Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 256: Hoắc Hứa 16: Tựa vào lồng ngực anh

Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:07:25
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đã hôn nhiều .

Đêm đó, trong bóng tối mờ ảo, hôn lên môi cô, hôn dọc lên má, và xuống đến xương quai xanh.

Xương quai xanh của cô dường như đặc biệt mảnh mai, cứ như môi thể ngậm lấy một phần nào đó.

Anh hôn nơi đó lâu, hôn đến khi cả cô run rẩy trong vòng tay .

Cổ họng khô, dậy : “Vậy em tắm cho con , chút việc cần giải quyết.”

Hứa Tĩnh dám ngẩng đầu, khẽ .

Hoắc Tân bước thư phòng.

Trong thư phòng cũng thoang thoảng mùi hương của cô, quẩn quanh chóp mũi , từng chút một, cứ như thể tan .

Anh liếc túi đựng máy tính cô đặt bàn, trở về phòng ngủ.

Hoắc Tân giường, từ từ xoa xoa đầu ngón tay, lâu mới dần bình tĩnh .

Cũng là chuyện bình thường thôi.

Anh tự nhủ, t.ì.n.h d.ụ.c là bản năng.

thì bao nhiêu năm nay, bên cạnh phụ nữ nào, Hứa Tĩnh là phụ nữ duy nhất của .

Anh đột nhiên nghĩ đến những điều , cũng là chuyện bình thường.

Sau khi tâm trạng bình , như thường lệ bước khỏi phòng ngủ, dì giúp việc dọn sẵn cơm canh lên bàn.

Cả gia đình ba ăn cơm như , Hứa Tĩnh thầm thở phào nhẹ nhõm, chuyện mất mặt cuối cùng cũng qua.

cô dường như chút thất vọng, cảm thấy liệu cởi sạch đồ mặt , cũng sẽ chẳng phản ứng gì.

Tối hôm đó, hai cùng Ngô Ngô ngủ, Hứa Tĩnh ngủ ở phía trong.

Kể từ khi đêm qua, việc cả nhà cùng ngủ chung dường như cũng trở thành chuyện ngầm hiểu.

Đợi Ngô Ngô ngủ say, Hoắc Tân cũng rời , ngủ ở phía ngoài.

Hứa Tĩnh khẽ cong môi, cảm thấy vui.

Cô chầm chậm ngủ say, nửa đêm Ngô Ngô tỉnh dậy, lăn cô.

Cô theo thói quen ôm Ngô Ngô lòng, Ngô Ngô lăn từ lòng cô phía trong cùng.

Cô ngủ mơ màng, cũng chẳng nghĩ nhiều, bèn dịch phía ngoài một chút.

Ngô Ngô theo thói quen chen về phía cô.

Thế là cô dịch phía ngoài một chút.

Gần đây giấc ngủ của cô hơn nhiều, cuối cùng cũng tạm coi là thể ngủ liền mạch.

Bác sĩ gia đình , nếu Ngô Ngô nửa đêm tỉnh dậy, chỉ cần thì cần vội vàng can thiệp, trẻ con ở tuổi khả năng tự ngủ .

Cứ vội vàng can thiệp ngược cho giấc ngủ của bé, và cô cũng sẽ quá mệt mỏi.

Hứa Tĩnh quản.

Trong mơ màng, cô cảm thấy Ngô Ngô cuối cùng còn lăn lộn nữa, cô cũng nhanh chóng ngủ .

Ngô Ngô cứ chen, Hứa Tĩnh cứ dịch ngoài, quên mất Hoắc Tân còn đang ngủ ở phía ngoài.

Cho đến khi đột nhiên chạm một cơ thể cứng rắn, cô bỗng tỉnh hẳn, mở choàng mắt.

Trời tờ mờ sáng.

Hoắc Tân nghiêng, cả áp sát lồng n.g.ự.c .

Hoắc Tân hiển nhiên cũng nhận , mở mắt, vặn đối diện với ánh mắt đầu của Hứa Tĩnh.

Đôi mắt đó mang theo vài phần ý .

Hứa Tĩnh tim đập nhanh như bay, vội vàng : “Là Ngô Ngô chen sang đó ạ.”

Xương bả vai cô áp lồng n.g.ự.c .

Thực m.ô.n.g cô cũng đang chạm .

Hoắc Tân cảm thấy khô miệng.

Anh ngẩng đầu một cái, quả nhiên Ngô Ngô chen chúc trong lòng Hứa Tĩnh, trông vẻ như đẩy cô từ mép giường sang, đầu còn gối lên vai Hứa Tĩnh.

Lúc Ngô Ngô ngủ sâu, Hứa Tĩnh sợ đánh thức bé, cũng dám động đậy, đầu hạ giọng hỏi Hoắc Tân: “Anh tin ư? Em, em cần thiết …”

tại đột nhiên chút căng thẳng, “Đó là, nếu em thì…”

Hoắc Tân giúp cô nốt câu: “Em sẽ tự hỏi.”

Hứa Tĩnh ngượng ngùng khẽ ho một tiếng.

Hoắc Tân bình thản : “Anh tin, ngủ thêm chút nữa .”

Anh vẫn còn buồn ngủ, nhưng khi nhắm mắt , dường như thể nào ngủ .

Mùi hương tóc cô vô tình hữu ý trêu chọc .

Cơ thể cũng áp sát lồng n.g.ự.c .

Ngô Ngô động đậy một cái, chen lòng Hứa Tĩnh.

Hứa Tĩnh dám động đậy nữa.

Cô mở mắt, thấy ánh sáng trong phòng ngày càng rõ, cũng nhận một loại phản ứng nào đó trong cơ thể phía .

Tay cô co một chút.

Hoắc Tân dường như dậy, động đậy một cái, Ngô Ngô bắt đầu ư ử, vẻ như sắp tỉnh, lập tức dám động đậy nữa.

chút khó nhịn.

Trong cơ thể dường như dần dần bùng lên một ngọn lửa.

Anh nặng nề hít thở, Hứa Tĩnh đang ngủ ở phía .

Áo ngủ lưng cô dính sống lưng, lộ một vết hằn – cô đang mặc áo ngực.

Hoắc Tân chậm rãi nhắm mắt .

Khoảng mười mấy phút , Ngô Ngô cuối cùng còn lăn lộn nữa, ngủ say.

Lúc Hứa Tĩnh : “Được .”

Hoắc Tân lập tức dậy.

Hứa Tĩnh cũng dậy quỳ giường, ôm Ngô Ngô dịch trong một chút.

Hoắc Tân bên giường, Hứa Tĩnh : “Ngày mai vẫn về ngủ.”

Hứa Tĩnh xoa xoa ngón tay .

Cô khẽ : “Không cần , là ngoài ý , tối mai em chú ý một chút là . Đôi khi nếu ngủ mà còn dậy thì thể dễ mất ngủ.”

Hoắc Tân khẽ nuốt khan.

Anh Hứa Tĩnh : “Anh ở đây em ngủ thoải mái đúng , còn mặc áo ngực.”

Kể từ khi Hứa Tĩnh chuyện với , cũng cởi mở hơn nhiều khi chuyện với cô, gì đều trực tiếp trao đổi.

Ngay cả lời cũng thể trực tiếp với cô.

Hứa Tĩnh ngẩng đầu .

Trên má cô nổi lên một tầng màu hồng đậm.

cô vẫn cứ như , “Ồ” một tiếng, , “Vâng, nếu vì chuyện thì em thể mặc.”

Hoắc Tân: “…”

Im lặng.

Sự im lặng đầy ngượng ngùng.

Hoắc Tân gì tiếp lời cô.

Một lát , lẽ nghĩ , Hứa Tĩnh vội vàng : “Ừm, cứ theo ý . Ý em là cần vì em mà bỏ qua việc ngủ cùng Ngô Ngô. Chỉ là… Ngô Ngô sáng thấy cũng vui.”

Hoắc Tân gật đầu: “Anh .”

Tối hôm đó, khi Hoắc Tân ngủ cùng Ngô Ngô, Hứa Tĩnh hỏi : “Anh định ?”

Trong lời dường như chút ý nuối tiếc chia xa.

Hoắc Tân ngập ngừng một lát, : “Ngủ , buồn ngủ .”

Hứa Tĩnh cong môi, chìm giấc ngủ trong bóng tối.

Đêm đó Ngô Ngô hề lăn lộn linh tinh.

vì đêm qua ngủ quá muộn, cô và Hoắc Tân hôm nay đều dậy trễ.

Sau khi dậy, Cao Bình , cô định đưa Ngô Ngô mẫu giáo.

Cao Bình thấy Hoắc Tân bước từ phòng ngủ của Hứa Tĩnh, vẻ mặt kinh ngạc che miệng .

Hoắc Tân ngượng ngùng giải thích: “Đêm qua ngủ cùng Ngô Ngô nên ngủ quên luôn.”

Cao Bình xua tay : “Không , đúng là nên dành nhiều thời gian cho con cái.”

Đợi Hoắc Tân phòng tắm, cô vội vàng chạy hỏi Hứa Tĩnh: “Hai đây là tái hợp ?”

Hứa Tĩnh : “Không . Chị nghĩ gì ? Hôm qua Ngô Ngô cứ nhất định đòi kéo ngủ cùng, chỉ là ngủ quên thôi.”

Cao Bình là từng trải, quả thực cũng cảm nhận trong phòng khí tức mờ ám gì.

vẫn và đẩy Hứa Tĩnh, : “Cô chủ động một chút , đàn ông ở giường cô mà động ?”

Hứa Tĩnh mím môi: “Chị đừng nghĩ nhiều, chúng em chỉ là bố của con thôi.”

Cao Bình khẽ mắng cô tiền đồ.

Phương án marketing của Hứa Tĩnh nổi bật giữa , thậm chí còn nhận lời khen ngợi của Kỳ Tư Niên mạng, nhất thời cái tên cả công ty ai cũng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-256-hoac-hua-16-tua-vao-long-nguc-anh.html.]

, tới khi đến trụ sở chính của Tập đoàn Kỳ Thịnh để tham gia buổi họp huấn luyện, Hứa Tĩnh đương nhiên trở thành đại diện của chi nhánh, cùng với giám đốc.

Buổi huấn luyện kéo dài ba ngày, từ thứ Tư đến thứ Sáu.

Trụ sở chính của Công ty Kỳ Thịnh đối diện với FlyK, Hứa Tĩnh từng đến nơi .

Vừa bước cổng Tập đoàn Kỳ Thịnh, cô thầm nghĩ trong lòng, liệu khả năng sẽ gặp Hoắc Tân , bởi vì Hoắc Tân thỉnh thoảng sẽ cùng Kỳ Tư Niên ăn cơm.

Không ngờ thực sự gặp Hoắc Tân.

Chỉ là ở cùng Kỳ Tư Niên.

Lúc đó đúng giờ nghỉ giữa giờ, Hứa Tĩnh bước từ phòng họp lớn ở tầng 1.

Bên ngoài cửa sổ kính sát đất trong suốt, Hoắc Tân đang chuyện với Trọng Hi Nhiên.

Hai họ cũng coi là nổi tiếng mạng, chuyện cũ đều , thế nên ít tụ tập cửa kính xem kịch.

Hứa Tĩnh cũng kéo đến.

Hoắc Tân cô, đôi mắt đặc biệt ấm áp.

Cô mím môi, thể lòng đang tư vị gì.

Lần Hoắc Tân gặp Trọng Hi Nhiên là ngoài ý .

Kể từ khi Hoắc Tân phát hiện dễ dàng quên Trọng Hi Nhiên, và Trọng Hi Nhiên cũng nhận điều , hai thực ít khi giao tiếp.

Hành vi cố gắng để còn nhạy cảm nữa cũng còn tồn tại.

Hai thậm chí còn chẳng mấy khi chuyện trong nhóm chat.

vô tình gặp mặt thì cũng thể chào.

Hai chào hỏi , Trọng Hi Nhiên trông , trong tay xách một hộp cơm, vẻ là đến đưa cơm cho Kỳ Tư Niên.

Cô mỉm : “Anh với Tư Niên hẹn ăn trưa ?”

Hoắc Tân gật đầu, : “Nếu em đến thì sẽ nữa.”

: “Coi như điều.” Rồi khách sáo thêm một câu, “Khi nào thì dẫn Ngô Ngô nhỏ đến nhà chơi cùng Bánh Trôi và các bé khác nhé.”

Hoắc Tân: “Được, đợi quen bé hơn chút nữa.”

Trọng Hi Nhiên khẽ gật đầu, bước tòa nhà Kỳ Thịnh.

Hoắc Tân định rời , mấy bước, thấy phía gọi lớn là Hoắc tổng.

Mấy cô gái từ tòa nhà Kỳ Thịnh chạy ùa , cầm sổ và bút, tìm xin chữ ký.

Chuyện cũng quen .

Anh tiện tay ký vài cái tên, mấy cô gái cầm chữ ký rời .

Cô gái cuối cùng khá bạo dạn, trực tiếp nhét một chiếc thẻ phòng khách sạn túi áo sơ mi của .

Chuyện cũng đầu tiên.

Anh trả cuốn sổ, liếc cô gái đó.

Xung quanh ai khác, cô gái đánh bạo, hạ giọng : “Em tên là Dư Tư Tư, việc ngay tại khách sạn , thể đến tìm em bất cứ lúc nào.”

Hoắc Tân lấy thẻ phòng trong túi , trả tay cô gái.

e là vinh dự đó, xin cô.”

Anh rời .

Vì Trọng Hi Nhiên mà cuộc gặp gỡ với Kỳ Tư Niên hoãn đến buổi chiều.

Hai trò chuyện đến hơn sáu giờ chiều, Kỳ Tư Niên bắt đầu đuổi : “Được , đây.”

Hoắc Tân khẽ một tiếng, nửa đùa nửa thật : “Mới gặp buổi trưa thôi mà, cần thiết rời xa thế ?”

Trong mắt Kỳ Tư Niên cũng thấm đẫm ý dịu dàng: “ là như .”

Hoắc Tân liền rời .

Thang máy đến tầng 1, bỗng nhiên một đám đông đông nghịt tràn từ một phòng họp gần đó, xem khá nhiều đang họp ở đây.

Anh đợi một lát mới bước ngoài, đến gốc cây ven đường, đột nhiên thấy tên Hứa Tĩnh trong một giọng chói tai đến khó chịu.

Giọng đó vang lên: “Mấy cô , với cái cô Hứa Tĩnh đó là bạn học cấp ba, chúng còn là hàng xóm ở quê nữa. Mấy cô đừng thấy cô vẻ mặt đơn thuần, thực mang thai khi cưới, con trai hơn ba tuổi .”

Bên cạnh vang lên một tràng âm thanh “ồ” bất ngờ.

tiếp: “Cô lộn xộn thế nào lưng nữa, cái chức Phó Quản lý khách sạn ngủ với ai mà , trình độ học vấn của cô còn chẳng bằng , thể trẻ như mà leo lên chức vụ cao đến thế, mấy cô nghĩ xem.”

Trong mắt Hoắc Tân lóe lên một tia lạnh lẽo.

Anh cất bước tới.

Cô gái thấy , kinh ngạc vui mừng, còn tưởng đổi ý định.

Hoắc Tân khá bình tĩnh : “Cô tên là gì?”

Cô gái đó chút đỏ mặt, : “Em tên Dư Tư Tư.”

Hoắc Tân: “Chữ ký đưa cô sáng nay còn ? Lấy đây.”

Cô gái vội vàng lấy cuốn sổ từ trong túi đưa cho , : “Sao ạ? Tổng giám đốc Hoắc thêm một câu giúp em ?”

Hoắc Tân giơ tay xé tờ giấy chữ ký trong cuốn sổ, bình tĩnh xé nát ngay mặt cô .

Dư Tư Tư tái mặt: “Tổng giám đốc Hoắc?”

Hoắc Tân lạnh nhạt : “Người chuyên lê đôi mách lưng khác, xứng chữ ký của .”

Sắc mặt Dư Tư Tư lập tức càng khó coi hơn, ngượng ngùng đến mức dám ngẩng đầu lên.

Hoắc Tân , : “Hơn nữa nhớ đưa thẻ phòng cho sáng nay rõ ràng là cô ? Bản cô trong sạch ? Đã đưa bao nhiêu thẻ phòng ? Hửm?”

Dư Tư Tư cúi đầu, cắn răng, gần như sắp .

Những xung quanh cũng biểu cảm khác , tò mò liếc , Hoắc Tân, vẻ mặt đầy ngưỡng mộ.

Dư Tư Tư rõ ràng còn chỗ nào để chui xuống, Hoắc Tân cũng gì thêm, lấy điện thoại gọi cho Hứa Tĩnh.

Hứa Tĩnh vẫn đang sắp xếp ghi chú trong phòng họp, thấy điện thoại của Hoắc Tân, cô vội vàng bắt máy.

Hoắc Tân hỏi: “Cô đang ở tập đoàn Kỳ Thị ?”

“Vâng, gần đây đang trong quá trình đào tạo, thấy ?” Cô chuyện điện thoại thu dọn đồ đạc.

Hoắc Tân: “Không, gặp đồng nghiệp của cô đang chuyện về cô.”

Hứa Tĩnh hỏi: “Anh ở ?” Cô bước khỏi phòng họp, quanh.

Hoắc Tân : “ ở bên ngoài, ven đường.”

Hứa Tĩnh bước khỏi tòa nhà Kỳ Thị, Hoắc Tân thấy cô, từ gốc cây bước về phía cô.

ánh mắt xung quanh đều đang dõi theo họ.

Hứa Tĩnh khẽ khựng , Hoắc Tân cứ thế tới, dừng mặt cô.

ngượng ngùng : “Anh tìm việc gì ?”

Hoắc Tân hỏi: “Cô tan ?”

Hứa Tĩnh gật đầu ừ một tiếng.

“Vậy cùng về nhé.”

Hứa Tĩnh cảm thấy sắp những ánh mắt tò mò xung quanh xuyên thủng.

Hoắc Tân: “Không cần ạ.”

Chỉ vài câu thì còn thể lấy cớ cô từng là thư ký của Hoắc Tân để lấp liếm, nhưng nếu cùng về nhà thì khó tránh khỏi việc tin đồn tình ái lan .

Hoắc Tân cô: “ chuyện với cô.”

Hứa Tĩnh đành gật đầu: “Vậy .”

bên đường, đợi Hoắc Tân lái xe tới.

Ánh mắt của Dư Tư Tư bên cạnh như d.a.o găm dán chặt cô.

Hứa Tĩnh để ý.

Hoắc Tân nhanh chóng lái xe đến, dừng bên đường.

Hứa Tĩnh lên xe, thắt dây an , chiếc xe từ từ lăn bánh.

Hoắc Tân hỏi: “Cô quen cái cô Dư Tư Tư ?”

Hứa Tĩnh sững một lát, : “Cô là bạn học cấp ba của , nhưng quen cô ?”

Hoắc Tân bình thản : “Vừa nãy cô đưa thẻ phòng cho .”

Hứa Tĩnh khẽ khựng , vô thức hỏi: “Vậy …?”

Hoắc Tân nhàn nhạt : “ cũng ai cũng cần.”

Hứa Tĩnh chút hiểu rõ ý là gì.

đặc biệt kén chọn phụ nữ?

Hay là cô đối với là một sự tồn tại đặc biệt đến ?

Tuy nhiên, cô chắc chắn rằng đây đầu tiên gặp chuyện như .

Những năm qua, một như , thể nào phụ nữ.

Có lẽ cảm thấy Dư Tư Tư đạt tiêu chuẩn của .

Cô nghĩ đến Tô Ninh.

So với Trọng Hi Nhiên, cũng là một mỹ nhân hề kém cạnh.

Nếu cô ở bên cạnh thư ký, lẽ sẽ bao giờ thể tiếp cận .

Cô đang thất thần, bỗng nhiên Hoắc Tân hỏi: “Cô với cô hợp ?”

 

Loading...