Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 264: Hoắc Hứa 23: Tiệc Tùng

Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:07:34
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tối nay Hoắc Tân quả thực phấn khởi.

Đại hội Ngôi thứ nhất diễn thành công, độ hot mạng xã hội cao, nhiều chủ đề gây bão.

Bữa tiệc tối cũng đàm phán với mấy vị tổng giám đốc công ty điện ảnh, thời gian bận rộn và vất vả hề uổng phí.

Anh uống nhiều, nhưng đương nhiên vẫn giữ sự tỉnh táo.

Thế nhưng khoảnh khắc thấy Hứa Tĩnh, dường như một ký ức ngủ quên từ lâu trong cơ thể bỗng đánh thức.

Anh nhớ đầu tiên của họ.

Khi cũng uống rượu, tùy ý càn cô, chút hoài niệm.

Hứa Tĩnh vốn dĩ luôn chiều chuộng , nên cũng kìm nén, trực tiếp đưa cô phòng.

Tuy nhiên, lâu , cảm thấy gì đó .

Người vốn dĩ luôn mê luyến , ngoan ngoãn chủ động đến chết, nhưng giờ đây cơ thể căng cứng.

từng như .

Anh thấy lạ, bèn đưa tay bật đèn đầu giường.

Ánh sáng lờ mờ chiếu lên khuôn mặt Hứa Tĩnh, gương mặt trắng bệch của cô hai hàng nước mắt trong veo.

Hoắc Tân chợt sững .

Anh dừng động tác, đưa tay nhẹ nhàng chạm mặt cô: “Sao ? Anh em đau ?”

Hứa Tĩnh lắc đầu, nhưng dường như càng thương tâm hơn.

Hoắc Tân đưa tay ôm cô lòng, nhẹ nhàng vỗ vai cô: “Vậy là ?”

Anh suy nghĩ một lát, : “Gần đây về quá muộn ?”

nay từng để lộ sự ấm ức nào mặt , bây giờ đột nhiên , chứng tỏ là ấm ức đến mức chịu nổi nữa .

Những giọt nước mắt ấm nóng của Hứa Tĩnh nặng trĩu rơi xuống mu bàn tay .

: “Trước đây em yêu cầu gì với , nhưng bây giờ em thể đưa một yêu cầu ?”

Hoắc Tân dịu giọng: “Em .”

Hứa Tĩnh : “Anh hẹn hò với phụ nữ bên ngoài xong, khi về nhà thể tắm rửa sạch sẽ ?”

Hoắc Tân khựng : “Anh phụ nữ nào?”

Hứa Tĩnh đáp lời.

Hoắc Tân cúi đầu ngửi ngửi, : “Trên mùi nước hoa ?”

Hứa Tĩnh gật đầu.

Hoắc Tân ôm cô : “Xin em, hôm nay uống nhiều, để ý mùi nước hoa. Chắc là tối nay nhiều nữ minh tinh, vô tình dính một chút.”

Hứa Tĩnh : “Vậy là hề cùng phụ nữ khác…”

Hoắc Tân dịu giọng cắt lời cô: “Đương nhiên là .”

Hứa Tĩnh dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve vài cái: “ em thấy, trong video và cô lên cùng một chiếc xe. Tối nay cô cũng luôn cạnh .”

Hoắc Tân suy nghĩ một lát: “Em Hứa Đường ? Cô là chị gái của Hứa Tấn, nên mới cùng cô đến tiệc tối.”

Hứa Tĩnh ngây “ồ” một tiếng.

Hoắc Tân bình thản : “Em cũng nên nghĩ kỹ một chút, một nữ minh tinh bình thường thể cạnh ? Ít nhất cũng nể mặt Hứa Tấn, huống hồ Hứa Đường cũng chỗ nhỏ trong giới văn nghệ.”

Cơ thể căng thẳng của Hứa Tĩnh dần dần thả lỏng.

Hoắc Tân hỏi: “Vậy nãy em bảo tắm, là em nghĩ ở ngoài lén lút với phụ nữ khác?”

Hứa Tĩnh gật đầu.

Hoắc Tân dậy, dựng gối tựa đầu giường, vươn tay vỗ vỗ vai : “Lại đây.”

Hứa Tĩnh lòng .

Hoắc Tân thong thả : “Vậy ý của em là – phụ nữ khác em cũng bận tâm?”

Hứa Tĩnh nhận một chút tức giận tinh tế trong lời của .

Cô ngập ngừng một lát, khẽ : “Em bận tâm, là dám bận tâm.”

Hoắc Tân nhướn mày hỏi: “Tại nghĩ phụ nữ khác? Những năm em thư ký cho , phụ nữ khác ?”

Hứa Tĩnh : “ lúc đó vẫn đang cố gắng níu kéo Trọng Hi Nhiên. Sau khi từ bỏ cô , phụ nữ khác cũng là chuyện bình thường.”

Hoắc Tân gần như cô chọc cho bật : “ ai?”

Hứa Tĩnh : “Em sẽ quản những phụ nữ bên ngoài của , nhưng thể đừng dối ? Em thấy .”

Hoắc Tân nhíu mày: “Em thấy gì?”

Hứa Tĩnh cúi đầu, giọng khô khốc: “Em thấy – và Tô Ninh thuê phòng.”

Hoắc Tân khựng .

Anh cúi đầu Hứa Tĩnh: “Lúc đó em ở khách sạn đó ?”

Hứa Tĩnh gật đầu.

Hoắc Tân chợt vỡ lẽ.

Anh chỉ nhớ nhờ Châu Địch sắp xếp công việc cho Hứa Tĩnh, cũng cuối cùng cô đến khách sạn của Kỳ Tư Niên, nhưng để ý cụ thể là khách sạn nào.

“Em hiểu lầm .” Hoắc Tân cầm điện thoại lên giờ, “Bây giờ quá muộn , lát nữa sẽ gọi Tô Ninh tự giải thích với em.”

Anh thản nhiên , “ và Tô Ninh loại quan hệ đó, cô là vợ của Hứa Tấn.”

Hứa Tĩnh : “ lúc đó em đưa cúc áo cho , rõ ràng thấy cô ôm , còn nhớ .”

Thì cúc áo là cô để ở cửa, thảo nào đưa tận tay cho .

Hoắc Tân dịu giọng : “Bản từng du học vài năm ở nước ngoài, học hội họa, tính cách cũng khá phóng khoáng. ‘Nhớ ’ là câu cửa miệng của cô .”

“Cô dùng để chọc tức Hứa Tấn, lâu thì Hứa Tấn đến .” Anh hỏi, “Em thấy nhanh ?”

Hứa Tĩnh đáp lời.

Hoắc Tân: “Vẫn tin?”

“Không . Em đang nghĩ về chuyện tối hôm đó.” Hứa Tĩnh , “Có thể vì đó em đổi ca, nên thấy .”

Hoắc Tân : “Lát nữa sẽ bảo cô đích giải thích với em.”

“Không cần , em tin .” Cô Hoắc Tân, chút thể tin hỏi, “Ý của là – những năm qua phụ nữ nào khác?”

Hoắc Tân cô, bình thản : “Từ đầu đến cuối cũng chỉ duy nhất một phụ nữ là em.”

Hứa Tĩnh chút ngạc nhiên: “Anh và cô cũng …”

Hoắc Tân: “Không .”

Hứa Tĩnh chút bất ngờ.

Sau sự bất ngờ, trong lòng cô chợt trào lên một cảm giác ngọt ngào khó tả.

Anh mà chỉ một phụ nữ là cô, còn cưới cô.

Cô cứ nghĩ, lời cầu hôn của lúc đó mang theo sự bố thí, nhiều hơn là cho Ngô Mễ một mái ấm, ảnh hưởng đến việc ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt.

bây giờ xem , cô nghĩ sai .

Anh từ đầu ý đó.

, là cho cô một cơ hội, cũng là cho chính một cơ hội, thử với cô.

Hứa Tĩnh vươn tay, ôm lấy eo Hoắc Tân, ngoan ngoãn : “Em xin , em hiểu lầm , sẽ thế nữa.”

Hoắc Tân khẽ vỗ vỗ lưng cô: “ thích em thẳng, chuyện gì cứ trực tiếp hỏi .”

Hứa Tĩnh gật đầu.

Anh dậy: “ tắm.”

Hứa Tĩnh nắm lấy cổ tay : “Không cần . Vừa nãy em cứ nghĩ với khác, nên mới…”

Hoắc Tân: “ vẫn nên tắm thì hơn, kẻo lát nữa em tự nhiên.”

Mặt Hứa Tĩnh nóng lên.

·

Sáng hôm , Hứa Tĩnh đến khách sạn, thấy Hoắc Tân gửi danh Tô Ninh cho cô WeChat.

Chưa đầy hai phút, tin nhắn kết bạn của Tô Ninh đến.

Cô nhấn đồng ý.

Tô Ninh lập tức gọi thoại: “Hứa Tĩnh ? Có chuyện sáng nay Hoắc Tân nhờ giải thích với cô một chút.”

Hứa Tĩnh chút ngượng ngùng : “Thật cần , tin .”

Tô Ninh : “Vậy thì , chỉ là chọc tức Hứa Tấn thôi, hề bất kỳ hành vi vượt quá giới hạn nào. Anh lịch thiệp, cũng giữ chừng mực.”

Hứa Tĩnh “ừ” một tiếng, “ .”

Tô Ninh thở phào nhẹ nhõm: “ cứ thắc mắc hôm đó gặp cô đường thấy quen mắt, hôm đó là cô thủ tục nhận phòng cho ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-264-hoac-hua-23-tiec-tung.html.]

Hứa Tĩnh đáp .

Hai hàn huyên vài câu, Hứa Tĩnh cảm ơn cô mới cúp điện thoại.

Không lâu , điện thoại của Hoắc Tân gọi đến.

Anh : “Tô Ninh giải thích rõ với em chứ?”

Hứa Tĩnh chút ngại ngùng: “Em là tin mà, còn phiền .”

Hoắc Tân nửa đùa nửa thật : “Để em khỏi vu khống .”

Anh , “Hôm nay thêm giờ, tan đến đón em nhé?”

Hứa Tĩnh sững sờ.

Đây là đầu tiên Hoắc Tân đến đón cô mà vì Ngô Mễ.

Cứ như là chỉ thuận miệng hỏi .

Cô cảm thấy từ tối qua đến nay, cách giữa cô và Hoắc Tân dường như rút ngắn .

Cô cong môi .

Hôm nay cả ngày, tâm trạng cô đều trong sự mong chờ, một cảm giác hạnh phúc thỏa mãn.

Đồng nghiệp : “Hôm nay trông cô vẻ vui vẻ đặc biệt.”

Hứa Tĩnh : “Có ? Chắc tại hôm nay thời tiết .”

Đồng nghiệp : “Sao cứ cảm thấy cô hình như xinh hơn nhiều.”

Hứa Tĩnh sờ sờ mặt : “Không .”

Đồng nghiệp : “Sắc mặt cô thật sự hơn nhiều , ăn gì mà thế? Hơn nữa phát hiện – cô là kiểu càng càng thấy .”

Hứa Tĩnh : “Cảm ơn.”

Tan , nhận tin nhắn Hoắc Tân đến, cô liền vội vã chạy ngoài, giống như một thiếu nữ đáng yêu, tinh nghịch.

Khi ngoài còn vô tình va Hàn Phóng bước cửa.

Cô vội vàng lời xin , nhanh chóng bước về phía ngã tư.

Hàn Phóng tay xách cà phê, đang định thêm giờ, đầu cô một cái, cô lên một chiếc Bugatti màu bạc, chiếc xe đó nhanh phóng .

Ánh mắt lóe lên.

Hứa Tĩnh cứ nghĩ Hoắc Tân đón cô về nhà chỉ là nhất thời hứng thú, ngờ đến thứ Tư, Hoắc Tân đến đón cô.

Rõ ràng là cùng cô vun đắp cuộc sống vợ chồng cho thật .

Nhận điều , nụ mặt cô hề tắt.

Tối thứ Sáu, Hoắc Tân đến đón Hứa Tĩnh cùng tham gia buổi tiệc tối.

Anh đến cửa khách sạn gọi điện, Hứa Tĩnh hạ giọng : “Xin , hôm nay em bận suốt, quà mới bắt đầu gói, chắc mất hai mươi phút.”

Hoắc Tân dịu giọng : “Đừng vội, cứ từ từ thôi.”

Cửa khách sạn cho phép đậu xe lâu như , Hoắc Tân liền bảo đưa xe bãi đậu xe của khách sạn, còn thì đại sảnh khách sạn chờ cô.

Hàn Phóng tan đúng lúc thấy Hoắc Tân sai giúp đỗ xe.

Thảo nào Hứa Tĩnh cứ chịu chấp nhận , hóa một rể đại gia mắc câu .

thể thành thật như mặt những đại gia hàng đầu ?

Anh nghĩ một lát, đến mặt Hoắc Tân : “Chào Hoắc , là Hàn Phóng, đồng nghiệp của Hứa Tĩnh.”

Hoắc Tân khẽ nâng mí mắt, hờ hững một cái: “Có chuyện gì ?”

Hàn Phóng : “ thấy Hứa Tĩnh lên xe của ngài.”

Hoắc Tân: “Vậy thì ?”

Hàn Phóng: “Ngài đừng hiểu lầm, ác ý, chỉ là cùng là đàn ông, nhắc nhở ngài một chút, cô một đứa con hơn ba tuổi .”

Anh khẽ mỉm , trong khoảnh khắc đó, một ý nghĩ ác ý chợt trào lên trong đầu, mong chờ thấy vẻ mặt bất ngờ từ Hoắc Tân.

Không ngờ Hoắc Tân với vẻ mặt bình thản, cũng khẽ mỉm .

Anh thản nhiên : “ , chính là bố của đứa bé.”

Hàn Phóng kinh ngạc.

Lại : “Hứa Tĩnh là vợ , chúng chỉ là tổ chức đám cưới công khai thôi.”

Trán Hàn Phóng lập tức lấm tấm một lớp mồ hôi li ti.

Anh ngượng ngùng : “Xin , là hiểu lầm.”

Lúc Hứa Tĩnh từ văn phòng lầu xuống.

Vừa khỏi thang máy thấy bóng lưng Hàn Phóng rời , cô vội vàng về phía Hoắc Tân, chút lo lắng hỏi: “Anh gì với ?”

Hoắc Tân mỉm dậy, ôm lấy eo cô: “Có thể gì chứ? Chẳng lẽ còn dám đắc tội với ?”

Cũng .

Hứa Tĩnh gật đầu.

Hoắc Tân thấy cô cầm một cái túi lớn trong tay, lập tức nhận lấy: “Bên trong đều là quà ?”

Hứa Tĩnh gật đầu: “Đã để đợi, em xin .”

Hoắc Tân ôm cô ngoài : “Em và thì gì mà xin ?”

Sau khi lên xe, Hứa Tĩnh xác nhận một lượt những sẽ đến tối nay, đối chiếu quà, : “Em tặng Trọng Hi Nhiên và Kỳ Tư Niên một cặp trâm cài áo đôi hình hoa hồng đính kim cương, ?”

Mặc dù đó Hoắc Tân từ chối lời đề nghị của cô về việc mua một bộ váy tặng Trọng Hi Nhiên , nhưng đó cô vẫn hỏi Hoắc Tân cùng cô chọn quà .

Trong thâm tâm cô giúp Hoắc Tân bù đắp sự tiếc nuối .

Hoắc Tân đáp rằng thời gian, nhờ cô .

khi Hứa Tĩnh chọn xong quà, cô vẫn với Hoắc Tân một tiếng.

Cô xem thông tin mạng thấy Trọng Hi Nhiên thích hoa hồng nhất, nên chọn một cặp trâm cài áo hình hoa hồng đính kim cương.

Trên mặt Hoắc Tân hầu như thể hiện bất kỳ đổi nào, tập trung lái xe, dịu giọng : “Được chứ.”

Anh ý kiến, Hứa Tĩnh báo một lượt những món quà tặng cho những khác.

Hoắc Tân gật đầu: “Chọn , nghĩ họ sẽ thích.”

Hứa Tĩnh thở phào nhẹ nhõm.

Khi xuống xe bước câu lạc bộ, Hứa Tĩnh khỏi chút căng thẳng.

Hoắc Tân xách quà, đưa cánh tay bảo cô khoác , cô mới thả lỏng một chút.

Đi thẳng phòng riêng, tất cả đến.

Ghế chủ tọa và những ghế bên cạnh vẫn còn trống, rõ ràng là để dành cho họ.

Chu Húc Dao khoa trương : “Chúc mừng cặp đôi mới cưới.”

Hoắc Tân : “Cảm ơn.”

Anh liếc chỗ trống, “Không cần khách sáo như , cứ tùy ý thôi.”

Chu Húc Dao : “Cậu còn tưởng chỗ đó là để dành cho , đó là để dành cho em dâu đấy, nhờ phúc của em dâu thôi.”

Hứa Tĩnh ngại ngùng, Hoắc Tân cũng từ chối nữa, dẫn Hứa Tĩnh ghế chính.

Hứa Tĩnh chút thấp thỏm tình hình trong phòng riêng, nghi ngờ chỗ sắp xếp đặc biệt.

Bởi vì Trọng Hi Nhiên ở vị trí xa nhất so với cô và Hoắc Tân.

Hoắc Tân lúc mở miệng: “Chính thức giới thiệu với một chút, đây là vợ , Hứa Tĩnh.”

Hứa Tĩnh vội vàng lên, mỉm gật đầu với : “Chào ạ.”

Chu Húc Dao vội : “Em dâu cần dậy , ngoan quá đấy, cứ như học sinh cấp ba .”

Hoắc Tân cũng dậy, lượt giới thiệu cho Hứa Tĩnh.

“Chu Húc Dao, em gặp .”

“Tạ Ngu em cũng gặp .”

“Tô Ninh các em cũng quen .”

“Đây là chồng của Tô Ninh, Hứa Tấn, tên hai chút giống .”

Hứa Tấn : “ là khá giống.”

Hoắc Tân tiếp: “Tổng giám đốc Kỳ Tư Niên, đây khi còn thư ký cho , em cũng gặp .”

Kỳ Tư Niên gật đầu với Hứa Tĩnh một cái, giọng điệu bình thản: “Chào cô.”

Ánh mắt Hoắc Tân chuyển sang Trọng Hi Nhiên, dừng ngắn một giây, gần như ai nhận .

Anh nhẹ giọng : “Đạo diễn Trọng Hi Nhiên, nữ đạo diễn thế hệ mới xuất sắc nhất trong nước, là bạn học đại học của .”

Khi câu , ngữ điệu mượt mà chút ngập ngừng nào, cả hiện trường lập tức im lặng trong chốc lát.

 

Loading...