Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 332: Tuyệt vời trong tuyến thời gian IF của trường học - Hứa Tô 13: Quan tâm thì rối trí

Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:19:08
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

lúc , nhân viên cửa hàng tới : “Cô mặc bộ thật sự quá .”

Hứa Tấn gật đầu: “Gói giúp .”

Tất nhiên Tô Ninh dám mặc chiếc váy dạo với Hứa Tấn.

phòng thử đồ quần áo.

Khi cô , Hứa Tấn đang thanh toán ở quầy.

gì.

Ra khỏi cửa hàng, Tô Ninh lấy một chiếc hộp từ trong túi đưa cho Hứa Tấn.

“Của .”

Hứa Tấn nhướng mày: “Cái gì ?”

Anh mở xem ngay mặt cô, bật một tiếng cất đồ túi giấy.

Đi dạo thêm một đoạn, họ ghé một cửa hàng giày thể thao cao cấp.

Tô Ninh Hứa Tấn: “Em mua cho một đôi giày bóng rổ màu xanh nhé? Ban đầu em cũng định tặng, nhưng em cỡ giày của .”

Hứa Tấn cũng từ chối, : “Được thôi.”

Anh chọn một đôi màu trắng, cỡ 44.

Tô Ninh thầm ghi nhớ cỡ giày, trả tiền, hơn ba nghìn tệ.

Đi dạo thêm một lúc, Hứa Tấn hỏi cô: “Đói ? Đi ăn nhé?”

Tô Ninh: “Được.”

đến bảng chỉ dẫn mua sắm trong trung tâm thương mại lướt qua, : “Tầng năm nhà hàng món Tứ Xuyên.”

Khóe miệng Hứa Tấn nhếch lên: “Có thể đổi món khác, em thích ăn gì?”

Tô Ninh: “Nói lẽ sẽ tin, em thích ăn mì tương đen.”

Hứa Tấn nhướng mày, : “Tình cờ một quán, hồi nhỏ thường xuyên đến đó ăn, hương vị ngon, nhưng xa đây, mất một tiếng đồng hồ.”

Anh hỏi, “Đi ?”

Tô Ninh gật đầu: “Đi ạ.”

Hứa Tấn gọi một chiếc xe, đưa cô đến một quán mì tương đen lâu đời.

Lúc qua giờ ăn trưa nên nhiều .

Hứa Tấn gọi hai bát mì tương đen, bảo cô gọi thêm món ăn.

Tô Ninh lướt qua thực đơn – đây là các món ăn Bắc Thành, vị cay nào.

Hứa Tấn, Hứa Tấn gì.

Anh gật đầu: “Không , em còn ăn nhiều bữa với mà.”

Tim Tô Ninh chợt đập mạnh một cái.

Hứa Tấn hỏi: “Có gì ăn ?”

Tô Ninh lắc đầu.

Hứa Tấn vẫy tay gọi nhân viên phục vụ gọi ba món: “Đây là những món thích ăn, hương vị đều ngon, em thử xem.”

Tô Ninh gật đầu.

Không thể , quán mì tương đen lâu đời mà Hứa Tấn giới thiệu thật sự chuẩn vị.

Đặc biệt là phần nước sốt.

lâu ăn loại nước sốt chút vị sơn , hương vị giống hệt như món cô ăn hồi nhỏ.

Cô ngẩng đầu, vẻ mặt bất ngờ vui vẻ Hứa Tấn.

Hứa Tấn: “Ngon ?”

Tô Ninh gật đầu: “Rất ngon ạ.”

Vẻ ngoài cô luôn lạnh lùng, ít khi để lộ vẻ tinh nghịch đáng yêu như .

Ánh mắt Hứa Tấn bất giác dừng gương mặt cô, mãi một lúc mới nhận đang thất thần, chậm rãi cầm tách lên uống một ngụm để che giấu.

Sau khi Tô Ninh ăn xong, cô dùng khăn giấy lau miệng.

Hứa Tấn chỉ khóe miệng bên của : “Chỗ em còn dính kìa.”

Tô Ninh cầm khăn giấy lau khóe miệng : “Chỗ ?”

“Lệch sang trái một chút nữa.”

“Đây ?”

“Thêm chút nữa bên trái.”

Tô Ninh đang định lấy điện thoại xem thì Hứa Tấn đột nhiên nghiêng tới, vươn dài tay dùng ngón áp út nhẹ nhàng chạm má cô: “Được .”

Đầu ngón tay ấm áp và mềm mại, chạm rời .

Vùng da nhỏ bằng móng tay mặt Tô Ninh như điện giật.

Cô khựng , thấy Hứa Tấn hỏi: “Ăn no ?”

Tô Ninh gật đầu.

Hứa Tấn gì thêm, gọi nhân viên phục vụ thanh toán.

Ăn xong là 4 giờ chiều.

Bên ngoài lạnh.

Tô Ninh những món đồ Hứa Tấn đang cầm tay, : “Chúng trung tâm thương mại tìm Chu Húc Dao và là… về nhà?”

Đây là vành đai hai phía Tây, từ vành đai hai phía Tây về nhà cô mất hơn một tiếng đồng hồ, về đến nơi cũng hơn 5 giờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-332-tuyet-voi-trong-tuyen-thoi-gian-if-cua-truong-hoc-hua-to-13-quan-tam-thi-roi-tri.html.]

Hứa Tấn suy nghĩ một lát, cô: “Sau đưa em ngoài chơi lái xe mới .”

Tô Ninh: “…”

Hứa Tấn: “Mấy giờ em về nhà muộn nhất?”

Tô Ninh: “Khoảng 8 giờ ạ.”

Hứa Tấn lấy điện thoại xem, : “Bên một quán cà phê, chúng một lát đưa em về.”

Tô Ninh gật đầu.

Quán cà phê ấm cúng.

Ánh đèn vàng dịu trong quán thích hợp cho các cặp đôi hẹn hò.

lẽ vì là mùng một Tết nên nhiều .

Tô Ninh gọi một ly Americano, sang hỏi Hứa Tấn: “Anh uống gì?”

Hứa Tấn: “Giống em.”

Tim Tô Ninh đập nhanh hơn vì câu đó của .

Anh dường như giỏi.

Trước đây thực sự từng yêu ai ?

Hai xuống, trò chuyện phiếm vu vơ, dù đều là những chủ đề nhàm chán—

Ăn Tết ở nhà gì?

Bài tập đến ?

Không thích xem phim hoạt hình ?

Tô Ninh hề cảm thấy nhàm chán, cứ như chuyện bao giờ hết với .

Thời gian cũng trôi qua cực kỳ nhanh.

Chớp mắt một cái đến sáu giờ.

Hứa Tấn hỏi: “Có ăn tối nữa ?”

Tô Ninh: “Trưa nay em ăn muộn, vẫn đói.”

Hứa Tấn: “Vậy thôi, đưa em về.”

Anh lấy điện thoại gọi xe.

Khi xe đến, Hứa Tấn ga lăng vươn tay mở cửa xe cho cô.

Cô lên xe, trái tim tự chủ đập nhanh như bay, chân cũng nên đặt thế nào.

Tuổi trẻ thật sợ lạnh.

Cô thậm chí mặc quần giữ nhiệt, quần jean bó sát chân, để lộ đường nét đùi.

Hứa Tấn thoáng qua, đầu ngoài cửa sổ.

Một lát , hỏi: “Tối về em bài tập nữa ?”

Tô Ninh lắc đầu: “Hôm nay em nghỉ ngơi một ngày.”

Giờ đây tim cô đập thình thịch, tâm trạng bài.

Hứa Tấn “ừm” một tiếng.

Tô Ninh hỏi: “Nhà ? Cách nhà em bao xa?”

Hứa Tấn: “Khoảng hơn hai mươi phút, xa.”

Tô Ninh gật đầu.

Ngoài cửa sổ, màn đêm buông xuống.

Đến ngã ba khu biệt thự, Tô Ninh : “Cứ dừng ở đây .”

Hứa Tấn: “Chạy đến tận cổng.”

Tô Ninh: “Không cần , em sợ lỡ thấy…”

Hứa Tấn: “Nhìn thấy em xe riêng thì sợ gì chứ?”

“À.” Tô Ninh chỉ thấy chột .

Hứa Tấn cô: “Lần đưa em đến tận cổng hối hận, em mất một lúc lâu trả lời , nhà em chỗ hẻo lánh, suýt nữa nghĩ em bọn lộn xộn bắt cóc .”

“…”

Vậy nên mới gấp gáp như .

Tô Ninh : “Không , an ninh ở đây .”

“Anh , chỉ là…” Hứa Tấn dừng một lát, thốt một từ, “quan tâm thì rối trí thôi.”

Ngón tay Tô Ninh khẽ cuộn , gọi tài xế cho xe chạy .

Đến tận cổng, cả cô bỗng nhiên căng thẳng, hai tay đặt đùi, trông như một đứa trẻ mẫu giáo.

Hứa Tấn .

Xe dừng ở cổng, Tô Ninh : “Vậy em về đây.”

Hứa Tấn gật đầu, đưa một túi giấy trong tay cho cô.

Tô Ninh nhận lấy, một cái: “Vậy về đến nhà thì em một tiếng nhé.”

Hứa Tấn mỉm : “Được.”

Anh Tô Ninh xách túi rụt vai lén lút nhà, một tiếng.

 

Loading...