Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 289: Hứa Tô 21: Chúng ta ai chơi nấy

Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:13:44
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đêm đó, Tô Ninh sốt nặng, nhiệt lúc lên tới 39 độ 7, cổ họng cũng khô khốc.

sốt đến nhức xương, nhưng cả cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.

Cơn đau dường như dịu nỗi đau khi cô thấy Hứa Tấn mua nhẫn kim cương cho Bạch Giai Niệm.

Ngủ mơ màng cả một đêm, tỉnh dậy thì cơn sốt lui, nhưng cổ họng khản đặc nên lời.

điện thoại, là những tin nhắn vô vị.

Hứa Tấn gửi WeChat cho cô, càng gọi điện.

Cô đương nhiên sẽ .

Lòng tự trọng của sẽ cho phép.

Anh vẫn cứ trong thời gian ngắn như lao vòng tay của Bạch Giai Niệm.

Tô Ninh tự tát một cái thật mạnh.

Hứa Tấn đúng, cần buông tay là cô, đau khổ cũng là cô.

Phụ nữ luôn vì tình mà khổ.

Vì tình mà đau.

Vệ Nhiễm Nhiễm lúc gọi điện tới.

Cô cúp máy, trả lời WeChat: "Bị cảm , đau họng, chuyện ."

Vệ Nhiễm Nhiễm gửi WeChat: "Cậu đính hôn mà cho !!!"

Ba dấu chấm than thật to.

Tô Ninh trả lời: "Chỉ là gia đình cùng ăn một bữa cơm thôi, yên tâm, kết hôn sẽ mời ."

Vệ Nhiễm Nhiễm: "Sao còn cảm ? Uống thuốc ? Phải uống nhiều nước ấm nhé."

Tô Ninh: "Được."

Vệ Nhiễm Nhiễm: " kết hôn với ai ? Không dẫn quen ? Ngày cưới định lúc nào?"

Tô Ninh: "Để khi nào rảnh nhé, ngày cưới chắc chắn, chắc trong vòng nửa năm."

Vệ Nhiễm Nhiễm: "Gấp thế ?"

Tô Ninh: "Ừm, ba sức khỏe lắm."

dậy phòng khách lấy một cốc nước ấm, uống một ngụm nuốt xuống, cổ họng đau như d.a.o cứa.

Đành từng chút một, nhấp từng ngụm nhỏ mà nuốt từ từ.

Vệ Nhiễm Nhiễm gửi WeChat: "Mình còn tưởng sẽ với Hứa Tấn chứ..."

Tô Ninh: "Tha cho ."

Vệ Nhiễm Nhiễm: "Dư Dương Hứa Tấn dạo vẫn khá đau khổ."

Phải đấy, một mặt đau khổ, một mặt ôm ấp mới.

Tô Ninh: "Đừng nhắc đến nữa, ?"

Vệ Nhiễm Nhiễm: "Được."

Một lát .

Vệ Nhiễm Nhiễm: "Ninh Ninh, chứ? Mình lo cho . Cậu đây bao giờ những lời như 'đừng nhắc đến ' ."

Tô Ninh: "Yên tâm , ."

sẽ thôi.

Thế giới của cô sẽ vì thiếu vắng ai đó mà ngừng vận hành.

Gần cuối năm, hai gia đình cuối cùng cũng với để thống nhất ngày cưới, cuối tháng Năm năm .

Cả hai bắt đầu chuẩn cho việc .

Thời gian gấp, đương nhiên ảnh cưới chụp nhanh chóng.

Tô Ninh chụp xong một bộ đồ chút thiếu kiên nhẫn.

Người thợ ảnh đó bệnh gì ?

Cứ bắt cô , cô cỗ máy mỉm , giả đến cuối cùng mặt cứng đơ cả .

Người thợ ảnh âm thầm than thở trong lòng: Hai cứ như quen ?

Khi chuẩn đồ, Tô Ninh nhịn : “Một bộ vẫn đủ ?”

La Thành thấy buồn : “Cô Tô, cô thoải mái lắm đấy ? thì định tất cả các quy trình tiệc cưới, đến cả kẹo cưới nhãn hiệu gì cũng hỏi , ?”

Tô Ninh cũng nhịn .

Cô thấy hai cứ như một nhóm đồng minh nào đó trong trường đại học đang lén lút phụ .

Cái sự chen ngang khiến hai trở nên quen hơn, những buổi chụp hình đó cũng thuận lợi hơn nhiều.

Chụp xong, La Thành đưa cô về nhà, lái xe rời .

Khắp nơi trong khu dân cư đều treo đèn lồng đỏ rực.

Sắp đến Tết .

·

Buổi họp lớp cuối năm đổi địa điểm, tại một khách sạn năm , tiện cho việc chơi mạt chược.

Hứa Tấn vẫn đến.

Hoàn cảnh như vẫn luôn là khách quen, cũng thấy lạ.

Điều lạ là, trông tâm trạng vẻ .

Đến cả Bạch Giai Niệm cũng chỉ ngoan ngoãn cạnh , dám khoác tay.

Mọi Tô Ninh đính hôn, cũng dám đùa giỡn linh tinh như .

Mạt chược chơi nửa ván, Hứa Tấn đột nhiên ném bộ bài trong tay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-289-hua-to-21-chung-ta-ai-choi-nay.html.]

Anh dường như xác nhận đợi sẽ đến nữa, bèn : “ đột nhiên chút việc, xin phép .”

Những buổi họp lớp nhiều năm nay, đây là đầu tiên bỏ về giữa chừng.

Bạch Giai Niệm cũng mệt, cùng.

Họ , tự nhiên đều dậy tiễn.

Khu giải trí của khách sạn ở tầng hầm, thang máy lên sảnh tầng một.

Một cặp tình nhân với vẻ ngoài khá nổi bật tới.

Hứa Tấn ngẩng đầu lướt mắt qua một cách tùy tiện.

Dư Dương đột nhiên hạ giọng : “Người đàn ông là vị hôn phu của Tô Ninh ? Ai tìm cho ảnh đính hôn của cô ? Nhanh nhanh nhanh!”

Vệ Nhiễm Nhiễm vội vàng lục điện thoại: “ , tìm thấy .”

Người đàn ông thấy Hứa Tấn, gật đầu hiệu: “Chào Tổng giám đốc Hứa.”

Hứa Tấn , phụ nữ bên cạnh.

Là một ngôi nhỏ quen mặt nào đó.

Trước đây trong một bữa tiệc cũng từng cố gắng giới thiệu cô cho , nhưng mắt.

là tùy tiện một nào cũng thể bẩn Tô Ninh.

Người phụ nữ thấy , rụt rè trốn phía La Thành.

La Thành nhẹ nhàng nắm tay cô an ủi.

Hứa Tấn khẩy, để ý đến hai , thẳng ngoài.

Người đàn ông đưa phụ nữ thang máy.

Giọng Dư Dương vang lên bên tai: “Trời ơi, đúng là thật.”

Anh hạ giọng, “Có nên cho Tô Ninh ?”

Anh đầu tiên Hứa Tấn, Hứa Tấn vẻ mặt biểu cảm, khóe miệng trĩu xuống, ý định gì.

Dư Dương đành sang Vệ Nhiễm Nhiễm.

Vệ Nhiễm Nhiễm tức giận cầm điện thoại lên gọi cho Tô Ninh.

Hứa Tấn từ hộp t.h.u.ố.c lá gõ một điếu, châm lửa, bình tĩnh hút một .

Nhìn những chiếc đèn đường cũng trang trí bằng những nút thắt Trung Quốc màu đỏ, với những tua rua rủ xuống, thấy phiền c.h.ế.t .

Điện thoại của Vệ Nhiễm Nhiễm bấm ngắt.

vội đến mức suýt quên rằng việc gọi điện chuyện với Tô Ninh mặt nhiều như thích hợp.

quan tâm, nhưng đương nhiên cũng chỉ xem trò .

Dư Dương với ánh mắt quan tâm.

Vệ Nhiễm Nhiễm : “ việc cần tìm Ninh Ninh một chuyến, sẽ trực tiếp với cô .”

Rồi cô thấy Hứa Tấn : “Đi ? đưa cô một đoạn.”

?” Vệ Nhiễm Nhiễm đầu Hứa Tấn, chỉ mũi , xác nhận đúng là đang chuyện với .

.” Hứa Tấn thờ ơ nhả một thuốc, “Thuận đường.”

Vệ Nhiễm Nhiễm ngay lập tức hiểu ý .

liếc Bạch Giai Niệm đang khó chịu, vì trả thù cho Tô Ninh, gật đầu : “Được thôi.”

Bạch Giai Niệm căm hận .

Vệ Nhiễm Nhiễm cũng sợ, trừng mắt , lên xe của Hứa Tấn.

Xe chạy một đoạn, Hứa Tấn bình thản : “Gọi .”

Vệ Nhiễm Nhiễm lập tức gọi cho Tô Ninh, đầu dây bên nhanh chóng nhấc máy.

“Alo.”

“Ninh Ninh, hôm nay chúng họp lớp ở khu giải trí của một khách sạn, tớ gặp vị hôn phu của , đang ôm một phụ nữ…”

Tô Ninh khá bình tĩnh “Ồ” một tiếng.

Vệ Nhiễm Nhiễm chút bất ngờ: “Ninh Ninh, …”

“Cậu cần quản, còn chuyện gì khác ? Tớ đang ở bệnh viện cùng bố tớ khám.”

Vệ Nhiễm Nhiễm: “Hết , cứ bận việc .”

cúp điện thoại, sang Hứa Tấn.

Sắc mặt Hứa Tấn cũng bình tĩnh, cô khó nắm bắt ý là gì.

Hứa Tấn lúc mở miệng: “Cô ở ?”

Vệ Nhiễm Nhiễm: “…”

Không thuận đường ? Đến cả cô cũng ?

cũng chỉ dám thầm than thở trong lòng, : “Cứ thả ở ga tàu điện ngầm phía .”

Hứa Tấn “Ừ” một tiếng.

Xe nhanh chóng dừng ở ga tàu điện ngầm, khi xuống xe, Vệ Nhiễm Nhiễm Hứa Tấn, dường như lời .

Hứa Tấn: “Muốn gì?”

Vệ Nhiễm Nhiễm: “Lần nhắc đến với Ninh Ninh, cô với một câu.”

Vẻ mặt Hứa Tấn cuối cùng cũng biến đổi.

Anh đầu : “Câu gì?”

“Cô bảo đừng nhắc đến nữa.”

Tay Hứa Tấn nắm chặt vô lăng.

“Cô đây từng với câu , ngay cả các chia tay hồi đại học cũng .”

 

Loading...