Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 340: Tuyến IF nhân vật chính 02: Cô có thể yên tĩnh một lát không?

Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:19:16
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lòng Trọng Hi Nhiên thoáng qua vài phần thất vọng.

sự thất vọng kéo dài quá lâu, cuốn bởi đủ loại thủ tục bận rộn khi trường.

May mắn Kỳ Tư Niên, họ bớt nhiều đường vòng, nhanh chóng chọn ký túc xá, xong thủ tục nhập học.

Thời tiết nóng bức, trong trường đông khắp nơi, Trọng Quảng Tài bận đến toát mồ hôi, dùng khăn giấy lau mồ hôi trán.

Trọng Hi Nhiên Kỳ Tư Niên.

Rất kỳ lạ, cũng luôn theo họ chạy tới chạy lui, nhưng hình như đổ mồ hôi gì cả.

Hơn nữa, chiếc áo sơ mi cũng một nếp nhăn nào.

Trọng Quảng Tài : “Xong xuôi hết , bố ở ăn tối với con nhé?”

“Không cần ạ.” Trọng Hi Nhiên chỉ Trọng Quảng Tài nhanh chóng rời , “Trường đông lắm, bố mau về , còn sắp xếp đồ đạc để em gái ngày mai vui chơi nữa chứ.”

Trong trường đúng là khắp nơi đều đông nghịt .

Trọng Quảng Tài gật đầu: “Vậy bố đây.”

Ông Kỳ Tư Niên, “Tư Niên, phiền cháu dẫn Hi Hi quen môi trường xung quanh nhé.”

Kỳ Tư Niên lạnh nhạt : “Vâng, bác cứ yên tâm.”

Khi hai chữ “yên tâm”, ngữ khí vẫn lạnh nhạt, hề khiến cảm thấy mật, mà giống như một loại trách nhiệm.

Trọng Quảng Tài vốn ôm Trọng Hi Nhiên một cái, nhưng ngại Kỳ Tư Niên ở đó, tỏ quá kiểu cách, cuối cùng chỉ nhẹ nhàng vỗ vai cô.

vài bước, vẫn nhịn mà ướt khóe mắt.

Quay đầu , Kỳ Tư Niên dẫn Hi Hi đến nhà ăn .

Trọng Hi Nhiên Kỳ Tư Niên dẫn thẻ ăn xong, lập tức : “Anh Tư Niên, tối nay em mời ăn cơm nhé.”

“Không cần.” Kỳ Tư Niên hờ hững, “ đưa em quen trường học một chút.”

Trọng Hi Nhiên dùng sức gật đầu.

Cô lấy điện thoại : “ Tư Niên, chúng kết bạn WeChat ạ.”

Kỳ Tư Niên dừng một chút.

Thực phiền với hành động đột nhiên nhét cô gái nhỏ của Kỳ Quang Viễn.

Kỳ Quang Viễn cứ luôn cảm thấy tính cách lạnh nhạt, cần kết thêm nhiều bạn, nên ép đồng ý chăm sóc cô gái nhỏ .

đồng ý thì cũng thể kết bạn WeChat.

Mặc dù mấy tình nguyện, vẫn lấy điện thoại quét mã, thêm cô danh sách bạn bè WeChat.

Mục đích đạt , Trọng Hi Nhiên kìm khóe môi cong lên, giọng điệu chuyện cũng cao hứng hẳn.

Cô hỏi: “Chúng quen tòa nhà dạy học ạ?”

Kỳ Tư Niên hờ hững: “Không cần.”

Anh cất bước ngoài, Trọng Hi Nhiên vội vàng theo .

Chân dài, bước cũng lớn, Trọng Hi Nhiên thường chạy lúp xúp hai bước mới theo kịp.

Cứ tưởng sẽ đưa cô khắp trường để quen, kết quả Kỳ Tư Niên chỉ đưa cô đến tấm bản đồ mặt phẳng ở bảng tin trục đường chính của trường.

“Tự em xem .”

“…”

Trọng Hi Nhiên nên lời và kinh ngạc Kỳ Tư Niên.

Có lẽ cô biểu hiện quá rõ ràng, Kỳ Tư Niên nhíu mày: “Trên Bắc Nam trái Tây Đông, cấp hai em học địa lý ?”

Trọng Hi Nhiên mặt đầy mờ mịt xung quanh: “ bây giờ là phía Bắc ạ?”

Hóa là trong thực tế phân biệt đông tây nam bắc.

Kỳ Tư Niên chỉ hướng tòa nhà dạy học.

Trọng Hi Nhiên liền mặt về phía tòa nhà dạy học, lẩm nhẩm: “Phía là Bắc, phía là Nam, bên trái là Đông…”

Trọng Hi Nhiên một cách khó khăn, “ Tư Niên, chỉ cần đổi chỗ khác là em phân biệt phương hướng nữa .”

“…” Kỳ Tư Niên im lặng.

Trọng Hi Nhiên: “Anh thể đưa em dạo một chút ?”

Thôi .

Kỳ Tư Niên nghĩ.

nhà chiều chuộng từ nhỏ, lên cấp ba ở ký túc xá cũng nhờ chăm sóc.

Anh nén ý định bỏ , dẫn cô về phía .

May mắn là khuôn viên trường cấp ba quá lớn.

“Đây là tòa nhà dạy học ?”

“Ừ.”

“Cao quá, tổng cộng mấy tầng ạ?”

“Bảy tầng.”

“Có nhiều lớp thế ạ?”

“Mỗi khối hai tầng, một tầng là văn phòng giáo viên.”

“Sân vận động?”

“Phải.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-340-tuyen-if-nhan-vat-chinh-02-co-co-the-yen-tinh-mot-lat-khong.html.]

“Sân vận động mới và rộng ghê ạ!”

“Kia là?”

“Tòa nhà nghệ thuật.”

“Thảo nào ngoại hình nghệ thuật đến thế.”

“…”

Chỉ là đường cô cứ líu lo mãi, Kỳ Tư Niên một mặt thấy ồn ào, một mặt cảm thấy con thể nhiều lời vô nghĩa đến thế, còn hơn cả Chu Húc Dao.

“Trường Mười Bốn thực sự .” Trọng Hi Nhiên rõ ràng nhận tâm trạng của , phấn khích , “Anh Tư Niên , thực hồi cấp hai thành tích của em bình thường, lẽ thể thi đỗ Trường Mười Bốn . lúc thi cấp ba thật sự kỳ lạ, tất cả những câu em ôn tập đều trong đề thi, mặc dù chỉ vượt điểm chuẩn một điểm, nhưng em vẫn thi đỗ Trường Mười Bốn đấy ạ!”

“Phải là, em chút may mắn.”

Kỳ Tư Niên đáp lời.

Lúc hai dừng bên cạnh một cửa hàng tiện lợi nhỏ.

Trọng Hi Nhiên hỏi: “Anh Tư Niên khát ? Em mua đồ uống, uống gì ạ?”

Kỳ Tư Niên liếc cô, vầng trán cô lấm tấm mồ hôi, ánh mặt trời lấp lánh.

Anh gì, thẳng trong.

Trọng Hi Nhiên bĩu môi, theo , thấy lấy một chai nước khoáng.

: “Em cũng một chai giống thế, thể đưa cho em một chai ạ?”

Kỳ Tư Niên biểu cảm gì đưa chai nước khoáng trong tay cho cô.

Cô nhận lấy, cong môi: “Cảm ơn ạ.”

Chạy đến quầy, lấy điện thoại chuẩn quét mã, nhưng thấy tiếng “ting”, Kỳ Tư Niên thanh toán tiền .

Trọng Hi Nhiên , bình thản: “Đi thôi.”

Cũng khá là lịch sự đấy chứ.

Chỉ là tính cách lạnh một chút, .

Cô cong môi.

Bước ngoài, đang định vặn chai nước khoáng thì thấy tiếng Kỳ Tư Niên uống nước.

đầu .

Anh làn da trắng lạnh, những mạch m.á.u xanh cổ uốn lượn, rõ ràng thể thấy.

Yết hầu cũng rõ ràng và phân minh, khi chậm rãi nuốt nước từng ngụm nhỏ, toát vẻ gợi cảm thanh lịch.

Bàn tay Trọng Hi Nhiên nắm chặt chai nước khoáng.

Kỳ Tư Niên uống xong nước, ánh mắt đột ngột về phía cô.

Cô lập tức giật .

Ánh mắt hờ hững, lạnh lẽo, như sương giá phủ cỏ mùa đông.

Mặc dù mở lời, cũng biểu cảm gì, ánh mắt đó dường như đang hỏi “đang gì đấy”.

Trọng Hi Nhiên vội vàng giơ chai nước khoáng lên: “Em… em hình như vặn .”

Kỳ Tư Niên dùng ngón trỏ và ngón giữa giữ chặt chai nước khoáng trong tay, đưa tay nhận lấy chai nước khoáng từ tay cô, vặn mở một cái đưa cho cô.

Tư thế thanh lịch, toát lên khí chất cao quý.

Trọng Hi Nhiên nhận lấy chai nước khoáng, kìm : “Anh trai quá!”

Kỳ Tư Niên lẽ quen khen như , phản ứng gì lớn, chỉ lạnh nhạt liếc cô một cái, tiếp tục về phía .

Trọng Hi Nhiên cũng hề hổ, uống hai ngụm nước đuổi theo.

“Anh Tư Niên, nhiều khen trai ạ?”

“Anh chẳng phản ứng gì cả.”

“Có còn nhiều cô gái…”

“Em thể im lặng một lát ?” Kỳ Tư Niên hờ hững.

Trọng Hi Nhiên ngớ .

Khi câu , lông mày nhíu , dường như chút thiếu kiên nhẫn.

Từ nhỏ đến lớn, cô luôn nhiệt tình năng động, cũng yêu quý, từng ai với cô câu như .

Trọng Hi Nhiên phồng má giận dỗi.

Nói chuyện thì chứ?

Hai cùng chuyện chẳng kỳ lạ ?

Mức độ thiện cảm của cô dành cho giảm ngay lập tức 80 điểm phần trăm.

Bên tai cuối cùng cũng yên tĩnh hơn một chút.

Kỳ Tư Niên thong thả về phía , tâm trạng cũng hơn nhiều.

Tuy nhiên đến nửa phút, thấy giọng của cô gái nhỏ bên cạnh.

“Không thể ạ.”

Hơi đáng đòn.

Kỳ Tư Niên cô.

Cô ngẩng đầu, đầy thách thức, ngữ khí đặc biệt nghiêm túc: “Cố gắng nửa phút , thật sự .”

Kỳ Tư Niên: “…”

Loading...