Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 313: Hứa Tô 45: Giải thích
Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:18:48
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ánh mắt Hứa Tấn sắc lạnh, tựa như thần cản g.i.ế.c thần, Phật cản g.i.ế.c Phật.
Tô Ninh lùi một chút, còn đường lùi.
Cô ngẩng đầu , lòng sợ hãi, miệng đột nhiên : “Chúng .”
Hứa Tấn dừng bước.
Tô Ninh: “Làm ba .”
Cô đưa mắt về phía thùng rác cạnh giường, một lời nhắc nhở rõ ràng.
Hứa Tấn chẳng thèm liếc mắt.
Hai họ, luôn đối chọi gay gắt, qua .
Tô Ninh một chút thiệt thòi cũng chịu.
Hứa Tấn lạnh một tiếng, ôm cô lên ném xuống giường, đè lên.
“Thật ? Đã với như thế nào?”
Anh Tô Ninh.
Có khoảnh khắc, Tô Ninh nghi ngờ thật sự chọc giận .
Thật sự thể kết thúc .
Giống như hai tự lái xe đ.â.m đối phương, ngọn lửa dữ dội thiêu rụi cả hai thành tro bụi.
Tay Hứa Tấn chút do dự luồn vạt váy cô.
“Tô Ninh, em là hiểu rõ nhất.”
“Em nghĩ, dù em thật sự với , để tâm ?”
Cô bỗng nhiên chấn động, .
Cả Hứa Tấn quỳ lên, nghiêng về phía , một tay khác tuột dây áo của cô, ánh mắt sắc bén đến bức :
“Tốt nghiệp cấp ba, mặt để tay đàn ông khác luồn áo em ——”
“Sau em vì Bạch Giai Niệm mà đòi chia tay , sang nước ngoài tìm em, lúc đó em em với khác ——”
“Thì chứ?” Anh trầm giọng, “Anh nghĩ sẽ ghét em, sẽ quên em, nhưng em về nước, tùy tiện ngoắc ngón tay một cái, chẳng vẫn chút do dự theo em ?”
“Tô Ninh ——”
Tay gần như trừng phạt mà di chuyển cô, “Nói , trả thù khiến em thấy vui ?”
Khóe mắt rơi xuống một giọt nước mắt.
Tô Ninh lòng đau nhói, đây là đầu tiên cô thấy Hứa Tấn rơi nước mắt mặt .
Cô nắm chặt ga trải giường , cảm thấy lòng đau như đâm, đột nhiên gì.
Chỉ lúc , cô mới cảm nhận Hứa Tấn là đang để tâm đến cô.
Thế nhưng, thế nhưng.
Tình yêu giữa họ nhất định đánh đổi bằng cách tổn thương ?
Hứa Tấn dừng động tác tay, bình tĩnh dậy, rút hai tờ giấy ăn lau sạch tay.
Hai ai gì, mỗi chìm im lặng lâu.
Trong phòng là một sự tĩnh lặng c.h.ế.t chóc.
Khiến lao ngoài ngay lập tức.
cả hai đều .
Một lát , Hứa Tấn rút điện thoại đưa đến mặt cô: “Đoạn video lấy từ chỗ Kỳ Tư Niên, em tin thì cũng nên tin bằng chứng chứ? Bạch Giai Niệm từ lúc lên lầu đến lúc ngoài đầy mười phút, thể gì ?”
Tô Ninh rũ mắt, dường như chẳng chút hứng thú nào với nội dung màn hình điện thoại của , hề liếc .
Giọng Hứa Tấn như thấm đẫm sự mệt mỏi vô tận: “Em , gì?”
“Rốt cuộc thế nào, em mới tin ?”
Tô Ninh khẽ một tiếng.
“Hứa Tấn, cho phép Bạch Giai Niệm lên lầu lúc đó, nghĩ cô nghĩ gì?”
Cô thấy kỳ lạ, còn thể .
Giọng cô cũng đặc biệt bình tĩnh.
“Anh hai ‘ngủ’ với , là ôm, hôn, sờ soạng, chỉ thiếu mỗi bước cuối cùng để ‘ngủ’ với thôi ?”
“Thế thì khác gì với việc ngủ ?”
Hứa Tấn bình thản : “Không…”
Giọng cô cắt ngang.
Giọng cô thấm đẫm một ý vị bi thương.
“Hứa Tấn, tại mỗi đều cho phép cô xen giữa chúng ?”
Tim Hứa Tấn khẽ đau.
Anh nắm lấy cổ tay Tô Ninh: “Không , chia tay cấp ba đó thật sự nghĩ chúng chia tay ——”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-313-hua-to-45-giai-thich.html.]
“ , chia tay , hai tháng, em trong lòng quan trọng đến thế ? Anh thể ở nơi của chúng mà hôn cô ?”
“Anh lúc đó đẩy cô ——”
“Rồi nữa?!” Giọng Tô Ninh đột nhiên lớn hơn, cô , mắt dâng lên lệ ý, “Anh yêu đương với cô ! Hứa Tấn!”
Giọng Hứa Tấn chút bất lực: “Là em yêu .”
“Phải.” Tô Ninh gật đầu, “Em cho yêu đương, nhưng tại cứ là cô ? Nếu thật sự thích em, tại ở bên một phụ nữ chia rẽ chúng ?”
“Vậy là thích cô , lẽ từ hồi cấp ba thích cô ——”
“Anh khiến em nghĩ là duy nhất nhưng lúc đó thích cô … phụ nữ đầu tiên của cũng là cô ——”
“Thời gian cô ở bên thậm chí còn lâu hơn cả thời gian em ở bên ——”
Tô Ninh đột nhiên kìm , bật thành tiếng.
Hứa Tấn khản giọng, đưa tay ôm cô: “Ninh Ninh…”
Cô đẩy nữa, nước mắt tí tách từng giọt rơi mu bàn tay .
Hứa Tấn đau lòng ôm chặt cô.
Anh bao giờ , cô để tâm đến Bạch Giai Niệm nhiều đến .
Anh : “Anh nghĩ, đối với em đủ đặc biệt .”
Dù là cấp ba , chỉ cần là nơi Bạch Giai Niệm, đều luôn chọn Tô Ninh.
Sự thiên vị của ai cũng thấy.
Cô run rẩy : “Phải đó, đặc biệt.”
“ Hứa Tấn, em sự đặc biệt, mà là duy nhất.”
Hứa Tấn: “Em vốn dĩ cũng là duy…”
Cô lau nước mắt, một nữa cắt ngang lời : “Hứa Tấn, em mệt , thật sự mệt…”
“Em một ngày nào đó khi chiến tranh lạnh với , tìm Bạch Giai Niệm.”
“Cũng khi cãi với , uống rượu, Bạch Giai Niệm thừa cơ xâm nhập.”
“Rồi với em, hai chẳng gì xảy cả.”
Nước mắt cô như chuỗi ngọc đứt dây, từng giọt rơi xuống.
Cô ngẩng đầu lên, ánh đèn xuyên qua nước mắt lúc đặc biệt chói mắt.
“Hứa Tấn, chúng vẫn là…”
Hứa Tấn giơ tay, dùng sức bịt miệng cô.
Hai chữ mà cả hai đều hiểu rõ cứ thế chặn .
Lực tay mạnh, lòng bàn tay dán chặt lên môi cô, khiến cô gần như nên lời.
“Không thể nào.” Hứa Tấn trầm giọng.
Anh một nữa cầm điện thoại lên, mở WeChat, mặt cô mở khung đối thoại với Bạch Giai Niệm.
Tô Ninh liếc , màn hình chỉ tin nhắn Bạch Giai Niệm gửi đến, Hứa Tấn đều trả lời.
Cô rũ mắt, gì.
Hứa Tấn cứ thế mặt cô mà xóa tài khoản WeChat của Bạch Giai Niệm.
Sau đó, Hứa Tấn mở danh bạ điện thoại, tìm đến tên Bạch Giai Niệm, chút do dự ấn xóa.
Anh bình thản : “Anh hứa với em, sẽ gặp cô nữa.”
“Dù tình cờ gặp, cũng sẽ đường vòng.”
Tô Ninh chấn động.
Anh : “Nếu chuyện khiến em khó chịu đến thế, sớm xóa cô .”
Nước mắt Tô Ninh cứ thế ngừng .
Hứa Tấn đưa tay lấy một tờ giấy ăn lau nước mắt cho cô, dùng một cánh tay ôm cô, chậm rãi : “Chuyện cũ sẽ rõ cho em từng chút một.”
“Lần chia tay khi nghiệp cấp ba đó, thật sự say, khi thấy em, thậm chí còn ai đưa về. Anh uống rượu cứng , nhất thời phản ứng kịp.”
“Anh dối để dỗ dành em, lúc đó thật sự thích cô , dù em về cũng nhất định sẽ đẩy cô .”
“Hơn nữa em hôn cô —— hôn cô , là cô tự hôn .”
“Còn chuyện em thích cô hồi cấp ba, đó là .”
“Lần đại học đó là họp lớp cấp ba, Dư Dương và mấy định ở KTV thâu đêm, uống nhiều quá nên sang phòng trống bên cạnh ngủ một lát, nghĩ rằng ngủ dậy sẽ gọi điện cho em, tỉnh dậy mới thấy cô cạnh .”
“Anh chẳng gì cả, thậm chí còn chuyện với cô rời .”
Tâm trạng của Tô Ninh, trong những lời giải thích từng chút một của dần dần khôi phục sự bình tĩnh.
“Còn về ngày cô đến nhà , là lúc em đính hôn với khác.” Giọng Hứa Tấn khản đặc, “Anh thừa nhận, khi cho phép cô lên lầu, trong lòng đúng là chút ý buông xuôi. Em đính hôn với khác , tại thể chứ?”
“ cô lên lầu là hối hận .”
Hứa Tấn bình thản , “Cô chủ động ôm , đẩy . Cô hôn , né tránh. Cô , từ chối.”
Anh nghiêng đầu cô, “Anh căn bản chạm cô .”