Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 270
Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:11:07
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quán bar trong một tứ hợp viện.
Cổ kính, đốt nến, mang nét nghệ thuật khí.
Sẽ quá ồn ào.
Cô bước cửa, vô ánh mắt xung quanh lập tức đổ dồn về phía cô, tất cả đều là vẻ tán thưởng.
Vệ Nhiễm Nhiễm vẫy tay gọi cô từ một góc.
Tô Ninh cong môi.
Vì nhan sắc quá đỗi nổi bật, Tô Ninh từ cấp hai đến cũng là tâm điểm chú ý của .
Bởi khi ăn, cô thích ở góc.
Vệ Nhiễm Nhiễm vẫn nhớ.
Cô tới, vòng tay ôm lấy Vệ Nhiễm Nhiễm: "Thật sự nhớ đó."
"Tớ cũng ."
Hai ôm xong, gọi hai ly rượu và vài đĩa đồ ăn nhẹ, bắt đầu trò chuyện.
Kể về những năm tháng qua của mỗi .
Cửa đẩy .
Một làn gió thổi tới, ánh nến lung lay.
Tô Ninh vô ý ngẩng đầu , bàn tay nắm ly rượu bỗng siết chặt.
Là Hứa Tấn.
Anh mặc một chiếc áo khoác gió màu đen, cửa liền cởi vứt lên ghế sofa bên cạnh, để lộ chiếc áo sơ mi đen vặn, hai cúc áo sơ mi hờ hững mở.
Anh tùy ý xuống, một chân vắt ngang, mấy theo bước , nụ mang theo vài phần bất cần.
Loáng thoáng thấy vài giọng nửa đùa nửa nịnh: "Tổng giám đốc Hứa đến —"
Tô Ninh cụp mắt.
Vệ Nhiễm Nhiễm giật : "Họ đến đây?"
Cô vội vàng mở điện thoại, bỗng chốc vỗ đầu : "Họ hôm qua đột ngột đổi địa điểm hẹn sang đây, tớ để ý tin nhắn nhóm."
Tô Ninh khẽ : "Không ."
Bắc Thành tuy lớn, nhưng những như họ thể đến những nơi hạn, cái gì nên gặp thì sẽ gặp thôi.
Chỉ là vấn đề sớm muộn mà thôi.
Tô Ninh thu ánh mắt , nhưng thở cô bắt đầu chậm một cách vô thức.
Cuộc trò chuyện cũng trở nên lơ đãng.
Cứ như thể thật dễ dàng, cô luôn đó thu hút.
Hứa Tấn căn bản hề phát hiện cô.
Phía bên dần trở nên náo nhiệt, ngày càng nhiều bạn học cấp ba đến.
Lát , cô thấy tiếng trêu chọc từ xa: "Ôi, chị Tuyền đến , mau cạnh Hứa Tổng ."
Tô Ninh cần cũng đó là Trương Tuyền.
Hồi cấp ba, Hứa Tấn nhận thư tình chồng chất, những cô gái thích nhiều kể xiết.
Trương Tuyền là một trong những khá nổi bật.
Hứa Tấn cầm một bộ bài trong tay, ngẩng đầu đến, gì.
Trương Tuyền cứ thế xuống cạnh , ghé sát : "Em xem ? Em sẽ cho ai ."
Hứa Tấn cợt: "Anh sợ em ?"
Nói đoạn, chìa bộ bài , Trương Tuyền ghé sát xem, tay tự nhiên mật khoác lấy cánh tay .
Hứa Tấn cũng từ chối, cứ mặc kệ cô khoác tay.
Vệ Nhiễm Nhiễm vô thức liếc Tô Ninh, vẻ mặt Tô Ninh bình thản.
Quán bar rộng, đèn ở góc tối, thêm việc Hứa Tấn về phía , căn bản hề phát hiện Tô Ninh ở đây.
Vệ Nhiễm Nhiễm kìm khẽ nắm lấy tay Tô Ninh.
Tô Ninh : "Không , bao lâu mà, giờ cũng chẳng liên quan gì đến nữa. Chúng cứ trò chuyện của chúng ."
Vệ Nhiễm Nhiễm , để chuyển hướng sự chú ý của Tô Ninh, cô bất chấp bắt đầu kể chuyện bạn trai cũ "tra nam" cô như thế nào.
Tô Ninh quả nhiên cuốn hút, nhanh say sưa, cùng cô mắng chửi tra nam.
Hai như thể trở về thời ký túc xá cấp ba.
Các cô gái tụ tập chuyện con trai, chuyện phiếm, an ủi lẫn , trao cho dũng khí và sức mạnh.
Vệ Nhiễm Nhiễm kể xong cảnh chia tay, bỗng nhiên thấy một tiếng kinh ngạc reo lên bên cạnh.
"Bạch Giai Niệm—"
"Trời ơi, đúng là Bạch Giai Niệm! Mau chụp mau chụp!"
"Có sắp tái hợp với Hứa Tổng ?"
"Có thể lắm, phụ nữ bên cạnh Hứa Tổng tới đổi lui, nhưng luôn chỗ cho Bạch Giai Niệm."
"Bạch Giai Niệm vẫn khá xinh ."
"Xinh cái gì, thấy bằng cô gái , cô thật sự là phụ nữ xinh nhất từng gặp..."
Người đó lén lút liếc mắt Tô Ninh.
thấy cô ngẩng đầu, ánh mắt sắc như một thanh kiếm, về phía Bạch Giai Niệm.
Bạch Giai Niệm mặc một chiếc váy hai dây trắng, bên ngoài là áo khoác vest thường ngày màu xanh lá sẫm.
Cô thẳng đến bên cạnh Hứa Tấn.
Trương Tuyền tâm ý Hứa Tấn, để ý đến cô , nũng nịu : "Dự án em đưa thể đầu tư ?"
Hứa Tấn bình thản : "Chưa xem, cần bao nhiêu?"
Trương Tuyền: "Vài triệu thôi, công ty khởi nghiệp."
Hứa Tấn: "Quy mô nhỏ thế đầu tư, giới thiệu một cho cô."
Đây chính là ý giúp cô giải quyết vấn đề tài chính.
Trương Tuyền ghé sát tai : "Cảm ơn Hứa Tổng—"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-270.html.]
thấy lớp trưởng Dư Dương ở đối diện ho khan hai tiếng.
Cô vô thức đầu, thấy Bạch Giai Niệm, lập tức sững sờ.
Xung quanh lập tức im lặng trong chốc lát.
Bạch Giai Niệm ở đây hai phút .
Hứa Tấn cô , vẻ mặt bình tĩnh đánh quân bài trong tay.
Bạch Giai Niệm liếc Hứa Tấn, ánh mắt lạnh lùng dán cánh tay mà Trương Tuyền đang khoác Hứa Tấn, Trương Tuyền vội vàng buông tay.
Bạch Giai Niệm bình thản : "Tránh ."
Trương Tuyền vội vàng dậy.
Bạch Giai Niệm thuận thế xuống cạnh Hứa Tấn, khoác lấy cánh tay .
Hứa Tấn ném bộ bài trong tay: "Sảnh đồng chất."
Lớp trưởng Dư Dương vội vàng : "Hứa Tổng vẫn là nhất."
Anh tìm một chủ đề để che giấu cảnh tượng khó xử mắt, "Tiếc là Tổng giám đốc Kỳ đến."
Hứa Tấn: "Anh thời gian."
Lớp trưởng Dư Dương chủ động xáo bài, Hứa Tấn cầm ly rượu uống một ngụm.
Giọng Bạch Giai Niệm chút tủi : "Có ai cũng thể cạnh ?"
Hứa Tấn bình thản : "Mọi đều là bạn học, gì mà ?"
Bạch Giai Niệm: "Vậy thì ai khoác tay cũng ?"
Hứa Tấn nhạt: "Cô đừng gây chuyện."
Bạch Giai Niệm khựng .
Tuy khi , nhưng nụ chạm đến đáy mắt.
Họ yêu một năm thời đại học, nên cô hiểu Hứa Tấn.
Sau khi chia tay, cô tài nguyên gì yêu cầu gì, chỉ cần mở miệng, Hứa Tấn đều sẽ đáp ứng.
Hơn nữa, dù Hứa Tấn những phụ nữ khác, vẫn cho phép cô mượn danh nghĩa của để việc trong giới.
Xét từ điểm , Hứa Tấn đối xử với cô coi như đặc biệt.
Hai năm nay, mối quan hệ giữa cô và Hứa Tấn chút mập mờ.
Khi bạn gái, sẽ với cô , và cũng sẽ giữ cách với cô .
trong thời gian trống (độc ), chỉ cần cô đề nghị, cũng đồng ý, chỉ là luôn chịu tái hợp với cô .
Ở nơi công cộng, Hứa Tấn cũng cho cô đủ mặt mũi.
Anh thể mặc kệ cô xua đuổi những phụ nữ cứ xáp gần như cách cô xua đuổi Trương Tuyền, nhưng cho phép cô vượt quá giới hạn.
Hứa Tấn ghét khác quản .
Trong thế giới của , quy tắc đều theo ý .
Anh thấy khoác một cánh tay là gì, thì nó là gì.
Bạch Giai Niệm nhất thời dám thêm gì nữa.
Gần đây Hứa Tấn ai bên cạnh, cô nhân cơ hội tái hợp với .
Cô tựa vai Hứa Tấn: "Anh hung dữ quá, em chỉ nũng thôi mà."
Hứa Tấn bình thản : "Làm nũng cũng đúng lúc đúng chỗ."
Giọng điệu ôn hòa hơn nhiều.
Anh cầm sẵn bộ bài tiếp theo, Bạch Giai Niệm ghé sát xem, Hứa Tấn liền đưa bài đến tay cô .
Anh : "Đánh hộ ván , lên cơn thèm thuốc ."
Bạch Giai Niệm : "Thua thì ?"
Hứa Tấn: "Tính của ."
Anh cầm hộp t.h.u.ố.c lá màu bạc ngoài.
Lớp trưởng và một đàn ông khác lập tức cùng .
Sân tứ hợp viện mang một ý vị cổ kính.
Mấy châm thuốc, Dư Dương khỏi trêu chọc: "Hứa Tổng định tái hợp với Bạch Giai Niệm ? Cô đợi nhiều năm như ."
"Nói vớ vẩn." Hứa Tấn hít một thuốc thật sâu, từ từ nhả khói, như thể thỏa mãn cơn thèm thuốc.
Anh hờ hững , "Mấy năm nay cô ai khác, chẳng qua là tìm bạn chơi lúc buồn chán thôi."
Bạch Giai Niệm vóc dáng cao ráo, ngoại hình cũng tệ, mấy năm nay tạo dựng chút danh tiếng trường quốc tế, cũng coi như mẫu quốc tế, ít hâm mộ, cũng là nữ thần của ít đàn ông.
Trong miệng chỉ là "chơi bời qua đường" thôi.
Dư Dương chuyển hướng chủ đề: "Lớp còn ai ở Bắc Thành mà đến ? Sao Vệ Nhiễm Nhiễm đến?"
Người đàn ông bên cạnh mấy cái tên, giọng điệu đột nhiên cao hơn vài phần, "Trời ơi, Tô Ninh?"
Dư Dương vội vàng đẩy một cái.
Ai trong lớp mà chẳng , Tô Ninh là điều cấm kỵ của Hứa Tấn.
Năm đó bao nhiêu phụ nữ vây quanh Hứa Tấn, nhưng nâng niu trong lòng bàn tay chỉ một Tô Ninh.
Sau khi chia tay với Tô Ninh, cái tên thậm chí thể thấy.
Hứa Tấn , tay cầm điếu thuốc khựng một chút.
Dư Dương vội vàng lảng: "Tô Ninh đang ở nước ngoài thể đến ? là bạn học ở trong nước mà..."
Người đàn ông đó chỉ cửa sổ bên cạnh: "Không, ý là thấy Tô Ninh —"
Hứa Tấn đột ngột đầu .
Ánh nến vàng vọt lấp lánh trong khung cửa sổ kiểu Trung.
Tô Ninh lười biếng ở góc, mỉm , gì đó với Vệ Nhiễm Nhiễm bên cạnh.
Khuôn mặt cô ánh đèn đặc biệt rạng rỡ.
Hứa Tấn chằm chằm cô, cho đến khi tàn thuốc bỏng tay, mới giật rũ tay xuống.
Gần như cùng lúc, Tô Ninh dường như nhận điều gì đó, ngẩng đầu ngoài cửa sổ.
Ánh mắt họ cứ thế chạm giữa trung.
Tuy nhiên chỉ một giây, Tô Ninh đầu, lảng tránh ánh mắt, như thể thấy gì.