang Viễn lạnh vài phần, cũng nửa đùa nửa thật : "Thế thì , bây giờ trong công việc thể thiếu cô ."

Người "chậc" một tiếng, hỏi: "Thư ký Chu độc ?"

Chu Vân vội vàng : " bạn trai , là bạn học đại học ở Bắc Thành."

Người đó nhướng mày, vẻ mặt chút tiếc nuối.

Tuy nhiên, trọng tâm tối nay là Chu Vân, mà là Kỳ Quang Viễn.

Ông Kỳ Quang Viễn: "Tổng Kỳ vẫn còn độc ? Bận quá ?"

"Không ." Kỳ Quang Viễn chạm ly với ông , dẫn Chu Vân rời .

Chu Vân từ từ thở phào nhẹ nhõm.

Tháng Ba là thời điểm nhất ở Tô Châu, trong vườn cảnh cũng toát lên vẻ thanh nhã.

Hai dừng ở một cây cầu đá, Chu Vân kìm : "Người thật vô lễ."

"Khó tránh khỏi thôi." Kỳ Quang Viễn nhàn nhạt , "Những công trình bên là như , ít đại gia mới nổi lên, nhiều văn hóa, chỉ là mối quan hệ ở địa phương. cũng thể đắc tội với ông , dù các dự án ở địa phương vẫn nhờ họ trông nom."

Chu Vân gật đầu.

Kỳ Quang Viễn ôn tồn : " , chỉ cần ở bên cạnh, em cần sợ."

Đêm tối, những cây cạnh cầu đá treo hai chiếc đèn lồng kiểu Trung Quốc, ánh sáng vàng mờ ảo chiếu lên mặt Kỳ Quang Viễn, khiến trông thật ôn hòa.

Trong giọng của cũng như một sức mạnh dịu lòng .

Chu Vân "ừm" một tiếng, thấy tiếng nhạc vang lên từ phía xa.

Kỳ Quang Viễn đưa tay về phía cô, cô liền khoác tay , cùng qua khu rừng trúc xanh mát, bước sàn nhảy mờ ảo trong ánh đèn.

Người đó cũng khá cách sắp xếp, còn dùng cả khói khô.

Tại hiện trường, khói trắng từ từ bay lên chân, trong vườn Tô Châu, khung cảnh như chốn bồng lai tiên cảnh.

Chu Vân cũng quen thuộc với việc nhảy cùng Kỳ Quang Viễn.

Khi bản nhạc sắp kết thúc, tay cô nắm chặt lấy tay Kỳ Quang Viễn đột nhiên siết chặt.

Kỳ Quang Viễn nghiêng về phía cô: "Sao ?"

Chu Vân mím môi, đợi một lúc, vẫn nhỏ giọng : "Em nhảy với nãy."

Cô theo Kỳ Quang Viễn công tác cũng một hai .

Giống như Kỳ Quang Viễn , ở bên cạnh , bao giờ ai dám thiếu tôn trọng cô.

Đây là đầu tiên dám những lời như ngay mặt cô.

đây là một buổi giao tiếp xã giao, theo lý thì nên nhảy với cấp cao của đối phương, nhưng cô cảm thấy đó thể sẽ những hành động đắn.

Cô ngẩng đầu Kỳ Quang Viễn, giọng chút trẻ con: "Được ?"

Trái tim Kỳ Quang Viễn như ai đó dùng lông vũ khẽ khàng lướt qua.

Anh cúi đầu cô, gì.

Chu Vân nghĩ rằng yêu cầu của lẽ quá đáng.

: “Nếu thì thôi…”

Sau đó cô thấy Kỳ Quang Viễn hỏi: “Để nghĩ xem, dùng lý do gì đây?”

Hai chuyện như , cơ thể cũng gần hơn vài phần, tư thế trông vẻ mập mờ.

Tuy nhiên Chu Vân , Kỳ Quang Viễn luôn là lịch thiệp và chừng mực, sẽ gì cô.

Cô nhất thời cũng nghĩ lý do nào , : “Bị trẹo chân?”

Kỳ Quang Viễn: “Không lắm.”

Lúc chuyện, bản nhạc dừng .

Quả nhiên đàn ông dẫn thư ký của tới, hỏi: “ thể mời thư ký của Kỳ tổng nhảy một điệu ?”

Ông đẩy phụ nữ bên cạnh về phía Kỳ Quang Viễn, “Thư ký của cũng xin nhường cho Kỳ tổng.”

Cơ thể Chu Vân khẽ run lên.

thấy Kỳ Quang Viễn khẽ một tiếng nhàn nhạt, đưa tay nhẹ nhàng ôm lấy vai cô, chậm rãi : “Thôi khỏi, nỡ.”

 

Loading...