Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 390
Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:39:01
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đôi vợ chồng già bắt đầu cợt nhả ngay mặt Kỳ Tư Niên.
Kỳ Tư Niên chịu nổi liền cúp điện thoại.
Trước khi lên Tòa nhà Kỳ Thị, gửi một tin nhắn Zalo cho Trọng Hi Nhiên.
「Anh với gia đình , bố vui đến mức suýt đánh .」
Trọng Hi Nhiên: 「……?」
·
Khi Vu Thục Lan về đến nhà, Trọng Quảng Tài tài xế đưa về nhà, đang vẹo vọ ghế sofa.
Ông vẫn ngủ, thấy Vu Thục Lan lảo đảo tới ôm lấy cô, giọng chút tủi : “Chạy mất , đến cũng máy nữa?”
Ông nửa đùa nửa thật: “Không gặp trai trẻ nào đấy chứ?”
Vu Thục Lan: “Em gặp Kỳ Tư Niên.”
Trọng Quảng Tài ngớ một chút: “Em thật sự gặp trai trẻ ?”
Vu Thục Lan: “Đừng bậy nữa, con gái đang yêu đấy.”
Trọng Quảng Tài như tỉnh rượu vài phần: “À?”
Vu Thục Lan: “Từ năm ngoái .”
Trọng Quảng Tài: “Đây là chuyện mà.”
Vu Thục Lan thở dài, : “Hi Hi tính tình đơn giản, em chỉ sợ con bé đến lúc đó đối phó .”
“Hi Hi thông minh thế, đối phó .” Trọng Quảng Tài , “Hơn nữa thấy Tư Niên đứa bé chững chạc, .”
Vu Thục Lan: “Anh thấy quá lạnh lùng ?”
Trọng Quảng Tài: “Bố cũng lạnh lùng, nhưng nổi tiếng là cưng chiều vợ trong giới, bên cạnh từng phụ nữ lăng nhăng.”
Vu Thục Lan: “ mà…”
“Thôi nào.” Trọng Quảng Tài ôm eo cô phòng ngủ, “Đâu lắm nhưng nhị thế, lo cho chồng em là chính.”
Ông say thì lý lẽ, Vu Thục Lan bất đắc dĩ, tiên giúp ông tắm rửa, ông nhanh lên giường ngủ .
Vu Thục Lan ngủ , thấy Trọng Hi Nhiên gửi cho cô một tin nhắn Zalo, hỏi cô ngủ .
Cô tạm thời nghĩ lời lẽ thích hợp, trả lời: 「Hôm nay muộn , đợi con nghỉ lễ về cụ thể nhé.」
Trọng Hi Nhiên: 「Vâng ạ , ngủ sớm nhé.」
Sau khi trả lời tin nhắn, nỗi bất an trong lòng Trọng Hi Nhiên giảm nhiều.
Vu Thục Lan hiện tại lời phản đối, cơ bản cũng coi như ngầm đồng ý .
Cô bàn học trong ký túc xá, bật một ngọn đèn bàn dịu nhẹ, mở máy tính chỉnh sửa phim.
Minh Nghiên và các bạn cùng phòng khác ngủ say.
Trong đêm khuya tĩnh lặng, thỉnh thoảng vang lên tiếng gõ chuột nhẹ nhàng.
Trọng Hi Nhiên đeo tai , khi xem xem một đoạn video, bỗng nhiên nhớ đến Kỳ Tư Niên —— bây giờ đang gì, chắc là vẫn ngủ nhỉ, lúc ăn cơm đó tối nay thể thức trắng đêm.
Cô giơ điện thoại lên, chụp một bức ảnh bàn việc hiện tại gửi cho Kỳ Tư Niên.
Lát , Kỳ Tư Niên gửi cho cô một bức ảnh.
Là phòng họp bên phía , bàn một chồng tài liệu dày cộp, mấy chiếc máy tính.
Cô bất giác cong môi, cứ như thể công việc còn cô đơn nữa.
Cắt xong phim, nộp bài tập xong, Trọng Hi Nhiên về nhà .
Tám giờ tối, Kỳ Tư Niên vẫn về.
Mặc dù nửa tháng nay nhà ai, nhưng vì dì giúp việc ngày nào cũng đến dọn dẹp đúng giờ, nên nhà vẫn sạch sẽ.
Chỉ là Kỳ Tư Niên, phòng khách dường như một cảm giác trống trải.
Cô cúi đầu điện thoại, Kỳ Tư Niên gửi tin nhắn WeChat tối nay tiệc xã giao, về lẽ hơn 11 giờ.
Trọng Hi Nhiên liền tắm .
Sau khi , cô mở TV xem một bộ phim, chống cảm giác trống trải , nhưng phát hiện chút thể xem tập trung.
Cô nhấn tạm dừng.
Ngồi yên lặng ghế sofa mấy phút, cô vẫn gửi một tin nhắn WeChat cho Kỳ Tư Niên: "Nếu tiệc xã giao, uống rượu ?"
Kỳ Tư Niên trả lời tin nhắn WeChat ngay lập tức.
Mấy phút , gọi điện đến.
Trọng Hi Nhiên bắt máy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-390.html.]
Anh rõ ràng ngoài, trong nền tiếng ô tô lao vút qua bên đường.
Có thể là do việc đấu thầu kết thúc suôn sẻ, giọng Kỳ Tư Niên mang một chút vui vẻ: "Bảo bối về nhà ?"
Trọng Hi Nhiên: "Ừm, em cũng mới về."
Kỳ Tư Niên: "Hôm nay dẫn các thành viên trong nhóm tụ tập một chút, sẽ uống một chút rượu."
Trọng Hi Nhiên: " dị ứng cồn..."
Kỳ Tư Niên ôn hòa : "Đừng lo, uống một viên thuốc dị ứng là , sẽ nghiêm trọng . Anh đầu dẫn dắt đội, hôm nay uống thì chút ."
Trọng Hi Nhiên "Ồ" một tiếng.
Kỳ Tư Niên: "Nếu em buồn ngủ thì cứ ngủ , lát nữa tài xế sẽ đưa về."
Trọng Hi Nhiên mím môi, hỏi: "Em thể đến đón ?"
Kỳ Tư Niên dường như ngẩn một chút.
Trọng Hi Nhiên nhẹ giọng : "Em nhớ ."
Tim Kỳ Tư Niên dường như tan chảy trong chốc lát.
Anh hít sâu một , : "Đương nhiên là , khi nào sắp tan tiệc sẽ báo cho em."
Giọng Trọng Hi Nhiên vui vẻ hẳn lên: "Dạ ."
Kỳ Tư Niên dặn dò cô : "Buổi tối lái xe cẩn thận."
Sau khi cúp điện thoại, Trọng Hi Nhiên cuối cùng cũng thể yên tâm xem phim.
Khoảng mười rưỡi, Kỳ Tư Niên gửi địa chỉ cho cô , cô lái chiếc BMW của đón.
Đến nơi đúng mười một rưỡi.
Cô xuống xe, đến cửa khách sạn, Kỳ Tư Niên một nhóm tiễn .
Anh mặc một chiếc áo sơ mi trắng phẳng phiu, vì thời tiết nóng, hai cúc áo ở cổ áo sơ mi cởi , cổ tay áo cũng xắn gọn gàng lên.
Thấy cô , Kỳ Tư Niên vẫy tay về phía cô: "Hi Hi."
Mọi xung quanh đều ngẩn .
Tổng giám đốc Kỳ năm nhất đại học bắt đầu đến công ty thực tập, năm ba đại học bắt đầu chính thức dẫn dắt đội nhóm, cũng coi như quen mấy năm, về cơ bản từng thấy .
—— bây giờ, rạng rỡ đến ?
Trọng Hi Nhiên vội vàng đến.
Mọi thấy vẻ ngoài của đến, đều kìm mà giật .
Ai cũng lờ mờ tổng giám đốc Kỳ bạn gái, nhưng xinh đến .
Cô gái sở hữu một khuôn mặt còn hơn cả ngôi , mái tóc dài buông xõa lưng, vẻ thuần khiết pha chút quyến rũ, khí chất cao quý pha chút kiêu sa, rõ ràng gia cảnh tuyệt đối tồi.
Kỳ Tư Niên tự nhiên đưa tay ôm eo cô gái: "Bạn gái ."
Mọi nên xưng hô thế nào, chỉ thể chào.
Khương Chính lập tức : "Chào cô Trọng."
Mọi lập tức theo gọi cô Trọng.
Trọng Hi Nhiên cũng gật đầu : "Chào ."
Đây là dịp công khai giới thiệu Trọng Hi Nhiên cho , Kỳ Tư Niên cũng nhiều, với là đây, ôm Trọng Hi Nhiên về phía xe.
Người bên cạnh Khương Chính hỏi: "Cô Trọng nào? Không là cô Trọng của tập đoàn Trọng thị chứ?"
Khương Chính gật đầu.
Mọi gần như đồng thanh : "Trời đất ơi..."
Tiếng kinh ngạc lờ mờ truyền đến từ phía , cả hai đều để tâm.
Kỳ Tư Niên trông vẻ say, chỉ là dính một chút mùi rượu.
Trọng Hi Nhiên vẻ mặt lo lắng : "Anh uống thuốc dị ứng ?"
Lời Kỳ Tư Niên lọt tai cô: "Uống sớm ."
Trọng Hi Nhiên đỡ lên ghế phụ, vòng qua đầu xe lên xe.
Nghe thấy giọng trầm thấp của Kỳ Tư Niên: "Bảo bối, giúp thắt dây an một chút."
Trọng Hi Nhiên đầu .
Mắt đen láy, trong giọng dường như mang một chút ý vị nũng: "Anh say ."
Trọng Hi Nhiên: "...?"