Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 292: Hứa Tô 24: Anh yêu em
Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:14:48
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Ninh về đến nhà thì gần nửa đêm.
Gần đây cô chịu áp lực quá lớn.
Bố Tô chẩn đoán mắc ung thư phổi di căn xương, bác sĩ còn cần phẫu thuật nữa, nhiều nhất chỉ sống năm năm.
Mẹ Tô ngoài việc chăm sóc bố Tô, còn gánh vác công ty gia đình, tối nào cũng đầm đìa nước mắt.
Cả nhà đều chìm trong bóng tối, đám cưới của cô dường như trở thành một tia hy vọng mà cả gia đình mong chờ.
Mặc dù cô đưa quyết định, nhưng trong lòng như một tảng đá lớn đè nặng, đè nén đến mức thở nổi.
Cô cảm thấy dường như đang dần dần héo mòn.
Giống như một ao sen tàn mà cô từng vẽ từ lâu đây.
Cô cởi áo khoác, cởi giày cao gót, điện thoại reo lên lúc .
Cô nhấc máy, là La Thành gọi đến.
Anh : "Ngày cưới cuối cùng định ngày 26 tháng 5, ba tháng nữa."
Não Tô Ninh chậm nửa nhịp, mất vài giây mới phản ứng , : "Được."
La Thành hỏi: "Em ý kiến gì về căn nhà tân hôn ?"
Tô Ninh: "Không."
"Vậy cứ lo liệu."
"Được."
La Thành hỏi: "Em khi nào đăng ký kết hôn?"
Tô Ninh khựng một chút, cả tựa bức tường trắng cạnh huyền quan, từ từ xổm xuống.
Cô : "Muộn một chút ."
La Thành , cúp điện thoại.
Việc giao tiếp với La Thành luôn ngắn gọn và nhanh chóng, nhưng cô cảm thấy áp lực của cả hai đều ngày càng lớn trong những cuộc chuyện như .
Buộc giao tiếp, nhưng trong tiềm thức cả hai đều né tránh đối phương, ngay cả những tình huống khách sáo cũng đối phó.
Sau khi cúp điện thoại, cô vô lực từ từ bệt xuống đất dựa tường, ném điện thoại sang một bên.
Cô mặc một chiếc váy liền, vì hệ thống sưởi sàn nên bắp chân dán sàn cũng thấy lạnh, chỉ tấm lưng tựa tường là thấy lạnh lẽo.
Cô cũng bật đèn, mặc kệ bản chìm đắm trong cảm giác cô đơn giữa bóng tối.
Phần lớn thời gian trong đời cô đều cô đơn.
Nhớ , trừ thời gian thơ ấu vô tư lự, thì lúc vui vẻ nhất lẽ là năm tháng yêu xa với Hứa Tấn.
Mỗi ngày cô đều chìm giấc ngủ trong tin nhắn thoại WeChat của , khi tỉnh dậy, một chiếc điện thoại tự động tắt máy vì hết pin, cô cầm chiếc điện thoại sạc đầy lên, Hứa Tấn nhất định gửi tin nhắn WeChat cho cô .
Sau đó họ tiếp tục giữ cuộc gọi thoại cho đến khi Hứa Tấn ngủ .
Giờ nghĩ , Tô Ninh và Hứa Tấn lúc mà ngọt ngào đến thế.
Cô cúi đầu, vùi mặt hai tay, đột nhiên kìm khẽ lẩm bẩm: "Hứa Tấn."
Trong bóng tối đột nhiên vang lên một giọng nam quen thuộc.
"Anh đây."
Tô Ninh giật , vội vàng bật đèn dậy.
Trong phòng khách, Hứa Tấn đang vắt chân ghế sofa, đợi ở đó bao lâu .
Anh nâng mí mắt, đôi mắt trầm tĩnh cô, khóe môi hé nở một nụ như như .
Dường như đang vui vì cô gọi tên .
Tô Ninh đầu tiên là chấn động, ngay đó lập tức lạnh mặt.
Giọng cô run rẩy: "Tại ở nhà ?"
Hứa Tấn thờ ơ : "Lần đến thì tiện tay nhớ luôn mật khẩu ."
Anh từ cấp ba khả năng qua là nhớ, trí nhớ đến mức khiến khác ghen tị.
Tô Ninh trầm giọng: "Vậy nên thể tự tiện mà cần sự đồng ý của ?"
Hứa Tấn thong thả khẽ: "Chẳng qua là thấy em lén lút gọi tên thôi, cần gì tức giận đến thế?"
Tô Ninh lạnh lùng : "Ra ngoài!"
Hứa Tấn nhướng mày.
Tô Ninh: "Anh sẽ báo cảnh sát."
Hứa Tấn cô: "Cứ báo ."
Tô Ninh: "Anh—"
Hứa Tấn bao giờ như thế .
Đuổi vốn dĩ dễ dàng.
Anh là một lòng tự tôn mạnh và vô cùng kiêu ngạo, sẽ chiều chuộng cô vô nguyên tắc.
Vì , mỗi cô chia tay đều dễ dàng.
Hứa Tấn cô từ xuống một lát, vươn tay cầm một cuốn sổ bàn lên, cô : "Anh tìm thấy cái ."
Tô Ninh hoảng hốt.
Không ngờ cuốn sổ tìm thấy nhanh như .
Càng ngờ vì chuyện mà trực tiếp đến nhà cô, thấy cô gọi tên .
Tối nay thể mất mặt hai liên tiếp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-292-hua-to-24-anh-yeu-em.html.]
Cô : "Đây là đồ vô tình rơi lúc khi lái xe của , trả cho ."
Hứa Tấn cô, khẽ nhướng mày.
Ý là — "Em nghĩ thể ?"
Tô Ninh cắn môi, tiến lên hai bước định giật lấy, Hứa Tấn rụt cuốn sổ .
Cô rõ ràng là thật sự chia tay với .
Cơ hội như , cô mặt giữ cách, còn cố gắng giật lấy nữa.
Hứa Tấn trong lòng nhói đau.
Giọng cô trong trẻo lạnh lùng như ánh trăng đang chiếu lúc : "Trả cho ."
Hôm nay cô mặc một chiếc váy hai dây màu trắng.
Cô ít khi mặc màu trắng, nét quyến rũ đó thu vài phần, ngược càng thêm thanh lãnh gợi cảm.
Hứa Tấn : "Cũng là ."
Tô Ninh cúi mắt .
Anh mặc một chiếc áo sơ mi đen, áo khoác cởi vắt tay vịn ghế sofa, cô với vẻ mặt nghiêm túc: "Gả cho , sẽ trả cho em."
Tô Ninh chấn động.
Ngay đó cảm thấy hoang đường.
Cô mỉa một tiếng: "Anh nghĩ thể ?"
"Có gì mà thể." Hứa Tấn thẳng cô, "Em vẽ nhiều năm như ."
Tô Ninh cũng : "Chẳng qua là luyện nét vẽ thôi."
Dừng vài giây, cô như trả đũa: "Anh cũng là họa sĩ mà, đây thứ gì độc quyền, bạn trai cũ nào của cũng hết."
Cô luôn cách đ.â.m d.a.o tim .
Giống như năm đó chia tay, cô sẽ cố tình "Em yêu khác " ngay mặt .
Hứa Tấn lập tức sẽ bỏ .
dường như thấu bản chất thật của cô.
Anh bình tĩnh : "Lấy cho chiêm ngưỡng thử xem, bạn trai cũ của cô Tô, chắc hẳn đều khá trai nhỉ."
Tô Ninh: "..."
Hứa Tấn dậy: "Không ?"
Anh cao gần một mét tám sáu, dậy trông khí thế bức , Tô Ninh cảm thấy trong nháy mắt áp chế.
Cô theo bản năng lùi một bước.
Mối quan hệ giữa cô và Hứa Tấn, thoạt thì cô ở vị trí chủ động, Hứa Tấn động.
thực tế thì cả hai mối tình, đều do Hứa Tấn nắm quyền bắt đầu, còn cô nắm quyền kết thúc.
Hôm nay Hứa Tấn chút khác xưa, cô đột nhiên cảm giác chột , dường như điều gì đó đang thoát khỏi sự kiểm soát của cô.
Cô đột nhiên chút hoảng sợ.
Cô là do cô sắp kết hôn nên mới như , chỉ vì Hứa Tấn phát hiện cuốn sổ .
Cô nhất thời trả lời thế nào.
Hứa Tấn tiến thêm một bước, cô lùi.
Hứa Tấn bình thản : "Ồ, ở nhà, là ở trong studio ?"
Tô Ninh cắn môi, tay bất giác siết chặt, lùi thêm một bước.
Hứa Tấn: "Hay là, để ở Mỹ , mang về nước?"
Lưng Tô Ninh dựa cửa phòng ngủ.
Hứa Tấn cũng áp sát.
Hơi thở của xâm chiếm, khí chất nam tính ngập tràn.
Cô gần như cứng họng : " cần giải thích với ?"
Hứa Tấn vươn tay, lòng bàn tay đặt lên gò má của cô.
“Tại ?” Giọng Hứa Tấn mang theo một vẻ điên cuồng bình tĩnh, “Em cho , chẳng sẽ buông tay ?”
Tô Ninh nắm lấy cửa, nhưng như thể chẳng nắm gì, đành nắm c.h.ặ.t t.a.y nắm cửa ấn xuống.
— Cô theo bản năng trốn về phòng ngủ.
Hứa Tấn đột ngột giữ c.h.ặ.t t.a.y cô.
Động tác ngăn cản.
Lòng bàn tay cô đau nhói vì cấn, dần dần trượt xuống theo tay nắm cửa trơn nhẵn.
Cô nhắm mắt : “Rốt cuộc gì?”
Hứa Tấn: “Anh mà.”
Tô Ninh dứt khoát: “Không thể nào.”
Hứa Tấn: “Rõ ràng em yêu mà.”
Giọng điệu chắc chắn.
Tô Ninh gật đầu, buông xuôi: “, yêu . rõ ràng ngủ với khác vẫn yêu , rõ ràng nhiều phụ nữ như vẫn yêu . thừa nhận hèn mọn, —”
“Không bản như .” Hứa Tấn cúi đầu, hôn lên môi cô.