Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 402: Kỳ Quang Viễn vs Chu Vân 07
Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:39:13
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Vân khựng một chút.
thấy những cặp đôi khác cũng đang khoác tay sảnh, chắc đây là một phép lịch sự.
Cô liền đưa tay, nhẹ nhàng khoác lấy cánh tay Kỳ Quang Viễn, cùng bước hội trường.
Đèn chùm trong sảnh tiệc lộng lẫy, tỏa ánh vàng óng ánh.
Đồ ăn là buffet, bày biện phong phú những chiếc bàn dài, thỉnh thoảng nhân viên phục vụ qua rót sâm panh cho họ.
Vì Kỳ Quang Viễn là sếp, nhiều đối tác đến cụng ly với , Chu Vân cứ thế dẫn cụng ly khắp nơi, cũng khen là xinh và thanh lịch suốt cả buổi.
Đứng cạnh Kỳ Quang Viễn, cô thực sự là tâm điểm của sự chú ý, khiến cô cảm giác cũng là nhân vật chính.
Tiệc tối diễn một nửa, điệu nhạc chậm rãi vang lên, đúng là bản “Por Una Cabeza” mà Kỳ Quang Viễn bật trong phòng.
Ở trung tâm đám đông, Kỳ Quang Viễn mặt cô, một tay đặt lưng, lịch lãm cúi chào cô, chìa tay : “Cô Chu, thể vinh dự mời cô nhảy một điệu ?”
Ánh mắt trầm tĩnh, giọng cũng vô cùng dịu dàng.
Chu Vân ngẩn ngơ một thoáng, vội vàng đưa tay .
Cô nín thở, hồi tưởng các bước tập luyện đó, theo nhịp điệu bước chân của Kỳ Quang Viễn, thứ diễn suôn sẻ.
Cô nhảy vài bước mới nhận trong cả gian rộng lớn chỉ hai họ đang khiêu vũ, cô liền lạ lùng Kỳ Quang Viễn, khẽ hỏi: “Sao ai nhảy ?”
Kỳ Quang Viễn nghiêng về phía cô, giọng trầm ấm lọt tai cô.
“Đây là tiết mục khiêu vũ mở màn.”
Quả nhiên một đoạn nhạc ngắn, dần dần tham gia , khí buổi tiệc cũng trở nên sôi động hơn.
Có nhiếp ảnh gia cầm máy ảnh khắp nơi chụp hình.
Chu Vân cảm thấy nhảy càng lúc càng uyển chuyển, đôi giày cao gót chân xoay, xoay.
“Cười lên nào.” Đột nhiên một ống kính máy ảnh dí sát mặt cô, cô giật , lập tức theo bản năng nở một nụ .
Nhiếp ảnh gia đó chụp cô và Kỳ Quang Viễn một lúc mới rời .
Một điệu nhạc kết thúc, Chu Vân thở phào nhẹ nhõm, may mà mất mặt.
Kỳ Quang Viễn cô gật đầu: “Nhảy .”
Điệu nhạc thứ hai chậm rãi vang lên.
CEO dẫn đầu phía đối tác bước đến mặt Chu Vân, mời cô khiêu vũ.
Chu Vân theo bản năng về phía Kỳ Quang Viễn, Kỳ Quang Viễn gật đầu với cô, cô liền nhận lời mời.
Trong tầm mắt, Kỳ Quang Viễn cũng mời một nữ đối tác nước ngoài khiêu vũ.
Thời gian tiếp theo, Kỳ Quang Viễn liên tục khiêu vũ với những phụ nữ khác, cô cũng ngừng các quý ông nước ngoài xếp hàng mời nhảy, hai cứ thế giao thoa, lướt qua trong cùng một sàn nhảy.
Cho đến khi dẫn chương trình “Điệu nhảy cuối cùng”, Kỳ Quang Viễn mới đến mặt cô, chìa tay .
Lúc cô nhảy thuần thục, còn chút e ngại nào.
Kỳ Quang Viễn rõ ràng cảm nhận cơ thể cô thả lỏng hơn nhiều, tùng váy bay lên, như một bông mi nở rộ.
Khóe môi Kỳ Quang Viễn khẽ nhếch lên, với giọng nửa đùa nửa thật: “Tối nay em chào đón đấy.”
Lúc Chu Vân cảm thấy vô cùng thoải mái, ngẩng đầu : “Nhờ phúc Tổng giám đốc Kỳ thôi ạ.”
Nụ của cô mang một vẻ ngây thơ, như trẻ con.
Lòng bàn tay Kỳ Quang Viễn khẽ nóng lên, nhẹ nhàng vuốt ve eo cô một chút, nhưng lập tức dừng .
Cô nhận , chỉ nghĩ tay đổi vị trí.
Bữa tiệc kết thúc trong tiếng vỗ tay của .
Lúc trở về, Chu Vân vẫn khoác tay Kỳ Quang Viễn khỏi khách sạn, lên cùng một chiếc xe với .
Cô nhảy đến mức bắp chân và bàn chân đều đau nhức, ở ghế kìm mà lắc lắc cổ chân.
“Mệt ?” Kỳ Quang Viễn bình thản , “Có thể cởi giày .”
Chu Vân dám, cô lập tức : “Vẫn ạ.”
Kỳ Quang Viễn cô: “Mặt em đỏ, nhớ em chỉ uống hai ly sâm panh thôi mà.”
Chu Vân sờ lên má : “Em là thế đấy, uống một ly là mặt đỏ .”
Kỳ Quang Viễn: “Vậy tửu lượng của em thế nào?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-402-ky-quang-vien-vs-chu-van-07.html.]
Chu Vân : “Ba ly là gục.”
Kỳ Quang Viễn cũng khẽ một tiếng: “Vô dụng đến thế ?”
Chu Vân đột nhiên cảm thấy cô hình như khám phá một khía cạnh khác của Kỳ Quang Viễn.
Dịu dàng, lịch lãm, chu đáo, đùa giỡn.
Không còn lạnh lùng như nữa.
Cô gật đầu: “ ạ, Tổng giám đốc Kỳ thì ?”
Kỳ Quang Viễn : “Hơn em ba ly.”
Chu Vân cảm thấy hình như cũng bạo dạn hơn: “Vậy cũng hữu dụng lắm ?”
Kỳ Quang Viễn gật đầu: “Thư ký vô dụng với sếp vô dụng, .”
Ánh mắt lấp lánh ý dịu dàng, Chu Vân cũng thả lỏng mà với .
Xe dừng cửa khách sạn.
Kỳ Quang Viễn xuống xe , Chu Vân dịch đến gần cửa xe, Kỳ Quang Viễn đưa tay về phía cô.
Cô cũng màu, cứ thế nắm lấy tay bước xuống xe.
Thân Hạo lúc cũng xuống xe chạy tới, thấy cảnh tượng mắt, giật một chút, nhưng thần sắc nhanh chóng trở bình thường.
Kỳ Quang Viễn cũng buông tay Chu Vân , dặn dò Thân Hạo: “Ngày mai nhớ gọi dậy.”
Thân Hạo: “Vâng ạ.”
Chu Vân theo hai , cùng lên thang máy.
Ban đầu cô chút đề phòng việc Kỳ Quang Viễn mời bạn đồng hành, nhưng thấy Kỳ Quang Viễn tối nay ý gì với cô, cô liền trút bỏ gánh nặng trong lòng.
Trở về phòng khách sạn, cất hành lý và tắm rửa xong, nghĩ đến ngày mai thể gặp Trần Quốc Hoa, Chu Vân trong lòng khỏi vui sướng khôn xiết.
Máy bay hạ cánh xuống sân bay Bắc Thành, Kỳ Quang Viễn hỏi cô: “Về thế nào?”
Chu Vân: “Bắt taxi ạ.”
Kỳ Quang Viễn: “ tiện đường đưa em về.”
Sau bữa tiệc khiêu vũ đó, hai quen thuộc hơn nhiều, hơn nữa Thân Hạo cũng đang ở ghế phụ, Chu Vân cũng do dự, gật đầu lên xe.
Cô ngủ máy bay, lúc thì buồn ngủ , nhanh liền nhắm mắt ngủ .
Kỳ Quang Viễn đầu cô.
Khi cô ngủ, gương mặt thanh tú, đầu vô thức dựa lưng ghế.
Cô chắc hẳn ngủ say , đầu cô nghiêng về phía , từng chút một, tựa vai .
Màu môi cũng thật , hồng nhạt, cánh môi đầy đặn, toát lên vẻ quyến rũ nhỏ bé.
Kỳ Quang Viễn kìm nghiêng đầu, nhẹ nhàng hôn lên môi cô, chỉ thoáng chạm rời .
Trong gương chiếu hậu, Thân Hạo cảnh tượng mắt mà lộ vẻ kinh ngạc.
Kỳ Quang Viễn thờ ơ liếc một cái, lập tức mặt , dám nữa.
Chu Vân phản ứng gì, vẫn nhắm mắt ngủ.
Kỳ Quang Viễn cũng thêm hành động nào khác.
Một giờ , xe dừng trong con hẻm nhà Chu Vân.
Chu Vân cũng đúng lúc tỉnh , cô ngoài cửa sổ thấy Trần Quốc Hoa đang xách hai túi rau về nhà, kìm : "Cảm ơn Kỳ tổng, đây."
Kỳ Quang Viễn bình tĩnh cô một cái: "Bạn trai ?"
Chu Vân mỉm gật đầu, "Ừm" một tiếng, giọng ngọt ngào.
Kỳ Quang Viễn nắm c.h.ặ.t t.a.y một cách khó nhận , bình thản : "Ngày mai đừng đến muộn."
"Vâng."
Chu Vân xuống xe, lấy hành lý từ cốp xe đến phía xe.
Kỳ Quang Viễn cô qua cửa kính xe.
Cô vui vẻ kéo vali chạy về phía đàn ông đó, ôm lấy eo , kiễng chân, hôn lên má một cái.
Kỳ Quang Viễn ánh mắt lạnh: "Lái xe."