Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 348

Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:32:13
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kỳ Tư Niên Chu Húc Dao, : “Không đến mức đó.”

Chu Húc Dao “chậc” một tiếng, bỏ .

Tối hôm đó, Kỳ Tư Niên hiếm khi mất ngủ.

Trong đầu văng vẳng lời Chu Húc Dao “đổ ”.

Hai chữ “đổ ” đối với , dường như quá.

Từ nhỏ đến lớn, ít cô gái thể hiện thiện ý với , nhưng đều hứng thú gì.

Cũng từng để tâm đến ai.

Trọng Hi Nhiên dường như là đầu tiên thu hút sự chú ý của .

Về lý do tại , cũng thể rõ.

Có thể là vì hứa với bố sẽ chăm sóc cô, do trách nhiệm bẩm sinh.

Cũng thể là vì cô chút nổi loạn và kiêu căng trong xương cốt, chút ngưỡng mộ.

Nhiều khả năng hơn, chỉ đơn giản là vì khi cô trông vẻ đáng thương.

Còn về việc cô khen Hứa Tấn trai khiến thoải mái, một phần là do tính hiếu thắng của đàn ông, phần khác vẫn là do trách nhiệm, dù cũng hứa sẽ chăm sóc cô bé, thể để cô bé yêu đương ngay mắt .

Hiện tại thể là “đổ ”.

Anh hài lòng với sự phân tích lý trí của , khi thông suốt thì nhanh chóng chìm giấc ngủ.

Giữa buổi tự học tối hôm , Chu Húc Dao phát hiện bàn Kỳ Tư Niên một cái vỏ chai đồ uống rỗng, chính là cái vỏ chai tối hôm qua.

Anh hỏi: “Cậu giữ cái vỏ chai rỗng gì?”

Kỳ Tư Niên mặt đổi sắc : “Tiện cho việc lấy nước uống hơn.”

Chu Húc Dao đầy ẩn ý : “Lừa ai ? Cậu cốc đựng nước ?”

Kỳ Tư Niên cầm vỏ chai đồ uống rỗng trong tay, dậy đến máy lọc nước phía rót hơn nửa chai nước khoáng lạnh, đến đặt lên bàn.

Ánh nắng chói chang từ ngoài cửa sổ chiếu , chiếu lên vỏ chai đồ uống phản chiếu ánh nước.

Kỳ Tư Niên giọng bình thản: “Cái thể dùng để nghiên cứu hiện tượng khúc xạ ánh sáng.”

Hứa Tấn, cách Tô Ninh một lối , suýt chút nữa phun nước .

Anh giơ ngón tay cái về phía Kỳ Tư Niên: “Cậu đúng là cách vẻ.”

Kỳ Tư Niên biểu cảm gì rút một cuốn sổ màu hồng, mở , cầm một cây bút bi đen lên đó “Hàm bậc hai”.

·

Trong giờ tự học tối, Trọng Hi Nhiên khi xong bài tập tiếng Anh và Vật lý, lấy điện thoại bắt đầu tìm kiếm các kiến thức liên quan đến “hàm bậc hai” trong sách giáo khoa Toán cấp hai, định học từ đầu.

Rất nhiều công thức đều quên gần hết .

vẽ giấy nháp thì chuông tan buổi tự học đột nhiên vang lên.

Tạ Ngu cô bằng ánh mắt hóng hớt, nhanh chóng ôm hai quyển sách nhường chỗ.

Trọng Hi Nhiên mím môi, lấy sẵn một chai nước dâu đào từ ngăn kéo đặt ở góc bàn, để lát nữa khỏi quên.

Chuông reo, Kỳ Tư Niên bước .

So với , các bạn học trong lớp rõ ràng còn quá tò mò nữa, chỉ liếc một cái dời mắt .

Kỳ Tư Niên đến bên cạnh Trọng Hi Nhiên, dùng ánh mắt hiệu cho cô dịch trong.

Trọng Hi Nhiên dịch , Kỳ Tư Niên đưa cuốn sổ tay cho cô: "Anh sẽ giảng cho em từ đầu."

Anh mở , chữ trong sổ ngay ngắn, rõ nét và mắt.

Hơi thở của Trọng Hi Nhiên chậm một nhịp, thấy giọng trong trẻo của vang lên bên tai: "Đầu tiên, hãy hiểu định nghĩa..."

hồn, chăm chú lắng .

cũng học qua, cô quen thuộc với định nghĩa , giảng là cô nhớ ngay.

Kỳ Tư Niên từ định nghĩa mà mở rộng nhiều nội dung, như thể ngay lập tức kết nối các định nghĩa toán học khô khan với bài tập và cuộc sống đời thường.

Trọng Hi Nhiên đến nhập tâm, cho đến khi chuông tan buổi tự học tối thứ ba vang lên, cô mới nhận hết một tiết học .

Mà Kỳ Tư Niên vẫn giảng xong.

Mỗi nhánh rẽ, đều mở rộng các dạng bài tập, giống như cây vươn nhiều cành.

Mớ kiến thức hỗn độn trong đầu cô sắp xếp gọn gàng trong tích tắc, trở nên rõ ràng hơn nhiều.

Khoảng nửa tiếng , Kỳ Tư Niên cuối cùng cũng giảng xong nội dung hôm nay, hỏi: "Em hiểu ?"

Trọng Hi Nhiên: "Em hiểu , giảng rõ ràng."

"Về nhà hãy ôn cho kỹ, môn toán nhất định nhiều bài tập." Kỳ Tư Niên chỉ cuốn sổ, "Ở đây 10 bài tập, ngày mai xong thấy kết quả."

Trọng Hi Nhiên gật đầu, tự tin : "Vâng."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-348.html.]

Đèn phòng học đột nhiên tắt phụt.

Đây là cảnh báo tắt đèn đầu tiên của dãy nhà học.

Trong bóng tối, tim Trọng Hi Nhiên đột nhiên đập nhanh hơn một nhịp.

Cô ngửi thấy mùi hương thanh mát từ Kỳ Tư Niên, thoáng chút ngẩn ngơ.

Đèn sáng lên trong tích tắc.

Kỳ Tư Niên với vẻ mặt biểu cảm: "Đi thôi, đến lúc về ký túc xá ."

Trọng Hi Nhiên cầm cuốn sổ mang đến, gật đầu.

Ra khỏi phòng học, hai vốn dĩ song song.

chân Kỳ Tư Niên dài, từ lúc nào lên phía , Trọng Hi Nhiên luôn bước nhanh hai bước mới đuổi kịp, dọc đường trông vẻ luống cuống.

Cứ như thể cô vẫn luôn đuổi theo .

Chốc lát , Kỳ Tư Niên dường như nhận vấn đề , cố ý bước chậm .

Trọng Hi Nhiên cuối cùng cũng cần chạy theo nữa.

Cô thở hổn hển: "Em định , nhanh thế."

Kỳ Tư Niên nhàn nhạt : "Xin , từng cùng con gái bao giờ."

Tâm trạng phàn nàn của Trọng Hi Nhiên biến mất ngay lập tức, đó là sự hân hoan.

Khóe môi cô bất giác cong lên.

Kỳ Tư Niên đưa cô đến tòa ký túc xá nữ, cô gật đầu: "Lên ."

Trên lầu ký túc xá nữ đột nhiên vang lên tiếng la hét: "A! Kỳ Tư Niên! Kỳ Tư Niên cùng một cô gái—"

"..."

Trọng Hi Nhiên ngượng, khác vây xem, cô vội vàng : "Vậy em đây."

"Chúc ngủ ngon." Anh nhàn nhạt .

Trọng Hi Nhiên liếc một cái, vội vàng ôm cuốn sổ chạy ký túc xá.

Trở về ký túc xá, tai cô như còn văng vẳng tiếng trầm ấm, lạnh lùng mà cuốn hút của Kỳ Tư Niên.

Lúc "Chúc ngủ ngon" hơn nhiều so với lúc "Tạm biệt".

Khoảng một tuần , Kỳ Tư Niên giúp Trọng Hi Nhiên bổ sung đầy đủ kiến thức về hàm toán học cấp hai, và một tuần luyện tập chăm chỉ, Trọng Hi Nhiên cuối cùng còn sợ các bài tập về hàm bậc hai nữa.

Thậm chí khi thấy chúng, mắt cô còn sáng bừng.

Sau khi nắm vững kiến thức cấp hai, việc đó đương nhiên cũng giúp ích nhiều cho toán cấp ba.

Tốc độ tính toán của Trọng Hi Nhiên nhanh hơn nhiều, và cô cũng hiểu sâu sắc hơn về các bài tập.

Cô rõ ràng cảm thấy, khi bài tập toán, độ chính xác và tốc độ của đều tăng lên đáng kể.

Ngày hôm , giáo viên chủ nhiệm thông báo trường Mười Bốn sẽ tổ chức lễ kỷ niệm một trăm năm cuối tháng 9, yêu cầu ủy viên văn nghệ tích cực đăng ký tham gia.

Những hoạt động thế đương nhiên chủ yếu dành cho học sinh năm nhất cấp ba, năm hai phụ trợ, còn năm ba chuẩn thi đại học nên sẽ tham gia.

Ủy viên văn nghệ Tạ Ngu khắp nơi lôi kéo đăng ký.

Lớp họ chỉ hai học sinh thể dục, một chơi bóng rổ, một ném tạ.

Người ném tạ : "Chẳng lẽ lên sân khấu biểu diễn ném tạ ?"

Người chơi bóng rổ : " thì thể biểu diễn bóng rổ, nhưng một thì mà biểu diễn chứ."

Có một hát thì tích cực, nhưng hát quả thực lắm.

Về ký túc xá, Tạ Ngu sải lai giường, thở dài : "Hi Hi ơi, tớ , đó hát chỉ khá hơn một chút xíu thôi."

Trọng Hi Nhiên tắm xong từ phòng tắm bước , đang thoa sữa dưỡng thể lên chân.

Nghe , cô đầu Tạ Ngu: "Cậu thế là ý gì?"

Tạ Ngu khan hai tiếng: "Không gì, tớ chỉ là—"

dừng một chút, đột nhiên kêu lên: "Bé cưng ơi, bắp chân của mà dài thế!"

Trọng Hi Nhiên nhấc bắp chân lên : "Cũng tạm thôi."

Tạ Ngu chợt bật dậy khỏi giường: "Có ! Tớ sẽ dẫn mấy cô gái xinh chúng nhảy một điệu!"

Trọng Hi Nhiên: "À? mà tớ nhảy."

Tạ Ngu hào hứng : "Động tác đơn giản lắm, chính là cái điệu hồi cấp hai tớ từng nhảy đó, mặc váy JK , chỉ cần chân dài và đủ dễ thương là . May mà lớp nhiều cô gái chân dài."

Trọng Hi Nhiên: "Em tham gia ..."

"Bé cưng —" Tạ Ngu đáng thương cô, "Cầu xin đó, thương tớ mà."

Trọng Hi Nhiên bất đắc dĩ thở dài: "Vậy ."

 

Loading...