Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 260: Hoắc Hứa 20: Ngày đầu kết hôn
Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:07:29
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cơn tê dại ở eo Hứa Tĩnh lập tức lan rộng khắp cơ thể.
Cái véo của , lực đạo nhẹ nặng, gần như ngay lập tức đốt cháy cơ thể cô.
Cô vô thức nhón chân, đưa tay ôm lấy vai .
Hoắc Tân liền từ từ buông tay .
Anh dịu dàng : “Lần đầu tiên khi kết hôn, em trải nghiệm , đợi một lát em?”
Hứa Tĩnh đỏ mặt, gật đầu.
Hoắc Tân dịu dàng mỉm với cô, cửa.
Tiếng nước chảy từ phòng tắm bên cạnh vọng tới.
Anh tắm ngay trong phòng tắm cô thường dùng, sang phòng bên.
Hứa Tĩnh cong môi , cảm thấy n.g.ự.c trống trải.
Cô nghĩ một lát, lấy bao cao su trong túi đặt gối, tự lên giường, đắp chăn cẩn thận.
Một lát , cô chợt nghĩ điều gì đó, vội vàng về phòng ngủ chính lục một chiếc váy ngủ , thắt dây eo thành một nút thắt đơn giản, lên giường.
Sau một hồi loay hoay, Hoắc Tân trở về từ phòng tắm.
Hứa Tĩnh cứng , tay cũng nắm chặt thành quyền, ngước mắt .
Anh thì tự nhiên, chỉ quấn một chiếc khăn tắm trắng, cơ n.g.ự.c nổi rõ từng đường nét nhỏ.
Làn da của màu nhạt hơn nhiều so với màu lúa mạch, màu da đó càng tăng thêm vẻ gợi cảm cho .
Hứa Tĩnh vô thức căng cứng ngón chân, tim đập nhanh hơn.
Cô thầm may mắn vì giờ đang chui trong chăn, Hoắc Tân sẽ thấy gì.
Hoắc Tân tới dừng bên giường, liếc cô một cái, khẽ , đưa tay kéo rèm cửa phòng ngủ phụ , che ánh sáng chói mắt.
Suýt quên kéo rèm.
Hứa Tĩnh thấy khô miệng, khẽ mím môi.
Hoắc Tân cạnh cô.
Anh vốn cao ráo, giờ từ cao xuống cô, khiến cô cảm giác như một con cá thớt, rơi tay , mặc cho định đoạt.
Hoắc Tân cúi vươn tay, đầu ngón tay khẽ chạm má cô, từ từ lướt xuống dừng ở xương quai xanh của cô.
Cô cứ thế , e thẹn dũng cảm, ánh mắt tràn ngập sự mê đắm và mong chờ.
Cô từ từ ngẩng đầu, nhích lên một chút, khẽ : “Anh hình như thích chỗ của em, hôn lâu, hôn nữa ?”
Ánh mắt Hoắc Tân tối sầm , ép sát cô.
Anh cúi đầu, hôn lên xương quai xanh của cô, dùng môi khẽ chạm.
Cơ thể Hứa Tĩnh khẽ run lên một cách khó nhận .
Anh hôn một lát, khẽ : “Hình như gầy hơn .”
Hứa Tĩnh nhắm mắt, vươn tay ôm lấy lưng , : “Anh thử những chỗ khác xem.”
Hoắc Tân vén chăn, thò tay .
Ánh mắt nóng rực, hỏi: “Em đồ ?”
Hứa Tĩnh khẽ “ưm” một tiếng.
Chiếc váy rõ ràng là tiện cho hành động của .
Yết hầu Hoắc Tân khẽ động, tạo thành một đường nét rõ ràng.
Anh vươn tay, hất cả tấm chăn sang một bên, khí lạnh tức thì ập lên làn da cô.
Hứa Tĩnh theo bản năng đưa tay che ngực.
Nhìn thấy đôi mắt đen láy của Hoắc Tân, cô từ từ buông tay.
Bị như , cô cảm thấy chút trái với bản năng.
Hoắc Tân động.
Eo cô gái nhỏ, bắp chân cũng nhỏ, nhỏ đến mức dường như chỉ bằng cổ tay .
Cô mặc một chiếc váy ngủ màu hồng trắng, phần n.g.ự.c mở, dây thắt eo cũng sắp tuột.
Cảnh tượng mắt thật , khiến kìm ngắm thêm một lát.
Hứa Tĩnh hiểu lầm, thấy động, cô nghĩ rằng hài lòng với những gì thấy, thậm chí bắt đầu hối hận, nên chọn ban ngày.
Cô nghĩ một lát, vươn tay khẽ kéo một cái, tháo dây áo ngủ của .
Hoắc Tân khẽ khựng .
Cô mặc gì, cứ thế đó, như hạt sen bóc vỏ, trắng ngần mềm mại.
Đầu ong lên một tiếng.
Hứa Tĩnh dậy, kéo tuột chiếc khăn tắm , từ từ vươn tay ôm lấy .
Cơ thể cô mềm mại.
Hơi thở cô phả tai , : “Em hình em đủ , nhưng thử xem , em sẽ cố gắng.”
Cô vươn tay, khẽ chạm .
Hơi thở của Hoắc Tân bắt đầu trở nên nặng nề.
Cô từ gối lấy một chiếc bao cao su.
Rồi, cô đè xuống .
Lần do cô chủ động.
Hai tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh mềm mại của cô.
Cô sấp , bộ quá trình đều đang lấy lòng .
Cô khẽ hỏi: “Anh thích thế ? Anh thoải mái ?”
Như thể sợ hài lòng.
Giữa chừng cô lúc lưng về phía , mái tóc buông lơi tấm lưng trần mảnh mai trắng nõn, khẽ đung đưa.
Ánh nắng xuyên qua khe rèm chiếu , rải mái tóc cô, lấp lánh những tia sáng nhỏ.
Đẹp quá.
Như một nàng tiên cá.
Hoắc Tân trong lòng khẽ động, chợt dậy, lật ngược đè cô xuống .
Hứa Tĩnh ngẩn , hỏi: “Không lắm ?”
Hoắc Tân cúi đầu, hôn lên vành tai cô, giọng khàn khàn : “Anh thấy tuyệt, thoải mái, nên tự .”
Hứa Tĩnh mặt đỏ: “Vậy .”
Cô thật sự quá hợp ý .
Mỗi một hành động đều ưu tiên cảm nhận của .
Hoặc lẽ vì quá lâu , Hoắc Tân cảm thấy tê dại.
Giọng cô nhỏ, bên tai : “Em thật sự thích , gì em cũng .”
Hoắc Tân đưa tay ôm lấy má cô, vuốt tóc cô , nhẹ nhàng : “Yêu đến thế .”
Hứa Tĩnh khẽ nhắm mắt, : “Vâng, thích.”
Ngừng hai giây, cô , “Không chỉ thích, em còn yêu .”
Hoắc Tân khẽ run lên.
Anh cúi đầu, mạnh mẽ hôn lên môi cô.
Hứa Tĩnh cảm thấy sắp chết.
Từ khoảnh khắc Hoắc Tân chạm làn da cô, cơ thể cô bắt đầu run rẩy, khoái cảm sinh lý lan tỏa khắp .
Cô thích mùi hương của , đôi môi của , bàn tay của , tất cả thứ thuộc về cô đều thích.
Cô nghi ngờ là do gen của chọn , khiến cô khuất phục .
Nếu tại chỉ khẽ chạm cô, cô phản ứng, kiềm chế hôn , .
Sau khi kết thúc, Hoắc Tân khẽ vỗ đầu cô, : “Anh tắm đây.”
Hứa Tĩnh gật đầu, giường.
Cô khẽ cong môi, trong lòng tràn một tia vui sướng, nhưng lát kìm nổi lên một cảm giác chua xót.
Cô nhớ đầu tiên của họ vài năm , ôm cô, tay xoa tóc cô, dịu dàng ôm cô lòng, cho cô rời .
Cô chìm đắm trong sự dịu dàng đó thể thoát .
giờ đây, rõ ràng là khác .
Anh đối với cô ham , tôn trọng, sự kiềm chế , cũng dịu dàng, thậm chí thể như , thực sự còn một chút thích cô, trong quá trình cũng chiếu cố cảm nhận của cô.
Chỉ là tình yêu.
Cô cụp mắt, cắn môi một cái.
Một lát , Hoắc Tân bước .
Anh vẫn chỉ quấn một chiếc khăn tắm , mở tủ quần áo, đưa tay lấy đồ, đầu hỏi cô: “Anh định đón Ngô Mễ, em cùng ở nhà nghỉ ngơi?” Hứa Tĩnh liếc đồng hồ, mới hơn 4 giờ một chút.
Cô dậy, đến bên cạnh Hoắc Tân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-260-hoac-hua-20-ngay-dau-ket-hon.html.]
Hoắc Tân khẽ khựng .
Cô mặc gì, cứ thế vươn tay ôm lấy .
Da thịt chạm .
Bàn tay Hoắc Tân đang lấy quần áo khựng giữa trung, rút tay về, vươn tay ôm lấy eo cô, hỏi: “Sao thế?”
Giọng Hứa Tĩnh nhỏ, như tiếng muỗi kêu: “Anh thoải mái bằng ?”
Hoắc Tân khẽ dừng .
Anh nhẹ nhàng : “Không , thấy khác biệt gì.”
Hứa Tĩnh , đôi mắt của dịu dàng vô cùng.
Cô suýt chút nữa phân biệt thật sự nghĩ như , chỉ đang an ủi cô.
Cô : “Có thể đón Ngô Mễ muộn một chút ?”
Tay cô khẽ ôm lấy eo .
Giọng Hoắc Tân khàn mấy phần: “Vẫn còn ?”
Hứa Tĩnh vươn tay, kéo tuột chiếc khăn tắm ở háng , khẽ : “Em vẫn dâng hiến cho .”
Hoắc Tân khẽ run lên.
Cô cứ thế ngẩng đầu , quỳ xuống.
Hoắc Tân đưa tay đặt lên đầu cô, dùng sức nhẹ ngăn cản hành động của cô.
Anh nhẹ nhàng : “Hứa Tĩnh, em cần tự khó như , cũng cần lấy lòng như thế.”
Hứa Tĩnh , giọng nhỏ: “Em thấy khó xử, em chỉ vui vẻ hết . Hơn nữa , chẳng cũng cho em...”
Cô hết câu.
Hoắc Tân cũng tiếp lời.
Cô hỏi: “Có ai từng điều cho ?”
Hoắc Tân khàn giọng : “Chưa.”
Hứa Tĩnh bất ngờ.
Cô cảm thấy má nóng bừng.
Cô : “Em tra mạng, họ đàn ông đều thích điều . Em thử xem thích , chứ?”
Khắp cơ thể Hoắc Tân dường như một luồng điện mạnh mẽ chạy qua.
Cô vẫn luôn ngẩng đầu , ánh mắt tràn ngập sự mê đắm vô tận.
Hơi thở của Hoắc Tân trở nên nặng nề hơn mấy phần.
Anh đưa tay nhẹ nhàng đặt lên gáy cô, như thể một sự khuyến khích.
Anh trầm khàn : “Vừa mới kết hôn thế , Hứa Tĩnh, em sẽ hư mất.”
Giọng Hứa Tĩnh chút đứt quãng: “Em chính là hư .”
Đôi mắt cô , như thể chứa chan tình ý, như thể chịu nổi, sắp trào nước mắt.
Hoắc Tân thừa nhận, cảm thấy như đang bắt nạt cô.
Anh đưa tay, nhẹ nhàng nắm lấy một lọn tóc cô, từ từ kéo cô dậy.
Hứa Tĩnh chút bất an .
Hoắc Tân : “Đi lên giường.”
Anh vòng tay qua eo cô, từ từ kéo cô lên giường, đè cô xuống .
Hứa Tĩnh khẽ rụt rè, : “Em chỉ lấy một cái thôi, mấy cái khác vẫn ở phòng ngủ chính, em lấy.”
Hoắc Tân ý định buông cô .
Tay siết chặt eo cô, cho cô cử động.
Hứa Tĩnh ngẩng đầu, khẽ : “Nếu dùng, cũng thôi.”
Cô thật sự... chiều chuộng .
Hoắc Tân khẽ .
Anh mở ngăn kéo đầu giường, lấy một hộp bao cao su từ bên trong, xé lấy một chiếc.
Hứa Tĩnh khẽ mím môi.
Phải , thứ chứ.
Hoắc Tân cúi đầu, hỏi bên tai cô: “Vừa nãy em ngoài là để mua cái ?”
Hứa Tĩnh khẽ “ưm” một tiếng.
Hoắc Tân cố ý động đậy một chút: “Ngoan thế ? Còn tự chuẩn đồ. Sao hỏi ?”
Hứa Tĩnh kiềm chế khẽ run lên một cái, ôm chặt vai hơn, nhịn vươn tay cào lưng .
Hoắc Tân bất giác một tiếng, khẽ : “Sao em nhạy cảm thế?”
Hứa Tĩnh khẽ nhắm mắt, : “Vì là , vì thích , thích chạm .”
Cô mừng, vì nãy cô ngăn Hoắc Tân .
Rõ ràng thứ hai thoải mái hơn đầu nhiều, thậm chí còn bắt đầu trêu chọc cô.
Hoắc Tân đưa tay, nhẹ nhàng chạm đôi môi căng mọng của cô.
Anh thừa nhận, cảm xúc của cô khuấy động.
Hóa yêu là một chuyện rung động lòng đến thế.
Anh chỉ cần một hành động tùy tiện, cũng đủ khiến cô khuất phục.
Huống hồ phụ nữ chủ động và tha thiết đón nhận như .
Trong lòng cũng nảy sinh một cảm giác thỏa mãn khó tả, cảm thấy dường như quan trọng, cũng cảm giác xứng đáng yêu.
Lần thứ hai kéo dài hơn đầu nhiều, đến mức ánh nắng chiếu vai Hứa Tĩnh cũng dần trở nên lạnh lẽo.
Kết thúc, Hoắc Tân ôm lấy eo cô, cúi đầu đặt một nụ hôn thật nhẹ lên eo cô.
Hứa Tĩnh khẽ rùng .
Anh bật , tùy tiện : “Em gầy nhiều so với .”
Hứa Tĩnh chợt nhận điều gì đó, cô hỏi: “Vừa giữa chừng dường như dừng một chút, vì cấn ?”
Hoắc Tân gật đầu: “ là cấn một chút, nhưng cần lo, hôm nay vui vẻ.”
Anh đưa tay, đầu ngón tay nhẹ nhàng chạm má cô, lướt đến môi cô : “Anh thật sự đón Ngô Mễ , em cùng ở đây nghỉ ngơi?”
Hứa Tĩnh đỏ mặt, : “Đương nhiên em cùng .”
·
Vì đăng ký kết hôn là quyết định tạm thời, Hoắc Tân cũng đặc biệt thông báo cho cha Hoắc, chỉ tiện miệng nhắc đến khi đón Ngô Mễ.
Cha Hoắc kinh ngạc vui mừng, cằn nhằn: “Con cái kiểu gì ? Có con cũng với bố , đăng ký kết hôn cũng với bố .”
Hoắc Tân mấy bận tâm : “Hôm nay đột nhiên thì đăng ký thôi, là tổ chức đám cưới. Yên tâm , sẽ lúc để bố ‘ tay’.”
Hứa Tĩnh lập tức : “Bác trai bác gái, hôm nay là cháu bất chợt đăng ký kết hôn, hai bác đừng trách .”
Mẹ Hoắc : “Được thôi, bất chợt cũng , đáng lẽ đăng ký từ lâu .” Bà hiền từ Hứa Tĩnh, “Vẫn còn gọi bác trai bác gái ?”
Má Hứa Tĩnh tức thì nổi lên một tầng hồng phấn, cô cúi đầu xuống.
Trước mặt khác thì cô cũng bạo dạn đến thế.
Hoắc Tân khẽ mỉm , : “Thôi , đợi tổ chức đám cưới đổi cách xưng hô , cho cô chút thời gian.”
Mẹ Hoắc vội vàng : “ , con ngoan, con cứ từ từ thôi, đừng cảm thấy áp lực.”
Hứa Tĩnh gật đầu.
Cô nhất thời đúng là gọi , chủ yếu là cảm giác khí đó.
Ăn tối xong ở nhà cha Hoắc, đón Ngô Mễ về nhà tắm rửa kể chuyện một lát, Ngô Mễ nhỏ ngủ .
Đợi Ngô Mễ ngủ say, Hứa Tĩnh Hoắc Tân, nghĩ một lát, bế Ngô Mễ đặt phía trong cùng.
“Hửm?” Hoắc Tân nghiêng đầu cô.
Hứa Tĩnh : “Đằng nào buổi tối thằng bé lăn lộn cũng sẽ lăn trong, chi bằng cứ bế nó .”
Hoắc Tân nhướng mày.
Bị thấu .
Hứa Tĩnh buông xuôi: “Được , em chỉ là ngủ cùng . Dù thì cũng thích Ngô Mễ nhỏ , nhưng tình cảm vợ chồng của chúng vẫn vững chắc, cần bồi đắp.”
Cô nặng nề gật đầu một cái, dường như đang khẳng định và tự cổ vũ , “Cần bồi đắp thật .”
Hoắc Tân khẽ một tiếng.
Anh thực sự chút bất ngờ về cuộc sống hôn nhân của .
Anh cứ ngỡ hai sẽ như đây, tôn trọng như khách, thỉnh thoảng đáp ứng nhu cầu, sẽ là kiểu vợ chồng quấn quýt tình cảm, nhưng cũng tệ.
ngày đầu tiên kết hôn, thứ khác xa với dự đoán của .
Anh mỉm , chợt cảm thấy vui.
Anh thấy chính : “Có lý, ngủ thôi.”