Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 294: Hứa Tô 26: Mất kiểm soát
Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:14:50
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Ninh giận dữ cúp điện thoại.
Cái tên đàn ông chó má , mà hẹn cô đến khách sạn.
Mối quan hệ của cô và Hứa Tấn phát triển như thế nào, luôn do cô kiểm soát.
lúc cô đột nhiên phát hiện, đó chỉ là vì Hứa Tấn thích miễn cưỡng.
Chỉ cần , thể ngừng hàng trăm triệu tiền vốn của La thị, cũng thể tiện thể chơi golf với bố cô…
Cô gặp , vô vàn cách.
Anh thể khiến La Thành cưới cô.
Gia đình họ La thể vì một phụ nữ mà khiến La thị sụp đổ.
Ngọn lửa trong lòng cô bỗng nhiên bùng lên.
Cô ghét Hứa Tấn dùng thủ đoạn cứng rắn như với .
Rất ghét.
cũng thể .
Cô , Hứa Tấn thật sự sẽ ngừng nguồn vốn của La thị, .
Đến cửa phòng khách sạn, Tô Ninh "rầm" một tiếng đẩy cửa .
Hứa Tấn đang sofa xem điện thoại.
Trên mặc một chiếc áo choàng tắm đen rộng rãi, cổ áo mở, lộ đường xương quai xanh ngực, tóc vẫn còn những giọt nước đọng .
Hồ nước nóng riêng tư xa vệt nước ẩm ướt, rõ ràng mới ngâm xong.
Nghe thấy tiếng động, ngẩng đầu cô một cái, giọng điệu ôn hòa: “Đến ?”
Tô Ninh lạnh lùng : “Anh thế nào mới chịu buông tha vị hôn phu của ?”
Ánh mắt Hứa Tấn đột ngột trầm xuống.
“Vị hôn phu?”
Anh quăng điện thoại xuống bàn , cô như : “Nếu vì vị hôn phu mà đến, đây là thái độ cầu xin của cô Tô ?”
Tô Ninh siết chặt hai tay.
Hứa Tấn ngả , bắt chéo chân, dùng ánh mắt cố tình lạnh nhạt cô.
Tô Ninh đột ngột quăng chiếc túi xách đang cầm.
Cô lạnh mặt, cởi áo khoác ngoài, để lộ chiếc váy lệch vai màu đỏ rượu bên trong.
Lại thấy tiếng "xé" một cái, khóa kéo bên hông váy lập tức kéo xuống.
Hứa Tấn khẽ nhấc mí mắt.
Cô dứt khoát cởi bỏ chiếc váy dài, giày cao gót cũng cởi , chân trần dẫm nền gạch lạnh buốt, giọng cũng lạnh tanh: “Hứa tổng chẳng qua chỉ ngủ với , thì đừng lãng phí thời gian nữa.”
Lòng Hứa Tấn chùng xuống.
Anh dậy, từng bước về phía Tô Ninh.
Cô lùi bước như , mà ngẩng cao cổ, dùng ánh mắt lạnh lùng .
Hứa Tấn dừng mặt cô.
Vai cô khẽ run rẩy, làn da vì lạnh mà nổi da gà, nhưng cũng đến c.h.ế.t .
Hứa Tấn bật : “Không cởi nữa ?”
Tô Ninh khựng .
Hứa Tấn đưa một ngón tay, khinh suất móc nhẹ dây áo lót của cô, kéo căng buông, dây áo lập tức bật trở da thịt, phát tiếng động giòn tan.
Vai cô chợt truyền đến một cảm giác đau nhẹ.
Anh cúi đầu: “Em nghĩ em , cái vẻ , sẽ để em ?”
Tô Ninh hoảng hốt.
Mọi suy nghĩ của cô, mặt căn bản thể che giấu.
Hứa Tấn vỗ nhẹ khóa áo lót lưng cô, chiếc áo lót liền lỏng cô.
Anh bằng giọng bình thản: “Em đúng , chính là lên giường với em.”
Giọng mang theo một sự tức giận trầm tĩnh.
Anh đưa tay ôm lấy gáy cô, đẩy cô lùi vài bước phòng ngủ, cô liền ngã xuống giường.
Bên cạnh giường sẵn những thứ chuẩn .
Hứa Tấn xé toạc áo ngủ, thậm chí cởi quần lót của cô, chỉ đưa tay kéo sang một bên.
Tô Ninh cam lòng : “Phải chăng ngủ với xong, sẽ tha cho vị hôn phu của ?”
Hứa Tấn khẩy một tiếng trầm thấp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-294-hua-to-26-mat-kiem-soat.html.]
Đây là đầu tiên giận cô đến thế.
Bàn tay đặt gáy cô, cứ như thể bóp nát dễ dàng.
Sau đó, khinh suất đưa tay vỗ vỗ mặt cô: “ thật ngờ, một ngày cô Tô vì cứu vị hôn phu mà đè để chiếm đoạt.”
Nước mắt Tô Ninh tức khắc trào .
Hứa Tấn quá hiểu cô.
Họ như đang dùng lưỡi lê chiến đấu sống mái.
trong chuyện tình cảm, phụ nữ yếu thế bẩm sinh, vì họ quá cảm tính.
Những giọt nước mắt trong suốt lăn xuống má, Hứa Tấn lập tức dừng động tác.
Anh hối hận vì mất kiểm soát: “Ninh Ninh, …”
Một giọt nước mắt treo hàng mi của Tô Ninh, sắc mặt cô trắng bệch: “ và những phụ nữ khác của quả nhiên khác gì, ngủ với Bạch Giai Niệm xong đến ngủ với , cảm thấy ghê tởm ?”
Hứa Tấn đưa tay ôm lấy cô.
Cô lạnh giọng: “Cút .”
Hứa Tấn siết chặt cánh tay ôm cô, nhỏ giọng xin : “Vừa là của , quá tức giận …”
Tô Ninh: “ bảo cút!”
Vòng tay Hứa Tấn ôm cô càng chặt hơn: “Không, từ khi em trở về chỉ em thôi.”
Tô Ninh khựng .
Hứa Tấn: “Là thật.”
Anh đưa tay dịu dàng lau nước mắt cho cô, chậm rãi : “Những ngày khi em đính hôn, thấy ảnh đính hôn của em, tâm trạng tệ. Đến cái buổi hoạt động đó, Bạch Giai Niệm một chiếc nhẫn kim cương, lúc đó trong lòng nghĩ, dù em cũng đeo nhẫn kim cương khác tặng , tại thể tặng cô một chiếc?”
“Anh đang giận dỗi, nhưng lúc đó thể kiểm soát bản , cho đến khi thấy em—”
“Ninh Ninh, thấy em sai , đuổi theo em ngoài, đương nhiên cũng tặng cô nhẫn kim cương.”
Tô Ninh cụp mắt, một lời.
Hứa Tấn đưa tay kéo cô lòng: “Anh thừa nhận, những năm em ở nước ngoài, quả thực từng chạm khác. Sau khi em đính hôn, để giải tỏa nỗi buồn, cũng ít buổi tiệc rượu, nhưng từng chạm ai cả.”
“Em ở đây, ngoài em , chạm ai khác.”
Tô Ninh chấn động.
Hứa Tấn dịu giọng : “Tối nay em đến đây, vốn là cùng em thư giãn một chút, vì đây mấy ngày ở đảo em thích ngâm trong suối nước nóng, nên mới chọn nơi . do lời qua tiếng , vẫn mất kiểm soát .”
Anh hôn lên trán cô: “Em và những phụ nữ bao giờ giống , ngoài em , ai thể khiến liên tục mất kiểm soát.”
Trước đây họ luôn đối đầu gay gắt.
Hứa Tấn đầu tiên kiên nhẫn giải thích nhiều như với cô, lời cũng mang ý dỗ dành.
Cô đầu tiên đáp thế nào.
Cô xưa nay hỏi chuyện Bạch Giai Niệm của , truy hỏi thì vẻ mất giá, nên chỉ thể tự suy đoán.
Nhìn thấy cảnh và Bạch Giai Niệm chọn nhẫn, cô theo bản năng cho rằng họ ngủ cùng , nên mới mật như .
.
Anh ngoài cô , chạm ai khác.
Đầu óóc cô hỗn loạn, thậm chí còn nghi ngờ đây là lời dối bịa để dỗ dành cô .
Hứa Tấn là khinh thường việc dỗ dành khác nhất.
Tối nay thể nhiều như , là cực kỳ dễ dàng .
Cô nữa, nhưng cũng đầu tiên d.a.o động về việc kết hôn một cách đàng hoàng.
Trong im lặng, Hứa Tấn khẽ hỏi: “Ôm em ngâm một lát thư giãn ?”
Cô vô lực gật đầu, mặc cho ôm cô .
Mấy dạo cô ngủ lắm, ngâm một lát mơ hồ thấy buồn ngủ.
Hứa Tấn tới ôm lấy cô: “Buồn ngủ ?”
Cô gật đầu.
Hứa Tấn liền ôm cô ngoài, lau khô , ôm cô lên giường.
Ban đầu cô cứ nghĩ, họ mới một nửa, kiểu gì cũng sẽ hiệp .
Nào ngờ Hứa Tấn chỉ hôn lên trán cô: “Ngủ .”
Cô chút kinh ngạc – rõ ràng phản ứng.
Cô nghi ngờ một cái: “Vậy ngủ thật đấy nhé.”
Hứa Tấn đưa tay, kê cánh tay cổ cô, giọng điệu đặc biệt dịu dàng: “Ngủ .”