Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 339: Tuyến IF nhân vật chính 01: Lần đầu gặp mặt
Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:19:15
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi chuông báo thức reo, Trọng Hi Nhiên vẫn còn chềnh ềnh giường ngủ, cử động.
Sau hai tiếng gõ cửa, rèm cửa màu hồng nhạt kéo , ánh nắng chói chang liền chiếu thẳng mặt.
Trọng Hi Nhiên đưa tay che mắt.
Bắp chân cô ánh nắng trắng sáng lấp lánh.
Vu Thục Lan yêu chiều vỗ nhẹ bắp chân cô: “Dậy con yêu, thì đến trường thủ tục nhập học sẽ muộn đấy.”
Trọng Hi Nhiên lẩm bẩm : “Mẹ ơi, con ngủ thêm hai phút nữa.”
Vu Thục Lan giúp cô buộc gọn màn giường, Trọng Uyển Chi chạy lon ton , chiếc chuông lắc ở cổ tay cô bé điên cuồng rung lên bên tai: “Chị ơi dậy ! Hoan nghênh! Hoan nghênh! Hoan nghênh chị! Đỗ cấp ba !”
“…”
Biết thể ngủ nữa, Trọng Hi Nhiên bỗng bật dậy, Trọng Uyển Chi, tức chịu nổi.
Trọng Uyển Chi trốn lưng Vu Thục Lan, lè lưỡi trêu cô.
Trọng Hi Nhiên xuống giường hung dữ xoa đầu Trọng Uyển Chi một cái, ngáp một tiếng : “Không hiểu em cứ cầm chuông lắc suốt ngày, em là cún con ?”
Trọng Uyển Chi nhẹ nhàng nhấc cổ tay lên, chiếc chuông lắc sợi chỉ đỏ, u u : “Quỷ Y Đào Yêu, kim linh qua, phiến giáp bất lưu, chị danh hiệu của em ?”
Thôi .
Em gái cô bé chìm đắm thế giới hai chiều đến mức đoạt hồn .
Vu Thục Lan thấy buồn , : “Mau rửa mặt , quên mất hôm nay bố còn dẫn con gặp một trai học cấp ba ?”
Trọng Hi Nhiên từ nhỏ xinh đáng yêu, tính tình cũng ngoan ngoãn, cả nhà cưng chiều mà lớn lên.
Khuyết điểm duy nhất là thành tích xuất sắc.
gia đình đủ thứ, nên cô cũng cần quá cố gắng.
Ai ngờ khi thi cấp hai cô bé khai thông ở , thành tích thi đột nhiên tiến bộ hơn hai trăm bậc, đỗ trường cấp ba trọng điểm Thập Tứ Trung của Bắc Thành, cả nhà mừng đến nỗi khép miệng.
ngay đó cả gia đình cũng đối mặt với một vấn đề: Trọng Hi Nhiên ở nội trú.
Trọng Quảng Tài và Vu Thục Lan đều lo lắng yên, cô tiểu thư lớn chừng từng rời xa nhà dù chỉ một ngày, đều xót cô sợ cô thích nghi .
Sau vài trao đổi với nhà trường, giáo viên học sinh Thập Tứ Trung đều ở nội trú, gần như trường hợp ngoại lệ.
Thật ngoại lệ cũng là , nhưng Trọng Hi Nhiên khí phách thể.
Trọng Quảng Tài và Vu Thục Lan đành thấp thỏm lo liệu thứ cho cô.
Một nọ Trọng Quảng Tài kể chuyện với bạn Khải Quang Viễn, Khải Quang Viễn một con trai cũng đang học cấp ba ở Thập Tứ Trung, thể giúp trông nom một chút.
Trọng Quảng Tài đương nhiên cầu còn .
Con trai của Khải Quang Viễn là một học sinh giỏi nổi tiếng trong giới, tính cách cũng đàng hoàng, năm ngoái còn đạt giải nhất cuộc thi Vật lý quốc, để Hi Hi gần gũi với hơn cũng lợi cho việc học.
Thế là hai thống nhất Trọng Hi Nhiên khai giảng sẽ cùng học với Kỳ Tư Niên, Kỳ Tư Niên quen đường xá còn thể giúp lo liệu việc.
Trọng Hi Nhiên lúc mới nhớ chuyện , vội vàng chạy phòng tắm rửa mặt.
Ăn sáng xong, Trọng Quảng Tài đích đưa Trọng Hi Nhiên đến trường.
Đồ đạc chuẩn sẵn từ sớm.
Rõ ràng hôm qua hứa , nhưng đến khi thật sự rời thì cả và em gái vẫn kìm rơi nước mắt.
Lau khô nước mắt lên xe, ngoài cửa sổ nắng vàng rực rỡ.
Khoảng hai mươi phút , xe đến nhà họ Khải.
Trọng Hi Nhiên sợ mắt đỏ trông thiếu lịch sự, bèn lấy chiếc gương nhỏ trong túi soi, bên cạnh cô bỗng một .
Trong gương, đường nét xương hàm của trai rõ ràng, trông thanh tú.
Trên dường như cũng một mùi hương trong trẻo, thanh khiết, như tuyết tan chảy mùa xuân.
Mùi hương khiến mê mẩn.
Cô đầu, thấy một gương mặt xuất sắc đến mức tính công kích.
Chàng trai ngũ quan rõ ràng, đôi mắt dài hẹp, mang theo vài phần lạnh lùng, sống mũi cao thẳng, môi cũng mỏng, mỗi bộ phận dường như đều là dáng vẻ cô yêu thích.
Trọng Hi Nhiên cảm thấy giống như một chú nai con lạc lối, lao thẳng khu rừng mùa xuân.
Trọng Quảng Tài nhiệt tình : “Hi Hi , đây là trai mà bố kể với con của nhà họ Khải, tên là Kỳ Tư Niên.”
Trọng Hi Nhiên cố gắng kiềm nén trái tim đang rung động, vội vàng gọi: “Anh Tư Niên.”
Trọng Quảng Tài : “Đây là con gái , tên Trọng Hi Nhiên, ở trường nhờ cháu chiếu cố giúp.”
Kỳ Tư Niên “ừm” một tiếng.
Giọng lạnh nhạt, đến cả một cái liếc mắt cũng dành cho cô.
Tính cách cũng lạnh lùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-339-tuyen-if-nhan-vat-chinh-01-lan-dau-gap-mat.html.]
Trọng Hi Nhiên ở nhà từ nhỏ cưng chiều, tính cách vốn hoạt bát đáng yêu.
Thái độ của Kỳ Tư Niên đối với cô chẳng là gì, hề giảm nhiệt huyết của cô chút nào.
Cô tự nhiên hỏi: “Anh Tư Niên, tên là hai chữ nào ạ?”
Không vì dáng cao , bờ vai của Kỳ Tư Niên trông gầy, nhưng rộng.
Kỳ Tư Niên lạnh nhạt : “Chữ ‘Tư’ trong ‘tư nhân’, chữ ‘Niên’ trong ‘niên niên tuế tuế’.”
Tư nhân.
Niên niên tuế tuế.
Khi bốn chữ “niên niên tuế tuế”, đặc biệt .
Trọng Hi Nhiên: “Tên quá.”
Kỳ Tư Niên “ừm” một tiếng, thấy cô hỏi: “Anh tên em là hai chữ nào ?”
Giọng cô gái líu lo ngừng, ồn ào như mấy con yểng mà ông nội nuôi.
Không đợi trả lời, cô vội vàng : “Là chữ ‘Hi’ trong ‘hy vọng’, chữ ‘Nhiên’ trong ‘tuy nhiên’.”
Kỳ Tư Niên “ừm” một tiếng.
Trọng Hi Nhiên ngọt ngào : “Anh Tư Niên, bố em học giỏi.”
Kỳ Tư Niên: “Cũng .”
“Cơm ở Thập Tứ Trung ngon ạ?”
“Bình thường.”
“Môi trường ký túc xá ạ?”
“Tạm .”
“Vậy… năm cuối cấp ba áp lực học hành lớn ạ?”
Kỳ Tư Niên bất giác nhíu mày: “Cũng tạm.”
——Sao cô thể nhiều đến thế nhỉ?
Trọng Hi Nhiên còn hỏi gì đó, thì thấy Kỳ Tư Niên lấy một tập đề thi khỏi cặp bên cạnh, cúi đầu xem.
Cô hiếu kỳ ghé sát : “Anh Tư Niên, đang xem gì ạ?”
Trên cô một mùi hương nhẹ.
Kỳ Tư Niên chợt nghiêng về phía cửa sổ xe, ngữ khí lạnh nhạt: “Đề thi.”
“…”
Trọng Hi Nhiên mím môi, cũng để tâm đến thái độ lạnh nhạt của .
Ngược , cô cầm điện thoại gửi tin nhắn Wechat cho bạn Tạ Ngu.
「Bảo bối ơi hôm nay tớ gặp một siêu cấp trai!!!」
「Là con trai bạn của bố tớ.」
「Đẹp trai thật sự!!!」
Tạ Ngu nhanh chóng trả lời cô: 「Ảnh ?!」
Trọng Hi Nhiên liếc trai bên cạnh, đang cúi đầu xem đề thi tay, vẻ mặt lạnh lùng nghiêm túc.
Chụp một tấm chắc nhỉ?
Trọng Hi Nhiên lén lút giơ điện thoại lên, “Mắt em hình như vật gì bay ” giả vờ ống kính đang hướng về phía , đó nhấn chụp, chụp góc nghiêng của Kỳ Tư Niên.
Vừa ánh nắng ngoài cửa sổ xe chiếu góc nghiêng của , thật hảo!
Cô gửi ảnh cho Tạ Ngu.
Tạ Ngu: 「!!!」
Tạ Ngu: 「Đẹp trai thật đó!」
Tạ Ngu: 「Bảo bối tớ tin sẽ cưa đổ !!!」
Trọng Hi Nhiên suy nghĩ kỹ một chút, trả lời: 「Có sớm ? Dù tớ còn nhỏ mà.」
Vừa trả lời xong, liền thấy giọng Trọng Quảng Tài phía : “Đến .”
Trọng Hi Nhiên hoảng hốt, vội vàng cất điện thoại .
Cô chột liếc Kỳ Tư Niên, sang.
Anh tò mò về con cô.