Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 258: Hoắc Hứa 18: Anh muốn hôn em
Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:07:27
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chuyện Hứa Tĩnh gây tiếng vang lớn ở trụ sở Kỳ thị nhanh chóng lan truyền khắp các chi nhánh.
Tổng giám đốc khắp nơi khen cô rạng danh, nở mày nở mặt.
Lần , phương án marketing cô đưa Kỳ Tư Niên đích khen ngợi trong cuộc họp trực tuyến của hàng trăm , nhận một khoản quỹ marketing khổng lồ.
Tiếp đó đạt danh hiệu học viên đặc biệt xuất sắc, khiến ở chi nhánh cô cũng phần sùng bái.
Ngay cả tần suất Hàn Phóng mang sữa cho cô cũng nhiều hơn hẳn.
Hứa Tĩnh thiện cảm với Hàn Phóng, lấy cớ mất ngủ thể uống sữa, chịu nhận nữa.
Đầu tháng Giêng, trường mẫu giáo một nữa tổ chức hoạt động ngoại khóa cuối học kỳ dành cho phụ và con cái, yêu cầu nhất là cả bố và cùng tham gia.
Hoắc Tân đề nghị cô xin nghỉ phép để cùng .
Dù thì tuổi thơ ấu cũng chẳng mấy năm.
Hứa Tĩnh bây giờ hầu như còn áp lực kinh tế nữa, hơn nữa hai xảy chuyện, tổng giám đốc công ty con đặc biệt quý mến cô, xin nghỉ nửa ngày cũng thành vấn đề, cô đương nhiên đồng ý.
Cũng bù đắp cho Ngô Con.
Trưa hôm đó, Hứa Tĩnh giải quyết xong công việc ở công ty liền tan sớm.
Hoắc Tân sẽ đến đón cô cùng nhà trẻ, cô liền đợi ở ven đường.
Hôm nay gió, cũng lạnh lắm, nắng cũng ấm áp.
Không ngờ lúc gặp Hàn Phóng ăn cơm xong với khác về.
Hàn Phóng thấy cô, bỏ đến bên cạnh cô.
Anh hỏi: "Chị việc sớm ?"
Hứa Tĩnh: " , họp phụ cho trẻ con."
Hàn Phóng khẽ gật đầu, cô : "Chị Tĩnh, chị thật sự suy nghĩ về em ?"
Gần đây càng nhiệt tình, thái độ của cô đối với dường như càng lạnh nhạt.
Anh cảm nhận điều đó.
Hứa Tĩnh lắc đầu.
Nếu rõ, thì cô cũng thẳng thắn: " một đứa con trai, tiện lỡ dở ."
Hàn Phóng : "Thật chị cần nghĩ nhiều như , cứ yêu đương thôi cũng vui mà, ? Bình thường chị mệt mỏi như , lẽ nào thư giãn một chút ?"
Hứa Tĩnh mím môi, gì.
Đây cũng là một trong những lý do cô luôn yêu đương.
Bất cứ trai nào theo đuổi cô, chỉ cần cô một đứa con, liền mang thái độ kiêu ngạo, như thể cô giảm giá nhiều thị trường hôn nhân.
Cho dù thái độ , sẵn lòng dỗ dành cô, cũng chỉ là kiểu tâm lý chơi bời một chút cũng chẳng lỗ gì.
Về điểm , ít nhất Hàn Phóng đủ thành thật.
Hứa Tĩnh khẽ mỉm , : "Không , thời gian."
Hàn Phóng thất vọng gật đầu, xoay rời .
Bên tai truyền đến một tiếng "đíp" lớn.
Hứa Tĩnh lúc mới phát hiện, xe của Hoắc Tân từ lúc nào dừng mặt cô.
Cô ngẩn một chút, lập tức lên xe thắt dây an , cũng chắc Hoắc Tân thấy lời Hàn Phóng .
Hoắc Tân hỏi với vẻ mặt bình tĩnh: "Mấy năm nay nhiều theo đuổi em ?"
Xem là thấy .
Hứa Tĩnh cụp mắt xuống, : "Cũng vài , nhưng cũng chẳng ai nghiêm túc mấy. Chủ yếu là như em đây, em cũng nhiều năng lượng..."
Hoắc Tân "ừm" một tiếng, gì thêm, khởi động xe.
Lời , cơ bản đều thấy.
Anh dường như bỏ qua một điểm – Hứa Tĩnh khi sinh con cho , thật khó để tìm một bạn đời xuất sắc khác.
Rất ít đàn ông sẵn lòng nuôi con của đàn ông khác.
Bà Hoắc sai, lẽ thật sự lỡ dở cô cả đời.
Hai cùng Ngô Con tham gia hoạt động ngoại khóa ở nhà trẻ, gần như công khai rằng của đứa bé là Hứa Tĩnh.
May mắn là Hoắc Tân dặn dò , hiện trường hoạt động phép chụp ảnh tùy tiện, Hứa Tĩnh mới tránh tâm điểm chú ý của dư luận.
Ngô Con hôm nay thực sự vui, chạy loạn khắp nơi, lúc thì lao lòng bố, lúc thì lao lòng , hưng phấn nhảy nhót.
Hứa Tĩnh thấy vẻ hưng phấn của con, xót xa hối hận.
Chỉ là tham gia một hoạt động ngoại khóa thôi mà Ngô Con thể vui vẻ đến .
Trước đây cô nợ Ngô Con bao nhiêu...
Hoạt động ngoại khóa kết thúc, về đến nhà, bữa cơm Hoắc Tân liền thư phòng việc.
Hôm nay để cùng Ngô Con, dời một việc sang buổi tối.
Bận đến hơn mười giờ, Ngô Con đòi ngủ cùng mới chịu .
Hôm nay tham gia hoạt động ngoại khóa vận động khá nhiều, mệt, gần như ngủ cùng lúc với Ngô Con, nên cũng về phòng phụ.
Không ngủ bao lâu, trong lúc mơ màng, cảm nhận một cơ thể mềm mại đang dựa .
Anh ngửi thấy một mùi hương dừa thơm.
Rất nhạt, dịu nhẹ.
Anh từ từ mở mắt.
Hứa Tĩnh mặt cũng chợt tỉnh giấc, như thể nhận dựa .
Cô vội vàng đầu định giải thích, nhưng ngờ Hoắc Tân đúng lúc cũng nghiêng đầu về phía , dường như Ngô Con.
Môi cô cứ thế vặn chạm cằm .
Hoắc Tân cũng đúng lúc rõ vị trí của Ngô Con nhỏ, ngay vai Hứa Tĩnh.
Và cũng rõ khuôn mặt Hứa Tĩnh.
Hứa Tĩnh lùi vài phần, nhẹ nhàng : "Xin ."
Má cô đỏ ửng lên tận mang tai, màu môi cũng đỏ đến mức quá rực rỡ.
Môi cô đầy đặn, giống như một quả đào mời gọi.
Hô hấp của Hoắc Tân chậm vài phần.
Hứa Tĩnh cứ thế lặng lẽ .
Anh né tránh như , cứ thế để mặc cô hôn lên cằm , cơ thể cũng kề sát cô.
Tay Hứa Tĩnh khẽ siết thành nắm đấm.
Hơi thở của phả mặt cô, ấm áp và ẩm ướt.
Hứa Tĩnh từ từ ngẩng đầu, hỏi: "Em hôn , ?"
Yết hầu của Hoắc Tân lăn lên xuống, gì đó, nhưng thốt nên lời.
Giọng Hứa Tĩnh càng lúc càng nhỏ.
"Nếu gì, em sẽ coi như đồng ý."
Hoắc Tân gì, đôi mắt đen láy cứ thế cô.
Vai của Hứa Tĩnh vẫn đang gối đầu của Ngô Con.
Cô dám cử động quá mạnh, may mắn là cũng cần quá mạnh, Hoắc Tân cũng ý định né tránh.
Cô ngẩng đầu lên, hôn lên môi .
Rất mềm mại, một chút lạnh lẽo.
Cô cảm thấy dường như một loại yêu thích mang tính sinh lý đối với Hoắc Tân.
Khoảnh khắc môi chạm , từ môi bắt đầu một cảm giác tê dại ngứa ngáy lan khắp tứ chi.
Sự vui sướng dường như thấm từng lỗ chân lông bộ cơ thể.
Giống như đầu tiên hôn cô đêm đó.
Cô mở mắt, gần như mê đắm , nhẹ nhàng, từng chút một vươn đầu lưỡi, từ từ lướt qua môi , chậm rãi thăm dò bên trong.
, cô tra cứu nhiều các cách hôn cho thoải mái nhất.
Cô cũng vô tưởng tượng rằng, nếu thể hôn thêm một nữa, cô nhất định sẽ khiến thể nào quên cô.
Đáng tiếc là chuyện xảy đột ngột, cô kịp ăn một viên kẹo bạc hà .
Hoắc Tân động đậy.
Ham của cơ thể lúc rõ ràng, huống hồ đôi mắt của phụ nữ mặt tràn đầy sự mê đắm và yêu say.
Anh gần như thể xuyên qua đôi mắt – cô rốt cuộc yêu thích đến mức nào.
Chân thành, nồng nhiệt và thể kiềm chế.
Không ai thể thích sự mê đắm .
Không ai thể từ chối sự mê đắm .
Và cũng ai thể đẩy xa sự mê đắm lúc .
Anh để mặc đầu lưỡi mềm mại của cô lướt lướt vòm họng, từng chút một nghiền ngẫm.
Để mặc cô ngậm lấy môi , nhẹ nhàng mút mát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-258-hoac-hua-18-anh-muon-hon-em.html.]
Để mặc cô từng chút một xuống, từ môi hôn đến yết hầu , nhẹ nhàng ngậm lấy.
Anh thấy lồng n.g.ự.c cô khẽ phập phồng, và một nữa thấy hình dạng ẩn giấu nào đó trong cơ thể cô.
Cô thật sự dám mặc áo ngực, cứ thế lên giường ngủ cùng .
Cô từ từ từ yết hầu hôn ngược trở , một nữa ngậm lấy môi của , khẽ cắn.
Hoắc Tân khẽ khựng .
Giọng khàn đặc, gọi cô: "Hứa Tĩnh."
Hứa Tĩnh khẽ giật .
Lần gọi sai tên.
Trong khí tràn ngập hương thơm từ tóc cô.
Môi cô dán môi , khẽ "ừm" một tiếng, , "Em kỹ năng hôn của em lắm, cũng kinh nghiệm gì, tất cả đều là em tra mạng, nếu thoải mái lắm thì thể dạy em."
Cô dừng động tác, dường như nghiêm túc suy nghĩ: "Hình như còn một chiêu dùng."
Cô hôn lên, đầu lưỡi khẽ vẽ hình tám vòm họng .
Trái tim Hoắc Tân khẽ rung động.
Anh cúi đầu, đưa tay nâng niu khuôn mặt cô, giọng chút khàn khàn: "Em ? Em lợi hại."
Anh hôn đáp trả cô.
Anh mới thật sự lợi hại.
Thật sự trông kinh nghiệm.
Hứa Tĩnh hôn đến gần như thở nổi.
Tại hôn môi dịu dàng bá đạo đến .
Cô thậm chí thể hít thở, phổi dường như đau nhói vì thiếu oxy, nhưng nỡ đẩy .
May mắn là Hoắc Tân nhanh chóng dừng .
Hai nhẹ nhàng thở dốc, ai gì.
Một lát , Ngô Con tỉnh dậy la lớn "bố ", hai mới từ từ tách .
Mọi thứ đều như chuyện gì xảy .
Hoắc Tân dậy phòng tắm, bình tĩnh dùng nước lạnh rửa mặt.
Anh dường như cuối cùng xác nhận, ít nhất là đối với cơ thể của Hứa Tĩnh, thật sự hứng thú, và bài xích nụ hôn của cô.
Anh từng ở gần phụ nữ khác đến thế, ví dụ như Tô Ninh.
Tô Ninh ở nước ngoài lâu, phong cách hành xử tương đối cởi mở, thường xuyên ôm , khi hai đóng kịch cho Hứa Tấn, cũng từng cách môi cô chỉ một phân, nhưng đều kiểm soát .
nãy, rõ ràng mất kiểm soát.
Ăn cơm xong, hai đưa Ngô Con ngoài chơi.
Hứa Tĩnh đặc biệt tìm một thời cơ với : "Anh cần quá bận tâm, cần cảm thấy tội , cũng cần nghĩ chúng hôn thì chịu trách nhiệm với em gì cả."
Cô , "Là em , là em chiếm tiện nghi của ."
Hoắc Tân cô.
Cô một tiếng, : "Tóm , cứ thả lỏng một chút là ."
Hoắc Tân chút bất ngờ.
Anh thực là một dễ trách nhiệm ràng buộc, đối với gia đình, bạn bè, yêu, đều như .
Vì thế mới vì Khang Kế mà bỏ rơi Trọng Hi Nhiên Mỹ.
Và cũng vì bỏ rơi Trọng Hi Nhiên mà mãi thể tha thứ cho chính .
Từ sáng khi hôn Hứa Tĩnh xong vẫn luôn nghĩ, đối mặt với cô với phận và vai trò như thế nào, ngờ cô chủ động đến với những lời .
Và trong lòng dường như cũng thực sự nhẹ nhõm hơn nhiều vì những lời cô .
Anh chạy cùng Ngô Con cả buổi sáng khá mệt, về đến nhà ăn cơm xong, liền ngủ cùng Ngô Con.
Biết rằng Hứa Tĩnh lát nữa sẽ đến ngủ trưa, cũng cố ý đổi chỗ.
Không ngủ bao lâu, trong lúc mơ màng thấy tiếng cãi vã cố ý hạ giọng từ phòng khách truyền đến.
Anh mở mắt, thấy giọng Cao Bình.
"Con rốt cuộc nghĩ thế nào, cũng thể cứ để chiếm tiện nghi vô ích như chứ! Con thì để , nếu nó thật sự ý đó, thì cứ giữ cách với con, cũng đừng lỡ dở con tìm khác, hai đứa chỉ là bố của đứa bé thôi. Nếu nó ý, thì hai đứa mau chóng đăng ký kết hôn ."
Hứa Tĩnh : “Mẹ đừng quản nữa ? Con cũng tìm khác, Tiểu Mễ còn nhỏ thế thì con tìm thế nào …”
Cao Bình: “Con bao nhiêu tuổi ? Sắp ba mươi , Tiểu Mễ lớn hơn nữa con càng khó tìm. Chẳng lẽ con định cả đời kết hôn ?”
Bà lạnh một tiếng, “Con kết hôn, còn sẽ kết hôn ? Vài năm nữa, con già , tìm một trẻ hơn để kết hôn thì con định thế nào? Sinh con cho đùa giỡn mấy năm uổng công, con còn sĩ diện ? Có còn hổ ?”
Sắc mặt Hứa Tĩnh trắng bệch, gần như sắp .
Cao Bình bao giờ những lời nghiêm trọng như với cô.
Ngay cả khi năm đó cô cố chấp sinh Tiểu Mễ, Cao Bình cũng chỉ mắng cô đầu óc tỉnh táo.
Còn bây giờ, Cao Bình gần như đang sỉ nhục cô.
Hứa Tĩnh khẽ xổm xuống, nước mắt chảy dài.
Bị chính ruột của sỉ nhục như , ai thể thờ ơ .
Cao Bình để một câu “Con tự suy nghĩ kỹ ” rời .
Cách một cánh cửa.
Hoắc Tân thấy tiếng của cô.
Tiếng kìm nén, vỡ vụn, đau khổ, tủi .
Anh đẩy cửa ôm cô, nhưng .
Anh , xuống giường suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng Tiểu Mễ tỉnh giấc, kêu to một tiếng “Bố ơi”.
Hứa Tĩnh lúc cũng bước .
Cô rửa mặt , vẻ mặt vẫn mang theo nụ dịu dàng.
Nếu thấy cô và Cao Bình cãi , lẽ cô .
Cô bế Tiểu Mễ lên, cánh tay mảnh khảnh cứ lắc lư mắt .
Hoắc Tân thật hiểu lắm, tại cô rõ ràng yếu ớt như , nhưng thể dũng cảm đến thế.
Tối hôm đó, đợi Tiểu Mễ ngủ say, Hoắc Tân khẽ vỗ vai Hứa Tĩnh : “Anh chuyện với em.”
Hứa Tĩnh sững sờ, cùng phòng khách.
Hoắc Tân xuống ghế sofa .
Anh chỉ chỗ bên cạnh, nhẹ giọng : “Đến đây .”
Trong lòng Hứa Tĩnh dâng lên mấy phần bất an.
Cô tới bên cạnh .
Cô nghi ngờ Hoắc Tân thấy lời của Cao Bình.
Trong phòng khách chỉ bật duy nhất một chiếc đèn tường màu vàng nhạt.
Đèn chiếu lên Hoắc Tân, đổ một bóng đen dài sàn nhà.
Hứa Tĩnh bất an động đậy hai chân, thấy Hoắc Tân : “Em cũng , trong lòng vẫn luôn một .”
Cơ thể Hứa Tĩnh cứng đờ.
Dường như một luồng lạnh, lan khắp sống lưng cô.
Cô gần như rùng .
Hoắc Tân chắc chắn thấy lời của Cao Bình, đến để vạch rõ giới hạn với cô.
Đầu ngón tay cô khẽ run lên, đừng mà.
Muốn là cô tình nguyện, chỉ cần thể thấy là cô vui .
Muốn là cô mất kiểm soát, sẽ hôn nữa, hai thể duy trì hiện trạng ?
…
cô nên lời.
Trong lòng cô hiểu rõ, sớm muộn gì cũng ngày .
Là do cô tự uống thuốc độc giải khát.
Thế nhưng, dù , cô cũng hy vọng thời gian như thể kéo dài thêm chút nữa, để cô đủ ký ức chống tất cả thứ trong những ngày .
Cô cúi đầu, thấy giọng dịu dàng của Hoắc Tân: “Thật cũng luôn cố gắng quên cảm giác dành cho cô , nhưng phát hiện – chuyện cố gắng là thể kiểm soát .”
Hứa Tĩnh sững sờ.
Không ngờ đột nhiên với cô chuyện .
Cô đầu .
Hoắc Tân bình tĩnh : “Cô cứ mãi ở đó, mỗi tưởng quên cô , thì luôn một chuyện gì đó tình cờ nhắc nhở rằng trong lòng vẫn còn cô .”
“Anh chắc thể quên cô , cũng chắc tình trạng thể kéo dài bao lâu.”
“Điều duy nhất thể đảm bảo là sẽ cố gắng, và nhất định sẽ giữ gìn giới hạn với cô .”
“Hứa Tĩnh, nếu em bận tâm đến điểm , chúng thể kết hôn.”