Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 296: Hứa Tô 28: Đến nhà

Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:14:52
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Ninh sờ sờ đôi môi tê dại, hai má nóng bừng.

Hứa Tấn thực sự giỏi hôn, cô cảm thấy mềm nhũn như một cục bông.

Cho đến lúc cô mới nhận , hình như sự hiểu của cô về Hứa Tấn nông cạn.

Trước đây từng thể hiện bất kỳ mặt mạnh mẽ nào mặt cô.

Khi cô ở Mỹ, từng buôn chuyện rằng Hứa Tấn khi ở bên Bạch Giai Niệm quá mức cường thế, hai họ luôn cãi vã.

Cô chỉ qua, cũng để tâm.

Khi về nước cũng khác , Hứa Tấn đối xử với phụ nữ tuy hào phóng nhưng tuyệt đối một hai.

bất kỳ cảm giác nào.

Hứa Tấn đối với cô luôn cưng chiều.

gì, đều chiều theo, mặt cô hình như cũng từng giận dỗi – ngoại trừ lúc chia tay.

Cô từng nghĩ, những chuyện đó chẳng qua chỉ là lời đồn.

từng nghĩ, là Hứa Tấn cố tình che giấu mặt đó mặt cô.

trong khách sạn đến giữa trưa, liền mang bữa trưa đến.

—Trước đây Hứa Tấn sẽ quản lý tỉ mỉ như , nhưng bây giờ rõ ràng là , chỉ cần thì đều .

Bữa trưa là món mì tương đen cô yêu thích, kèm theo một phần salad, và một chuỗi kẹo hồ lô bỏ hạt nhỏ.

Cô cụp mắt, từ tốn ăn xong, nhận điện thoại của La Thành.

“Cô Tô, hôn ước của chúng e rằng hủy bỏ.”

Chuyện sớm liệu , cô phiền muộn nhưng cũng thở phào nhẹ nhõm.

“Làm với ba đây?”

La Thành nửa đùa nửa thật : “Hứa tổng tay hào phóng thế, tội danh chỉ thể để gánh thôi.”

Ngày hôm , mạng liền bùng nổ tin tức La Thành cùng một nữ minh tinh nhỏ khách sạn.

Ba La đích dẫn La Thành đến xin , hôn ước cứ thế thuận lợi hủy bỏ, cô đương nhiên cũng trả nhẫn đính hôn cho La Thành.

Áp lực trong lòng cô đột nhiên giảm nhiều, nhưng cả càng thêm bồn chồn.

vì sợ Cha Tô tâm trạng , cô chỉ thể nhẫn nhịn, còn đặc biệt về nhà ở mấy ngày để bầu bạn với Cha Tô.

Chiều hôm đó đang cùng Cha Tô dạo, điện thoại của Cha Tô đột nhiên reo lên.

Tô Ninh khoác tay ông về phía , thấy Cha Tô điện thoại: “Alo, Hứa Tấn —”

Tay cô run lên.

Cha Tô hề phát hiện điều gì, xong lời đối thoại, : “Được chứ, ngày mai thành vấn đề.”

Cúp điện thoại, Tô Ninh Cha Tô, mím môi: “Ba, ai ạ?”

Cha Tô : “Hôm đó chơi bóng với chú Thân con quen, con trai của Hứa tổng Hồng Phàm, tên là Hứa Tấn, chắc con qua chứ?”

Tô Ninh “ồ” một tiếng, “Hình như qua, tìm ba chuyện gì ạ?”

Cha Tô: “Bảo là một phòng thí nghiệm ở nước ngoài thể dùng công nghệ gen nào đó để ngăn chặn di căn xương của ung thư, hiệu quả khá , bảo ba sáng mai đến đánh giá một chút.”

Tô Ninh khựng .

Cô nắm chặt cánh tay Cha Tô: “Ba .”

Mắt cô rưng rưng: “Có cần ạ?”

Thật , kể từ khi Cha Tô phát hiện ung thư di căn xương, họ khắp các bệnh viện hàng đầu trong nước, các phương án đưa đều tương tự, Cha Tô nhiều nhất cũng chỉ còn năm năm.

Hết đến khác hy vọng tan biến, cô còn dám ôm bất kỳ hy vọng nào nữa.

Ngược Cha Tô nghĩ thoáng: “Sao ? Kết quả tệ nhất, cùng lắm cũng chỉ là duy trì hiện trạng thôi.”

Tô Ninh gật đầu.

chuyện hề dễ dàng như ba .

Cô chỉ sợ là một vô ích.

cảm giác day dứt đó khổ sở đến mức nào.

Cha Tô vỗ vai cô: “Đừng sợ Ninh Ninh, ba thể mà.”

Tô Ninh gật đầu, ôm chầm lấy ba, nước mắt tuôn rơi.

Ngày hôm , cô và Tô cùng Cha Tô đến khoa quốc tế của bệnh viện.

Hứa Tấn đợi sẵn ở cổng lớn.

Cha Tô bắt tay Hứa Tấn : “Làm phiền cháu .” Rồi giới thiệu, “Đây là con gái , Tô Ninh.”

Tô Ninh cắn môi.

Hứa Tấn chìa tay với cô: “Cô Tô, hân hạnh.”

Tô Ninh mím môi, đưa tay bắt tay .

Hứa Tấn dẫn họ lên lầu phòng khám.

vội vàng lấy một tập bệnh án dày cộp.

Bác sĩ trông chừng chỉ ngoài bốn mươi, nhưng là tiến sĩ tiến sĩ về nghiên cứu ung thư.

Các xét nghiệm đây của Cha Tô đủ chỉnh, bao gồm cả xét nghiệm gen.

Bác sĩ nghiêm túc xem xét lâu, : “Về lý thuyết mà , vấn đề lớn, nhưng để an , vẫn cần các xét nghiệm liên quan cho vị .”

Tô Ninh thắt chặt trái tim.

Bác sĩ : “Dự án của phòng thí nghiệm tiến hành ba năm, là sử dụng CRISPR-Cas9 để nhắm mục tiêu các gen điều khiển chính trong tế bào khối u, ngăn chặn đường tín hiệu thúc đẩy tăng sinh của chúng, đồng thời thể loại bỏ các gen kháng hóa trị trong tế bào khối u, tăng cường đáng kể hiệu quả hóa trị.”

“Nói cách khác, ít nhất thể kéo dài tuổi thọ của ông Tô thêm 5 đến 10 năm so với giai đoạn hiện tại, nếu hiệu quả đủ , thậm chí thể đạt sự chữa khỏi về mặt lâm sàng.”

Nước mắt Tô Ninh lập tức tuôn rơi.

cũng nhịn : “Thật ? Tuyệt quá.”

Hứa Tấn rút khăn giấy, đưa một tờ cho Tô , đưa một tờ cho Tô Ninh, Tô Ninh nhận lấy, lau nước mắt.

Bác sĩ đưa một chồng phiếu: “Kiểm tra càng sớm càng , nếu kết quả vấn đề gì thì thể bắt đầu tiêm các mũi thuốc liên quan.”

Ra khỏi phòng khám, Cha Tô nắm tay Hứa Tấn: “Cháu rể, thực sự cảm ơn cháu.”

Hứa Tấn khẽ gật đầu: “Chuyện nhỏ thôi ạ.”

Anh đầu Tô Ninh, Tô Ninh cũng đầy vẻ ơn.

Cha Tô : “Tiếp theo mất thời gian của cháu nữa, nhà cùng là .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-296-hua-to-28-den-nha.html.]

Hứa Tấn gật đầu.

Cha Tô Tô Ninh: “Con tiễn Hứa công tử một đoạn.”

Tô Ninh .

Cô tiễn Hứa Tấn xuống lầu bệnh viện, nhẹ giọng : “Cảm ơn .”

Để tìm một dự án ít đến như , chắc chắn cũng tốn ít quan hệ.

Hứa Tấn đưa tay chạm mặt cô: “Chúng là quan hệ gì mà em cảm ơn với .”

Tô Ninh đáp lời.

Điện thoại Hứa Tấn lúc reo lên.

Anh máy: “Anh đây, chuyện gì cứ gọi cho bất cứ lúc nào.”

Bất cứ lúc nào.

Tô Ninh ngước mắt .

Anh : “Không nỡ để ?”

Tô Ninh khẽ : “Không .”

Cửa bệnh viện kẻ tấp nập.

Hứa Tấn cô vài giây, cuối cùng vẫn nhịn đưa tay ôm cô lòng.

Anh ôn tồn : “Sau chuyện như thế sớm với .”

Tô Ninh theo bản năng đáp “Nói với gì”, nhưng nghĩ đến chuyện ngày hôm nay, cô vẫn nuốt lời đó xuống.

cũng thể ngoan ngoãn “ừm” một tiếng.

Cô cọ cằm vai , chút gượng gạo gì.

Hứa Tấn ôm cô một lúc lâu mới rời .

·

Kết quả xét nghiệm một tuần, Cha Tô đáp ứng đủ các điều kiện, tiêm thuốc.

Nửa tháng , khối u của Cha Tô nhỏ , tình trạng di căn xương cũng kiểm soát, cả gia đình đều kìm vui mừng.

Ngay cả sự u ám vì việc hủy hôn đó cũng tan biến.

Tâm trí Tô Ninh cuối cùng cũng định , bắt đầu chuyên tâm chuẩn cho triển lãm tranh cá nhân, suốt một tuần liền hầu như rời khỏi phòng vẽ.

Hứa Tấn đương nhiên cũng cô lấy lý do mà từ chối gặp mặt.

bây giờ nên đối mặt với bằng thái độ nào, cũng nghĩ gì với , nên dứt khoát gặp.

Chiều thứ Sáu , Tô đột nhiên gọi điện cho cô: “Ninh Ninh, tối mai về nhà ăn cơm nhé.”

Tô Ninh: “Vâng ạ.”

“Có khách đến, con ăn mặc một chút.”

Trong lòng Tô Ninh thoáng qua một linh cảm chẳng lành: “Ai ạ?”

Mẹ Tô : “Hứa Tấn đó, chúng cảm ơn cho tử tế. Hơn nữa, thằng bé vẫn còn độc ——”

Ý đồ rõ ràng đến nỗi hết lên mặt .

Tô Ninh cắn môi xong, một câu “Con cúp điện thoại.

——Đây là cái quái gì?

Không đến chinh phục cô thì bắt đầu từ gia đình cô ?

Tâm lý nổi loạn của Tô Ninh lập tức trỗi dậy, hôm về nhà, cô cố tình mặc một chiếc áo sơ mi trắng kết hợp quần jeans.

——Tại ăn mặc để xem chứ.

Cô nghĩ nghĩ, vẩy vài giọt màu vẽ từ bút vẽ lên quần jeans của .

Sợ cha Tô mắng, trưa hôm , cô cố ý đợi đến đúng giờ ăn mới bước nhà.

Hứa Tấn đang ghế sofa chuyện với cha Tô, cô bước , ánh mắt lập tức thẳng về phía cô.

“Ninh Ninh về đấy .” Mẹ Tô về phía cô, kéo tay cô : “Con ăn mặc cái kiểu gì thế , bảo con ăn mặc một chút ? Mau lên lầu đồ .”

Tô Ninh : “Chỉ là ăn cơm thôi mà đổi chứ.”

Nói thẳng trong.

Hứa Tấn đánh giá cô từ xuống một lượt: “Cô Tô.”

mặc áo sơ mi trắng.

Anh lâu thấy cô mặc sơ mi trắng, đáng lẽ là phong cách thanh thuần, mà cô chẳng hề che giấu vẻ quyến rũ , càng thêm mê hoặc.

Tô Ninh mỉm lịch sự: “Công tử Hứa.”

Trên đầu cô như ba chữ lơ lửng: Muốn chửi thề.

Hứa Tấn mỉm , thu hồi ánh mắt.

Mẹ Tô Tô Ninh, trong lòng rõ, buổi xem mắt hôm nay e là đổ bể .

Nếu vì bệnh tình của cha Tô, Tô Ninh căn bản kết hôn.

Đứa trẻ , thật khiến lo lắng…

Bà thở dài trong lòng, mặt vẫn duy trì nụ : “Mời dùng bữa, là món ăn nhà , hợp khẩu vị công tử Hứa .”

Để bày tỏ lòng cảm ơn, tất cả món ăn hôm nay đều do Tô tự tay xuống bếp.

Tô Ninh xuống phát hiện , bởi vì món gà om hạt dẻ mà cô yêu thích nhất chính là hương vị do .

Tô Ninh tỏ vẻ thờ ơ, còn nhiệt tình với Hứa Tấn, dùng đũa chung gắp thức ăn cho .

“Nếm thử xem, đây là món tủ của , hạt dẻ là tự nhà trồng ở ngoại ô, tươi ngon…”

Bà kẹp một hạt dẻ định đặt bát Hứa Tấn, nhưng lập tức đũa của Tô Ninh chặn .

Mẹ Tô ngạc nhiên cô.

Tô Ninh phản ứng cũng nhận giải thích thế nào.

Cô đành cứng họng : “Mẹ, lâu món cho con, con chia cho khác ăn.”

Mẹ Tô:?

Cha Tô:?

Hứa Tấn bật , dị ứng hạt dẻ mà.

 

Loading...