Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 361: IF Tuyến Chính 23: Anh thích em
Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:32:26
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khoảng thời gian tiếp theo, Trọng Hi Nhiên nhiều.
Kỳ Tư Niên chủ động gợi chuyện, nhưng cô cũng chỉ đáp một cách lạnh nhạt và ngắn gọn, còn líu lo bên tai ngừng như nữa.
Uống một nửa bát súp nấm, Trọng Hi Nhiên đặt thìa xuống, no.
Cô ngẩng đầu lên, Kỳ Tư Niên đang cô.
“No ?”
“Vâng.”
“Vậy thì thôi.”
Kỳ Tư Niên vẫy phục vụ thanh toán, cùng cô bước ngoài.
Ánh sáng lạnh màu trắng ở cửa hàng chói.
Kỳ Tư Niên Trọng Hi Nhiên, hôm nay cô mặc một chiếc váy hoa kiểu Pháp, trông đáng yêu tinh nghịch, chút gợi cảm.
Đôi chân thon dài và cân đối để trần, quyến rũ.
Chỉ là vẻ mặt cô lạnh.
Kỳ Tư Niên cúi ghé sát cô: “Giận ?”
“Tự dưng em giận gì.” Hơi thở của quá gần, khiến tim cô đập loạn xạ.
rõ ràng là cô đang giận thật.
Cô về phía hai bước, : “Em về trường .”
“Được.” Kỳ Tư Niên gật đầu, đưa cô đến chỗ đậu xe, vẫn ga lăng mở cửa ghế phụ cho cô.
Trọng Hi Nhiên .
Trong tầm mắt, Kỳ Tư Niên vòng qua đầu xe lên ghế lái.
Vẻ mặt vẫn điềm nhiên như thường, dường như chuyện gì thể ảnh hưởng đến tâm trạng của .
Trọng Hi Nhiên thắt dây an .
Xe chậm rãi khởi động.
Dường như nhận thấy cô vui, Kỳ Tư Niên cô một cái, hỏi: “Cuối tuần em kế hoạch gì ?”
Trọng Hi Nhiên: “Em về nhà.”
Huấn luyện quân sự nửa tháng, chắc bố cô đều nhớ cô.
Kỳ Tư Niên “ừm” một tiếng.
Trọng Hi Nhiên nghiêng đầu dựa cửa sổ, đèn neon bên ngoài lùi dần về phía , bóng dáng Kỳ Tư Niên phản chiếu cửa kính xe.
Anh thỉnh thoảng liếc cô, nhưng cũng thêm gì.
Xe dừng ở cổng trường, Trọng Hi Nhiên mở dây an , định đẩy cửa xuống xe thì chợt thấy tiếng “cạch” khóa cửa xe.
Cô đầu Kỳ Tư Niên.
Kỳ Tư Niên đặt tay lên vô lăng: “Nói xem, tại em giận.”
Trọng Hi Nhiên gì.
Không gian trong xe chật hẹp, bầu khí nhanh chóng trở nên ngột ngạt.
Cổng trường cho phép đậu xe, bảo vệ cầm đèn pin đến xua đuổi.
Kỳ Tư Niên đạp ga, vòng sang một con phố bên cạnh tìm chỗ đậu xe dừng .
“Sao gì?” Kỳ Tư Niên bằng giọng bình tĩnh.
Nói gì đây?
Hỏi những lời đó rốt cuộc ý gì?
Lỡ như giải thích rằng ý thích cô, thì cô chẳng mất mặt ?
Nếu ý với cô, tại cô giới thiệu bạn gái cho chứ?
Anh ở một vị trí thể tiến thể lùi, nhưng chọc ghẹo cô đến mức .
Cô vẫn im lặng, Kỳ Tư Niên nghĩ nghĩ, : “Vì bảo em giới thiệu bạn gái cho ?”
Lúc Trọng Hi Nhiên mới thẳng : “Thì .”
Kỳ Tư Niên nghiêng , một tay chống lên lưng ghế của cô, lặng lẽ cô một lúc, bình thản: “Không thể nào tự giới thiệu em cho ?”
Hai tay Trọng Hi Nhiên đột nhiên siết chặt thành nắm đấm.
Nghe thấy giọng Kỳ Tư Niên ngay bên tai, “Anh tưởng ý của đủ rõ ràng chứ? Anh cũng tự giới thiệu bản cho em, ?”
Giọng hiếm khi dịu dàng đến .
Cơn giận của Trọng Hi Nhiên phút chốc tắt ngúm.
Cô : “Rõ ràng chỗ nào chứ, rõ ràng thể tiến thể lùi, nếu em tiếp chiêu thì sẽ là đùa, nếu em tiếp chiêu, cũng chắc…”
Cô ngừng , hết câu, mà thẳng , hỏi: “Anh thích em ?”
Cô dũng cảm và rạng rỡ.
Trong chuyện tình cảm, Kỳ Tư Niên nhiều kinh nghiệm, cũng là trực tiếp.
khi câu hỏi cô gái hỏi , đương nhiên thể kém dũng cảm hơn cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-361-if-tuyen-chinh-23-anh-thich-em.html.]
Kỳ Tư Niên gật đầu: “ .”
Dường như một tảng đá treo lơ lửng trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống.
Trọng Hi Nhiên cắn môi, nghiêng đầu : “Là gì, rõ ràng xem nào.”
Giống như một con công kiêu hãnh.
Kỳ Tư Niên bất giác bật : “Anh thích em, đủ rõ ?”
Trái tim Trọng Hi Nhiên đập thình thịch.
Suốt ba năm nay, cô luôn thể xác định tình cảm của Kỳ Tư Niên dành cho cô.
Khi cô cần, dường như luôn ở đó, nhưng cũng luôn biến mất, như thể cố ý giữ một cách nào đó với cô.
Lúc gần lúc xa.
Vì cô mới dám chắc.
Ban đầu cô nghĩ, khi kỳ thi đại học kết thúc, mối quan hệ của họ thể tiến xa hơn, vì Tạ Ngu , Hứa Tấn và Tô Ninh ở bên ngay khi thi đại học xong.
Kỳ Tư Niên đột nhiên Mỹ.
Mà cho cô .
Cô càng chắc chắn hơn.
Mong ước ba năm cuối cùng cũng thành hiện thực, lòng cô trào dâng niềm vui sướng tột độ, nhưng khuôn mặt bình tĩnh của Kỳ Tư Niên, cô cũng bình tĩnh đến lạ mà “Ồ” một tiếng, cố gắng biểu lộ cảm xúc gì.
Kỳ Tư Niên cô một lúc, chắc chắn về thái độ của cô, hỏi: “Ở bên nhé?”
Tim Trọng Hi Nhiên thắt .
Cô nửa đùa nửa thật : “Vậy theo đuổi em thật kỹ mới , em khó theo lắm đó.”
Kỳ Tư Niên đối diện ánh mắt cô: “Được.”
Hai cuối cùng cũng xong chủ đề .
Kỳ Tư Niên lái xe đến gần cổng trường, tìm một chỗ đậu xe đưa cô về ký túc xá.
Tuy hơn 9 giờ tối, nhưng thực vẫn còn sớm.
Hai dạo trong khuôn viên trường một lúc.
Bên vệ đường trong khuôn viên trường, khắp nơi đều là những cặp đôi nắm tay , trong những góc tối mờ ảo mà đèn đường chiếu tới, còn thể thấy những nụ hôn.
Trọng Hi Nhiên chợt cảm thấy tự nhiên.
Cô Kỳ Tư Niên, vẻ mặt Kỳ Tư Niên vẫn bình thản như gì, chỉ khi ngang qua đèn đường, gọng kính lạnh lẽo của mới phản chiếu một chút ánh sáng.
Anh đút một tay túi, khi bộ, cánh tay thỉnh thoảng nhẹ nhàng cọ cánh tay cô, nhanh chóng tách .
chỉ vài phút , họ dường như vô thức xích gần , chạm rời xa.
Trong lòng Trọng Hi Nhiên như một ly nước ga lắc lâu đặt xuống, nổi lên từng bong bóng nhỏ li ti.
Đáng lẽ lâu, nhưng thời gian dường như trôi qua nhanh.
Đến ký túc xá, Trọng Hi Nhiên Kỳ Tư Niên một cái: “Vậy em… lên nhé?”
Kỳ Tư Niên gọi cô: “Hi Hi.”
Đây là đầu tiên gọi cô như .
Trong giọng như thể một dòng điện nào đó, trầm khàn và gợi cảm.
Trọng Hi Nhiên vô thức phản ứng: “Dạ?”
Kỳ Tư Niên : “Cuối tuần về nữa nhé, đến chỗ xem phim ?”
Trọng Hi Nhiên khựng .
Kỳ Tư Niên cô: “Đến Quốc khánh về cũng .”
Trọng Hi Nhiên đang do dự, Kỳ Tư Niên : “Muốn theo đuổi em, cũng cho cơ hội chứ?”
Trọng Hi Nhiên: “ em với bố là sẽ về nhà .”
Kỳ Tư Niên khẽ thở dài, vẻ mặt chút thất vọng.
Cũng .
Cuối tuần về nhà, Quốc khánh cũng về nhà, thời gian đến chỗ sẽ trì hoãn mất nửa tháng.
Không nỡ thấy vẻ thất vọng của .
Trọng Hi Nhiên khẽ : “Vậy em dối nhé?”
Kỳ Tư Niên lập tức giãn mày: “Em dối ?”
Trọng Hi Nhiên: “Không giỏi lắm.”
Kỳ Tư Niên: “Cứ là em phim ngắn bài tập cùng các bạn.”
Lý do tồi.
Trọng Hi Nhiên : “Anh sẽ hư em mất.”
Kỳ Tư Niên nhướng mày: “Như gọi là hư ? Vậy —”
Anh ngừng , tiếp.
Đêm nay trăng .