Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 386: Tuyến IF của nhân vật chính 48: Chuyển đến ở cùng có được không?

Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:38:57
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tạ Ngu xách vali phòng, cả Chu Húc Dao nhấc bổng lên trung ném xuống giường.

Tạ Ngu .

Chu Húc Dao đè lên cô, giữ chặt eo cô: “Nhớ em c.h.ế.t .”

Vừa cúi xuống hôn cô.

Tạ Ngu giơ tay vỗ mặt , ngăn tiến thêm.

Chu Húc Dao: “Anh chịu đủ , bao nhiêu ngày gặp em hả?”

Giọng điệu chút oán trách.

Tạ Ngu giơ tay, kéo tai : “Đi tắm .”

Chu Húc Dao lẽo đẽo kéo tay cô: “Đi , em cùng tắm.”

Tạ Ngu: “…”

Sau khi Trọng Hi Nhiên và Kỳ Tư Niên trở về phòng, cô lén phòng tắm gọi video ngắn gọn với Vu Thục Lan, đó mới thả lỏng tắm rửa bước .

Bước ngoài, cô đổ vật xuống giường, cả vẫn còn cảm giác như cán bột nghiền qua.

Hơn nữa đêm qua cũng thiếu ngủ.

Không đợi Kỳ Tư Niên tắm xong, Trọng Hi Nhiên ngủ .

Kỳ Tư Niên tắm rửa xong bước từ phòng tắm, thấy Trọng Hi Nhiên nghiêng giường, mặt hướng về phía .

Khuôn mặt cô ánh đèn vàng lờ mờ trông đặc biệt yên tĩnh, hàng mi đen dày dài và cong vút, đến nao lòng.

Giống như một nàng công chúa ngủ trong rừng.

Kỳ Tư Niên lấy điện thoại , chụp một bức ảnh khuôn mặt cô, đặt hình nền điện thoại.

Làm xong, đắp chăn cho cô, lúc mới phát hiện cơ thể cô cong , thở đều đặn, rõ ràng ngủ say.

Có lẽ hôm qua cô thật sự giày vò mệt mỏi .

Kỳ Tư Niên chút xót xa, cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên trán cô, tắt đèn xuống.

Trọng Hi Nhiên ngủ một giấc thoải mái, lẽ vì hôm qua quá mệt mỏi, mà thở bên cạnh quá đỗi an tâm.

khi ngủ ôm Kỳ Tư Niên như thế nào, nhưng sáng hôm thức dậy, cô gọn trong vòng tay .

Cô cảm thấy hình như hổ, mới ngủ với ngày thứ hai bắt đầu tham luyến vòng tay .

nhấc cánh tay trong vòng tay , Kỳ Tư Niên cũng tỉnh giấc.

Anh cô: “Tỉnh ?”

Trọng Hi Nhiên: “Ừm.”

Kỳ Tư Niên đưa tay nhẹ nhàng vuốt cằm cô, dịu dàng : “Còn chỗ nào thoải mái ?”

Trọng Hi Nhiên cảm nhận một chút: “Chắc là… hết ?”

Kỳ Tư Niên: “Chắc là ý gì?”

Trọng Hi Nhiên nhỏ giọng: “Chỉ là cảm thấy cơ thể vẫn nhức mỏi.”

Kỳ Tư Niên ghé sát , cúi đầu hôn lên má cô: “Có gì thoải mái với ngay.”

Trọng Hi Nhiên gật đầu.

Cô sờ lấy điện thoại , tám giờ sáng.

Hai thức dậy vệ sinh cá nhân xong chuẩn ăn, gửi một tin nhắn nhóm, nhưng thấy ai hồi âm.

Vì hôm nay về nhà, Kỳ Tư Niên gọi điện cho Chu Húc Dao.

Đầu dây bên nhanh chóng bắt máy, giọng lộ rõ vẻ ngái ngủ: “Ai đấy?”

Kỳ Tư Niên: “Chuẩn .”

Giọng Chu Húc Dao như tỉnh hẳn, : “Được, .”

Lúc ăn sáng, Chu Húc Dao ngáp liên tục, Tạ Ngu cũng mơ màng, mặt mày ngái ngủ.

Trên đường về, đương nhiên là Kỳ Tư Niên lái xe.

Vừa lên xe hai phút, Chu Húc Dao ngủ gục ở ghế phụ lái.

Tạ Ngu cũng tựa vai Trọng Hi Nhiên ở hàng ghế nhắm mắt.

Trọng Hi Nhiên kìm hỏi: “Mấy giờ hai ngủ ? Mệt mỏi thế ?”

Tạ Ngu buồn ngủ đến mức đầu óc , thành thật : “Ba giờ mấy gì đó, mệt c.h.ế.t mất.”

xong câu thì ngủ .

Không ai chuyện, Trọng Hi Nhiên thấy buồn chán, kìm về phía , Kỳ Tư Niên tay đặt vô lăng chuyên chú lái xe.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-386-tuyen-if-cua-nhan-vat-chinh-48-chuyen-den-o-cung-co-duoc-khong.html.]

Tay thật , trắng, thon dài, sạch sẽ.

Trọng Hi Nhiên kìm mím môi.

Kỳ Tư Niên dường như nhận ánh mắt của cô, cô qua gương chiếu hậu : “Đang ?”

Trọng Hi Nhiên: “…”

Không khí trong xe quá yên tĩnh, cơn buồn ngủ dường như thể lây lan, lâu , Trọng Hi Nhiên cũng bất tri bất giác ngủ .

Khi tỉnh dậy, đến lúc Tạ Ngu xuống xe.

Hai ôm chào tạm biệt, Chu Húc Dao cũng ngủ đủ giấc, tự giác biến thành tài xế, Kỳ Tư Niên đổi sang ghế .

Trọng Hi Nhiên tựa .

Kỳ Tư Niên hỏi: “Ngày mai nhập học đúng ?”

Trọng Hi Nhiên: “Ừm.”

Kỳ Tư Niên: “Có thời khóa biểu mới nhớ gửi cho .”

Trọng Hi Nhiên: “Vâng.”

Kỳ Tư Niên dừng một lát, ôm lấy vai cô, nhẹ giọng : “Hi Hi, cân nhắc chuyển đến ở cùng ?”

Trọng Hi Nhiên khựng .

Kỳ Tư Niên ghé sát cô, ngửi hương hoa hồng thoang thoảng từ tóc cô, : “Em còn , bắt đầu nhớ em .”

“Tít——”

Tiếng còi xe phía đột nhiên vang lên lớn.

Chu Húc Dao hắng giọng: “Này, còn ở đây mà!”

Kỳ Tư Niên liếc một cái, đưa tay hạ tấm chắn giữa xe xuống.

Chu Húc Dao: “…”

Hoàn còn thấy Chu Húc Dao nữa.

Kỳ Tư Niên dứt khoát hôn lên má Trọng Hi Nhiên: “Chuyển đến nhé, ?”

Trọng Hi Nhiên: “Chỗ ở tuy quá xa trường, nhưng cũng quá gần, đôi khi học tiện lắm.”

Kỳ Tư Niên suy nghĩ một chút, : “Gần trường em cũng nhà của tập đoàn Kỳ thị, tìm một căn.”

Trọng Hi Nhiên cảm thấy vành tai nóng ran: “Ồ.”

Cách tấm chắn, giọng Chu Húc Dao vọng đến: “Vậy hai gần Trung Truyền cũng nhà đúng ? Kiếm cho một căn .”

Giọng Kỳ Tư Niên nhàn nhạt: “Im miệng.”

Chu Húc Dao lập tức im bặt.

Kỳ Tư Niên tay nửa ôm vai Trọng Hi Nhiên, nhẹ giọng hỏi: “Được ?”

Giọng mang theo chút ý cầu xin.

Trọng Hi Nhiên cúi đầu, nhỏ giọng : “Em cũng , nhưng để gia đình em phát hiện, thì em sợ em sẽ đánh gãy chân em mất.”

Cô trông vẻ rụt rè, Kỳ Tư Niên nhịn bật .

Thật Trọng Hi Nhiên ở nhà khá cưng chiều, tính cách cô cũng luôn hoạt bát, bạo dạn, chỉ đến lúc mới rụt rè như .

Kỳ Tư Niên : “Nghiêm trọng thế ?”

Trọng Hi Nhiên gật đầu thật mạnh.

Kỳ Tư Niên ôm cô lòng: “Vậy nhất định sẽ cẩn thận một chút, để chân bảo bối đánh gãy.”

Trọng Hi Nhiên: “…”

Sao cô cảm thấy đang trêu cô chứ.

Trọng Hi Nhiên kìm khó : “Vậy nhỡ việc chu phát hiện thì ?”

Kỳ Tư Niên cau mày, dường như nghiêm túc suy nghĩ, đó : “Vậy thì cứ để em đánh gãy chân , tuyệt đối sẽ liên lụy đến bảo bối.”

“…”

Trọng Hi Nhiên : “Vậy gãy chân chẳng vẫn em chăm sóc ?”

“Có lý.” Kỳ Tư Niên cúi đầu, nửa đùa nửa thật , “Vậy đây?”

Trọng Hi Nhiên gần đây đang xem một bộ phim cổ trang, suy nghĩ nhiều liền buột miệng : “Bỏ trốn?”

“Không .” Kỳ Tư Niên nghiêm túc , “Thà cưới em còn hơn là bỏ trốn.”

Anh dừng một lát, đầu hỏi cô, “Em năm nay mười chín đúng ?”

Trọng Hi Nhiên: “…”

 

Loading...