Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 325: Tuyến IF Học đường - Hứa Tô 06: Chơi bóng rổ

Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:19:01
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời gian Hứa Tấn cho đối với Tô Ninh mà khá là gấp gáp.

kịp thời gian xong bài tập đưa cho Hứa Tấn.

Hứa Tấn qua, lấy bút đỏ gạch mấy bài sai: “60 điểm, cũng tệ, đạt .”

Mỗi bài 10 điểm, sai 4 bài.

Hứa Tấn trả cuốn sổ nháp cho cô: “Tự tính một nữa nhé?”

Tô Ninh về, tính đúng thêm hai bài, hai bài cuối cùng cô thế nào cũng tìm , Hứa Tấn cầm bút đỏ từng bước tính cho cô xem.

Khớp ngón tay thon dài, móng tay sạch sẽ, mép cắt tròn và gọn gàng, .

Đầu bút đỏ chấm chấm giấy, giọng nhẹ nhàng của Hứa Tấn truyền đến: “Nhìn gì thế?”

Tô Ninh vội vàng hồn.

Hứa Tấn cầm bút, nhẹ nhàng gõ lên trán cô một cái: “Phải tập trung chứ, Tô tiểu thư.”

“……”

Tim cô đập nhanh hơn một nhịp, quả thật là đuối lý, vội vàng : “Em .”

Đêm đó, Hứa Tấn kèm cô luyện bài tập tính toán cơ bản suốt một buổi tối.

Lần đầu tiên hai tương tác lâu như , đương nhiên thu hút nhiều ánh mắt trong lớp.

Tan giờ tự học tối, Chu Húc Dao liền kìm chạy đến chỗ Hứa Tấn, khoác vai khoái chí: “Có tin vui , trai, khao khao .”

Hứa Tấn mắng một tiếng cút.

Tô Ninh mặt đổi sắc cho tập vở ngăn bàn, vội vàng cùng Vệ Nhiễm Nhiễm chạy về ký túc xá.

Sáng hôm một tiết thể dục.

Nhiều sân tập mà định ở lớp bài tập.

Tình huống ở năm cuối cấp ba trở nên bình thường, ai để tâm.

Hứa Tấn là nhất định sân chơi bóng mỗi tiết thể dục, rời từ sớm.

Không ngờ vài phút khi lớp, Lâm Tú Nga đột nhiên đến phòng học đuổi .

“Tất cả sân vận động đổi khí , vận động một chút nghỉ ngơi nào~”

“Tất cả, nhanh lên.”

“Tô Ninh cũng , thi nghệ thuật thi xong ?”

“…”

Bị điểm danh, đành miễn cưỡng dậy sân vận động.

Đến sân tập, giáo viên thể dục hướng dẫn vài động tác khởi động, đó cho phép tự do hoạt động, chạy bộ, chơi bóng rổ, v.v.

Một đám con trai vây quanh về phía sân bóng rổ.

Vệ Nhiễm Nhiễm kích động : “Đi xem cùng , Hứa Tấn chơi bóng trai lắm lắm luôn!”

Tô Ninh cô đẩy theo.

Khi đến gần sân bóng rổ mới phát hiện, chỉ mỗi họ, mà hầu như tất cả nữ sinh lớp họ đều ở đây, thậm chí cả nữ sinh lớp bên cạnh tiết thể dục cũng đến góp vui.

Dư Dương dẫn xách hai thùng nước khoáng đến.

Vệ Nhiễm Nhiễm hỏi: “Ninh Ninh, khát ?”

Tô Ninh lắc đầu.

Vệ Nhiễm Nhiễm vẫn nhét tay cô một chai nước khoáng.

Ánh mắt Tô Ninh dõi theo từng động tác của Hứa Tấn sân bóng rổ.

Dắt bóng, chuyền bóng, đổi bước, ném bóng…

Cậu thiếu niên vai rộng, động tác linh hoạt và mạnh mẽ, mái tóc khẽ hất, trán lấm tấm mồ hôi.

Đặc biệt là khi nhảy lên, phóng khoáng và ngạo nghễ, quả thực… mãn nhãn.

Tô Ninh ghi hình ảnh tâm trí.

Sau khi bóng rổ, Hứa Tấn liếc ngoài sân, ánh mắt bắt gặp Tô Ninh.

Anh nhướn mày.

Chu Húc Dao : “Không ngờ Tô Ninh cũng đến xem trận đấu.”

Hứa Tấn nhướng mày: “Lại nữa nào.”

Sau đó là khoảnh khắc tỏa sáng của Hứa Tấn.

Anh liên tục ném bóng rổ, khiến các nữ sinh xem bên sân bóng rổ liên tục la hét.

Thời gian trôi qua thật nhanh khi vui vẻ.

Dường như chỉ trong chớp mắt, tiếng chuông tan học vang lên.

Các trai khi chơi xong quả bóng cuối cùng thì dừng , đều tiến đến lấy nước.

Các nữ sinh chuẩn sẵn từ , từng chai nước chuyền tay.

Tô Ninh thấy, mặt Hứa Tấn đến bảy tám chai.

Cách hơn một mét, cô Hứa Tấn, Hứa Tấn cũng cô, nhận chai nước mặt, dường như đang đợi cô đưa tới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-325-tuyen-if-hoc-duong-hua-to-06-choi-bong-ro.html.]

Chu Húc Dao lúc chạy đến mặt cô: “Cho xin chai nước, khát c.h.ế.t mất.”

Anh đang chuyện với Vệ Nhiễm Nhiễm.

Tô Ninh dời mắt, giơ chai nước trong tay lên định đưa cho Chu Húc Dao, đột nhiên tay cô trống rỗng.

Hứa Tấn vượt qua vài cánh tay, vươn dài tay lấy mất chai nước khoáng từ tay cô.

Hứa Tấn vặn nắp chai uống một ngụm, lười biếng : “Cảm ơn.”

Tô Ninh: “…”

Đó là cho !

Người sáng suốt đều thể thấy, Hứa Tấn thật sự thích Tô Ninh .

Anh thường ngại phiền phức nên nhận nước từ các nữ sinh, mà thường lấy từ tay các bạn nam.

, giật lấy chai nước từ tay Tô Ninh.

Tô Ninh gì, vẻ mặt lạnh nhạt, xoay rời .

Tối tự học cùng ngày, Hứa Tấn Tô Ninh giảng bài cho cô.

Để đạt kết quả , cô cũng từ chối, bởi vì theo Hứa Tấn luyện tập quả thực hiệu suất cao hơn nhiều.

Cứ như luyện một tuần, những tin đồn về hai ngày càng nhiều.

Ngày hôm đó về đến ký túc xá, ngay cả Vệ Nhiễm Nhiễm cũng kìm hỏi: “Cậu định quen Hứa Tấn ?”

Tô Ninh : “Không định.”

Vệ Nhiễm Nhiễm ngạc nhiên: “Á?”

Tô Ninh: “Tớ ý định yêu đương, thật sự thời gian. Sắp thi đại học , một đống bài bù.”

Vệ Nhiễm Nhiễm “Ồ” một tiếng.

Tô Ninh nghĩ nghĩ, vẫn nên rõ với Hứa Tấn.

Cuối tuần là tuần lớn, trường bắt đầu nghỉ từ trưa thứ Sáu, nghỉ hai ngày rưỡi, mỗi tháng chỉ một .

Tối thứ Năm, Hứa Tấn và Tô Ninh giảng xong câu cuối cùng thì đèn trong lớp đột nhiên tắt.

Lần tắt đèn đầu tiên là để nhắc nhở học sinh nhanh chóng rời khỏi tòa nhà giảng đường, chỉ còn mười phút nữa là tắt đèn chính thức.

Hai vẫn giữ nguyên tư thế giảng bài.

Tô Ninh trong bóng tối Hứa Tấn, hỏi: “Trưa mai rảnh ?”

Trong bóng tối, giọng cô dường như ở ngay bên tai .

Hứa Tấn chút bất ngờ: “Đương nhiên .”

Tô Ninh : “ thể mời ăn cơm ? cảm ơn .”

Hứa Tấn: “Được thôi.”

Đèn bật sáng, Hứa Tấn mỉm cô.

Tô Ninh mím môi, cầm sổ nháp đầu .

Thế là ngày hôm , cả lớp đều cảm nhận tâm trạng vui vẻ của Hứa Tấn.

Tô Ninh trong lòng dâng lên cảm giác tội .

kẻ ngốc, Hứa Tấn rõ ràng như , cô thể hiểu ý .

cô thật sự thời gian yêu đương, cô thể cứ thế cho hy vọng.

Mãi đến trưa nghỉ, đương nhiên đều vội vã về nhà.

Trong lớp nhanh chóng chỉ còn lác đác vài .

Không qua bao lâu, Hứa Tấn mặt cô, khẽ gõ ngón tay lên mặt bàn.

“Không còn ai nữa, định giả vờ đến bao giờ?”

“…” Tô Ninh đầu , quả nhiên trong lớp chỉ còn hai họ.

Tô Ninh cố vẻ thoải mái khoác ba lô lên, : “Đi thôi.”

Hai dọc hành lang khỏi lớp, xuống cầu thang.

Trên Hứa Tấn một mùi bạc hà thoang thoảng, lan tỏa xung quanh cô, dễ chịu.

Mùa đông, ánh nắng mặt trời buổi trưa chiếu , ấm áp.

Ra khỏi cổng trường, Tô Ninh hỏi: “Anh ăn gì?”

Hứa Tấn cô: “ thích ăn cay.”

Tô Ninh nghĩ nghĩ: “Cá nấu cay?”

Hứa Tấn : “Được thôi.”

món cá nấu cay gần trường ngon lắm.

Hứa Tấn : “Đợi vài phút, lấy xe.”

“…”

Anh còn lái xe ?

Tô Ninh gật đầu: “Được.”

 

Loading...