Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 297: Hứa Tô 29: Thiết kế phòng tân hôn
Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:14:53
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hóa cô vẫn còn nhớ.
Có một kỳ nghỉ hè khi nghiệp cấp ba, và Tô Ninh công viên giải trí chơi, bán hạt dẻ rang đường, Tô Ninh ăn nên mua, kết quả ăn một hạt liền sưng cổ họng, suýt chút nữa thở .
Đến bệnh viện mới phát hiện là dị ứng.
Tô Ninh sợ hãi tột độ, đợi đến khi hồi phục từ phòng cấp cứu ICU , cô ôm chặt lấy , nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống, ướt áo n.g.ự.c .
——Mặc dù ICU đến hai tiếng.
Đó là đầu tiên thấy cô .
Chuyện lẽ để cho cô một ám ảnh tâm lý sâu sắc, đó cô còn cố ý kéo đến bệnh viện một kiểm tra dị ứng tổng quát kỹ lưỡng, xác nhận còn dị ứng với bất cứ thứ gì khác nữa mới yên tâm.
Mẹ Tô khẽ trách mắng: “Con cái gì ?”
Bà đoán lẽ Tô Ninh hài lòng với bữa cơm mang ý nghĩa xem mắt , cố tình hành động khó coi để dọa cho đối phương bỏ cuộc, đành lúng túng với Hứa Tấn: “Làm chê , con bé chúng nuông chiều quá .”
Hứa Tấn mỉm dịu dàng: “Không ạ, thật trùng hợp, cháu dị ứng hạt dẻ.”
Sau khi câu , Tô Ninh mới dần dần thả lỏng, từ từ đặt đĩa gà om hạt dẻ trong tay xuống.
Mẹ Tô một tiếng “Thế ”, vội vàng lảng sang chuyện khác.
Ngược , cha Tô như thể nhận điều gì đó, liếc Tô Ninh một cái, : “Cũng thật trùng hợp.”
Tô Ninh vội vàng cúi đầu nghiêm túc ăn cơm.
Cha Tô nửa đùa nửa thật Hứa Tấn : “Ban đầu còn se duyên cho hai đứa, nhưng xem tình hình e là khó , ngay cả ăn cơm cũng cùng một nồi.”
Tô Ninh khẽ dùng đũa chọc chọc cơm trong bát.
Nghe Hứa Tấn : “Cháu thấy , những món cô Tô thích đều thể ăn thỏa thích, cháu giành với cô .”
Lời quá thẳng thắn, Tô Ninh tức đến mức lườm một cái.
Cha Tô : “Có lý.”
Lời xong, cha Tô đối xử với Hứa Tấn càng nhiệt tình hơn.
Sau bữa cơm, Tô bảo mang và hoa quả lên, ở phòng khách trò chuyện.
Hứa Tấn lướt mắt phòng khách, khen ngợi: “Nhà cô chú trang trí , hướng nghệ thuật.”
Mặt Tô Ninh nóng bừng, cố tình tìm cách khen cô, ngượng đến mức đào hố.
Cha Tô : “Phải ? Đây là Ninh Ninh tự tay thiết kế khi nghiệp đại học đấy, bất cứ ai đến cũng khen, tầng hai vài chỗ còn hơn nữa.”
Hứa Tấn như thể hứng thú: “Tiện cho cháu tham quan một chút ạ? Cháu đang định mua phòng tân hôn, tham khảo một chút.”
Lưng Tô Ninh lập tức căng cứng.
Cha Tô nghi ngờ hiểu lầm ý của : “Phòng tân hôn?”
Hứa Tấn : “Cứ chuẩn , đỡ để bố cháu cứ cằn nhằn mãi. Hơn nữa… nhỡ chuẩn xong thì nữ chủ nhân cũng đến thì ?”
“Có lý đấy chứ.” Cha Tô : “Ninh Ninh, con mau dẫn Hứa Tấn lên tham quan một chút .”
Tô Ninh: “…”
Cô đành dậy, Hứa Tấn, lên lầu.
Dưới lầu, tiếng tivi ở phòng khách đang phát một bản tin tài chính.
Tô Ninh thấy tiếng bước chân của Hứa Tấn phía , đạp thảm nhẹ, nhưng trầm.
Ban đầu để tối đa hóa gian, cô chọn cầu thang hình bán nguyệt.
Cô vịn tay vịn chậm rãi lên, tim đập nhanh hơn một cách vô thức.
Tầng hai bật đèn, một mảng tối đen.
Khi chân cô sắp bước bóng tối, cô đột ngột dừng .
Người phía như thể ngờ cô đột ngột dừng , hoặc lẽ đoán , liền cứ thế cố tình đụng .
Cô suýt chút nữa ngã, đưa tay ôm lấy eo.
Tim Tô Ninh thót lên, lập tức xuống lầu.
Trong phòng khách, cha Tô vẫn ghế sofa tập trung xem tivi, về phía .
Cô thở phào một , giây tiếp theo, Hứa Tấn ôm eo kéo trong bóng tối.
Các giác quan như phóng đại lên gấp mấy .
Lòng bàn tay ấm nóng của dán chặt eo cô, chóp mũi cô thoang thoảng mùi thuốc lá, hòa quyện với mùi hương của , một vẻ quyến rũ khó tả.
Anh ép cô tường cạnh cầu thang, thấp giọng : “Em cứ chịu gặp , đành đích đến tận nhà .”
“…”
Tô Ninh vùng vẫy đẩy : “Bật đèn ——”
Bố đang ở lầu, họ lên đây mà bật đèn thì trông kỳ lạ.
Hứa Tấn khẽ thành tiếng: “Chột thế ?”
buông cô , trực tiếp ôm cô lên, để cô vòng hai chân qua eo , thấp giọng hỏi: “Đèn ở ?”
Lực của quá lớn, Tô Ninh sợ gây tiếng động lớn nên dám vùng vẫy, đành vươn tay ôm lấy cổ , chỉ một hướng.
Hứa Tấn tới, tay vỗ nhẹ lên tường một cái, đèn bật sáng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-297-hua-to-29-thiet-ke-phong-tan-hon.html.]
Tầng hai quả thật hơn.
Đèn chùm pha lê buông xuống, phòng khách treo những bức tranh cùng phong cách, đơn giản mà nhã.
Hứa Tấn giọng khàn khàn hỏi: “Phòng em ở ?”
Tô Ninh cắn môi.
Anh cô ở tầng hai, hồi cấp ba cô từng .
Hứa Tấn áp mặt má cô một cái, giọng bình tĩnh đến chậm rãi: “Hay là em ở phòng khách.”
“…”
Cô phát hiện thật sự trở nên mạnh bạo, cô hình như cách nào với .
Điểm yếu đối phương nắm trong tay, mặc dù tình nguyện, Tô Ninh vẫn : “Phòng đầu tiên bên tay .”
“Ôm chặt .” Hứa Tấn một tay ôm cô, tay còn mở cửa.
Trong phòng ngủ một mảng tối mờ, chỉ lờ mờ ánh đèn đường từ bên ngoài chiếu .
Hứa Tấn đóng cửa , đẩy cả cô áp cửa.
“Hứa Tấn…” Cô khẽ gọi.
Hứa Tấn đưa tay cởi cúc áo sơ mi của cô: “Lần thấy em mặc cái là hồi cấp ba.”
“…”
Hồi cấp ba cô còn trưởng thành gợi cảm đến thế, mặc sơ mi trắng chỉ khiến cảm thấy thanh thuần sạch sẽ, như bây giờ khiến kìm lòng .
Anh giỏi cởi cúc bằng một tay, chỉ hai ba cái là cổ áo sơ mi của cô mở .
Tô Ninh ôm cổ , chân quấn quanh , cắn môi: “Anh đừng…”
Anh cúi đầu hôn xuống.
Ánh đèn đường ngoài cửa sổ dường như nhấp nháy một cái.
Có một hai giây, tầm của cô chìm trong bóng tối.
Cả cô như ngừng rơi xuống, rơi bóng tối, nở đóa hoa kiều diễm nhất.
Khi Hứa Tấn đặt cô xuống, hai chân cô mềm nhũn, suýt chút nữa vững, theo bản năng ôm lấy cánh tay .
Cánh tay mạnh mẽ đỡ lấy cô, từ cổ họng thoát một tiếng trầm thấp.
Anh hỏi: “Tối nay đến chỗ nhé?”
Tô Ninh tay nắm chặt quần jeans của , dùng giọng điệu đặc biệt dịu dàng : “Anh nhớ em.”
Cơ thể cô căng thẳng, nên trả lời thế nào.
Một mặt điên cuồng cứ thế theo , một mặt thoát khỏi .
Cả cô như xé toạc .
Hứa Tấn đưa tay, kiên nhẫn cài từng cúc áo sơ mi cho cô, chậm rãi : “Lát nữa , sẽ đợi em ở ngã tư hai mươi phút.”
Anh nhẹ nhàng vuốt ve mặt cô, “Nếu em qua, sẽ đích đón em.”
Tô Ninh: “…”
Cô .
Hứa Tấn mở cửa, ánh đèn chói lóa bên ngoài lập tức chiếu .
Anh đưa tay, chỉnh cổ áo sơ mi cho cô, cô từ xuống một lượt, thong thả : “Yên tâm, cái gì cả, chỉ cần em đừng chột .”
Tô Ninh cắn môi.
Thực hai ở lầu khá lâu .
Tô Ninh vẫn dẫn Hứa Tấn xem khắp tầng hai một lượt, kể về ý tưởng thiết kế ban đầu, tâm trạng đang dâng trào mới dịu xuống.
Kể xong, hai xuống lầu.
Hứa Tấn mặc bộ vest lịch lãm, phong thái hơn , bước xuống từng bậc thang, cố tình giữ cách với cô vài bước, như thể đang thể hiện " quen cô".
là đồ đàn ông chó chết.
Sau khi xuống lầu, Hứa Tấn lịch sự : “Thiết kế của cô Tô Ninh là đỉnh cao, vinh dự , mời cô Tô Ninh thiết kế phòng tân hôn cho .”
Tô Ninh: “…”
Hứa Tấn: “Đương nhiên, giá cả sẽ theo báo giá thông thường của cô Tô Ninh.”
Cha Tô : “Nói gì chuyện tiền bạc chứ, giúp chúng nhiều như .”
Hứa Tấn: “Tiền nong rạch ròi, thiết kế của cô Tô Ninh xứng đáng trả phí.”
Tô Ninh thoải mái : “ sắp chuẩn triển lãm tranh, lẽ thời gian…”
“ vội, thể đợi.”
Tô Ninh : “Thiết kế phòng tân hôn vẫn cần cân nhắc sở thích của nữ chủ nhân, tổng giám đốc Hứa thể đợi đến khi đối tượng kết hôn hãy tìm thiết kế, khi đó nhất định sẽ miễn phí.”
Đôi mắt đen láy của Hứa Tấn cô, mỉm : “ tin gu thẩm mỹ của cô Tô Ninh.”
“…”