Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 366: Tuyến IF nhân vật chính 28: Thật sự nghĩ anh không dám làm gì em sao?
Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:32:31
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thân hình Trọng Hi Nhiên run lên, tay lái mô tô chệch một chốc, may mà nhanh cô kiểm soát .
Thời tiết thu, cô mặc hai lớp áo, áo khoác ngoài chất liệu quá mỏng cũng quá dày.
Lồng n.g.ự.c đàn ông cách vài lớp vải áo áp lưng cô, vẫn là nhiệt độ nóng bỏng.
Sống lưng cô cứng , dám cử động.
Giây tiếp theo, cánh tay Kỳ Tư Niên cũng từ phía ôm lấy eo cô.
Lực độ dịu dàng siết quanh eo cô, mang theo ấm cơ thể, cả cô bao bọc bởi một cảm giác an , tăng tốc độ.
Cảnh vật mắt lướt qua nhanh như chớp, eo thiếu nữ mềm mại và mảnh khảnh, gần như đủ một vòng tay.
Áp lưng cô, gần như thể cảm nhận xương bả vai nhô lên của cô, như móng mèo con đệm thịt, từng chút một cào lòng .
Trọng Hi Nhiên lái đến ngã tư đầu , phanh mô tô dừng cửa tiệm.
Cô cởi mũ bảo hiểm, : “Lấy chiếc .”
Hôm nay trời nắng , cô lái xe tốc độ cũng nhanh, đội mũ bảo hiểm bí chút mồ hôi, cô nhịn hất nhẹ tóc.
Kỳ Tư Niên mới cởi mũ bảo hiểm, đề phòng động tác của cô, lập tức cô hất mặt.
Anh theo bản năng né phía một chút.
Trọng Hi Nhiên nhận , đầu , tinh nghịch, cố ý hất tóc về phía một nữa.
Kỳ Tư Niên cô một cái, đưa tay , nhẹ nhàng nắm lấy một lọn tóc của cô, quấn hai vòng lên tay .
Trọng Hi Nhiên lập tức yên.
Kỳ Tư Niên nghiêng , ghé sát tai cô: “Còn dám nữa ?”
“…”
Hơi thở phả tai cô, Trọng Hi Nhiên bỗng nhiên cảm thấy nhột.
Cô lườm Kỳ Tư Niên một cái, Kỳ Tư Niên từ từ buông tay .
Tóc cô một mùi hương hoa hồng nhẹ, dễ chịu.
Nam nhân viên xong hóa đơn tới, Kỳ Tư Niên dứt khoát xuống xe, khi thanh toán : “Các tìm lái xe về giúp .”
Trọng Hi Nhiên xích gần, : “Chúng tự lái về .”
Sự phấn khích trong biểu cảm và giọng điệu của cô quá rõ ràng, Kỳ Tư Niên đành lòng từ chối.
Hai là lái xe đến, Kỳ Tư Niên liền gọi một lái hộ đưa xe về, hỏi cô: “Em đường ?”
Trọng Hi Nhiên lắc đầu: “Không ạ.”
Kỳ Tư Niên: “Vậy chỉ đường cho em.”
Anh tưởng Trọng Hi Nhiên mua mô tô nên ngứa tay lái, kết quả ngờ cô : “Anh chở em nhé, Tư Niên.”
Kỳ Tư Niên khựng một chút.
Trọng Hi Nhiên ngẩng đầu : “Em chở em.”
Kỳ Tư Niên nhếch mày , đội mũ bảo hiểm, : “Lên .”
Trọng Hi Nhiên cũng hề ngượng ngùng, đội mũ bảo hiểm, trực tiếp lên, đó như để trả thù, đưa tay ôm chặt lấy eo Kỳ Tư Niên.
Cho đột nhiên ôm cô!
Cho đột nhiên quấn tóc cô!
Cho đột nhiên phả tai cô!
Cho ảnh hưởng đến cô!!!
Cô cũng nếm thử tư vị , nếu thật sự nghĩ mô tô dễ lái ?
Sống lưng Kỳ Tư Niên quả nhiên cứng rõ rệt.
Trọng Hi Nhiên nhịn cong môi, hai tay đan siết chặt n.g.ự.c , đắc ý : “Sao ? Anh Tư Niên? Sao —— hả?”
Cô còn nương tay đấy, đợi khởi động xe đột nhiên ôm , khiến kịp trở tay.
Hai chữ “ ——” như cố ý kéo dài, toát vài phần cố ý, thậm chí lẽ ngay cả cô cũng nhận ý trêu chọc.
Kỳ Tư Niên lập tức hiểu cô đang ý đồ gì.
Anh đầu , liếc cô một cái, cách lớp mũ bảo hiểm, thì rõ biểu cảm của cô.
Kỳ Tư Niên mím môi, đạp ga, khởi động xe.
Lúc gần trưa.
Nắng thu chói chang mà rực rỡ, bầu trời xanh trong vắt vài đám mây trắng trôi lững lờ, giống như kẹo bông gòn.
Kỳ Tư Niên tốc độ nhanh, gió thổi tới.
Tay Trọng Hi Nhiên siết quanh eo cố ý chặt thêm vài phần, cơ thể cũng càng sát hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-366-tuyen-if-nhan-vat-chinh-28-that-su-nghi-anh-khong-dam-lam-gi-em-sao.html.]
Cô chỉ thể bản năng che giấu một chút ý trả thù và trêu chọc, nhưng rằng, động tác của cô mang đến cho Kỳ Tư Niên một cảm giác khác.
Khoảnh khắc cơ thể mềm mại của cô gái dán chặt , một luồng điện tê dại liền chạy dọc sống lưng Kỳ Tư Niên.
Tay nắm c.h.ặ.t t.a.y lái, trong nửa giây, đầu óc gần như trống rỗng.
Vừa khó khăn lắm mới điều chỉnh trạng thái, Trọng Hi Nhiên như sợ c.h.ế.t mà siết chặt eo .
Anh hít một thật sâu, gọi cô qua tai : "Hi Hi."
Trọng Hi Nhiên: "Hửm?"
Kỳ Tư Niên: "Tay lỏng một chút."
Giọng khàn , như thể cố ý kiềm chế điều gì đó.
Trọng Hi Nhiên đắc ý : "Không, em sợ ngã."
Bên phía Kỳ Tư Niên gì, chỉ thấy tiếng thở nhẹ của .
"Vừa nãy cũng ôm em như mà?" Trọng Hi Nhiên chậm rãi , "Em lái vẫn , chắc đến mức vì chuyện mà..."
Cô siết chặt eo thêm vài phần, "Không lái xe chứ."
Kỳ Tư Niên đột nhiên tăng tốc xe máy.
—Đây là cách phản công ?
Trọng Hi Nhiên coi đó là chuyện gì to tát, ôm chặt hơn, tay còn cố ý nhéo nhéo eo .
Trong tai , Kỳ Tư Niên bật khẽ bằng .
Cái giọng điệu đó, chút ý "để xem xử lý em thế nào", nhưng Trọng Hi Nhiên cũng để tâm.
Xe máy cuối cùng cũng đến hầm để xe nhà Kỳ Tư Niên, đạp phanh, trầm giọng : "Xuống xe."
Trọng Hi Nhiên cố ý siết một cái nữa, mới đắc ý xuống xe.
Kỳ Tư Niên tháo mũ bảo hiểm, treo lên tay lái, đậu xe xong thì cô.
Trọng Hi Nhiên cũng tháo mũ bảo hiểm.
Cô lắc lắc tóc, cũng với ánh mắt đầy thách thức.
Kỳ Tư Niên nheo mắt, cầm lấy mũ bảo hiểm tay cô treo lên tay lái bên , đưa tay ôm ngang eo cô, sải bước dài dẫn cô về phía thang máy.
Lòng bàn tay siết chặt eo cô, cô gần như dẫn suốt đoạn đường đến thang máy.
Tim cô đập thình thịch.
Thang máy mở , bên trong trống rỗng.
Anh siết eo cô bước , nhấn nút thang máy.
Trọng Hi Nhiên đột nhiên căng thẳng, dám gì.
Tiếng "ting" vang lên, cửa thang máy mở , Kỳ Tư Niên khẽ dùng sức, cô nhón chân, nửa đẩy nửa kéo ngoài.
Kỳ Tư Niên một tay ôm cô, tay nhấn khóa vân tay, cửa đẩy , cô ôm trong.
Trọng Hi Nhiên: "Anh gì ?"
Cửa đóng , Kỳ Tư Niên một mạch đưa cô đến ghế sofa.
Anh khẽ đẩy một cái, cô liền xuống ghế sofa.
Anh nghiêng đè xuống, một tay chống bên cạnh cô, Trọng Hi Nhiên theo bản năng ngả .
Kỳ Tư Niên chằm chằm cô, với giọng bình thản: "Vừa nãy ôm vui ?"
Trọng Hi Nhiên: "..."
Anh nghiêng về phía , một gối quỳ bên cạnh cô, hai tay vòng lấy cô trong góc sofa, mặt dừng ở vị trí cách mặt cô ba tấc.
"Thật sự nghĩ dám gì em ?"
Trọng Hi Nhiên cắn môi, lưng dán chặt thành ghế sofa: "Em nghĩ ."
Kỳ Tư Niên: "..."
Trọng Hi Nhiên , ánh mắt đầy vẻ vô tội: "Rõ ràng nãy là ôm em , em ôm thì ?"
Càng cô càng thấy lý: "Hơn nữa, lúc ôm em cũng em mất tập trung khi lái xe mà!"
Kỳ Tư Niên nhích mặt về phía một tấc: "Vậy nên em loạn ?"
Anh ở gần cô, thở gần như phả mặt cô.
Đường nét yết hầu rõ ràng sắc nét, tầm mắt Trọng Hi Nhiên dời lên , cô mới chợt nhận làn da trắng lạnh.
Da trắng, khiến môi trông thật tinh khôi.
Tay Trọng Hi Nhiên buông thõng sofa khẽ co , cô , lấy dũng khí, : "Vậy dám gì em?"