Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 285: Hứa Tô 17: Chúng ta dừng lại ở đây thôi
Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:13:40
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai ở đảo năm ngày.
Hệt như một cặp vợ chồng mới cưới đang hưởng tuần trăng mật.
Cơ thể hai càng ngày càng hòa hợp.
Cô cảm nhận sự đổi của trong những năm qua qua cơ thể , tin rằng cũng .
Nhận thấy sự dè dặt đây của cô, Hứa Tấn càng trở nên phóng túng hơn, tất cả những thủ đoạn bấy lâu nay đều dùng lên cô.
Cô cũng thất vọng, đều thể chịu đựng .
Tầm của cô tước đoạt.
Bị dò xét, chơi đùa.
Bị ép nhiều lời nên .
Cũng cảm nhận niềm vui từng .
Cô thậm chí , một đàn ông thể nhiều thủ đoạn như .
Hứa Tấn nhận , một chuyện cô cũng là đầu tiên .
Cũng mấy thoải mái, nhưng đặc biệt ngoan ngoãn, như thể cố ý chiều theo .
Trong lòng cũng chấn động, một sự vui sướng và thỏa mãn đặc biệt.
Cái dáng vẻ "sa đọa" vì , yêu vô cùng.
Anh dán chặt cơ thể đẫm mồ hôi của cô, hỏi: “Trong lòng em, khác những đàn ông khác ?”
Tô Ninh nhắm mắt, giọng nhẹ tựa tiếng mèo con kêu, nhưng hiếm khi thành thật: “Đương nhiên.”
Anh một nữa hôn cô, nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, mười ngón đan xen .
Cứ như bù đắp tất cả những gì cô "thiếu" bấy lâu nay.
Sau cuồng nhiệt nhất kết thúc, ánh mắt Tô Ninh trống rỗng, lên trần nhà, thở gấp gáp nhưng đều đặn.
Cô thư giãn lâu.
Hứa Tấn cúi đầu, trìu mến hôn lên tóc cô.
Ngày thứ tư, hai gì cả, chỉ cùng tắm nắng, dạo, trò chuyện tùy ý.
Một cảm giác yên bình thường nhật những phút giây điên cuồng, Tô Ninh thậm chí còn thích ngày hơn.
Tối ngày thứ năm, Hứa Tấn sẽ đến một hòn đảo khác để hội họp với vợ chồng Kỳ Tư Niên.
Tô Ninh cảm thấy thời gian như nắm cát giữ , cứ thế chầm chậm chảy qua kẽ tay cô.
Cô chút thất thần.
Khóe môi Hứa Tấn khẽ nhếch, đưa tay ôm lấy eo cô, : “Không nỡ rời ?”
Tô Ninh gì.
Anh luôn thể thấu cô ngay lập tức.
Hứa Tấn cúi đầu hôn lên má cô một cái: “Một thời gian nữa sẽ đưa em đến đây nữa.”
Tô Ninh ngẩn ngơ một thoáng, gật đầu, giọng bình tĩnh: “Đi thôi, em thu dọn đồ đạc.”
Hành lý nhiều, chỉ một chiếc vali.
Có thủy phi cơ đến đón.
Khi bước lên, cô suýt chút nữa trượt chân.
Hứa Tấn đưa tay, mạnh mẽ đỡ lấy cô, như thể là chỗ dựa vững chắc nhất của cô.
Hoàng hôn tím như mộng như ảo, khiến cô một cảm giác chân thực.
Thủy phi cơ cất cánh trong tiếng gầm rú, Tô Ninh ngoài cửa sổ, ngắm đại dương tĩnh lặng và vô tận một lúc, đầu đối mặt với ánh mắt của Hứa Tấn.
Màu son môi đó của cô trôi mất từ lâu, màu son đỏ rực mới thoa mang phong cách Hồng Kông cổ điển, khiến hôn.
Hứa Tấn đưa tay, nâng mặt cô lên.
Cô nghiêm túc , như thể đầu tiên nghiêm túc đến : “Hứa Tấn, nếu máy bay rơi…”
Hứa Tấn bình thản : “Vậy sẽ c.h.ế.t cùng em, khi c.h.ế.t sẽ bảo chôn chúng cạnh .”
Cô chấn động, ngẩng đầu chủ động hôn lên môi .
Họ mãnh liệt hôn giữa trời mây, cắn rách khóe môi đối phương.
Hứa Tấn vốn thích hôn cô, thấy cô tự dâng đến, càng thể kiềm chế.
Anh chống tay hai bên ghế của cô, hôn cô lâu, cho đến khi cô thở nổi mới lùi .
Hứa Tấn khẽ bật .
Tô Ninh dám , đầu ngoài cửa sổ – phía là một hòn đảo nhỏ hình trái tim.
Sau khi lên đảo, Tô Ninh mới sực tỉnh đưa tay chạm khóe môi, vẻ hối hận.
Hứa Tấn một tiếng: “Anh còn tưởng em gan to đến mức nào chứ.”
Đảo lớn, vài bước đến nơi, hai đặt hành lý xuống bãi biển.
Sau khi bốn hội họp, Tô Ninh thấy vết hôn cổ Trọng Hi Nhiên, cảm thấy họ cũng hề kém cạnh.
Dù cũng là tuần trăng mật mà.
Hứa Tấn trêu chọc Kỳ Tư Niên một câu: “ là cầm thú.”
Kỳ Tư Niên bình thản : “Lẫn thôi.”
Tô Ninh thấy Trọng Hi Nhiên mặt đỏ bừng, lẽ khá hơn cô một chút, nhưng vẫn khoác tay cô kéo sang một bên chuyện.
Khi đêm xuống, dàn nướng BBQ bày .
Kỳ Tư Niên điềm nhiên nướng xiên.
Tô Ninh cùng Trọng Hi Nhiên tùy tiện trò chuyện: “Lúc nãy thủy phi cơ từ cao xuống, hòn đảo nhỏ của hai hình trái tim đấy, đây ai từng cầu hôn ở đây ?”
Trọng Hi Nhiên ngơ, đầu Kỳ Tư Niên: “Có hả ?”
Kỳ Tư Niên: “Có thể.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-285-hua-to-17-chung-ta-dung-lai-o-day-thoi.html.]
Trọng Hi Nhiên Hứa Tấn, trêu chọc: “Anh thấy đó, chị thích nơi , mau cầu hôn chứ.”
Hứa Tấn chậm rãi nâng mí mắt lên, cô.
Ý là, cầu hôn .
Đôi mắt ánh lửa lờ mờ trở nên đa tình lạ thường, càng thêm thâm tình.
Anh chỉ cần cô một cái, cô liền thể thoát .
Thế nhưng dù níu kéo đến , thể ở bên thì cũng sẽ lúc kết thúc.
Cô dừng một lát.
Dường như là một thời gian dài – cô lắng tiếng sóng biển, những ký ức của những năm qua, của mấy ngày nay dường như đều chìm nghỉm trong tiếng sóng biển.
Thực cũng chỉ hai ba giây.
Cô lười nhác một tiếng: “Em gái , em nhầm đấy, chúng chỉ là bạn tình thôi mà.”
Hứa Tấn chút biểu cảm cô một cái.
Một lát , bước tới.
cạnh cô, mà bên cạnh Trọng Hi Nhiên, lơ đãng hỏi: “Nào, kể xem lão Kỳ cầu hôn em thế nào?”
Tô Ninh uống một ngụm nước khoáng vùi trong cát.
Hứa Tấn nghĩ rằng cô đang giận dỗi vì cầu hôn đủ trang trọng.
Cô giải thích, bây giờ cũng lúc.
Cô chỉ cho Hứa Tấn một sự chuẩn .
Màn hình điện thoại sáng lên, là tin nhắn từ La Thành gửi tới.
「Cuối tuần nào tháng em rảnh? Anh sẽ sắp xếp thời gian đính hôn.」
Tô Ninh xem lịch trình.
Cô chậm rãi gõ chữ: 「Tuần cuối cùng .」
Mặc dù quyết định kết hôn với La Thành, nhưng tiềm thức vẫn khiến cô cứ thế kéo dài càng lâu càng .
Trả lời xong WeChat, cô dám Hứa Tấn, kéo Trọng Hi Nhiên dậy dạo.
Đi một đoạn, cô thấy một tấm bảng gỗ đàn hương đảo : CiCi's Island.
Cô mỉm nhẹ, kìm ngưỡng mộ: "Chồng đúng là chu đáo."
Trọng Hi Nhiên mím môi, cầm chặt điện thoại, chạy về phía Kỳ Tư Niên.
Tô Ninh bóng lưng cô dần khuất bóng tối, sống động, tươi sáng, tràn đầy ánh sáng.
Còn nơi cô , chỉ là bóng tối.
Ngay cả nước biển cũng hóa đen.
Lạnh lẽo, thăm thẳm.
Bóng tối trong khoảnh khắc chiếu sáng.
Trên bầu trời hòn đảo, gần như ngay lập tức vô vàn pháo hoa thắp sáng rực rỡ.
Cô ngẩng đầu, tình yêu của khác, rực rỡ đến tột cùng.
Giọng Hứa Tấn truyền đến từ phía cô: "Thích ?"
Hứa Tấn bao giờ chuẩn chu đáo những bất ngờ lãng mạn như .
Cô đây thấy cả, chỉ cần hai ở bên là .
Bây giờ cảm thấy, đây ít nhất là một biểu hiện của sự coi trọng.
Cô từng nhận sự coi trọng như .
Mỗi Hứa Tấn đến bên cô, cô nhất định sẽ theo .
Có lẽ quá dễ dàng đạt , nên cũng sẽ trân trọng.
Anh vĩnh viễn đều tùy hứng như .
Chỉ cần cô rời , đầy rẫy phụ nữ.
Cô mỉm , , chậm rãi : "Ai mà thích chứ?"
Cô ngẩng đầu, pháo hoa tàn lụi, chỉ còn tro tàn.
Cô : "Hứa Tấn, chúng đến đây thôi."
Gió biển dường như lạnh hơn nhiều, cô ôm hai cánh tay, dám đầu biểu cảm của Hứa Tấn.
Cô giọng nhàn nhạt, " định kết hôn ."
Xung quanh bóng tối đặc quánh bao trùm.
Hứa Tấn nắm chặt cổ tay cô: "Em coi là gì?"
Cuối cùng cô ngẩng đầu , dùng cái giọng điệu thờ ơ, lơ đễnh mà vẫn thường dùng mà , "Đương nhiên là bạn giường ."
Hứa Tấn gì, cứ thế nắm chặt xương cổ tay cô, khiến xương cô đau nhói.
Cô thấy giọng , mang theo chút trêu chọc, chút ấm áp nào: "Mấy hôm nay cũng vui vẻ lắm mà?"
Cô khẽ giằng , Hứa Tấn liền buông cô .
Cô về khách sạn.
Tối đó, hai rơi chiến tranh lạnh, ai lời nào.
Cứ như thể tất cả sự nồng nhiệt đây đều là giả dối.
Lúc ngủ, điện thoại Tô Ninh sáng lên, cô mở .
Trong WeChat, La Thành gửi tin nhắn đến: "Vậy thì cuối tuần cuối cùng của tháng sẽ đính hôn, sẽ công khai bên ngoài, nhưng hai bên đều sẽ tham dự."
Cô gõ chữ trả lời: "OK"
Trả lời xong cô ngẩng đầu lên, vặn đối diện với ánh mắt của Hứa Tấn.
Cô bình tĩnh tắt điện thoại, gì.