Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 308: Hứa Tô 40: Em phát hiện ra, với anh, anh phải bá đạo

Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:18:43
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Hứa Tấn, tài nguyên đàm phán đừng thu hồi nữa ? Em cầu xin .”

Bạch Giai Niệm tin nhắn WeChat gửi nửa ngày mà nhận hồi âm, càng lúc càng lạnh.

Một khi tuyệt tình, quả thực tuyệt tình.

Năm đó chia tay, mặc kệ cô cầu xin thế nào cũng hề mềm lòng, chỉ hai hợp, cứ tiếp tục như đến bạn bè cũng .

còn cách nào, vì bên , đành chấp nhận.

Không lâu , tái hợp với Tô Ninh, đuổi theo đến Mỹ.

Vậy cô trong lòng rốt cuộc là gì?

Vào giờ , chắc đang dẫn Tô Ninh họp lớp vui vẻ .

Tim Bạch Giai Niệm khẽ thắt , cô dùng nước lạnh rửa mặt, WeChat đột nhiên nhận một đoạn video Trương Tuyền gửi đến, giao diện thì giống như Hứa Tấn.

lạnh một tiếng, Trương Tuyền chắc chắn ý , nhưng cô vẫn kìm mà nhấp xem.

Hình ảnh mờ ảo, những trống sáng một cách tự nhiên, chắc là do chụp bằng chế độ chụp đêm điện thoại.

Ống kính phóng to, một gốc cây đa xum xuê bên vệ đường, Hứa Tấn đang vòng tay qua cổ Tô Ninh, hôn cô một cách sâu sắc.

Rõ ràng chủ động, bởi vì trong suốt quá trình Tô Ninh đẩy mấy nhưng vẫn chịu buông cô .

Bạch Giai Niệm chấn động.

Sao … như ?

Anh từng , chút sạch sẽ quá mức, thích hôn khác.

Ngay cả khi mật với cô, cũng hôn cô.

Đôi khi cô quấn quýt quá mức, hoặc cảm thấy tủi – dù thì bạn trai nào thích hôn bạn gái chứ – Hứa Tấn mới tượng trưng mà hôn lên môi cô một cái, chỉ chạm nhẹ như chuồn chuồn đạp nước, coi như dỗ dành cô.

Cô luôn nghĩ thật, thật sự chứng sạch sẽ.

Thì mặt Tô Ninh như thế .

Bạch Giai Niệm khẽ nhắm mắt, kìm bật .

Cô trong lòng , rốt cuộc là gì?

·

Tô Ninh và Hứa Tấn về đến nhà gần 2 giờ sáng.

Tô Ninh mệt buồn ngủ, nhanh chóng tắm qua loa ôm Hứa Tấn ngủ .

Mới sống chung vài ngày, cô quen với thở của .

Ngủ bao lâu, chợt cảm thấy Hứa Tấn động đậy.

Có lẽ là cánh tay của cô đè tê .

Cô liền trở , trong mơ mơ màng màng, thấy tiếng Hứa Tấn ngoài.

Cô cũng để ý, nghĩ rằng Hứa Tấn vệ sinh.

Mơ mơ màng màng một lát nữa, cô đưa tay vô thức sờ sang bên Hứa Tấn, vẫn .

Tô Ninh lập tức tỉnh táo.

dậy ngoài.

Phòng khách bật đèn, trong căn phòng tối mờ, cô thể thấy một bóng đen đang ghế sofa, dường như đang cúi , trông thoải mái.

Tô Ninh vội vàng tới: “Sao thế?”

Cô đưa tay chạm , tay Hứa Tấn lạnh ngắt, trán đầy mồ hôi lạnh.

“Làm em tỉnh giấc ? Không , chỉ là bệnh dày tái phát thôi.” Anh cố gắng nhẹ nhàng, nhưng trong giọng vẫn sự kìm nén một nỗi đau nào đó, “Anh uống thuốc , một lát là đỡ.”

“Sao gọi em?” Tô Ninh vội vã , “Em đưa đến bệnh viện.”

“Không cần.” Hứa Tấn , “Là bệnh cũ , một lát là khỏi.”

Thực bắt đầu thấy khó chịu từ lúc ăn xong cây kem đó, nhưng vẫn luôn cố nhịn, cho đến khi ngủ mới đột nhiên nhịn nữa.

Tô Ninh: “Phải .”

Hứa Tấn cô chạy về phòng ngủ, nhanh , mặc một chiếc áo phông trắng và một chiếc quần thể thao, trong tay cầm áo phông đen và quần của : “Nhanh lên, quần áo .”

Khuôn mặt lo lắng của cô lúc dường như trùng khớp với khuôn mặt của cô năm đó khi đột nhiên dị ứng.

Hứa Tấn thoáng ngẩn ngơ, Tô Ninh cầm áo phông tròng lên đầu .

Anh đành mặc .

Thay quần áo xong, Tô Ninh cầm chìa khóa xe đỡ xuống lầu, dìu ghế phụ lái.

Hứa Tấn định thắt dây an , thì thấy Tô Ninh , nghiêng thắt dây an cho , dày đau quặn, nhưng vẫn kìm vui vẻ.

Đến bệnh viện kiểm tra, quả nhiên là viêm dày cấp tính tái phát.

Bác sĩ sắp xếp truyền nước cho Hứa Tấn, Tô Ninh ở bên cạnh bầu bạn với .

Cô tìm một chiếc ghế nhỏ, bên giường nắm c.h.ặ.t t.a.y .

“Anh đỡ hơn ?”

“Đỡ hơn một chút .”

Cô lo lắng , đưa tay sờ trán .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-308-hua-to-40-em-phat-hien-ra-voi-anh-anh-phai-ba-dao.html.]

“Anh đừng lừa em.”

“Không lừa em, thật sự đỡ hơn nhiều .”

“Vậy ngủ một lát .”

Phòng bệnh điều hòa mạnh, cô từ từ đắp chăn cho .

Ánh mắt Hứa Tấn vô cùng dịu dàng: “Được.”

Anh nghĩ, lý do thể cô, ngoài sức hút mãnh liệt của bản cô đối với , còn bởi vì từng thấy mặt vô cùng dịu dàng của cô.

Lần dị ứng đột ngột khi nghiệp cấp ba, khi khỏi phòng hồi sức cấp cứu, Tô Ninh luôn canh chừng , rời nửa bước.

Cô dường như cất tất cả gai nhọn của , đưa nước, gọt táo cho , cứ nửa tiếng kiểm tra nốt đỏ một , cho đến khi tất cả biến mất cô mới yên tâm.

Suốt một thời gian dài đó, cô gần như ngày nào cũng dặn dò cẩn thận trong ăn uống, còn mua thuốc dị ứng mang theo bên để đề phòng.

Hứa Tấn nắm lấy tay Tô Ninh: “Lên cùng một lát , em cũng ngủ bao nhiêu.”

Tô Ninh mím môi, .

Giường bệnh hẹp, đủ cho hai .

Tô Ninh sợ chật chội, nên nghiêng sang một bên, tay chống lên tủ đầu giường – nếu từ nhỏ cô học múa, động tác cô sẽ thể duy trì lâu .

May mà Hứa Tấn quá mệt mỏi, nhanh ngủ .

Đợi Hứa Tấn ngủ , cô mới từ từ bước xuống giường, xuống lầu mua mấy chai nước khoáng.

Lên đợi một lát, thấy truyền nước sắp xong, cô mới lấy một chai nước khoáng mở, đổ một nửa chai nhỏ, pha thêm chút nước nóng .

Trở phòng, Hứa Tấn tỉnh.

Tô Ninh hỏi: “Anh uống nước ?”

Hứa Tấn : “Trong thời gian viêm dày cấp tính kiêng ăn kiêng uống.”

Tô Ninh “ồ” lên một tiếng đầy bực bội, “Em lẽ nên hỏi bác sĩ cho rõ ràng.”

khát , ẩm miệng chút.” Hứa Tấn vươn tay, Tô Ninh vội vàng đưa chai nước khoáng trong tay qua.

Hứa Tấn chạm — hóa là ấm.

Anh cảm thấy cả mềm nhũn , ngậm một ngụm nhỏ miệng, Tô Ninh liền vội vàng bưng chậu đến.

Anh từ từ nhả .

Lúc dịch truyền hết, Tô Ninh chạy gọi y tá.

Khi xuất viện hơn 7 giờ sáng.

Tô Ninh cẩn thận hỏi bác sĩ về những điều cần chú ý , về đến nhà đặt mua hạt kê và nồi hầm điện.

Cô đỡ Hứa Tấn lên giường: “Anh ngủ thêm một lát .”

Hứa Tấn nắm lấy cổ tay cô: “Em ngủ ? Ở với một lát.”

Tô Ninh: “Em tắm .”

Vừa từ bệnh viện về, cô còn vương mùi nước khử trùng.

Hứa Tấn nghĩ nghĩ: “Vậy cũng…”

“Anh cần.” Tô Ninh xoa đầu một cái, “Anh ngủ ngon .”

Tô Ninh tắm xong, Hứa Tấn ngủ .

Cô rón rén bước ngoài, đóng cửa phòng ngủ, nhắn tin cho giao hàng: 「Để đồ ở cửa là , cần gõ cửa cảm ơn.」

Nửa tiếng đồ đến, cô rửa sạch nồi hầm điện, cài đặt thời gian nấu cháo kê, đó mới trở phòng ngủ, cạnh Hứa Tấn và ngủ .

Ngủ bao lâu, cô thấy tiếng động của Hứa Tấn, mơ màng mở mắt.

Hứa Tấn dịu giọng: “Tỉnh ?”

Tô Ninh hỏi: “Anh đói ? Em nấu cháo kê .”

đồng hồ, bốn tiếng trôi qua, bác sĩ thể thử uống một ít nước cháo kê.

Hứa Tấn gật đầu.

Tô Ninh vội vàng dậy bếp.

Cháo kê nấu xong tự động giữ ấm, vặn thể uống.

Cô múc một ít nước cháo trong cho Hứa Tấn, đợi uống xong, cô : “Ngày mai chúng đến nhà nữa, để tuần nhé.”

Hứa Tấn đặt cái bát uống cạn sang một bên, nhẹ nặng: “Không .”

Giọng điệu dứt khoát.

Tô Ninh: “Chỉ chậm một tuần thôi mà.”

“Không cần thiết.” Hứa Tấn giọng bình thản, “Chỉ cần chú ý ăn uống là , ảnh hưởng đến việc .”

mà…”

“Chuyện cứ quyết định như .”

“…” Tô Ninh nhịn mà cằn nhằn, “Sao bá đạo thế.”

Hứa Tấn , vươn tay kéo cô lòng: “Anh phát hiện , đối với em, bá đạo một chút mới .”

 

Loading...