Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 314: Hứa Tô 46: Duy nhất

Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:18:49
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Ninh trong tay nắm chặt tờ giấy ăn vo tròn, im lặng .

Anh quả thật đủ thành thật, ngay cả những chi tiết cũng kể cho cô.

Hứa Tấn đưa tay, ném tờ giấy ăn trong tay cô thùng rác bên cạnh, chẳng thèm thứ bên trong.

Ngày hôm đó quá mệt mỏi, Tô Ninh chầm chậm xuống.

Trong lòng nhẹ nhõm hơn nhiều.

Dường như cái gai đ.â.m tim cứ thế biến mất, chỉ còn vết thương chờ lành.

ngờ, Hứa Tấn dứt khoát xóa Bạch Giai Niệm ngay mặt cô như , còn hứa sẽ gặp cô nữa.

Cứ như thể những năm tháng dây dưa giữa và Bạch Giai Niệm trong ấn tượng của cô chẳng chút trọng lượng nào trong lòng .

Chỉ là cô suy nghĩ vẩn vơ.

Lần họ chia tay dứt khoát nhất, Hứa Tấn cũng xóa cô.

Bởi vì khi cô kết bạn với , cần đồng ý —— cô vẫn luôn trong danh sách của .

Cảm xúc mãnh liệt và đau buồn của cô đến lúc cuối cùng cũng dịu .

Cơn buồn ngủ ập đến, cô ngủ, gần bốn giờ sáng .

lưng về phía Hứa Tấn, Hứa Tấn tựa ôm lấy eo cô.

Anh từ từ : “Có một chuyện vốn định , nhưng nếu Bạch Giai Niệm thực sự là nút thắt trong lòng em, thể cho em – sở dĩ ở bên cô là vì khi sang Mỹ, thấy em và bạn trai lúc đó lên lầu.”

Giọng nghẹn ngào, “Tô Ninh, đợi nhà suốt một đêm.”

Tô Ninh giật , trong đầu đột nhiên lóe lên hình ảnh đó – bên ngoài cửa sổ lầu, một chiếc xe bán tải phóng vụt qua.

Giọng cô run rẩy: “Anh… ở trong chiếc xe bán tải đó ư?”

“Phải.” Hứa Tấn khản giọng, “Sáng sớm hôm , thấy , đè em cửa sổ.”

Tim Tô Ninh như bóp chặt.

Hèn chi, bao nhiêu , đều cố chấp đè cô ở bên cửa sổ, lực đạo như một sự trừng phạt.

Hứa Tấn : “Anh quá hiểu em, Tô Ninh. Khi gọi điện cho em, thấy giọng điệu lạnh nhạt đó, , trong lòng em còn .”

Tô Ninh , từ từ nắm lấy tay , nhưng an ủi thế nào.

Anh là sự thật.

Trong năm đó, cô quả thật nghĩ quên Hứa Tấn.

Và quyết định bắt đầu với khác.

Cô dùng ngón cái nhẹ nhàng vuốt ve mu bàn tay Hứa Tấn.

Nghĩ đến cảnh tượng lúc đó, trong lòng cô dâng lên nỗi xót xa khôn tả dành cho Hứa Tấn.

Hứa Tấn : “Sau khi về nước, suy sụp trong một thời gian dài, luôn tìm uống rượu cùng.”

“Lúc đó, Bạch Giai Niệm ở bên lâu.”

“Một ngày nọ, cô lóc hỏi , thể thử quen cô ?”

“Anh nghĩ, thì thử xem , dù em cũng khác .”

“Anh phủ nhận, lúc đó ít nhiều cũng thích cô , nếu thì thể giải thích tại chọn cô khác.”

“Cũng thực sự hạ quyết tâm thử với cô .”

Anh nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, chậm rãi , “ Tô Ninh, chuyện tình cảm đôi khi đến chính cũng thể kiểm soát .”

“Anh rõ ràng vẫn luôn cố gắng đối xử với cô , vẫn luôn tự nhủ yêu cô , nhưng .”

“Sau hiểu rằng chuyện thể miễn cưỡng, liền đề nghị chia tay với cô .”

Anh tách các ngón tay của cô , đan chặt mười ngón tay : “Tô Ninh, từ đầu đến cuối, chỉ yêu em.”

Tô Ninh ngẩng đầu hôn .

Anh nhiệt tình đáp , cởi bỏ áo sơ mi.

“Đừng dễ dàng chia tay nữa, ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-314-hua-to-46-duy-nhat.html.]

Tô Ninh chống hai tay lên n.g.ự.c , : “Vậy cũng đừng gì để em hiểu lầm nữa.”

“Sẽ .” Hứa Tấn trầm giọng, đưa tay gạt dây áo lót của cô.

Tô Ninh cắn môi: “Em với Hoắc Tân, lừa ?”

Hứa Tấn: “Em nghĩ ngốc ? Em hai hôn thì đúng là suy nghĩ.”

Tô Ninh: “Tại ? Em cảm thấy em dàn dựng khá thật mà.”

Hứa Tấn bật : “Giường hề động đậy.”

Tô Ninh vòng tay ôm cổ , bất phục : “Không thể ở sofa ?”

Hứa Tấn cúi đầu, ghé sát tai cô, nhỏ: “Không mùi của em.”

Sắc mặt Tô Ninh đỏ bừng.

Mặc dù mệt mỏi, nhưng cô vẫn dễ dàng trêu chọc.

Sau đó, cô còn buồn ngủ, trời cũng dần sáng.

Hứa Tấn.

Hứa Tấn hút một điếu thuốc, búng tàn thuốc trong tay: “Hả?”

: “Thật cái chúng chia tay hồi đại học… em gì với đó cả.”

Hứa Tấn nhướng mày, cong môi, một cánh tay lỏng lẻo ôm lấy cô.

“Em từng nghi ngờ ?” Tô Ninh hỏi.

“Từng nghi ngờ.” Anh , “ lúc đó cũng tức giận. Thứ nhất là em chịu tin , thứ hai là rõ ràng sẽ đến, mà vẫn dùng cách để chia tay , cần gì miễn cưỡng?”

Tô Ninh chậm rãi : “Khi cưới em như .”

Hứa Tấn thờ ơ một tiếng: “Học của Kỳ Tư Niên đấy, thấy cưỡng ép cưới Trọng Hi sống càng ngày càng sung sướng, tình cảm của chúng bao nhiêu năm nay, lẽ còn bằng họ.”

“Huống hồ bao nhiêu năm nay, vẫn luôn nghĩ về em.”

Anh dụi tắt điếu thuốc trong tay, hôn cô, “Lại một nữa nhé?”

Tô Ninh cắn môi: “Em hết bao cao su , mang ?”

Hứa Tấn: “Anh ngoài tìm em thì còn để ý đến chuyện đó gì.”

“Vậy thì…”

“Không đeo nữa.”

Anh ngậm lấy vành tai cô, khẽ cắn.

Tim Tô Ninh khẽ run lên, : “Dù cũng đăng ký kết hôn .”

Cô cong lưng, điều hòa lạnh.

Hứa Tấn đưa tay kéo chăn, trùm kín cả hai .

Tầm chìm bóng tối.

Hứa Tấn cúi đầu, từng chút một xuống, cắn lấy xương quai xanh và vai cô.

Trong gian chật hẹp, ngay cả oxy cũng đủ.

Các ngón chân cô cuộn tròn, tự chủ mà thò đầu ngoài, hít thở từng oxy trong lành, khắp cô đổ một lớp mồ hôi.

Mãi một lúc lâu , Hứa Tấn mới ngừng , lật cô sấp.

Cô nhắm mắt, hai tay nắm chặt, run rẩy.

Sau khi kết thúc, Hứa Tấn ôm cô tắm, hai ôm chìm giấc ngủ sâu.

Khi tỉnh dậy nữa, thấy đối phương, cả hai đều kìm mà hôn .

Ngoài cửa sổ, ánh nắng rạng rỡ và tươi sáng, xuyên qua rèm cửa chiếu lên họ.

Cô hôn Hứa Tấn, chủ động và nhiệt tình.

Hy vọng từ giờ trở , họ sẽ bao giờ bất kỳ khúc mắc nào nữa.

Hứa Tấn hôn cô : “Tô Ninh, em vẫn luôn là duy nhất trong trái tim .”

 

Loading...