Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 301: Hứa Tô 33: Chỉ cần có thể cưới được em
Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:18:36
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chiếc áo sơ mi trắng ban công trông trong suốt ánh nắng mặt trời.
Tô Ninh mặc một chiếc váy ngủ hai dây tới, đưa tay sờ thử, quần áo khô .
Cô lấy xuống, cắn môi cất tủ quần áo.
Cô cảm thấy những nguyên tắc và giới hạn của đang dần Hứa Tấn ăn mòn.
Tối qua, cô chìm đắm trong khoái lạc mà mang , cuối cùng vẫn kéo ban công và đẩy xuống đó, trừng phạt cô vì đưa Hoắc Tân về nhà.
Cuối cùng, chiếc áo sơ mi cũng còn lành lặn, khi Hứa Tấn ôm tắm xong giường, Hứa Tấn tự tay giặt sạch chiếc áo sơ mi cho cô.
Cô bữa sáng bàn, đổi thành bánh mì sandwich kiểu Tây và cà phê, khẽ thở dài.
Sau rốt cuộc sẽ cùng Hứa Tấn như thế nào, cô vẫn định hướng.
cô dường như vẫn cho họ thêm một cơ hội.
Mấy ngày đến cuối tuần, bố Tô bỗng nhiên gọi cô chơi golf.
Cô Hứa Tấn theo sát mấy ngày nay cho khó thở, vẽ tranh mới cũng ý tưởng, nên .
Không ngờ đến nơi, Hứa Tấn và bố cũng ở đó.
Tô Ninh sững sờ, cả lập tức căng thẳng.
Hứa Tấn , ngay cả chào hỏi với cô cũng , hôm nay cô chỉ tiện tay mặc một bộ đồ thể thao bình thường.
Thậm chí còn trang điểm!!!
gặp mặt , cũng còn cách nào khác, đành cứng rắn tới.
Mẹ Tô thấy cô liền vẫy tay: “Mau đây, gặp bố Hứa con.”
Tô Ninh ngẩng đầu qua, Hứa Tấn cạnh Hứa, đội mũ lưỡi trai, tay xách gậy golf, cô.
Cô lờ ánh mắt của Hứa Tấn, lịch sự xách túi tới mỉm : “Chào hai bác ạ.”
Bàn tay nắm chặt chiếc túi vô thức siết chặt.
Hoàn ngờ rằng, đầu tiên gặp bố Hứa Tấn là trong cảnh .
Liệu họ ấn tượng về cô .
Bố Hứa thì sẽ .
Mấy đêm Hứa Tấn bỗng nhiên về nhà một chuyến, nghiêm túc với bố Hứa là chuyện bàn.
Hai còn thực sự căng thẳng một chút, nghĩ rằng chuyện gì xảy , nhưng ngờ Hứa Tấn rằng định kết hôn.
Vợ chồng họ mừng quýnh.
Hứa Tấn từ nhỏ thông minh và chủ kiến, việc học hành và sự nghiệp cơ bản khiến họ lo lắng nhiều, điều duy nhất khiến họ bận tâm là hôn nhân.
Nhiều năm như , đôi khi họ cũng vài cô bạn gái, nhưng đều đến .
Vợ chồng họ giục một chút, Hứa Tấn hoặc là thờ ơ lảng tránh, hoặc là trực tiếp bỏ đũa dậy mất.
Sau vài giục giã, vợ chồng họ cũng dám giục nữa, nhưng buồn rầu.
Bạn bè cùng tuổi với họ lên chức ông bà nội, còn Hứa Tấn thì ngay cả một cô bạn gái nghiêm túc cũng từng giới thiệu cho họ.
chuyện buồn cũng cách nào, thể giục .
Không ngờ đột nhiên kết hôn, đây đúng là từ trời rơi xuống một miếng bánh ngọt.
Vợ chồng họ đến khép miệng , vội vàng hỏi là cô gái nhà ai.
Chỉ cần chịu kết hôn, họ cũng dám kén chọn.
Hứa Tấn : “Là con gái của Tô tổng tập đoàn Đạt Huy, tên là Tô Ninh.”
Đạt Huy tuy là hàng đầu, nhưng cũng là một ngành hàng tiêu dùng nhanh quen thuộc.
Hơn nữa, Tô Xương Thụy của Đạt Huy tiếng tăm trong ngành, là một doanh nhân thực tế, ông một quy tắc là công ty vay nợ, cũng niêm yết, nên đãi ngộ nhân viên .
Mặc dù gia thế thực sự kém họ một bậc, nhưng vợ chồng họ hài lòng.
Mẹ Hứa vội vàng hỏi: “Vậy con định khi nào đến thăm hỏi?”
Hứa Tấn dừng một chút, mới : “ cần hai giúp đỡ, cô đặc biệt .”
Bố Hứa: “Người thì con thể cưỡng ép cưới ?”
Hứa Tấn liếc mắt ông một cái.
Bố Hứa giơ tay chỉ : “Thằng ranh con …”
“Không kiểu mà bố nghĩ .” Hứa Tấn suy nghĩ một chút, , “Cô yêu con, nhưng dám lấy, điều băn khoăn.”
Bố Hứa thở phào nhẹ nhõm, “Ồ” một tiếng thật dài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-301-hua-to-33-chi-can-co-the-cuoi-duoc-em.html.]
“Được, cứ để bọn lo.”
Ngày hôm , hai liền tìm trung gian hẹn bố Tô ngoài ăn cơm.
Bố Tô xong cũng đại khái hiểu chuyện gì đang xảy , lập tức nhận lời.
Bữa cơm ăn xong, hai bên đều hài lòng về , hẹn thêm trận golf .
Mẹ Hứa mỉm đến bên cạnh Tô Ninh, nắm lấy tay cô: “Xinh quá, Tô tổng một cô con gái xinh như chắc trong lòng tự hào lắm nhỉ?”
Da Hứa trắng, chăm sóc , trông như ngoài bốn mươi tuổi.
Bà mặc một chiếc sườn xám cách tân màu trắng, cổ tay đeo một đôi vòng ngọc phỉ thúy trong suốt, trông vô cùng quý phái.
Tô Ninh chỉ thể lịch sự mỉm .
Bố Tô : “Thế thì còn gì bằng, từ nhỏ xinh , vì quá xinh nên còn chẳng nỡ đánh, như búp bê .”
Cái tự thổi phồng bản quá .
Tô Ninh lườm bố Tô một cái, ám chỉ ông chuyện chú ý một chút, bố Tô chỉ coi như thấy.
Mẹ Hứa : “Con gái là để yêu thương, bác còn một cô con gái lớn hơn Hứa Tấn hai tuổi, cũng ngoan, kết hôn mấy năm , như thằng ranh – đến giờ vẫn kết hôn, thật sự là lo lắng c.h.ế.t mất.”
Tô Ninh khựng .
Mẹ Hứa tháo đôi vòng ngọc cổ tay , đeo cổ tay cô: “Bác thấy con thích vô cùng, đây là quà gặp mặt dành cho con.”
Tô Ninh vội : “Không bác, cái quý giá quá…”
Mẹ Hứa giữ c.h.ặ.t t.a.y cô: “Bác là bề , từ chối. Cũng đừng áp lực gì, đáng giá bao nhiêu, chỉ là cho con lấy chơi thôi.”
Đôi vòng ngọc trong suốt, là giá trị hàng triệu tệ trở lên, là cho cô lấy chơi…
Cô mím môi, Hứa Tấn từ lúc nào bên cạnh cô.
Anh ôn hòa : “Cứ nhận .”
Tô Ninh , mỉm gật đầu với cô.
Cô nhận món quà ý nghĩa gì.
Hứa toạc , chỉ là quà gặp mặt, cô cũng lý do gì để từ chối.
Lúc bố Tô : “Cứ nhận , chỗ còn mấy món đồ cổ, lát nữa Hứa Tấn sang chọn là .”
Hứa Tấn: “Vậy thì sẽ khách sáo nữa.”
Tô Ninh đành nhận đôi vòng ngọc đó, đeo lên cổ tay.
Cô luôn cảm thấy còn quá trẻ, thể gánh nổi sự quý phái .
Bố Hứa cổ tay cô một cái, : “Con đừng , đeo còn khá .”
Nói đến nước , Tô Ninh mà còn hiểu chuyện gì đang xảy thì đúng là ngốc.
Bố Hứa ưu ái cô như , chắc chắn là do Hứa Tấn chỉ thị.
Anh sợ cô lấy, nên đưa bố .
Cô chợt mơ hồ một thoáng, giả vờ như vô tình Hứa Tấn một cái, cũng cô, ánh mắt tràn đầy dịu dàng.
Như thể đang với cô, thực sự kết hôn với cô.
Đột nhiên gặp bố Hứa Tấn, Tô Ninh ban đầu căng thẳng.
Không trang điểm khiến cô cảm thấy thoải mái ở nơi.
Tuy nhiên, ngoài việc tặng quà cho cô, bố Hứa thêm gì nhiều với cô, rõ ràng chừng mực, cứ như thể họ chỉ chơi golf với bố cô và tình cờ gặp cô .
Cô cũng dần dần thả lỏng.
Gần trưa, Hứa Tấn đặt gậy golf xuống, : “Hai đứa nhỏ bọn con nhà hàng gọi món .”
Bố Tô híp mắt: “Đi .”
Hứa Tấn đến mặt Tô Ninh, đưa tay phía : “Mời cô Tô.”
Hai lên xe điện, một đoạn đường, xác nhận những phía thấy, Tô Ninh liền nhịn giẫm mạnh Hứa Tấn một cái.
Hứa Tấn khẽ, đưa tay ôm cô lòng: “May mà hôm nay em giày cao gót.”
Tô Ninh tức giận : “Sao với em bố hôm nay sẽ đến? Em còn trang điểm!”
Hứa Tấn cúi đầu cô: “Em để mặt mộc đủ xinh . Hơn nữa, cho em thì em còn đến ?”
Tô Ninh: “Hứa Tấn, đang ép buộc em.”
Anh bình tĩnh : “Chỉ cần thể cưới em, ngại ép buộc em một chút.”