Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 397: Kỳ Quang Viễn vs Chu Vân 02

Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:39:08
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Vân khựng , đành lên xe.

Kỳ Quang Viễn lạnh lùng và nghiêm khắc, Chu Vân sợ .

May mắn là gì, chỉ hỏi địa chỉ nhà cô ngả , nhắm mắt dưỡng thần.

Trong xe một mùi hương thoang thoảng, mùi hương đó Chu Vân thể diễn tả , giống những loại nước hoa rẻ tiền thường gây khó chịu, mùi hương dịu nhẹ, khiến cảm giác như mùa xuân.

Cô thầm nghĩ, nước hoa mà tiền dùng quả nhiên chất lượng khác hẳn.

Chưa đầy hai mươi phút, xe dừng cửa nhà cô.

Chu Vân cầm túi xách mở cửa xuống xe, với Kỳ Quang Viễn: “Cảm ơn Kỳ tổng, xin phép về .”

Kỳ Quang Viễn mở mắt, đầu cô một cái.

Đầu hẻm treo một bóng đèn sợi đốt, ánh sáng vàng vọt xiên xiên chiếu lên mặt cô.

Kỳ Quang Viễn đột nhiên phát hiện, Triệu Tuyết Nghiên sai.

Ngũ quan của cô thật sự , đôi mắt to như chứa đựng sự dịu dàng như nước, như chú nai nhỏ lạc lối trong rừng.

Kỳ Quang Viễn “ừ” một tiếng, gì thêm.

Sáng hôm , 7 giờ rưỡi sáng, khi Kỳ Quang Viễn đến văn phòng, Chu Vân ở bàn việc.

Cô mặc áo vest đen, để lộ chiếc cổ dài trắng nõn, thấy liền dậy : “Kỳ tổng.”

Sáng nay 8 giờ cuộc họp, Kỳ Quang Viễn tưởng đến đủ sớm, ngờ Chu Vân còn đến sớm hơn .

Kỳ Quang Viễn dừng bước: "Đêm qua ngủ mấy tiếng?"

Chu Vân ngạc nhiên, ngờ Kỳ Quang Viễn hỏi cô một câu bình thường như .

: "Khoảng hai tiếng ạ."

Kỳ Quang Viễn gật đầu: "Tài liệu cho cuộc họp chuẩn xong hết ?"

Chu Vân: "Rồi ạ."

"Pha một tách cà phê." Kỳ Quang Viễn xong liền phòng họp.

Chu Vân: "Vâng."

Vì sắp đến giờ họp, mà lúc họp còn ghi biên bản, Chu Vân bèn mang tài liệu phòng họp , pha cà phê xong mang , Kỳ Quang Viễn và mấy vị quản lý cấp cao mặt .

Chu Vân ngáp một cái, vội vàng cầm bút bắt đầu ghi biên bản cuộc họp.

Một tách cà phê đẩy đến mặt cô, cô khựng , ngẩng đầu Kỳ Quang Viễn.

Anh cô, đang thảo luận vấn đề với các quản lý cấp cao.

Chu Vân mím môi, nhớ câu pha cà phê của nãy, lẽ nào là pha cho chính cô?

Cô thực sự buồn ngủ c.h.ế.t , nhưng cốc của Kỳ Quang Viễn, cô cũng dám động .

Cho đến nửa tiếng , Kỳ Quang Viễn khẽ gõ ngón tay lên bàn cô.

Tiếng động các quản lý cấp cao khác giật , nhất thời hiểu ý gì.

May mắn là khi Kỳ Quang Viễn động tác cô, khác thể nghĩ là đang tài liệu từ cô.

Cô sợ Kỳ Quang Viễn sẽ gõ thêm nữa, vội vàng cầm cà phê uống một ngụm.

Hơi đắng, cô thích.

uống xong, cho đến khi tan sở, cả đầu óc cô đều ở trạng thái quá hưng phấn.

Tuy nhiên, từ đó trở , mỗi khi Kỳ Quang Viễn họp đều đưa Thân Hạo và cô cùng, hơn nữa còn để Thân Hạo tuyển thêm hai thư ký nữa, để phòng khi cần thiết.

Chu Vân cứ thế bận rộn ngừng, hầu như ngày nào về đến nhà cũng gần nửa đêm.

May mắn là tiền lương tháng Sáu tăng gấp đôi, khiến cô cảm thấy dù mệt cũng đáng.

Nếu cứ cố gắng thêm vài năm nữa, lẽ cô thể cùng Trần Quốc Hoa mua nhà ở Bắc Thành.

Cuối tháng Bảy, một mảnh đất ở Vành đai 4 hai hộ dân di dời vẫn chịu , sự việc kéo dài hơn nửa năm.

Kỳ Quang Viễn dẫn Thân Hạo và Chu Vân đích đến tận nhà để đàm phán.

Hộ dân đòi giá cắt cổ, yêu cầu bồi thường gấp đôi, Kỳ Quang Viễn đương nhiên đồng ý, chuyện một lúc, giọng điệu của đàn ông đột nhiên trở nên kích động, từ vớ lấy một cây kéo đ.â.m thẳng Kỳ Quang Viễn.

Chu Vân giật , cô đang ngay bên cạnh Kỳ Quang Viễn, trong lúc cấp bách liền dùng xấp hợp đồng dày cộm trong tay chắn ngang.

Cây kéo xiên chéo qua hợp đồng, đ.â.m cánh tay cô, cánh tay cô lập tức m.á.u chảy đầm đìa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-397-ky-quang-vien-vs-chu-van-02.html.]

Kỳ Quang Viễn giằng lấy cây kéo từ tay đàn ông đó, giật cà vạt của trói chặt hai tay đó , trầm giọng : "Thân Hạo, báo cảnh sát."

Thân Hạo vội vàng báo cảnh sát.

Lúc Chu Vân mới thấy sợ hãi.

vết thương dài gần ba phân cánh tay, quanh tìm xem thể cầm m.á.u , nhưng tìm thấy gì.

Giây tiếp theo, Kỳ Quang Viễn lấy từ túi áo vest một chiếc khăn tay màu xanh ngọc, gấp thành hình vuông, ấn vết thương của cô.

Chu Vân ngẩn .

Kỳ Quang Viễn đưa tay giữ chặt cánh tay cô, nhíu mày : "Chỗ giao cho Thân Hạo, đưa em đến bệnh viện ."

Anh cứ thế ấn vết thương của cô lên xe.

Máu chảy dọc theo kẽ tay , vài phút ấn chặt, m.á.u dần ngừng chảy.

Chu Vân : "Tổng giám đốc Kỳ, để tự ạ."

Kỳ Quang Viễn cô một cái: "Đừng cử động linh tinh, bệnh viện sắp đến ."

Chu Vân vết m.á.u thấm đẫm chiếc khăn tay, cũng sợ hãi, nên dám cử động.

Kỳ Quang Viễn đưa cô đến bệnh viện ngoại khoa nhất.

May mắn là vết thương sâu, cần khâu, khi khử trùng băng bó và tiêm uốn ván là xong.

Kỳ Quang Viễn bên cạnh hỏi với giọng điềm đạm: "Có để sẹo ?"

Bác sĩ: "Sẽ quá rõ ràng."

Chu Vân thở phào nhẹ nhõm.

Ra khỏi phòng cấp cứu, Chu Vân thấy những vết m.á.u khô kẽ tay Kỳ Quang Viễn.

Kỳ Quang Viễn: " rửa tay."

Chu Vân gật đầu.

Một lát , Kỳ Quang Viễn rửa tay xong , vẩy vẩy nước tay, : " đưa em về , ngoài cho em nghỉ một tuần, em về nhà nghỉ ngơi vài ngày cho ."

Đây quả là một niềm vui bất ngờ.

Chu Vân: "Vâng ạ."

Lên xe, Kỳ Quang Viễn hỏi: "Đau ?"

Chu Vân: "Hơi ."

Kỳ Quang Viễn cô một lát, gì.

Không khí trong xe đột nhiên trở nên yên tĩnh.

Ánh mắt Kỳ Quang Viễn lướt cô, từ xuống , dừng ở bắp chân cô.

Chu Vân cảm nhận , cô tự nhiên theo ánh mắt , đột nhiên phát hiện chiếc tất chân của một vệt m.á.u khô, giống như màu gỉ sắt.

kìm "á" một tiếng.

Kỳ Quang Viễn một tiếng: "Vừa nãy gan lắm mà? Giờ m.á.u khô , sợ gì chứ?"

Giọng đặc biệt ôn hòa, lẽ vì cô cứu .

Chu Vân : " thấy sợ hãi khi chuyện qua ."

Chiếc xe dừng ở đầu ngõ.

Kỳ Quang Viễn đưa bông gòn thấm cồn iodine và gạc mà bác sĩ kê cho Chu Vân: "Nhớ thuốc, em tự ?"

Chu Vân bật , mắt sáng rực: " sẽ nhờ bạn trai giúp."

Kỳ Quang Viễn đưa gói túi nhựa đó cho cô.

"Cảm ơn Tổng giám đốc Kỳ." Chu Vân .

Kỳ Quang Viễn thản nhiên : "Người cảm ơn là mới đúng."

Chu Vân định đóng cửa xe thì thấy Kỳ Quang Viễn gọi cô: "Chu Vân."

"Dạ?"

Kỳ Quang Viễn: "Lần chuyện như nữa, em hãy xa ."

 

Loading...