Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 392: Tuyến IF nhân vật chính 54: Anh thừa nhận là em rồi sao?

Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:39:03
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trên đầu cô như một tia sét đánh xuống.

Trọng Hi Nhiên: “Ai cơ?”

Kỳ Tư Niên bình tĩnh một câu: “Mẹ .”

Im lặng.

Sự im lặng đến điếc tai.

Sau sự im lặng, Trọng Hi Nhiên kìm đẩy Kỳ Tư Niên một cái: “Sao lúc đó cho em ?”

Kỳ Tư Niên: “Anh sợ em sẽ ngủ .”

“…”

Trọng Hi Nhiên hỏi: “Vậy thấy em chuyện ?”

Kỳ Tư Niên ngầm thừa nhận.

Trọng Hi Nhiên: “Vậy bà hỏi ?”

Kỳ Tư Niên gật đầu.

Trọng Hi Nhiên gần như sụp đổ, cô ôm chút hy vọng cuối cùng hỏi: “Anh thừa nhận là em ?”

Kỳ Tư Niên: “Chẳng lẽ khác?”

Trọng Hi Nhiên ôm mặt.

Kỳ Tư Niên vươn tay ôm cô: “Không , họ lớn tuổi , đều là những từng trải, gì mà chứ.”

Trọng Hi Nhiên cắn môi, hỏi một cách chắc chắn: “Mẹ cảm thấy em phóng túng ? Dù thì thế hệ cha đó đều tương đối bảo thủ mà.”

Kỳ Tư Niên: “Không , em thể là do ép buộc em.”

“…”

Sự việc đến nước , cũng chẳng còn cách nào khác, Trọng Hi Nhiên chỉ thể thở dài, chấp nhận sự thật.

Kỳ Tư Niên nhỏ: “Thật sự , còn giục nhanh chóng đến nhà em. Em hỏi xem mấy ngày gần đây nhà em lúc nào rảnh?”

Một tuần , ngày thứ hai Trọng Hi Nhiên nghỉ phép, Kỳ Tư Niên một đến nhà họ Trọng.

Lần Trọng Quảng Tài đối xử với nhiệt tình hơn hẳn, Trọng Uyển Chi cũng nhịn trêu chọc gọi là “ rể”, Vu Thục Lan trừng mắt: “Không gọi bậy.”

Trời nóng bức, mà Kỳ Tư Niên vẫn mặc áo sơ mi, quần tây, trông vô cùng trang trọng.

Hai công khai quan hệ, mặt cha , Trọng Hi Nhiên dám liên tục.

Ánh mắt Kỳ Tư Niên hề che giấu, luôn dõi theo cô.

Ngồi ghế sofa thấy trán một lớp mồ hôi mỏng, cô vội vàng bật điều hòa, tủ lạnh lấy một chai nước khoáng đưa cho .

Vu Thục Lan dáng vẻ Trọng Hi Nhiên chạy tới chạy lui, tâm trạng phức tạp — đúng là con gái lớn giữ .

Hai nhà qua mấy năm, cũng coi như hiểu rõ ngọn ngành, nên Kỳ Tư Niên đến chơi, Trọng Quảng Tài và Vu Thục Lan cũng hỏi han gì nhiều, chỉ mời dùng bữa.

Sau bữa cơm, Kỳ Tư Niên trò chuyện với Trọng Quảng Tài một lúc, : “Con mấy hôm nữa đưa Hi Hi về nhà một chuyến, ạ?”

Trọng Quảng Tài : “Đương nhiên là .”

Hơn 4 giờ chiều, Kỳ Tư Niên dậy rời , cả nhà tiễn cửa.

Kỳ Tư Niên lễ phép chào tạm biệt Trọng Quảng Tài và Vu Thục Lan xong, về phía Trọng Hi Nhiên: “Vậy thứ Ba tuần sẽ đến đón em.”

Thứ Ba tuần là thời gian hẹn đến nhà họ Kỳ, má Trọng Hi Nhiên nóng bừng, cô gật đầu, tiễn Kỳ Tư Niên rời .

Tối hôm đó tắm xong, Trọng Hi Nhiên gõ cửa phòng ngủ của Vu Thục Lan, ngượng ngùng hỏi: “Mẹ ơi, con đến nhà họ Kỳ nên mang theo quà gì là thích hợp ạ?”

Vu Thục Lan: “Chuẩn xong hết .”

Trọng Hi Nhiên tới ôm bà, ngọt ngào : “Cảm ơn .”

Vu Thục Lan xúc động vỗ vỗ lưng cô, : “Tối nay ngủ cùng ? Mẹ chuyện với con một chút.”

Chắc chắn là về chuyện của Kỳ Tư Niên.

Trọng Hi Nhiên ngoan ngoãn gật đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-392-tuyen-if-nhan-vat-chinh-54-anh-thua-nhan-la-em-roi-sao.html.]

Trọng Quảng Tài oán giận liếc Vu Thục Lan một cái, sang phòng ngủ bên cạnh.

Tối đó tắt đèn, Trọng Hi Nhiên vai Vu Thục Lan — lâu ngủ cùng như thế .

Hồi cô học cấp hai, mỗi sốt Vu Thục Lan đều ngủ cùng cô.

Trong bóng tối, Vu Thục Lan hỏi cô: “Con thích Tư Niên ?”

Trọng Hi Nhiên gật đầu, khẽ : “Con cực kỳ thích.”

Vu Thục Lan thở dài, hỏi: “Nó đối xử với con ?”

Trọng Hi Nhiên: “Siêu luôn.”

Giọng cô lộ rõ sự vui sướng khôn tả của một cô gái nhỏ khi đang yêu, “Anh hồi cấp ba đối xử với con , tốn nhiều công sức để kèm cặp con học bài, hơn nữa khi con thi Bắc Ảnh, chỉ giới thiệu thầy cô cho con mà còn giúp con lập kế hoạch học tập nữa, nếu , lẽ con thi đậu Bắc Ảnh thuận lợi như .”

hồi đó sợ lỡ việc học của con nên thích con, chỉ bảo con đừng yêu đương linh tinh ảnh hưởng đến việc học.”

“Sau con lên đại học, mới bắt đầu theo đuổi con.”

“Hơn nữa hồi học đại học, nhiều cô gái theo đuổi , nhưng đều hẹn hò, cứ thế đợi con.”

“Anh cũng với con, cứ vài ngày đến trường thăm con, hơn nữa còn giúp con đổi một bộ thiết nhiếp ảnh siêu , cũng thường xuyên tặng túi xách và trang sức cho con nữa.”

“Đương nhiên chỉ , lên kế hoạch cho tương lai của bọn con khi nghiệp thì chúng con thể đính hôn , con nghiệp nếu thì thể kết hôn sớm, thì muộn một chút cũng …”

cứ thế ngừng, là những lời về đối phương.

Vu Thục Lan lặng lẽ lắng .

Trọng Hi Nhiên càng càng hưng phấn: “À còn nữa ơi, thật con thấy đầu thích . Hồi đó con còn lén chụp ảnh nữa, con cho xem .”

Cô cầm điện thoại lên, lật đến đầu album ảnh, tìm tấm ảnh Kỳ Tư Niên chụp năm đó, giơ mặt Vu Thục Lan.

Anh mặc áo sơ mi trắng, trông thanh lãnh, sạch sẽ.

Trọng Hi Nhiên: “Con chụp chứ?”

Vu Thục Lan: “Đương nhiên .”

Trọng Hi Nhiên tiếp: “Mẹ ơi, thật cũng đó, con giờ mấy hứng thú với việc học. Tư Niên hồi cấp ba luôn nhất khối, một khi sân khấu trường diễn thuyết, con đột nhiên một cảm giác trong lòng rằng hình như con xứng với .”

Vu Thục Lan: “Sao thế ? Bảo bối của xứng đáng với bất cứ ai.”

Trọng Hi Nhiên gật đầu lia lịa: “Con , nhưng lúc đó con đột nhiên cảm giác đó, học hành tử tế, xứng đáng với .”

Cô dụi lòng Vu Thục Lan một cái, : “Mẹ ơi, Tư Niên thật sự ảnh hưởng lớn đến cuộc đời con.”

Vu Thục Lan liền lời nào nữa.

Bà chỉ là quá mức lo lắng mà thôi.

Vu Thục Lan xoa xoa đầu Trọng Hi Nhiên, ngữ khí thả lỏng hơn nhiều: “Mẹ , kể cho xem, nó theo đuổi con như thế nào?”

Trọng Hi Nhiên “hừ” một tiếng: “Anh giỏi giả vờ lắm, còn bảo giới thiệu bạn trai cho con, còn nhờ con giới thiệu bạn gái cho nữa chứ, lúc đó con tức lắm, bảo cứ độc cả đời !”

Vu Thục Lan nhớ chuyện Tết năm ngoái nhà họ Kỳ, nhịn bật .

Trọng Hi Nhiên thấy tiếng của bà, thở phào nhẹ nhõm.

Vu Thục Lan hỏi: “Sau đó thì ?”

Trọng Hi Nhiên cong môi: “Sau đó ôm một bó hoa hồng lớn đợi con ký túc xá, con mới đồng ý đó!”

Vu Thục Lan bất ngờ, Kỳ Tư Niên thì lạnh lùng, thể chuyện chờ ký túc xá nữ như .

Nghe đến đây, bà cuối cùng cũng yên tâm hơn nhiều.

Trọng Hi Nhiên lúc ôm lấy bà, : “Mẹ ơi, Tư Niên thật sự đối xử với con , con ở bên siêu vui vẻ luôn, yên tâm nha?”

Vu Thục Lan hiểu khóe mắt cay cay.

Dường như con gái bà thật sự trưởng thành .

Bà gật đầu, khàn giọng : “Được.”

Hai con cứ thế trò chuyện, chìm giấc ngủ.

 

Loading...