Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 318: Hứa Tô 50: Cầu hôn
Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:18:53
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch Giai Niệm mặt trắng bệch, giống như một tờ giấy đường mỏng manh màu trắng.
Hứa Tấn trầm giọng: “Bạch Giai Niệm cho cô – và Tô Ninh mới khó khăn lắm mới kết hôn, cô mà dám gây sự vợ vui như hôm nay nữa, sẽ khiến cô còn đường sống trong giới . Nghe rõ ?”
Nước mắt Bạch Giai Niệm cứ thế rơi xuống, đọng mặt, trông thật đáng thương.
đối diện hề chút thương xót nào.
Anh dùng một góc sắc nhọn của cuốn sách quảng cáo chĩa cằm cô, sự nhọn hoắt đó cô đau nhói.
Anh lạnh giọng: “Cô tự cút, để gọi bảo vệ tống cô cút?”
Bạch Giai Niệm dường như thể tin nổi, cơ thể khẽ run lên một lát, Hứa Tấn liền cầm điện thoại bàn gọi cho lễ tân: “Bảo vệ.”
“Em .” Bạch Giai Niệm cắn môi, vẻ mặt nhục nhã, ngậm nước mắt đầu bỏ .
Tô Ninh trong tủ quần áo cũng thả lỏng.
Cô ở trong gian kín mít, trải qua một vở kịch đầy kịch tính.
Giờ mới hậu tri hậu giác nhận , cả cô toát một lớp mồ hôi mỏng – cô thực sự sợ hãi.
Cô khẽ đẩy nhẹ một khe hở tủ quần áo, thấy Hứa Tấn vắt chéo chân ghế sofa, tay cầm điện thoại, dường như đang do dự điều gì đó.
Một lát , đặt điện thoại xuống, dậy phòng tắm rửa mặt, bước .
Tô Ninh đang nghĩ xem khi nào thì nên .
Chuyện xảy , lúc nào hình như cũng vẻ kỳ quặc.
lúc , điện thoại của cô đặt ghế sofa đột nhiên rung lên.
Tiêu .
Tô Ninh khẽ nắm chặt hai tay – vội quá, quên mang điện thoại theo.
Hứa Tấn ghế sofa cũng ngây .
Anh tên tài khoản WeChat gọi điện thoại, ngay lập tức nhận điều gì đó, ngẩng đầu tủ quần áo mặt.
Cánh tủ quần áo đang mở hé một khe hở “rầm” một tiếng bật trở .
Tô Ninh: “…”
Trượt tay .
Trong ánh sáng từ khe cửa, Hứa Tấn cau mày, từng bước về phía cô, mở cửa tủ quần áo.
“…”
Bốn mắt , chỉ còn sự im lặng đầy ngượng ngùng.
Một lát , Hứa Tấn vươn tay về phía cô, dịu giọng : “Còn đây? Đứng lâu , mệt ?”
“Mệt .” Tô Ninh nũng nịu, “Bắp chân em đau.”
Hứa Tấn đỡ cô xuống sofa, vươn tay xoa bóp bắp chân cho cô, hỏi: “Đến từ lúc nào?”
Tô Ninh : “Sớm hơn Bạch Giai Niệm hơn hai tiếng đồng hồ thì .”
Hứa Tấn khựng , : “Anh nãy còn đang định giải thích với em, ngờ cô cửa Tổng giám đốc Cao để , Tổng giám đốc Cao lẽ nghĩ và cô vẫn còn ở bên , nể mặt cô . Anh hứa với em là gặp cô , là xử lý …”
Lời còn dứt, Tô Ninh mềm mại bổ nhào lòng .
“Ồ, chú ý nhé.”
Cơ thể căng thẳng của Hứa Tấn chợt thả lỏng.
Anh sợ Tô Ninh sẽ lớn chuyện.
Anh đưa tay ôm lấy cô: “Sao đột nhiên qua đây? Kiểm tra công việc ?”
Tô Ninh: “Em rảnh rỗi như , trùng hợp là việc, vốn định tạo bất ngờ cho , ai ngờ xem một màn kịch .”
Vẻ mặt Hứa Tấn chút ngượng nghịu.
Tô Ninh , véo nhẹ cằm , tiếng lộ rõ sự vui vẻ.
Hứa Tấn chút bất ngờ.
Anh đưa tay xoa đầu cô: “Vui ?”
“Vâng ạ.” Tô Ninh mềm mại rúc lòng , “Anh từ chối cô dứt khoát như , em vui chứ?”
Hứa Tấn : “Trước đây cũng từ chối dứt khoát mà.”
Tô Ninh bĩu môi: “Thì em thấy , em chỉ thấy hôn cô thôi.”
“…”
“Ôm cô .”
“…”
“Em đúng.” Hứa Tấn khẽ , “Sau sẽ giữ chừng mực hơn.”
Anh cúi đầu, hôn nhẹ lên má cô, “Hay là công khai nhé? Nếu lẽ sẽ còn nhét phụ nữ cho đấy. Cũng may hôm nay em ở đây, nếu thật sự giải thích thế nào cho rõ ràng.”
Tô Ninh gật đầu: “Được.”
Thế là Hứa Tấn lập tức đăng một bài lên bảng tin của .
「Kết hôn . @Tô Ninh」
Tô Ninh cũng dùng định dạng tương tự đăng một bài lên bảng tin, xem như công khai.
Tắm xong, hai ôm xuống.
Tô Ninh rõ ràng vui vẻ khôn xiết, chủ động hơn ngày thường nhiều, cứ rúc mãi lòng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-318-hua-to-50-cau-hon.html.]
Hứa Tấn kiềm chế , cúi đầu hôn cô.
Hơn một tuần gặp, dĩ nhiên thể phản ứng.
Tô Ninh qua ba tháng, Hứa Tấn cũng dám càn, chỉ hôn cô lâu hơn, triền miên hơn một chút, xem như giải tỏa cơn khát.
Không hôn bao lâu, Hứa Tấn thì thầm bên tai cô, giọng khàn khàn: “Ngủ .”
Tô Ninh : “Vậy …”
“Không .” Da thịt dán cô, “Có em bên cạnh là .”
Thật là nặng dục.
Những ngày Tô Ninh ở bên thật khó khăn, cả bao trùm bởi một bầu khí u uất, cần một điều gì đó để giải tỏa áp lực.
đó thường phản tác dụng, càng thêm trống rỗng.
Hiện tại Tô Ninh ở bên cạnh, cả cảm thấy tinh thần như nuôi dưỡng.
Có một cảm giác mãn nguyện bình yên.
Tô Ninh vươn đầu ngón tay nhẹ nhàng nhấc cằm lên: “Thật sự cần ?”
Giọng cô mang theo vài phần mê hoặc.
Hứa Tấn mắt đen láy, cô.
Cô từ từ cúi xuống.
Hứa Tấn đưa tay, nhẹ nhàng vuốt ve đầu cô.
Anh đại khái hiểu cô gì.
Chắc là vì câu ‘hạ thấp ’ của Bạch Giai Niệm nên mới như .
Hứa Tấn : “Em cần .”
Tô Ninh .
Hứa Tấn đưa tay, nhẹ nhàng vén lọn tóc dài bên tai cô: “Em thích thì cần , cũng nỡ.”
Tô Ninh cảm thấy mặt nóng bừng.
Cô vẫn cúi đầu xuống.
Cô thấy tiếng thở của Hứa Tấn, ngày càng nặng nề.
Dường như nắm giữ sinh tử của .
Kết thúc xong, Tô Ninh từ nhà vệ sinh bước , cắn môi : “Anh còn bảo nỡ!”
Hứa Tấn cưng chiều ôm cô lòng: “Là của , là tự đánh giá quá cao bản .”
Người yêu nũng như , thể kiểm soát nổi.
Màn đêm khuya.
Khi Hứa Tấn sắp chìm giấc ngủ, chợt Tô Ninh : “Hứa Tấn, chuyện đây em cũng .”
Hứa Tấn mở mắt: “Hửm?”
Tô Ninh khẽ : “Em quá bốc đồng , dù bắt gặp hôn Bạch Giai Niệm cũng nên cứ thế mà nước ngoài, đáng lẽ nên cho cơ hội giải thích. Đặc biệt là hồi đại học, em nên… em nên tin tưởng nhiều hơn một chút.”
Hứa Tấn đưa tay vỗ vai cô: “Mọi chuyện qua , đúng là một việc cũng .”
Anh suy nghĩ một chút, : “ với tính cách của em, nếu bắt gặp khác hôn thì e là sẽ dễ tha thứ như .”
“Cái đó thì đúng.” Tô Ninh gật đầu, “Ít nhất em cũng hôn khác vài thì mới chuyện tha thứ với .”
Hứa Tấn bật .
Trở về Bắc Thành, thêm một tháng nữa trôi qua, Hứa Tấn cuối cùng cũng tạm thoát khỏi guồng công việc bận rộn, mua hai vé triển lãm tranh khoa học cuối tuần để cùng Tô Ninh .
Tô Ninh mang thai khá nhẹ nhàng.
Ốm nghén chỉ kéo dài một tháng biến mất, vì ăn uống lành mạnh khoa học nên bụng bốn tháng cũng lộ rõ lắm.
Chỉ là lười biếng, ngoài.
Hứa Tấn hết lời khuyên nhủ, cô mới chịu ngoài dạo.
Đến phòng triển lãm, ngờ cả hội trường chỉ hai họ.
Cô cứ nghĩ Hứa Tấn bao trọn cả buổi triển lãm, cũng để ý, men theo hành lang triển lãm hình vòng cung , đến cuối cùng, hành lang treo một bức chân dung khổng lồ của cô.
Nhìn phong cách, là do một họa sĩ cô yêu thích vẽ.
Cô khẽ ngẩn .
Bên cạnh một tấm bảng trắng, đó một câu: Xin hãy vẽ nét cuối cùng cho bức tranh …
Trên bảng trắng một cây bút vẽ nam châm.
Tim cô khẽ rung động, cầm lấy bút vẽ bước lên, nhẹ nhàng chạm khung tranh.
Bức tranh tự động từ từ di chuyển sang bên , để lộ dòng chữ tường——
Em là nét vẽ quan trọng nhất trong cuộc đời .
Cô như cảm giác gì đó, đầu .
Hứa Tấn tay ôm một bó hoa hồng đỏ, quỳ một gối xuống: “Cô Tô, vinh dự trở thành nam chính duy nhất trong cuộc đời em ?”
Mắt Tô Ninh ướt, mỉm gật đầu.
Hứa Tấn dậy, nồng nhiệt hôn cô.