Trọng Hi Nhiên suýt chút nữa phun ngụm nước , cô cố gắng nhịn .
Lời cô với Kì Tư Niên hồi cấp ba, mà vẫn còn nhớ.
Cô kìm lén Kì Tư Niên một cái, cong cong môi.
Tay Vu Thục Lan đang cầm cốc khẽ khựng – chẳng đây là những lời Trọng Hi Nhiên thường xuyên hồi cấp ba ?
Bà theo bản năng liếc Trọng Hi Nhiên bên cạnh, cô mà đang .
Trong lòng bà đột nhiên dấy lên vài phần nghi ngờ.
Chu Vân nhịn "ôi" một tiếng, mày nở mắt : "Chưa từng con khen ai như , cô gái đến mức nào ? Khi nào thì dẫn về cho chúng xem?"
Kì Tư Niên: "Đợi thêm nửa năm nữa ."
Chu Vân mỉm Kì Quang Viễn: "Vậy thì với bố con sẽ chờ."
Vu Thục Lan lúc đặt cốc xuống, như tiện miệng hỏi: "Tư Niên xe nhỉ? Lái xe gì ? sắm cho Hi Hi một chiếc, sợ chọn phù hợp sẽ quá phô trương."
Trọng Hi Nhiên lập tức thót tim.
Vu Thục Lan thật sự quá nhạy bén.
Một chiếc Bentley mà khiến bà nghi ngờ đến tận bây giờ.
Trọng Hi Nhiên theo bản năng Kì Tư Niên một cái.
Chu Vân định , liền Kì Tư Niên bình thản : "Cháu một chiếc Rolls-Royce thỉnh thoảng dùng khi tiệc tùng công việc, còn một chiếc BMW để hằng ngày."
Vu Thục Lan gật đầu, gì thêm.
Chu Vân thấy cố tình bỏ qua chiếc Bentley, tưởng rằng nghĩ kiểu xe đó hợp với con gái, cũng nhiều.
Bà chỉ : "Ở đại học thì cần quá phô trương, tầm tầm là ."
Vu Thục Lan .
Kì Quang Viễn và Trọng Quảng Tài bắt đầu chuyện ăn, Chu Vân kéo Vu Thục Lan chuyện trang sức, , xã giao, Kì Tư Niên liền sang Trọng Hi Nhiên: "Lên lầu xem phim ?"
Hồi cấp ba hai cũng thường xuyên lên thư phòng sách, Chu Vân lúc đầu còn yên tâm về hai đứa, cứ thỉnh thoảng lên lầu lấy cớ mang hoa quả để thăm dò.
phát hiện hai đứa chỉ chuyên tâm bài tập, gì khác, liền mất hứng thú thăm dò, hoa quả cũng do dì giúp việc mang lên.
Lúc Kì Tư Niên , Chu Vân cũng chỉ tùy ý gật đầu, : "Đi , đến lúc ăn cơm thì gọi hai đứa."
Trọng Hi Nhiên cứ thế theo Kì Tư Niên lên lầu, phòng chiếu phim.
Cô nào tâm trí xem phim.
Kì Tư Niên cũng .
Cô cửa, ôm cô lòng, từ từ dịch chuyển đến ghế sofa, cúi đầu hôn cô thật sâu.
Trọng Hi Nhiên: "Cửa khóa..."
Kì Tư Niên dùng tay giữ cằm cô, giọng điệu lệnh: "Mở miệng."
"..."
Tim cô đập như bay, nhưng vẫn tự chủ mà hé miệng, mặc cho Kì Tư Niên hôn tới.
Kì Tư Niên: "Hôm nay em mặc gợi cảm đó."
đó chỉ là một chiếc váy liền bình thường, Trọng Hi Nhiên "ừm" một tiếng.
Giọng Kì Tư Niên khàn khàn, thì thầm bên tai cô: "Vừa nãy quên – bạn gái ngoài xinh , thông minh lanh lợi và hoạt bát đáng yêu , thì còn hôn giỏi nữa."
Trọng Hi Nhiên hôn đến mức đầu óc và thở đều hỗn loạn, lúc nên gì.
Bên ngoài cửa đột nhiên tiếng bước chân.
Kì Tư Niên khẽ vuốt cằm cô, buông cô , dậy đến kệ lấy một đĩa phim.
Trọng Hi Nhiên mím môi, dì giúp việc gõ cửa bước , mang theo hoa quả và nóng.
Kì Tư Niên chỉnh áo sơ mi, cho đĩa phim máy.
Trọng Hi Nhiên cũng theo bản năng chiếc váy , may mà nếp nhăn gì.
Đợi dì giúp việc ngoài, Kì Tư Niên bình tĩnh cô một cái, : "Son môi em trôi , cần dặm ?"
"..." Trọng Hi Nhiên vội vàng dậy: "Em nhà vệ sinh soi gương một chút."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-377-mot-nu-hon-lanh-buot-roi-xuong-gay.html.]
Vừa bước một bước, cổ tay Kì Tư Niên giữ .
Anh dùng sức, kéo cô cả lòng: "Hay là đợi lát nữa hẵng , kẻo dặm thứ hai."
Trọng Hi Nhiên: "..."
Mấy ngày gặp, hai đều nhớ đối phương, thể kiềm chế sự mật.
Bộ phim dường như trở thành âm thanh nền.
Lại hôn một lúc nữa, Kì Tư Niên mới buông cô , ôm cô lòng.
Trọng Hi Nhiên: "Vừa nãy đột nhiên là chuẩn yêu ?"
Kì Tư Niên: "Nếu đang yêu, bố em sẽ giới thiệu em cho mất. Anh thì ý kiến gì, nhưng em chắc là lộ sơ hở ?"
Có lý.
Trọng Hi Nhiên vẫn còn sợ hãi: "Em suýt chút nữa nghĩ là định công khai ngay tại chỗ ."
Kì Tư Niên đưa tay vuốt nhẹ cằm cô: "Gan em chẳng lớn lắm ? Dám trêu chọc ngay mặt bố em và bố ."
Trọng Hi Nhiên nắm lấy tay : "Em cũng là nên, nhưng em hình như kìm ."
Trêu chọc một cách công khai, dường như một khoái cảm ẩn giấu.
Kì Tư Niên suy nghĩ hai giây: "Được, nhớ ."
Trọng Hi Nhiên: "..."
Tại cô một dự cảm lành?
Sau bữa trưa, hai lên lầu ngủ trưa, còn phòng khách bày mạt chược.
Tiếng xóc bài “xoảng xoảng” vẫn thể thấy từ lầu.
Trọng Hi Nhiên như khi đến cửa phòng ngủ phụ, về phía Kỳ Tư Niên.
Kỳ Tư Niên: “Một lát nữa đến giờ sẽ gọi em dậy.”
Trọng Hi Nhiên chớp chớp mắt: “Em thể phòng tham quan một chút ?”
Kỳ Tư Niên khẽ khựng .
Trọng Hi Nhiên: “Không ?”
Kỳ Tư Niên: “Được chứ.”
Anh đưa tay sang một bên: “Mời em.”
Trọng Hi Nhiên cong môi, theo xuyên qua phòng khách, đến một bên khác.
Phòng ngủ của là căn đầu tiên.
Anh mở cửa cho cô, Trọng Hi Nhiên từ từ bước .
Căn phòng sạch sẽ, sáng sủa.
Có một chiếc giường đơn kê sát tường, phía bên là một chiếc bàn học, bàn đặt một hộp hương trầm gỗ mun tỏa mùi hương thoang thoảng, giống hệt mùi hương Kỳ Tư Niên.
Bên cạnh bàn học còn hai cuốn sách, ở góc bàn một chai nước dâu tây đào uống hết, trống rỗng đặt ở đó, trông vẻ lạc lõng.
Cô tới, cầm chiếc chai lên, : “Sao trong phòng chai ? Dì quên dọn ?”
Kỳ Tư Niên dựa khung cửa, bình thản : “Không , đây là chai nước đầu tiên em tặng hồi cấp ba.”
Trọng Hi Nhiên sửng sốt: “Anh vẫn còn giữ ư?”
Kỳ Tư Niên: “Ừm.”
Trọng Hi Nhiên thấy ngày sản xuất in chai, quả thực là ba năm .
Lòng cô dâng lên vài phần cảm động: “Những lời em với hồi cấp ba cũng nhớ.”
Kỳ Tư Niên “ừm” một tiếng, đóng cửa , về phía cô, đến phía cô.
Sự hiện diện của vô cùng mạnh mẽ.
Trọng Hi Nhiên đầu : “Vậy bắt đầu thích em từ bao giờ…”
Từ “đó” kịp thành tiếng.
Một nụ hôn lạnh bất chợt rơi xuống gáy cô.