Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 378: Tuyến IF nhân vật chính 40: Rất đẹp
Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:32:43
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kỳ Tư Niên vén mái tóc dài mềm mại của cô , hôn lên gáy cô.
Trọng Hi Nhiên khẽ rùng .
Vùng da nơi hôn gáy cô ngứa. Cảm giác ngứa ngáy nhanh chóng lan dọc sống lưng, cô bất giác đưa tay chống lên bàn mặt.
Kỳ Tư Niên nhẹ nhàng ôm cô từ phía , nụ hôn cũng dần di chuyển từ gáy lên má.
Trọng Hi Nhiên thở hỗn loạn : “Cửa…”
Giọng Kỳ Tư Niên khẽ, như thể dùng thở bên tai cô: “Đóng .”
Anh đưa tay, xoay cả cô , ôm cô đặt lên bàn học.
Trọng Hi Nhiên hai chân lơ lửng giữa trung, theo bản năng ôm lấy Kỳ Tư Niên.
Ánh nắng buổi chiều từ ngoài cửa sổ rọi , Trọng Hi Nhiên cắn môi: “Còn cửa sổ…”
Kỳ Tư Niên “xoạt” một tiếng kéo rèm cửa sổ .
Đầu ngón tay lạnh của nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt cô từ xuống , dừng ở cằm cô, đó đưa tay véo nhẹ cằm.
Trọng Hi Nhiên ngẩng đầu : “Anh thích véo cằm em như ?”
Kỳ Tư Niên: “Như sẽ cảm thấy em thuộc về .”
Anh cúi đầu, từ từ hôn lên môi cô.
Cô vòng tay ôm cổ , khi nụ hôn trở nên nồng nhiệt, bất giác quấn chân quanh .
Hơi ấm của lò sưởi và ánh nắng đều nóng bỏng.
Kỳ Tư Niên ôm Hy Nhiên dậy, đặt cô lên giường của .
Tiếng mạt chược va mơ hồ truyền đến từ lầu.
Cả hai bên bố đều ở đó, nhưng họ lén lút hôn nồng nhiệt đến .
Cảm giác cấm kỵ kích thích từng dây thần kinh của họ.
Kỳ Tư Niên hôn xuống, mút mát xương quai xanh của cô, nhẹ nhàng gặm cắn.
Cô kìm khẽ gọi : “Anh…”
Ánh mắt Kỳ Tư Niên tối sầm , đưa tay sờ đến khóa kéo váy lưng cô, từ từ kéo xuống từng chút một.
Bờ vai trắng ngần như sữa lộ trong khí.
Hơi thở của Trọng Hi Nhiên dồn dập.
Kỳ Tư Niên cũng dừng một chút, hỏi: “Được em?”
Trọng Hi Nhiên gật đầu.
Kỳ Tư Niên cúi đầu hôn lên vai cô.
Cô khẽ nhắm mắt , cảm thấy chiếc váy của trượt xuống dần, kìm đưa tay nắm chặt ga trải giường .
Kỳ Tư Niên gọi cô: “Hi Hi…”
Dây áo n.g.ự.c của cô cởi .
Gọng kính kim loại màu vàng của Kỳ Tư Niên phản chiếu ánh nắng vàng rực.
Giọng khàn khàn: “Em .”
Trọng Hi Nhiên cắn môi, một chân bất giác cong lên, đưa tay ôm lấy cổ .
Anh hôn cô lâu, lâu.
Tình hình bỗng chốc trở nên khó kìm nén.
Trọng Hi Nhiên thấy tiếng thở dốc ngày càng nặng nề của , và cả của nữa.
Anh khẽ nhắm mắt , dừng động tác, vùi mặt n.g.ự.c cô, bình tĩnh một lát, mặc quần áo cho cô.
Trọng Hi Nhiên mím môi.
Kỳ Tư Niên ôm cô lòng, tháo kính đặt lên tủ đầu giường: “Cứ ở đây ngủ cùng một lát .”
Trọng Hi Nhiên gật đầu: “Vâng.”
Tiếng tim đập dần bình , trong lòng một thở khiến cô an tâm.
Trọng Hi Nhiên nhanh chóng ngủ trong vòng tay .
Ngủ bao lâu, chuông báo thức vang lên.
Trọng Hi Nhiên tỉnh dậy, vặn chạm ánh mắt của Tư Niên.
Anh tháo kính, đôi mắt còn vẻ lạnh lùng như thường ngày, mà một cảm giác ấm áp mà cô từng quen thuộc.
Cô kìm đưa tay nhẹ nhàng chạm mắt .
Kỳ Tư Niên một tay ôm eo cô, cô khẽ thở dài: “Anh thật sự cứ như ôm em mãi thôi.”
Những lời đầy ẩn ý, nhưng kỳ diệu , khi từ miệng , dường như hề ý nghĩa ám chỉ nào khác, cứ như thể chỉ đơn thuần ôm cô.
Trọng Hi Nhiên đưa tay ôm lấy : “Anh vẫn bắt đầu thích em từ bao giờ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-378-tuyen-if-nhan-vat-chinh-40-rat-dep.html.]
Kỳ Tư Niên suy nghĩ một chút: “Có lẽ là từ sớm , ngay cả cũng nhận . Nếu nhất định một thời điểm, thì lẽ là từ lúc em mặc váy JK nhảy múa .”
“Em bảo mà.” Trọng Hi Nhiên đưa tay chống lên vai , “Hôm đó cứ em mãi.”
Kỳ Tư Niên khẽ một tiếng.
Trọng Hi Nhiên đưa tay kéo kéo cúc áo n.g.ự.c , hỏi: “Vậy hồi cấp ba cho em ?”
Kỳ Tư Niên mặt cảm xúc : “Anh sợ em vênh váo đến tận trời xanh.”
Trọng Hi Nhiên giận, đưa tay khẽ “chát” một cái lên mặt .
Một tiếng to và rõ.
Vì âm thanh quá lớn, khi tát xong, cô giật , sợ Kỳ Tư Niên tức giận, vội vàng .
Kỳ Tư Niên dường như cũng sững sờ trong một giây, cô cố ý, cũng để tâm, đưa tay xoa xoa cằm cô.
Lòng Trọng Hi Nhiên như bôi mật, cô ôm lấy , hôn một cái: “Anh đàng hoàng .”
Kỳ Tư Niên lúc mới : “Anh sợ ảnh hưởng đến việc học của em.”
Trọng Hi Nhiên mím môi: “Vậy khi nghiệp đại học vội vàng đến tỏ tình?”
Kỳ Tư Niên: “Vừa vặn công ty việc, ở nước ngoài.”
Trọng Hi Nhiên: “Vậy cũng thể nhắn tin tỏ tình mà, hại em chờ lâu như .”
Kỳ Tư Niên nhớ : “Cũng lâu lắm nhỉ, chẳng chỉ mấy tháng thôi ?”
Trọng Hi Nhiên: “…”
Cô đưa tay mạnh mẽ chọc chọc n.g.ự.c , “Bao lâu mới …”
Không vì , trong đầu cô đột nhiên nảy một câu hỏi đúng lúc, Kỳ Tư Niên, : “Em thể hỏi một câu hỏi ?”
Kỳ Tư Niên dịu dàng : “Em hỏi .”
Trọng Hi Nhiên tay vuốt ve một chiếc cúc áo sơ mi của : “Anh định bao lâu nữa mới ‘đụng’ em?”
Kỳ Tư Niên khựng .
Không khí bỗng trở nên vô cùng yên tĩnh, ngay cả tiếng tay Trọng Hi Nhiên vuốt ve cúc áo sơ mi của cũng rõ mồn một.
Anh vẫn gì, mặt Trọng Hi Nhiên cũng chút nóng bừng, nhưng câu hỏi , cô thực sự .
Hơn nữa, cả hai đều là trưởng thành , cũng cần quá lên.
Một lát , Kỳ Tư Niên cuối cùng cũng mở miệng.
“Sau khi kết hôn.”
Trọng Hi Nhiên vẻ mặt kinh ngạc : “Sau khi kết hôn ?”
Anh bảo thủ đến ư?
Có lẽ biểu cảm của cô quá khoa trương, Kỳ Tư Niên nhịn bật , : “Trêu em thôi mà.”
“…Tốt lắm, đừng trêu nữa.” Hy Nhiên .
Kỳ Tư Niên đưa tay ôm cô lòng, hai kề sát , giọng như thì thầm bên tai cô.
“Sao tự nhiên hỏi cái ?”
Trọng Hi Nhiên: “Chỉ là… tìm hiểu một chút, tiến độ của thôi.”
Giọng Kỳ Tư Niên dịu dàng và nghiêm túc, còn mang theo vài phần cẩn trọng: “Thật cũng cố ý kiểm soát bất kỳ tiến độ nào, chỉ cảm thấy nên tôn trọng em.”
Trọng Hi Nhiên cong môi, “À” một tiếng.
Kỳ Tư Niên cúi đầu, hôn lên môi cô, : “Gần sáu giờ , chúng ngoài thôi.”
Trọng Hi Nhiên giật bật dậy – cô suýt chút nữa quên mất chuyện .
“Em còn trang điểm nữa.” Cô đẩy Kỳ Tư Niên một cái, “Anh ngoài xem .”
Kỳ Tư Niên cũng dậy, mở cửa ngoài , với cô là ai, cô mới yên tâm bước , phòng vệ sinh lấy túi trang điểm dặm .
May mắn , mấy vị phụ nghiện mạt chược, cũng lên kiểm tra hai họ như .
Trang điểm xong, hai chậm rãi xuống lầu, lúc ván mạt chược kết thúc, khi ăn tối ở nhà Kỳ Tư Niên xong, Trọng Hi Nhiên liền cùng bố trở về nhà.
Sau khi lên xe, cô Tư Niên ánh đèn đường ngoài cửa sổ xe, lấy điện thoại lén gửi cho một tin nhắn WeChat.
“Lại lâu nữa mới gặp TT”
Trước khi nhà, Kỳ Tư Niên thấy tin nhắn WeChat điện thoại, khẽ khựng .
Chu Vân hỏi: “Sao con?”
Kỳ Tư Niên bình tĩnh cất điện thoại , : “Mấy năm nay nhà họ Trọng vẫn luôn ghé thăm nhà chúng , hình như nhà nào đến thăm , như ?”
Chu Vân khẽ sửng sốt.
Gia đình họ đương nhiên giàu hơn nhà họ Trọng nhiều, hơn nữa mấy năm nay Tư Niên vẫn luôn kèm cặp Hy Nhiên học bài, bà cũng từng nghĩ đến việc thăm hỏi đáp lễ.
Bà sang Kỳ Quang Viễn: “Có cần thăm ?”
Kỳ Quang Viễn liếc Kỳ Tư Niên, : "Cũng lý. Vậy, con chuẩn , hai ngày nữa chúng sẽ đến nhà họ Trọng một chuyến."