Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 271: Hứa Tấn & Tô Ninh 3: Có đi với anh không?
Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:12:17
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cửa đẩy , Hứa Tấn sải bước dài .
Bạch Giai Niệm lùi trong một chút, nhường Hứa Tấn ở phía ngoài.
Cô nũng nịu khoác lấy cánh tay , : "Em thua thật ."
Hứa Tấn giơ tay lên, mặt biểu cảm gạt cô .
Bạch Giai Niệm sững .
Cô khó coi: "Sao ?"
Dư Dương liếc cô , về phía góc, : "Tô Ninh đến ."
Bạch Giai Niệm giật .
Cô theo ánh mắt của Dư Dương qua, quả nhiên thấy Tô Ninh ở góc.
Chuyện Tô Ninh về nước tuy cô , nhưng Tô Ninh vì cãi với Hứa Tấn nên căn bản ở trong nhóm lớp, cô ngờ Tô Ninh sẽ đến.
Cô cắn môi, về phía Hứa Tấn.
Trước mặt , Hứa Tấn cứ thế chằm chằm Tô Ninh ở góc.
Bạch Giai Niệm kìm nắm chặt hai tay thành quyền.
Dư Dương vội : " gọi cô qua đây."
Dư Dương qua, chào Tô Ninh và Vệ Nhiễm Nhiễm, : "Hai thế , coi như thấy bọn ?"
Tô Ninh , : "Lát nữa qua, vài câu riêng với Nhiễm Nhiễm ."
Dư Dương để một câu "Được, nhất định qua nhé" mới .
Vệ Nhiễm Nhiễm hỏi nhỏ: "Thật sự qua ?"
Tô Ninh cầm ly rượu uống một ngụm: "Khi về thì qua chào hỏi một tiếng là ."
Đều là bạn học, qua chắc chắn cũng thích hợp.
Dư Dương về, : "Tô Ninh lát nữa sẽ qua."
Ván bài bàn dài bắt đầu.
Nét bất cần Hứa Tấn biến mất , đó là một vẻ trầm tĩnh lạnh lùng.
Ngay cả nụ cũng còn.
Bạch Giai Niệm dù vẫn bên cạnh , nhưng dám chạm nữa.
Anh rõ ràng chẳng còn tâm trạng đánh bài, thua liền hai ván.
Với sự hiểu của về Tô Ninh, nếu cô qua thì qua từ sớm .
Dư Dương : "Gió chiều nào xoay chiều đó mà."
Hứa Tấn ném bài trong tay xuống, dậy về phía Tô Ninh.
Ai ở Bắc Thành mà Hứa Tấn.
Tất cả ánh mắt trong phòng đều dõi theo đến bên cạnh Tô Ninh.
Mọi chợt hiểu , chỉ cho rằng Hứa Tấn chuẩn "săn" con mồi mới.
cũng quen , lướt qua tay nhiều vô kể, huống hồ vị quả thực là một đại mỹ nhân mang phong thái Hồng Kông khiến kinh diễm ngay từ cái đầu tiên.
Tô Ninh ngẩng đầu.
Hứa Tấn thong thả xuống chỗ trống bên cạnh cô, bình thản : "Đã lâu gặp."
Tô Ninh cũng , chỉ khẽ gật đầu một cái.
Vệ Nhiễm Nhiễm vội vàng dậy về phía các bạn học khác, để đủ gian cho hai .
Tô Ninh cầm ly rượu, từ tốn uống một ngụm.
Son môi dính mép ly rượu trong suốt.
Vết son môi gợi cảm.
Hứa Tấn cô, nhẹ nhàng hỏi: "Về nước khi nào ? Sao cho ?"
“Hình như cần thiết lắm nhỉ.” Tô Ninh khẽ một tiếng nhạt nhẽo, “Hứa công tử yêu đương nồng nhiệt như , tiện quấy rầy.”
Hứa Tấn: “Hiện tại đang độc .”
Tô Ninh: “Có khác gì ?”
Giọng Hứa Tấn cũng lạnh xuống: “Cô thể yêu đương, thì ?”
Giọng Tô Ninh mang theo vài phần trong trẻo, hư ảo: “Đương nhiên thể, quản Hứa công tử.”
Cô cứ một tiếng “Hứa công tử” đầy mỉa mai.
Hứa Tấn tức giận, trong lòng trỗi lên một cảm giác sảng khoái kỳ lạ, như thể đang ngược đãi.
Đã lâu cô chuyện.
Gặp , tính cách cô vẫn y hệt ngày xưa.
Tất cả phụ nữ đều sẽ dỗ dành , trừ Tô Ninh.
Anh lấy điện thoại : “Thêm WeChat nhé?”
Lần chia tay , cả hai xóa hết thông tin liên lạc của đối phương.
Tô Ninh nhẹ nhàng lắc ly rượu trong tay: “Có cần thiết ?”
Hứa Tấn cô hai giây: “Thật sự thêm?”
Vẻ mặt như thể chỉ cần cô “ thêm”, sẽ lập tức rời .
Hứa Tấn nay vẫn luôn như .
Anh thể dỗ dành cô, cũng thể tỏ mềm yếu, nhưng sẽ chỉ một duy nhất.
Tô Ninh cũng , hề chịu thua: “Không thêm.”
Hứa Tấn dậy, dứt khoát rời .
Tô Ninh ngẩng mắt, bóng lưng rời , trong lòng chợt dâng lên một cảm giác chua xót khó tả.
Anh chính là như , đa tình nhưng cũng tuyệt tình, khiến bao cô gái yêu hận.
Cô uống cạn phần rượu còn trong ly, thấy Hứa Tấn tủm tỉm vị trí ban đầu của , tay cầm một xấp bài.
Bạch Giai Niệm mật khoác lấy cánh tay , mặt mũi thản nhiên, từ chối, cũng cô thêm nào nữa.
Bạch Giai Niệm tựa đầu vai Hứa Tấn, ngăn cản, cứ để mặc cô dựa .
Rõ ràng là chuyện thành với Tô Ninh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-271-hua-tan-to-ninh-3-co-di-voi-anh-khong.html.]
Bạch Giai Niệm về phía Tô Ninh, khóe môi nở một nụ đắc ý.
Tô Ninh để ý đến cô .
Vệ Nhiễm Nhiễm thấy Tô Ninh lạc lõng một , liền bầu bạn với cô.
“Sao chuyện thêm vài câu?”
“Chẳng gì để cả,” Tô Ninh đáp.
Cô nghĩ, cô và Hứa Tấn thật sự là tính cách hợp.
Rõ ràng cực kỳ hấp dẫn , nhưng thể ở bên .
là một đoạn nghiệt duyên.
“Đổi chỗ , vệ sinh .” Tô Ninh .
Vệ Nhiễm Nhiễm ân cần : “Được thôi, cũng cùng.”
Tô Ninh dậy nhà vệ sinh.
Khi ngoài rửa tay, cô đúng lúc thấy Bạch Giai Niệm bước .
Cô trang điểm kỹ càng, hàng lông mày và đôi mắt đậm.
Bạch Giai Niệm Tô Ninh trong gương, thể thừa nhận, cô thực sự ghen tỵ với đối phương.
Tô Ninh dù chỉ trang điểm nhẹ nhàng đến mấy, vẫn một nét phong tình vạn chủng.
Cô bấm móng tay lòng bàn thịt, mỉm : “ ngay cô sẽ chuyện thành với Hứa Tấn mà.”
Tô Ninh rũ bỏ giọt nước tay, ánh mắt về phía cô tràn đầy sự khinh miệt.
Sự khinh miệt Bạch Giai Niệm đau nhói.
Hồi cấp ba, cô luôn tranh hơn thua với Tô Ninh, điều khiến cô khó chịu là mỗi Tô Ninh đều thắng, mà là Tô Ninh căn bản hề để cô mắt.
Tô Ninh lau khô tay, thong thả thoa kem dưỡng da tay bước ngoài.
Bạch Giai Niệm mỉm .
Khi lướt qua , Bạch Giai Niệm : “Tô Ninh, cô tại Hứa Tấn thích cô đến , nhưng đầu tiên của là với ?”
Bước chân Tô Ninh khựng .
Bạch Giai Niệm , chuyện chính là một cái gai trong lòng Tô Ninh.
bản cô là cái gai trong lòng .
Chỉ cần cô còn ở đó, Hứa Tấn sẽ bao giờ liếc cô thêm một cái nào.
Hôm nay, cô nhất định đánh tan sự kiêu ngạo của Tô Ninh.
Bạch Giai Niệm mỉm : “Bởi vì cô lúc nào cũng tỏ vẻ cao quý. Gia cảnh của cô tuy tệ, nhưng Hứa Tấn là ai chứ, chịu dỗ dành cô một lát là hiếm , thể dỗ dành cô mãi .”
“ thì khác. Hứa Tấn ở chỗ , thế nào cũng chiều theo.”
Cô , “Cô tin , tối nay ngay mặt cô, vẫn thể đưa .”
Tô Ninh nhấc mí mắt, về phía Bạch Giai Niệm.
Thật lòng mà , cô từng thấy ai mặt dày đến thế.
Hồi lớp mười, cô là học sinh chuyển trường, Bạch Giai Niệm là theo đuổi Hứa Tấn .
Nghe sắp sửa theo đuổi , cô chuyển đến, Hứa Tấn thích cô, từ chối Bạch Giai Niệm.
Bạch Giai Niệm vẫn luôn ôm mối hận trong lòng vì chuyện , suốt thời cấp ba ngừng khiêu khích cô, cũng từng từ bỏ việc theo đuổi Hứa Tấn.
Thế nhưng Tô Ninh vẫn luôn để tâm đến những lời khiêu khích của cô .
Cô luôn cảm thấy, giữa cô và Hứa Tấn là vấn đề của hai họ, liên quan đến khác.
Điều nghĩa là Bạch Giai Niệm thể giẫm lên đầu cô mà dương oai diễu võ.
Tô Ninh thong thả một tiếng: “Cô tự tin đến ?”
Bạch Giai Niệm bỗng nhiên hoảng hốt.
Tô Ninh sải bước ngoài.
Cô mặt cảm xúc trở về chỗ .
Bạch Giai Niệm cũng theo cô và trở bên cạnh Hứa Tấn.
Cô siết chặt cánh tay Hứa Tấn, Hứa Tấn cô một cái: “Sao ?”
“Không gì.” Ánh mắt cô vẫn dán chặt Tô Ninh.
Hứa Tấn thuận theo ánh mắt cô lướt qua, thản nhiên : “Cô gì cô ?”
Giọng Bạch Giai Niệm nghẹn : “Không , chỉ vài câu thôi.”
Cô Tô Ninh xách túi và áo khoác, thẳng tiến về phía cô và Hứa Tấn.
Cô ôm chặt hơn cánh tay Hứa Tấn.
Hứa Tấn ngẩng đầu.
Tô Ninh thẳng đến mặt : “ , với ?”
Đây là đầu tiên Tô Ninh về phía mặt bao nhiêu .
Ánh mắt cô lạnh, rõ ràng chút tức giận, nhưng cũng toát lên vẻ tự tin.
Khóe môi Hứa Tấn khẽ cong lên, gật đầu: “Đi.”
Anh ném xấp bài xuống, dậy, “Mọi cứ chơi , cứ tính tài khoản của .”
Sắc mặt Bạch Giai Niệm tái nhợt, cô cũng dậy, ôm chặt cánh tay Hứa Tấn, giọng vang lên đầy van nài: “Hứa Tấn…”
Hứa Tấn thản nhiên : “Buông tay.”
Chuyện quyết định, bao giờ ai thể đổi.
Bạch Giai Niệm cắn môi, chậm rãi buông tay.
Hứa Tấn đến mặt Tô Ninh: “Đi thôi.”
Anh tự nhiên đưa tay , xách lấy chiếc túi trong tay Tô Ninh.
Sắc mặt Bạch Giai Niệm càng tệ hơn.
Khi ở bên cô , bao giờ chịu xách túi giúp phụ nữ, cảm thấy mất mặt.
Tô Ninh vẫn giữ vẻ tự tin và kiêu ngạo đó, hề liếc cô một cái.
Cô dường như , chỉ cần cô mở lời, Hứa Tấn nhất định sẽ theo cô.