Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 321: Dòng Thời Gian Giả Định Học Đường: Hứa – Tô 02: Để tớ giảng cho cậu nhé?
Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:18:57
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Hứa Tấn, Chu Húc Dao, hai đứa gì đấy?” Thầy giáo Toán nheo mắt về phía , “Mới học kéo qua kéo , bài tập lớn cuối cùng trong đề thi hôm qua hết ?”
Chu Húc Dao sắp : “Em ạ.”
Cả lớp suýt bật .
Đề luyện tập hôm qua khó, câu cuối cùng là một bài chứng minh cực kỳ phức tạp, cả lớp chắc chỉ vài học sinh giỏi .
Hứa Tấn chỉ nhướng mày.
Thầy giáo Toán yêu ghét .
Yêu là vì Hứa Tấn thiên phú cực cao, chỉ cần giảng qua loa, cần cố gắng cũng thể dễ dàng đạt 140 điểm Toán trở lên.
Ghét là vì thực sự chẳng cố gắng chút nào, chỉ cần chịu khó hơn một chút, đừng là bắt kịp Kỷ Tư Niên, ngay cả giải thưởng trong các cuộc thi cũng thể giành .
Thầy giáo Toán thấy như thì bực , chỉ định: “Em lên đây chứng minh.”
Hứa Tấn cũng sợ, cầm đề thi lên bảng.
Thầy giáo Toán : “Những khác thử xem chứng minh .”
Vừa , thầy tới cạnh Tô Ninh, liếc cô: “Em là học sinh mới chuyển đến ?”
Tô Ninh dậy: “Dạ , thưa thầy.”
Xinh ngoan ngoãn, thầy giáo thích.
Thầy giáo cảm thấy tâm trạng hơn hẳn, giọng điệu hòa nhã hỏi: “Em tên gì?”
Tô Ninh thấy Hứa Tấn đang đề bảng, tay cầm bút khựng một chút.
Cô đợi hai giây, mới : “Em tên Tô Ninh.”
Thầy giáo hỏi: “Chữ Ninh trong ‘an ninh’ ?”
Tô Ninh : “Là chữ Ninh trong ‘tang du phi vãn, nịnh nguyệt như phong’.”
Thầy giáo Toán ngẩn một chút, gật đầu vờ như , hiệu cô xuống, định bụng tan học sẽ hỏi cô giáo Ngữ văn đó là chữ gì.
Hứa Tấn bục giảng cong môi một cái, lúc mới phát hiện sai vector, liền dùng bảng lau xóa .
Tô Ninh mới đến, đề thi, Vệ Nhiễm Nhiễm chia đôi đề của cho cô xem.
Cô xem hồi lâu, chẳng chút manh mối nào.
Bài khó hơn nhiều so với những bài cô từng ở trường cấp Hai Hai, chỉ riêng đề bài thôi cô cũng một lúc lâu mới hiểu.
Cô chút tin tên nhóc “đầu gấu” Hứa Tấn thể đúng bài toán như .
Khoảng hai phút , Hứa Tấn ném cây bút lông trong tay xuống bục giảng bước xuống.
Sau khi bước xuống một bước, cố ý liếc về phía Tô Ninh, vẻ mặt cô rõ ràng chút kinh ngạc.
Thầy giáo Toán quá nửa bảng đen đầy những bước chứng minh, càng thêm căm ghét.
Phương pháp chứng minh của Hứa Tấn còn ít hơn một bước so với đáp án chuẩn, đúng là thiên tài, tiếc là chịu cố gắng!
Thầy đành giảng cả hai phương pháp.
Tô Ninh xong vẫn hiểu.
Đặc biệt là hiểu Hứa Tấn, nghĩ cách giải , điều kiện gợi ý nào cả.
Tên nhóc “đầu gấu” xem cũng khá lợi hại.
Buổi học sáng nhanh chóng trôi qua, tiếng chuông tan học vang lên, Vệ Nhiễm Nhiễm hỏi Tô Ninh: “Đi ăn cơm cùng ?”
Tô Ninh: “Được.”
Cô thực thích chen chúc, nhưng Vệ Nhiễm Nhiễm thiện với cô, cô đáp tấm lòng đó.
Con gái ở tuổi chỉ cần một câu là thể quen.
Vệ Nhiễm Nhiễm : “Cậu đến cuối cùng tớ cũng bạn cùng bàn, lớp cũng lạ thật, chẳng ai hàng đầu.”
Nói xong, Vệ Nhiễm Nhiễm liền khoác tay cô hỏi cô chuyển trường.
Rồi : “Tớ thể gọi là chanh ?”
Tô Ninh thích loại quả lắm, vì nó hợp với cô.
Cô : “Cậu gọi tớ là Tô hoặc Ninh Ninh đều .”
“Gọi một chữ lạ lắm.” Vệ Nhiễm Nhiễm bắt đầu gọi cô là Ninh Ninh.
Trên đường , ít nam nữ sinh đều kìm về phía Tô Ninh, khiến Vệ Nhiễm Nhiễm cũng thấy căng thẳng.
“Đây là đầu tiên tớ nhiều chú ý đến thế , nhờ phúc của đấy, xinh quá mất.”
Tô Ninh mỉm lịch sự.
Vệ Nhiễm Nhiễm nhỏ: “Cậu còn xinh hơn cả hoa khôi Bạch Giai Niệm của trường nữa cơ.”
Tô Ninh nhớ cô gái gặp buổi sáng, cô khí chất cổ điển dịu dàng, phong cách giống cô.
Vẻ của cô mang tính công kích, phóng khoáng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-321-dong-thoi-gian-gia-dinh-hoc-duong-hua-to-02-de-to-giang-cho-cau-nhe.html.]
Tô Ninh mới đến, kịp thẻ ăn, đành dùng thẻ của Vệ Nhiễm Nhiễm , chuyển tiền qua WeChat cho cô bạn.
Vệ Nhiễm Nhiễm ăn buôn chuyện với cô: “Cậu Hứa Tấn chứ? Chính là bạn lên bảng giải bài Toán hôm nay đó...”
Tô Ninh: “Ừm.”
Vệ Nhiễm Nhiễm: “Đẹp trai đúng ?”
Tô Ninh đáp lời.
Vệ Nhiễm Nhiễm : “Cậu là kiểu con trai hư một chút, nhưng con gái yêu thích, hồi mới cấp Ba, đầy một tuần nhận cả một ngăn kéo thư tình .”
Tô Ninh im lặng ăn cơm.
Vệ Nhiễm Nhiễm: “ mà trông đào hoa lắm, cũng đùa giỡn với con gái nọ, mà từng bạn gái .”
Cô hạ giọng: “Bạch Giai Niệm theo đuổi hai năm , vẫn chịu, hỏi thì bảo là cảm giác gì.”
Tô Ninh uống một ngụm canh.
Vệ Nhiễm Nhiễm : “ mà Ninh Ninh, tớ thấy thích đấy.”
Tô Ninh suýt chút nữa phun cả ngụm canh ngoài.
Vệ Nhiễm Nhiễm: “Thật đấy, cái ánh mắt lúc xuống bục giảng , là hứng thú với .”
Tô Ninh: “Có lẽ chỉ là đại thôi.”
“Ồ? Thế nào mới gọi là nghiêm túc?”
Hứa Tấn tay bưng khay cơm, cứ thế thong dong xuống cạnh Tô Ninh.
Lưng Tô Ninh lập tức căng cứng.
Lấy chiếc bàn trung tâm, hơn chục chiếc bàn xung quanh đều im lặng.
Vệ Nhiễm Nhiễm ngờ xuất hiện, nhất thời lúng túng phấn khích.
Dù đây cũng là đầu tiên Hứa Tấn công khai trực tiếp thể hiện sự quan tâm đến một cô gái.
Tô Ninh bình tĩnh uống cạn bát canh trong tay, về phía Hứa Tấn: “Xin , bạn trai .”
Đôi mắt đen láy của Hứa Tấn chằm chằm cô, : “Thật ?”
Tô Ninh gật đầu.
Hứa Tấn : “Cô chuyển từ trường cấp Hai Hai sang ?”
Tô Ninh khựng .
Anh thò tay túi áo đồng phục lấy điện thoại , đặt điện thoại lên bàn ăn, dùng hai ngón tay nhẹ nhàng xoay xoay.
Anh : “ hỏi thăm một chút là ngay thôi.”
Biểu cảm đó, chắc chắn cô bạn trai.
Ngón tay Tô Ninh khẽ co .
Hứa Tấn : “Vậy nên – bạn trai ?”
“Liên quan đến ?”
Hứa Tấn .
Tô Ninh lúc ăn xong, cô dậy bưng khay cơm bỏ , Vệ Nhiễm Nhiễm vội vàng theo cô.
“Tớ mà...” Cô Tô Ninh với vẻ mặt hóng chuyện.
Tô Ninh mím môi, gì.
Tiết đầu giờ chiều là tiết Ngữ văn của giáo viên chủ nhiệm, cô giáo chủ nhiệm xếp chỗ .
Vẫn xếp Tô Ninh ở hàng đầu, chỉ là xếp ở vị trí gần lối , Vệ Nhiễm Nhiễm vẫn là bạn cùng bàn của cô.
Hứa Tấn cao, vẫn xếp ở hàng cuối, nhưng ở ngay Tô Ninh, mà là ở vị trí chéo góc gần cửa .
Thật , cách cô càng xa hơn.
Tuy nhiên, cô ngờ rằng, ngay trong tiết tự học buổi tối đầu tiên, Hứa Tấn đổi chỗ với cô, ngay phía cô.
Cổ cô nóng ran, cảm thấy một đôi mắt phía vẫn luôn dõi theo cô.
Cả cô còn dám cử động mạnh.
May mắn là Hứa Tấn chỉ cô im lặng bài, hành động nào khác.
Mười mấy phút , cô cuối cùng cũng thả lỏng, bắt đầu xem đề thi ban ngày.
Bài toán lớn cuối cùng môn Toán, cô đối chiếu đáp án hai vẫn hiểu.
Tiếng chuông tan học vang lên, cô xoa xoa cái cổ cứng.
Hứa Tấn đột nhiên đến bàn cô, xổm xuống.
Anh liếc đề thi tay cô: “Vẫn ? Để tớ giảng cho nhé?”
“...”