Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 350: Tuyến IF nhân vật chính 12: Anh ấy hình như thích em

Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:32:15
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khung cảnh mắt dường như đóng băng.

Dường như lâu, nhưng thực chỉ là một khoảnh khắc.

Khung cảnh phá vỡ.

Chu Húc Dao lập tức chạy đến mặt Tạ Ngu: “Cậu đấy, mặc váy trông nữ tính hẳn .”

Tạ Ngu đánh vai một cái: “Nữ tính hẳn chứ, tớ vốn dĩ là con gái mà đúng ? Đói đói , ăn thôi.”

Chu Húc Dao: “Tớ cùng .”

“Cậu tự học buổi tối ?” Tạ Ngu ngoài gọi: “Hi Hi.”

Chu Húc Dao chọc cánh tay cô .

Tạ Ngu lập tức hiểu , gọi Trọng Hi Nhiên nữa mà vội vàng dẫn đội nhỏ đến nhà ăn.

Xung quanh chỉ còn Trọng Hi Nhiên và Kỳ Tư Niên.

Dưới ánh đèn vàng mờ, bóng của Kỳ Tư Niên đổ dài mặt đất.

Không qua bao lâu, cuối cùng cũng mở miệng: “Đói ?”

Trọng Hi Nhiên gật đầu.

Kỳ Tư Niên: “Đi thôi, ăn chút gì đó với em.”

Trọng Hi Nhiên tại chút tự nhiên, lẽ là vì trang điểm?

Cô bước xuống bậc thang, cố gắng tự nhiên hỏi: “Sao đến đây? Đến xem tiết mục ?”

Sao thể chứ?

Kỳ Tư Niên là một học sinh giỏi quý trọng từng giây từng phút, thể lãng phí thời gian những việc như thế .

Kỳ Tư Niên thản nhiên : “Chu Húc Dao xem Tạ Ngu, cứ kéo qua đây.”

Trọng Hi Nhiên “Ồ” một tiếng.

Kỳ Tư Niên chân cô: “Lạnh ? Có cần về ký túc xá quần áo .”

Trọng Hi Nhiên : “Không cần phiền phức , ăn xong thì về ký túc xá tắm luôn.”

Kỳ Tư Niên gật đầu.

Trọng Hi Nhiên mím môi.

Đường yên tĩnh.

Các học sinh đều đang học bài, tiếng ồn ào từ hội trường càng lúc càng xa.

Cứ song song với Kỳ Tư Niên trong gian yên tĩnh như , dường như quen.

Nhà ăn hết cơm từ sớm, chỉ còn hai quầy đồ xào còn mở.

Hai đến, những khác gọi món xong .

Trọng Hi Nhiên Kỳ Tư Niên: “Anh ăn ?”

Kỳ Tư Niên: “Không.”

Trọng Hi Nhiên gọi một phần thịt xào và cơm, mua cho Kỳ Tư Niên một lon Coca.

Vừa xuống bàn ăn, liền thấy Chu Húc Dao trêu chọc: “Này, học , Kỳ của chúng tớ uống Coca .”

Trọng Hi Nhiên vội vàng về phía Kỳ Tư Niên – uống lúc nãy ?

Kỳ Tư Niên thản nhiên : “Có thể uống.”

Hóa là Chu Húc Dao trêu cô.

Trọng Hi Nhiên gật đầu, lườm Chu Húc Dao một cái, chủ động cầm lon Coca lên, khẽ móc một cái, lon Coca “phóc” một tiếng bật mở.

để ý khi cầm, bọt ga “phụt” một cái b.ắ.n lên, rơi mu bàn tay cô.

Trọng Hi Nhiên “Ái chà” một tiếng, hất tay một cái, vặn hất váy.

Cô vội hỏi: “Có giấy ?”

Trước mắt một tờ khăn giấy đưa đến.

Cô cũng , vội vàng đưa tay nhận, nhưng chạm một đầu ngón tay lạnh buốt.

khựng , theo bản năng buông tay, ngẩng đầu lên.

Khăn giấy đang ở trong tay Kỳ Tư Niên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-350-tuyen-if-nhan-vat-chinh-12-anh-ay-hinh-nhu-thich-em.html.]

Vẻ mặt hề đổi, cũng nhận cái chạm vô tình .

Trọng Hi Nhiên khẽ hít thở, cẩn thận nhận lấy khăn giấy từ tay , nhẹ giọng: “Cảm ơn.”

dám nghĩ linh tinh nữa, vội vàng mở khăn giấy , lau vết Coca váy và mu bàn tay.

Kỳ Tư Niên “ừm” một tiếng, thu tay về buông thõng bên hông, ngón cái từ từ xoa ngón trỏ.

Lúc điện thoại của đột nhiên reo lên, nhấc máy.

“Tớ ngoài giảng cho Chu Húc Dao hai bài.”

“Được, về ngay đây.”

Cúp điện thoại xong, Kỳ Tư Niên dậy: “Đi thôi, Dư Dương tiết giáo viên tiếng Anh sẽ kiểm tra.”

Bây giờ họ ba ngày kiểm tra nhỏ, năm ngày kiểm tra lớn, sớm quen .

Ra ngoài mấy phút.

Chu Húc Dao luyến tiếc : “Được .”

Kỳ Tư Niên Trọng Hi Nhiên, Trọng Hi Nhiên vẫy tay với .

Khóe môi bất giác nhếch lên một cái, từ túi áo khoác đồng phục lấy một gói khăn giấy, đặt mặt Trọng Hi Nhiên: “Để mà dùng.”

Trọng Hi Nhiên: “Ồ, ạ.”

Cô nắm chặt gói khăn giấy trong tay.

Kỳ Tư Niên đưa tay , cầm lấy lon Coca, xoay rời .

Tạ Ngu “chậc” một tiếng, ghé sát tai cô : “Sao tớ thấy, hình như thích ?”

“Chắc là .” Món thịt xào bưng lên, Trọng Hi Nhiên cầm đũa trong tay, “Anh cùng Chu Húc Dao mà.”

Cô lập tức chĩa mũi dùi Tạ Ngu: “Tớ thấy là Chu Húc Dao thích thì ?”

Tạ Ngu: “Tuyệt đối thể nào, bọn tớ là em, em hiểu ?”

Trọng Hi Nhiên học giọng cô : “Tớ cũng tuyệt đối thể nào, bọn tớ chỉ là em, em hiểu ?”

Tạ Ngu: “…”

Ăn cơm xong, việc đầu tiên Trọng Hi Nhiên khi về ký túc xá là tẩy trang và tắm rửa.

Tắm xong, sấy khô tóc, cô lấy cuốn sổ tay Kỳ Tư Niên cho ôn tập, mấy bài toán từng đó một , thấy tiếng chuông tan học của tiết tự học buổi tối thứ hai.

Cô vươn vai một cái, chút mệt mỏi.

Xoay lấy điện thoại gọi điện cho , phát hiện trong WeChat tin nhắn của Kỳ Tư Niên.

Cô mở .

Kỳ Tư Niên: 「Lông mi giả của em rơi .」

Là tin nhắn gửi lúc 8 giờ 32 phút.

Thời gian , hẳn là gửi khi rời khỏi nhà ăn.

Trọng Hi Nhiên cắn môi một cái, vội vàng đến gương, lông mi giả tẩy trang từ sớm.

Vừa lông mi giả rơi thật ? Cô hề nhận .

Vậy ?

Anh thấy nên mới nhắc cô ?

Không vì tâm lý gì, Trọng Hi Nhiên đột nhiên bắt đầu mặc quần áo.

Tạ Ngu từ phòng tắm bước hỏi: “Cậu định ngoài ?”

Trọng Hi Nhiên gật đầu: “Ừm, tớ một đề toán.”

Tạ Ngu: “Cậu học dữ ?”

“Ai bảo tớ là áp chót chứ.” Trọng Hi Nhiên thậm chí thể dùng chuyện để đùa.

giày, cầm theo sổ tay chạy đến tòa nhà dạy học.

Thực trong lòng rõ ràng, cô căn bản đề toán.

Nhanh chóng chạy đến lớp học, bên trong vẫn còn một nửa .

Trọng Hi Nhiên xuống, thở hổn hển vài , gửi tin nhắn cho Kỳ Tư Niên: 「Anh Tư Niên, em một bài toán , hôm nay thời gian giúp em giảng một chút ạ?」

 

Loading...