Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 293: Hứa Tô 25: Tấm vé số gen
Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:14:49
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hơi thở quen thuộc ập tới, cơ thể cô gần như lập tức mềm nhũn vì sự quen thuộc với đối phương.
Nhận điều , Tô Ninh đột ngột đầu, tránh nụ hôn của , nhưng cho phép, lòng bàn tay ấn má cô, ép cô .
Cô nhớ .
Lý trí và tình cảm ngừng chiến đấu.
Không thể —
Cô nghiến răng cắn mạnh môi của .
Mùi m.á.u tanh ngay lập tức tràn ngập khoang miệng hai .
Cô mở mắt , ánh mắt đen kịt, như màu đen nhất trong bảng màu, như một con dã thú.
Anh trầm thấp một tiếng, mặc kệ cô cắn môi, một nữa hôn lên.
Mùi kim loại gỉ sét tràn ngập trong miệng, cơ thể Tô Ninh ở giữa sự phản kháng và thuận theo.
Từ sâu thẳm cơ thể, cô cảm thấy một sự tuyệt vọng về chính .
Cô để ngăn cản, đành chậm rãi buông lỏng.
Đầu lưỡi Hứa Tấn ngay lập tức lướt , chạm vòm họng cô.
Tô Ninh khẽ nhắm mắt, giọng điệu dường như vô cùng yếu ớt: “Anh cũng hôn Bạch Giai Niệm như ?”
Hứa Tấn khựng .
Cuối cùng cũng dừng .
Anh chống hai tay lên cửa, ôm cô lòng.
“Đây là lời từ chối mới mà em nghĩ ?”
Tô Ninh đáp.
Cô mở mắt, nhưng đầu , ánh mắt dán một vết gợn sóng gạch lát sàn, dần dần mất tiêu cự.
Tay Hứa Tấn từ từ trượt xuống, đặt lên eo cô.
Giọng trầm xuống: “Tô Ninh, những năm nay quá để tâm đến ý của em. Lần , sẽ đặt ý của em lên hàng đầu nữa.”
Tô Ninh: “Chẳng lẽ, còn thể ép em gả cho ?”
Hứa Tấn bật : “Em nghĩ khả năng đó ?”
Tô Ninh rùng .
Giọng trầm hơn ba phần, cúi đầu, thở phả sống mũi cô: “Tô Ninh, Kỳ Tư Niên một câu sai, chỉ cần , ai thể ngăn cản .”
Anh đưa tay, bóp nhẹ cằm cô nâng lên, buộc cô đối mặt với ánh mắt .
“Em cũng .”
Tô Ninh đầu tiên thấy sự tàn nhẫn trong ánh mắt .
Và khao khát chiếm hữu mãnh liệt dành cho cô.
Cô đột nhiên hoảng sợ.
Không kịp gì, Hứa Tấn rời .
Cô sững sờ tại chỗ hồi lâu, hồn lập tức chạy đến cửa, ngay lập tức đổi mật khẩu khóa .
Trong lòng luôn một cảm giác bất an ngừng nổi lên.
Cô sofa ngẩn ngơ lâu, mới phát hiện Hứa Tấn mà quên mang theo quyển sổ vẽ.
Cô mím môi, hiểu tại thái độ của Hứa Tấn đột nhiên đổi lớn đến .
Liên tục nhiều ngày, cô đều cảm thấy bất an, đầu như treo một thanh kiếm thể rơi xuống bất cứ lúc nào.
Sự bất an rõ ràng đến mức Tô bố cũng nhận .
Một ngày nọ, khi cô cùng Tô bố ăn cơm xong, Tô bố đột nhiên hỏi: “Ninh Ninh, con? Có La Thành đối xử với con ?”
Tô Ninh lắc đầu : “Không bố, đối xử với con ạ.”
Tô bố : “Ninh Ninh, đừng tự khổ , hôn nhân là chuyện cả đời.”
Tô lúc lên tiếng: “Chắc là sắp kết hôn nên hồi hộp thôi con.”
Tô Ninh gật đầu.
Cuối cùng một tuần trôi qua, thanh kiếm cuối cùng cũng rơi xuống.
Một khoản tài trợ quan trọng của Tập đoàn La thị đột nhiên dừng .
Những năm gần đây Tập đoàn La thị trong ngành hàng tiêu dùng nhanh đang phát triển như vũ bão, đây chính là thời kỳ then chốt để mở rộng dây chuyền sản xuất và chiếm lĩnh thị phần, khoản đầu tư thỏa thuận bỗng nhiên dừng khiến tất cả đều căng thẳng.
Một khi nguồn vốn thể cấp phát kịp thời, thể sẽ gây phản ứng dây chuyền thị trường, thiệt hại thể lường .
La Thành ban đầu cũng toát mồ hôi lạnh, tưởng rằng là đối thủ cạnh tranh giở trò, tìm dò la một chút thì là do Hồng Phàm chỉ đạo, phản ứng đầu tiên của là bật thành tiếng.
Thư ký bên cạnh lo lắng , nghi ngờ vì quá căng thẳng mà mất trí .
“Tổng giám đốc La…”
“Không .” La Thành , “Đừng lo lắng.”
Thư ký thấy tựa ghế, mấy tháng nay cả dường như đầu tiên lộ dáng vẻ thư thái đến .
Không lâu , La Thành nhờ xin điện thoại của Hứa Tấn, gọi điện qua.
Đầu dây bên nhanh chóng nhấc máy.
La Thành: “Không đắc tội gì với Tổng giám đốc Hứa.”
Giọng Hứa Tấn nhàn nhạt: “Không ?”
La Thành : “Là sai . Vậy , mới thể cầu xin Tổng giám đốc Hứa giơ cao đánh khẽ? Xin Tổng giám đốc Hứa chỉ giáo.”
Hứa Tấn bình thản : “Bảo vị hôn thê của đích đến cầu xin .”
·
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-293-hua-to-25-tam-ve-so-gen.html.]
Tô Ninh nhận điện thoại của La Thành thì một dự cảm chẳng lành.
Giọng La Thành trong điện thoại so với bình thường đổi nhiều.
Ngày cưới của họ đang đến gần, bầu khí giữa hai ngày càng ngột ngạt.
Giống như rõ đang một việc nên nhưng bất đắc dĩ tiếp tục.
La Thành hôm nay giọng điệu như đang xem kịch.
Thật sự gặp mặt, cũng thẳng .
“Tổng giám đốc Hứa thật hào phóng, mấy trăm triệu tiền vốn của dừng là dừng, tính là vì hồng nhan mà nổi trận lôi đình ?”
Giọng điệu trêu chọc.
Tô Ninh khẽ nắm chặt hai tay thành quyền.
La Thành nửa đùa nửa thật : “E rằng phiền cô cầu xin Tổng giám đốc Hứa giúp , Tô tiểu thư chắc đến nỗi liên lụy mất hết gia sản chứ?”
Tô Ninh đáp, trong lòng dâng lên một tầng lửa giận.
La Thành ôn tồn : “Hãy chuyện với thật .”
Tô Ninh đột ngột dậy rời .
Hứa Tấn nhận điện thoại của Tô Ninh khi đang cùng một vị trưởng bối Thân Trường Giác và Tô bố Tô đánh golf.
Thân Trường Giác đương nhiên là do cố ý mời bạn, nếu Tô bố Tô sẽ dễ dàng mời , việc ở chung cũng dễ gây lúng túng.
Thân Trường Giác vốn là một giám đốc trướng Tô bố, tài năng xuất chúng, khi ngoài tự lập nghiệp vẫn luôn giữ mối quan hệ với nhà họ Hứa, cho thấy ông là chu đáo.
Ông với Tô bố Tô : “Đứa trẻ nó lớn lên, thông minh vô cùng, hồi nhỏ thể qua là nhớ.”
Tô bố khách khí , “Lập gia đình ?”
Hứa Tấn : “Chưa ạ, cháu đang chờ các chú các dì giới thiệu đây ạ?”
Thân Trường Giác: “Ây, lão Tô một cô con gái bảo bối thật đấy—”
Tô vội : “Ôi khéo , Ninh Ninh nhà đính hôn bao lâu.”
Thân Trường Giác ngạc nhiên: “Thật ?”
Ông Hứa Tấn một cái, ngượng nghịu, “Là vội vàng quá , vội vàng quá , chỉ tiện miệng thôi.”
Hứa Tấn : “Vậy thì thật đáng tiếc quá.”
Anh giơ gậy golf lên, vung một cú.
Tô bố lộ vẻ mệt mỏi.
Tô liền đỡ tay ông hỏi: “Bố ? Có cần nghỉ một lát ?”
Tô bố: “Không , mới đánh bao lâu.”
Hứa Tấn đặt gậy golf xuống: “Cháu xin phép nghỉ đây, các chú các dì cứ chơi tiếp nhé?”
Anh thẳng đến khu nghỉ ngơi bên cạnh.
Tô bố cũng miễn cưỡng, theo.
Bốn quanh bàn.
Hứa Tấn thu vẻ bất cần đời , hiếm khi pha rót nước cho mấy vị trưởng bối, phục vụ chu đáo.
Tô bố còn khen một câu: “Chàng trai tệ, tìm cô gái như thế nào?”
Hứa Tấn nghĩ nghĩ: “Loại cực kỳ xinh , nổi loạn, thích nghệ thuật.”
Tô bố ngớ một chút, liếc mắt Tô , nắm rõ buổi gặp mặt hôm nay là ngẫu nhiên chủ ý.
Lúc Thân Trường Giác hỏi: “Lão Tô hóa trị thế nào ? Vẫn thích nghi ?”
Tô bố: “Cũng tạm, chỉ là dễ buồn nôn.”
Hứa Tấn nhíu mày, hỏi: “Chú Tô ạ?”
Trên mặt Tô thoáng qua vài phần đau buồn.
Tô bố ngược khoát tay, vô tư tất cả.
“Người mà, ai cũng một như thôi.”
Ông chuẩn tâm lý.
Đột nhiên thấy Hứa Tấn : “Cháu một bạn học tiến sĩ đang tham gia một dự án phòng thí nghiệm di căn xương ung thư ở Đức, kết quả , hình như là phương pháp chỉnh sửa gen gì đó, thể kéo dài tuổi thọ con từ 5-10 năm, nhưng hiện tại vẫn bước giai đoạn lâm sàng, là cháu giúp chú kết nối hỏi thử xem ?”
Tô vội : “Tốt quá ạ.”
Người thời điểm thì cái gì cũng thử.
Hứa Tấn gật đầu, điện thoại liền reo lên.
Màn hình hiển thị: Tô Ninh.
Anh cong môi, chào ba vị trưởng bối, dậy một bên điện thoại.
Đầu dây bên vang lên giọng giận dữ: “Anh gì?”
Giống như một chú mèo nhỏ đang nhảy dựng lên.
Hứa Tấn một tiếng: “Em đừng , em còn khá cách trưởng thành đấy.”
Tô Ninh ngẩn : “Ý gì?”
Giọng Hứa Tấn tràn đầy ý dịu dàng: “Hoàn kết hợp tất cả ưu điểm của bố em, như trúng độc đắc gen .”
Tô Ninh rùng : “Anh gặp bố ? Anh gì với họ? Anh—”
“Đừng căng thẳng, chỉ là tình cờ gặp nên tiện thể đánh một ván golf thôi.”
Tô Ninh khựng , chủ đề chính: “Hứa Tấn, thế nào mới chịu cản trở việc kinh doanh của La Thành một cách bình thường?”
Hứa Tấn ôn hòa : “Tối nay đến khách sạn tìm .”