Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 300: Hứa Tô 32: Em chỉ yêu mình anh

Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:14:56
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vừa bước thang máy, Hoắc Tân liền buông cô .

Tô Ninh thả lỏng.

Vừa nhà, bật đèn trong, thấy chiếc áo sơ mi trắng khô ban công, cô kìm bắt đầu cảm thấy buồn.

Hoắc Tân nửa đùa nửa thật : "Đây là đầu tiên phòng con gái đấy."

Cô khẽ đáp lời, đến bên cửa sổ ngoài.

Tối qua còn mật với Hứa Tấn như , cô thậm chí còn thực sự cân nhắc nên ở bên .

Chỉ một ngày thôi, quan hệ của hai đổi lớn.

Giống như tàu lượn siêu tốc.

Không Hứa Tấn sẽ tâm trạng thế nào khi thấy cô đưa Hoắc Tân về nhà.

Hoắc Tân từ phía cô tới: "Bật đèn thế , cô rõ bên ngoài ."

Quả thật rõ gì cả, trong nền tối đen là bóng dáng của cô và Hoắc Tân.

" bên ngoài thể rõ cô đang gì." Hoắc Tân xong, vươn tay kéo rèm cửa.

Rèm cửa là loại tự động, dùng tay chỉ thể kéo một nửa, nhưng rõ ràng cũng ý định kéo hết.

Anh ôm lấy eo cô, ấn cơ thể cô cạnh cửa sổ.

Khoảng cách quá gần.

Cô theo bản năng nghiêng đầu .

Rõ ràng Hoắc Tân căn bản sẽ gì cô, nhưng cơ thể cô vẫn kìm căng thẳng.

Hoắc Tân vặn cúi đầu theo cô, hõm cổ cô: "Ôm chặt , để rõ."

Tô Ninh vươn tay ôm lấy cổ .

"Cô đoán Hứa Tấn mấy giây nữa sẽ lên?"

Mỗi giây đều dường như kéo dài , một cảm giác dày vò.

Hoắc Tân sai, cô thích kiểu đàn ông lịch thiệp dịu dàng như .

Cô chính là thích cái kiểu của Hứa Tấn.

Hứa Tấn ôm cô bao giờ dịu dàng lịch thiệp như , tay sẽ dùng sức nhéo phần thịt ở eo cô, hôn cô một cách càn rỡ, khiến cô thở .

Trừ nụ hôn đầu, vẫn luôn như .

Cô chính là thích sự trực tiếp và nồng nhiệt của .

Tiếng gõ cửa dữ dội vang lên, như rung chuyển cả tầng lầu.

Hoắc Tân buông Tô Ninh , một tiếng.

Tô Ninh cởi hai cúc áo sơ mi ở n.g.ự.c , mới vội vàng mở cửa.

Rất kỳ lạ, hôm nay khi ngoài cô nhịn mặc chiếc áo sơ mi trắng ít khi mặc.

Có lẽ vốn dĩ cô ý vui lòng.

Cô mở cửa, Hứa Tấn ánh mắt lạnh băng, vẻ mặt đầy giận dữ.

Hoắc Tân cũng kéo kéo cổ áo, liếc Hứa Tấn một cái, mới từ từ rời .

Cánh cửa đóng .

Hứa Tấn cô bằng ánh mắt sâu thẳm, từng cúc áo sơ mi đen cởi .

Tô Ninh lạnh lùng : "Anh gì?"

Hứa Tấn lạnh một tiếng: "Em xem?"

Anh tiến lên một bước, một tay ôm chặt eo cô kéo cô ban công, một tay giữ chặt xương hông cô, một tay "cạch" một tiếng cởi thắt lưng của .

"Anh điên ?" Tô Ninh dùng sức đẩy : "Bên ngoài thể thấy đấy!"

Hứa Tấn gật đầu: "Thì em bên ngoài thể thấy."

Anh nâng tay, siết chặt cằm cô, trầm giọng : "Nếu lên, em sẽ chuyện đó với ?"

Đây là đầu tiên tức giận như mặt cô.

Ngoài tức giận, còn đau lòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-300-hua-to-32-em-chi-yeu-minh-anh.html.]

Tô Ninh nghi ngờ nhầm, trong mắt dường như một tầng sương mờ, nhưng tầng sương đó biến mất trong tích tắc, như là ảo giác của cô.

Cô sững , dám lên tiếng.

Hứa Tấn giơ tay tắt đèn trong phòng.

Trong phòng tối om.

Hứa Tấn giống như phát điên.

Anh dùng sức kéo phanh quần Tô Ninh , cô thích mặc quần jean cạp trễ nên chiếc quần dễ kéo xuống.

Móng tay Tô Ninh cắm chặt thịt cánh tay : "Anh buông ! Hứa Tấn! bảo buông !"

Hứa Tấn hề nao núng, ấn cô lên tấm kính: "Anh hôn em ?"

Lực của quá lớn, Tô Ninh thể vùng thoát, chỉ đành cúi đầu cắn mạnh một miếng cánh tay .

Cô cắn mạnh, trong miệng cô nhanh chóng ngập mùi m.á.u tanh.

Hứa Tấn khẽ rên một tiếng, xách cô trở trong phòng, ném cô lên ghế sofa đè xuống.

Cơ thể Tô Ninh một mặt cảm thấy kích thích, mặt khác trong lòng cảm thấy đau buồn.

Cuối cùng cô cũng ngừng giãy giụa.

Khoảnh khắc , cô thậm chí cảm thấy hèn mọn đến tận cùng.

Cứ như thể cho dù Hứa Tấn phụ nữ bên ngoài, cơ thể cô chỉ cần chạm vẫn sẽ thích.

Cô khẽ nhắm mắt , : “Hứa Tấn, ngủ với em cho Bạch Giai Niệm tài nguyên, thấy ghê tởm ?”

Hứa Tấn khựng .

Tô Ninh đưa tay đẩy , nhưng vẫn thẳng : “Hứa công tử, em cầu xin , buông tha cho em ?”

Cô chỉnh quần áo, dậy phòng ngủ.

Hứa Tấn hai bước đuổi kịp, nắm lấy cổ tay cô.

Giọng hoảng loạn: “Xin em, gần đây bận quá, quên mất chuyện , là xử lý .”

Tô Ninh khẩy một tiếng: “Quên ư?”

Cô dùng sức giật tay , nhưng giữ chặt, siết chặt trong lòng bàn tay.

Cô tăng thêm lực, giây tiếp theo liền từ phía ôm chặt lấy, như khảm cô tận xương tủy.

“Đừng , sẽ xử lý ngay.” Anh một tay ôm cô, tay rút điện thoại , gọi cho trợ lý.

Tô Ninh thấy bình tĩnh : “Lập tức dừng tất cả tài nguyên mà chia sẻ cho Bạch Giai Niệm.”

Trợ lý ngớ , : “Vâng. Mấy hợp đồng quảng cáo ký thì vẫn tiếp tục thực hiện chứ ạ?”

“Hủy bỏ luôn.” Hứa Tấn nhàn nhạt , “Đi chào hỏi những trong giới, Bạch Giai Niệm còn liên quan gì đến nữa, hiểu ?”

Trợ lý vô cùng kinh ngạc, sững sờ mất một lúc lâu.

Hứa Tấn cúp điện thoại.

Anh vẫn ôm chặt Tô Ninh, cảm thấy cô còn giãy giụa mạnh nữa, mới nới lỏng lực đạo một chút.

Anh suy nghĩ một lát, : “Việc chào hỏi Bạch Giai Niệm là chuyện của mấy năm , lúc đó chỉ nghĩ là tiện tay giúp cô một chút, mấy năm nay đều là xử lý, gần đây bận rộn…”

Anh ngừng , “Anh thật sự quên mất .”

Tô Ninh cụp mắt xuống, đáp lời.

Anh ôm cô, dường như cảm thấy tâm trạng cô dịu , giọng cũng trở nên nhẹ nhàng hơn: “Chỉ vì chuyện mà giận ư?”

Tô Ninh mím môi.

Anh quả thật xử lý khá dứt khoát.

chút dám tin, dễ dàng tha thứ cho như .

Hứa Tấn nghiêng đầu hôn cô, dịu dàng : “Anh chỉ yêu một em.”

Trái tim cô khẽ run lên.

Anh hôn cô dịu dàng và nồng nàn.

Rất nhanh đó trở nên cuồng nhiệt.

Đó chính là Hứa Tấn, luôn thể cho cô những gì cô thích.

Họ dường như hòa tan cơ thể .

Loading...