Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 354: Tuyến IF của nhân vật chính 16: Chụp cho tôi đẹp trai một chút

Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:32:19
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Rất lâu khi Trọng Hi Nhiên , Kỳ Tư Niên mới từ từ hồn.

Anh duỗi tay , lòng bàn tay, kìm khẽ nắm thành quyền chầm chậm xoa xoa hai cái.

Vừa đột nhiên thấy tiếng động, theo bản năng phản ứng đỡ cô, để cô ngã xuống đất.

Không ngờ trong lúc vội vàng ôm lấy eo cô.

Cơ thể cô thật mềm, mềm như một đám bông.

Trên cô còn một mùi hương nhẹ, hình như là mùi hương tự nhiên của thiếu nữ.

Trái tim giống như một mặt hồ tĩnh lặng ném một viên đá, lập tức b.ắ.n tung tóe nước, những gợn sóng lan tỏa từng vòng.

Khoảnh khắc đó, rõ tiếng trái tim rung động.

Một giây, hai giây... mười giây.

Anh vốn luôn bình tĩnh, trong lòng thầm đếm mười giây dần bình tâm .

Trọng Hi Nhiên mới học cấp ba.

Anh hít sâu một , ánh mắt chuyển sang chiếc ghế đổ một nửa bên cạnh, cúi nhặt con ốc vít thô lỏng đất, kéo chiếc ghế xổm xuống vặn chặt hai con ốc .

Xong xuôi, dậy lắc lắc chiếc ghế, chắc là .

Anh cầm tập đề bàn, xoay khỏi phòng học.

Trên đường về ký túc xá, vài lấy điện thoại , gửi tin nhắn xin Trọng Hi Nhiên, nhưng cuối cùng vẫn gì cả.

Chỉ là một hiểu lầm vô ý gây , nếu đặc biệt xin , lẽ ngược .

Anh đến ký túc xá nữ, lên một cái, rẽ về ký túc xá của .

Trọng Hi Nhiên tắm xong, đang sấy tóc trong ký túc xá.

Trái tim cô từ nãy đến giờ cứ đập thình thịch, thể kiểm soát .

Trong đầu ngừng hồi tưởng ánh mắt Kỳ Tư Niên cô khi đưa tay ôm lấy eo cô.

Đen láy, sâu thẳm, tĩnh lặng.

Dường như một sức hút đặc biệt.

Da đầu luồng khí nóng từ máy sấy tóc bỏng một chút, cô mới nhận mất hồn từ lâu.

Sấy khô tóc xong, ký túc xá lúc tắt đèn.

Trọng Hi Nhiên trèo lên giường, đắp chăn, nhắm mắt , nhưng dường như thể ngủ .

mất ngủ.

Rõ ràng buồn ngủ, nhưng tinh thần đặc biệt phấn chấn, như thể uống mấy ly cà phê .

Sáng hôm tỉnh dậy, Tạ Ngu chạy đến la lên: “Bé ơi, quầng thâm mắt ?”

Trọng Hi Nhiên mặt mày ủ rũ: “Bị mất ngủ.”

Tạ Ngu: “Tự dưng mất ngủ chứ, lúc nào cũng ngủ say đến nỗi dậy nổi ?”

“…” Trọng Hi Nhiên im lặng vài giây, “Đều tại .”

Tạ Ngu: “Hả?”

Trọng Hi Nhiên: “Cái ghế tồi tàn của tối qua bung , tớ bệt xuống đất. Mất mặt lớn thế mặt Kỳ Tư Niên, tớ ngủ chứ.”

Tạ Ngu cô ngơ ngác hai giây: “Vậy còn khá quan trọng trong lòng nhỉ.”

Trọng Hi Nhiên: “?”

Tạ Ngu kỳ lạ cô: “Không thì để ý hình tượng của mặt như gì?”

Trọng Hi Nhiên: “…”

Đến phòng học, Tạ Ngu chiếc ghế của : “Ôi, ghế của tớ vẫn mà, cũng tiếng kêu nữa, Tư Niên giúp tớ sửa ?”

“Có thể là .” Trọng Hi Nhiên lấy sách tiếng Anh , lập tức bắt đầu bài sớm.

Cô phát hiện hình như cô chút sợ đến tên Kỳ Tư Niên.

Tạ Ngu quả nhiên gì nữa.

Trọng Hi Nhiên tiếng Anh nghĩ, may mà tối nay Kỳ Tư Niên cần đến kèm cô, một ngày để "đệm", khi gặp thì chuyện chắc sẽ nhạt nhiều.

Không ngờ giữa trưa ăn cơm gặp Kỳ Tư Niên, Hứa Tấn và Chu Húc Dao.

Chu Húc Dao gọi Tạ Ngu cùng , cô tự nhiên cũng kéo qua, đối diện Kỳ Tư Niên.

Tạ Ngu với Kỳ Tư Niên: “Học trưởng, ghế của em là giúp sửa ? Cảm ơn ạ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-354-tuyen-if-cua-nhan-vat-chinh-16-chup-cho-toi-dep-trai-mot-chut.html.]

Kỳ Tư Niên khẽ “ừm” một tiếng, : “Phải chú ý an , nếu dấu hiệu lỏng thì sửa chữa kịp thời.”

Tạ Ngu trêu chọc: “Học trưởng, thực là xót Hi Hi ngã chứ gì?”

Trọng Hi Nhiên khẽ cứng đờ.

Cô cố che giấu bằng cách gắp một thìa cơm từ khay thức ăn cho miệng, cũng dám Kỳ Tư Niên, chỉ cảm thấy má nóng bừng.

Trong khóe mắt, Kỳ Tư Niên lặng lẽ cô một cái, gì.

Chuyện cứ thế trôi qua.

Lần gặp để học thêm, hai ăn ý ai nhắc đến, coi như chuyện từng xảy .

Kỳ Tư Niên đối xử với cô cũng đổi, vẫn như khi.

Trọng Hi Nhiên , điều gì đó còn như .

Bước sang tháng Năm, để Kỳ Tư Niên yên tâm ôn thi, Trọng Hi Nhiên còn nhờ kèm cặp nữa.

Cô đột nhiên còn gặp .

Phòng học của hai một một , ăn cơm xong cũng còn gặp .

Trọng Hi Nhiên cảm thấy trong lòng chút trống rỗng.

Luôn thỉnh thoảng nhớ đến Kỳ Tư Niên.

Dáng vẻ giảng bài cho cô, dáng vẻ cầm bút chữ, dáng vẻ lặng lẽ cô…

Nghĩ lâu , cô sẽ gặp , nhưng thể phiền .

Một ngày nọ khi ngủ, giường, cô chợt nhớ từng chụp một bức ảnh của Kỳ Tư Niên bằng điện thoại, cô vội vàng lật tìm.

Điện thoại của cô nhiều ảnh, chỉ lật vài tấm là thấy.

Đó là đầu tiên cô gặp Kỳ Tư Niên.

Một cảm giác lạ, rõ ràng là cùng một khuôn mặt, Trọng Hi Nhiên đột nhiên cảm thấy lúc đó lạnh lùng hơn bây giờ nhiều.

Cô trong bóng tối chằm chằm bức ảnh lâu, chợt nhận

Cô hình như thích Kỳ Tư Niên .

·

Lần nữa gặp Kỳ Tư Niên là trong buổi lễ động viên kỳ thi đại học.

Cô nhập học tham gia câu lạc bộ nhiếp ảnh, vì chụp ảnh nên của phòng tin tức kéo chụp ảnh hiện trường.

Cô cầm máy ảnh đến sân thể dục, thầm nghĩ cả một biển như , Kỳ Tư Niên sẽ , liệu cô tìm .

Để chụp cảnh buổi lễ động viên, cô lên bục giảng chính, đến vị trí cao nhất, điều chỉnh ống kính góc rộng chụp hơn hai mươi bức ảnh cảnh.

Chụp xong, cô vẫn ống ngắm trong máy ảnh, phóng to ống kính đến mức thể rõ khuôn mặt bên , từng hàng từng hàng tìm kiếm cẩn thận.

May mà Hứa Tấn cao ráo, cô nhanh chóng tìm thấy Hứa Tấn.

Ống kính lấy Hứa Tấn trung tâm tìm kiếm vài lượt, nhưng vẫn tìm thấy Kỳ Tư Niên.

Phía vài khuôn mặt che khuất, thể là Kỳ Tư Niên?

Bên tai vang lên tiếng hiệu trưởng phát biểu.

một ở đây quá nổi bật, cũng dám nán quá lâu, đành tiếc nuối xuống bục.

Đi đến giữa hàng ghế lãnh đạo đầu tiên, xổm xuống chụp hơn mười bức ảnh, đó dậy xuống bục giảng chính, chuẩn chụp thêm vài tấm khán đài.

Dọc theo cầu thang xuống, ngẩng đầu lên, chợt thấy Kỳ Tư Niên ở phía cầu thang.

Người mà nãy cô mất công tìm kiếm lâu trong ống kính, đột nhiên xuất hiện mặt cô như .

Anh mặc đồng phục học sinh trắng đỏ, khí chất trong trẻo, tay cầm hai trang diễn văn, dường như đang chờ lên sân khấu.

Thấy cô, vẻ bất ngờ, ánh mắt thẳng tắp về phía cô.

Trọng Hi Nhiên hít sâu một , từ từ tới, gọi : “Anh Tư Niên.”

Kỳ Tư Niên gật đầu: “Đến chụp ảnh ?”

“Vâng.” Trọng Hi Nhiên hỏi, “Lát nữa sẽ phát biểu ?”

Kỳ Tư Niên “ừm” một tiếng.

Trọng Hi Nhiên cong môi, giơ máy ảnh trong tay lên: “Lát nữa em nhất định sẽ chụp thật .”

Kỳ Tư Niên ánh mắt rơi cô, giọng bình thản : “Vậy thì chụp cho trai một chút.”

“…”

 

Loading...