Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 254: Hoắc Hứa 14: Anh có thể ôm em không?
Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:07:23
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cảm nhận chạm tóc , Hứa Tĩnh từ từ tỉnh .
Vừa mở mắt, cô bắt gặp đôi mắt dịu dàng và đẽ của Hoắc Tân.
Anh tự nhiên rụt tay , giọng trầm khàn mà ấm áp: “Sao phòng ngủ chính mà ngủ?”
Ngón tay Hứa Tĩnh khẽ cuộn .
Cô chắc liệu thật sự chạm , chỉ là do cô mơ.
Cô : “Anh sốt cao quá, luôn hơn 39 độ, em yên tâm.”
Cô đưa tay chạm trán Hoắc Tân: “Anh cảm thấy đỡ hơn ?”
Hoắc Tân : “Chắc là sốt nhiều nữa , một mồ hôi .”
Hứa Tĩnh cũng cảm thấy trán còn nóng bỏng như , cô lấy nhiệt kế điện tử đo cho , 38 độ 2.
Cô : “Vẫn còn sốt khá nhiều, tạm thời thể tắm .”
Hoắc Tân gật đầu, ánh mắt dịu dàng cô: “Anh . Em ngủ một lát , khỏe hơn nhiều .”
Hứa Tĩnh , đưa nhiệt kế điện tử cho : “Vậy tự nhớ đo nhiệt độ nhé.”
Hoắc Tân: “Được.”
Hứa Tĩnh vịn thành giường dậy, nhưng yên khá lâu, biểu cảm của cô, cũng thấy khó chịu.
Hoắc Tân hỏi: “Sao ?”
Hứa Tĩnh : “Em tê chân , đợi một lát.”
Khi xong câu , cô chút sợ hãi.
Cô nhớ học tê chân vì lâu, cô bạn cùng bàn nghịch ngợm lay mạnh vài cái, cơn tê dữ dội cứ thế chạy thẳng lên chân.
Cô Hoắc Tân : “Không vội, em cứ từ từ.”
Đôi mắt trong như nước, dịu dàng, cứ thế cô, mang theo một sự kiên nhẫn đặc biệt.
Trái tim Hứa Tĩnh bỗng hẫng một nhịp.
Cô yên tại chỗ, lặng lẽ chờ cơn tê ở chân qua , mới xoay rời khỏi.
Khi sắp bước khỏi cửa, cô chợt Hoắc Tân gọi tên : “Hứa Tĩnh.”
Cô đầu .
Hoắc Tân cô : “Cảm ơn em.”
Hứa Tĩnh khẽ mỉm với .
Cô quả thực mệt , may mắn hôm nay là cuối tuần, thể ngủ bù một giấc.
Cô phòng ngủ chính xuống, nhanh ngủ .
Khi tỉnh dậy, trong phòng yên tĩnh, khiến cô thoáng nghĩ Hoắc Tân ở nhà .
cảm thấy thể nào, dù cũng sốt đến mức đó.
Cô mò điện thoại xem, là 2 giờ chiều.
Cô dậy, tiên phòng vệ sinh rửa mặt.
Khi , cô thấy Hoắc Tân cũng bước từ thư phòng.
Anh cô và ôn tồn : “Em ngủ dậy ?”
Hứa Tĩnh ngượng ngùng : “Em ngủ lâu quá ạ?”
Hoắc Tân: “Không , em lâu ngủ ngon giấc.”
Anh về phía bếp, “Anh để phần cơm cho em , nhưng là đồ ăn đặt bên ngoài.”
Dù cơ thể đỡ hơn hôm qua nhiều, nhưng cũng sức để nấu cơm.
Hoắc Tân bếp, đặt sườn xào chua ngọt, đậu Hà Lan xào và một bát nhỏ súp gà lên nồi hấp, bật lửa, đó chờ.
Hứa Tĩnh vội vàng tới : “Để em tự , hạ sốt ?”
Nói cô đưa tay chạm trán , vặn giữa trung bắt gặp ánh mắt của Hoắc Tân.
Cô khựng , tay cứng đờ giữa trung, cố gắng rụt về.
“Xin ,” Hứa Tĩnh , “Em chỉ lo cho thôi.”
Đôi mắt của Hoắc Tân cô một lát, cúi đầu, : “Em thử xem còn nóng ?”
Tim Hứa Tĩnh đập thình thịch.
Cô nghĩ Hoắc Tân chắc là nhận sự lúng túng của , giúp cô giải vây.
dù , trái tim cô vẫn thể kiểm soát mà đập loạn xạ.
Cô đợi vài giây mới từ từ đưa tay lên, chạm trán , cảm thấy lòng bàn tay hình như còn nóng hơn trán .
Cô hạ tay xuống, hai má cũng bắt đầu nóng bừng, : “Đỡ hơn nhiều .”
Hoắc Tân gật đầu: “Vậy thì .”
Hứa Tĩnh bối rối hỏi: “Anh ăn cơm ?”
Hoắc Tân: “Anh ăn .”
Anh chỉ một hộp bánh sầu riêng quầy bếp, : “Còn gọi cả món nữa, em em thích ăn.”
“…”
Hứa Tĩnh chết.
Mẹ cô tại với Hoắc Tân chuyện , chẳng lẽ mùi sầu riêng nồng ?
Tại cô thích ăn bánh sầu riêng chứ!
A a a!
Hoắc Tân : “Để giúp em hâm nóng trong lò vi sóng nhé?”
Hứa Tĩnh vội vàng : “Để em tự là .”
Cô cầm lấy hộp, xoay đặt hộp bánh sầu riêng đĩa, cho lò vi sóng, cài đặt thời gian.
Hoắc Tân tiến lên một bước, : “Ở đây còn trái cây nữa.”
Hứa Tĩnh vì món bánh sầu riêng mà mất tập trung, vặn đầu , để ý Hoắc Tân ở ngay phía , liền va , suýt chút nữa thì ngã.
Hoắc Tân vươn tay liền ôm lấy eo cô.
Cánh tay khỏe, siết eo cô chút đau.
Cánh tay cũng dài, thế mà vòng từ phía eo cô qua, bàn tay nhẹ nhàng đặt lên bụng của cô.
Hứa Tĩnh cảm thấy động mạch ở bụng đập thình thịch dồn dập.
Sống lưng cô tê dại, tay vô thức chống lên n.g.ự.c Hoắc Tân , thở chút gấp gáp.
Hoắc Tân lặng lẽ cô hai giây, bình tĩnh : “Cẩn thận một chút.”
Rồi từ từ buông cô .
Má Hứa Tĩnh đỏ: “Cảm ơn .”
Hoắc Tân gật đầu, xoay khỏi bếp, nhưng tự chủ mà nắm chặt bàn tay .
Eo cô thật sự nhỏ, một cánh tay là thể vòng trọn.
Hứa Tĩnh cắm cúi ăn xong bữa dọn dẹp bát đũa.
Vì ăn bánh sầu riêng, cô còn đặc biệt đánh răng.
Sau khi việc kết thúc, cô khẽ gõ cửa phòng ngủ phụ.
Nghe thấy Hoắc Tân “Vào ”, cô liền đẩy cửa bước .
Hoắc Tân đang giường, tinh thần khá hơn đôi chút, đang mở máy tính dường như để việc.
Hứa Tĩnh : “Vậy em về đây, tối nay sẽ đến thăm .”
Thực cần đến thăm, cơn sốt của gần như hạ hẳn, thuốc hôm nay cũng uống đúng giờ.
từ chối, chỉ cô một cái, khẽ ‘ừm’ một tiếng.
Tối hôm đó, khi dỗ Ngô Ngô ngủ xong, Hứa Tĩnh thang máy xuống lầu.
Rõ ràng cô đến nhà Hoắc Tân nhiều , cũng quen thuộc còn bất ngờ gì, nhưng , tim cô chợt đập nhanh hơn một chút.
Ấn vân tay bước , cửa phòng ngủ phụ đóng, như thể để dành cho cô.
Cô tới, Hoắc Tân vẫn ngủ, vặn ngước mắt cô.
Cô hỏi: “Anh còn sốt ?”
Giọng Hoắc Tân càng khàn hơn, như ngậm than.
“Không sốt nữa, nhưng đau họng. Em đo thử ?”
Hứa Tĩnh : “Được thôi.”
Cô tới, cầm nhiệt kế điện tử tủ đầu giường đo thử, quả nhiên hạ sốt .
Cô thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì .”
Hoắc Tân lặng lẽ cô mỉm : “Yên tâm chứ?”
Hứa Tĩnh gật đầu, thấy cốc sứ ở đầu giường trống rỗng, : “Em rót cho cốc nước đây.”
Bóng dáng cô lướt , nhanh .
Không chỉ rót một cốc nước nóng, mà còn mang theo một bình giữ nhiệt lớn cùng.
Cô bước vội vàng, chân cẩn thận va chân giường, cốc nước lập tức đổ mất nửa cốc.
Cô đặt cốc nước và bình giữ nhiệt lên tủ đầu giường, hoảng hốt : “Xin , em cố ý, em sẽ lau sàn ngay.”
Cô xoay , chân bỗng trượt cái rẹt, thế là ngã thẳng lòng Hoắc Tân.
Ngực chợt cảm thấy một khối mềm mại áp lên, Hoắc Tân khựng , theo bản năng đưa tay đỡ Hứa Tĩnh.
Cô nhẹ, ngã lòng cũng chẳng mấy trọng lượng.
Hứa Tĩnh chống tay lên n.g.ự.c , từ từ ngẩng đầu trong vòng tay , đỏ mặt : “Em cố ý.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-254-hoac-hua-14-anh-co-the-om-em-khong.html.]
Hoắc Tân chợt bật .
Anh cô cố ý.
Vừa cô rõ ràng là sợ thấy phiền, chăm sóc , nên chỉ rót xong nước thật nhanh rời , nào ngờ vì vội vàng mà xảy sự cố.
Nếu thực sự cố ý, chiêu trò cũng quá vụng về .
Hoắc Tân nhớ , thực đây khi ở bên cạnh , cô luôn giữ , từng điều gì quá đáng.
Có lẽ cái đêm đó, vì say rượu, tình huống quả thực chút đặc biệt.
Cổ họng đau rát, thực chuyện, nhưng kìm ý trêu chọc khác lúc .
Anh cúi mắt cô, giọng vì khản đặc mà thêm vài phần từ tính: “Ừm, em chứng minh thế nào đây?”
Hứa Tĩnh khựng , .
Hình như từ Maldives về, cũng từng hỏi cô như một .
Hứa Tĩnh : “Nếu em , em sẽ hỏi thẳng.”
Lần cô cũng trả lời như thế, vẻ mặt Hoắc Tân lúc đó dường như chút cạn lời.
Hứa Tĩnh , chờ đợi vẻ mặt cạn lời của nữa.
Nào ngờ Hoắc Tân : “Hỏi thẳng như thế nào?”
Hứa Tĩnh ngây .
Tay cô đặt n.g.ự.c Hoắc Tân, cảm nhận ấm từ cơ thể truyền qua lớp vải áo ngủ mỏng manh đến lòng bàn tay cô.
Trên cũng thoang thoảng một mùi hương hoa lan dễ chịu, len lỏi khắp nơi.
Mùi hương đó xâm chiếm lấy cô.
Đôi mắt , dường như sức mê hoặc.
Cô Hoắc Tân vài giây, hỏi thẳng thắn: “Anh thể ôm em một cái ?”
Hoắc Tân khẽ sững sờ.
Hứa Tĩnh vẫn , trong đôi mắt đó toát lên vẻ chân thành.
Cô : “Em thích nhiều như , thể ôm em một cái ?”
Nói xong, cô từ từ dậy, vô tình hữu ý vuốt sợi tóc vai, : “Nếu em , em sẽ hỏi thẳng như .”
Môi cô khô.
Thực cũng chẳng gì, dù mặt Hoắc Tân, cô quen với việc mất mặt , cũng chẳng hề che giấu chuyện cô thích .
Chỉ cần bản cảm thấy đây là điểm yếu, ngược sẽ gì ngượng ngùng.
lúc cô chuẩn dậy, chợt Hoắc Tân dùng giọng khàn đặc, đầy từ tính : “Được.”
Hứa Tĩnh sửng sốt, đột ngột về phía , ánh mắt dường như vài phần khó tin.
Hoắc Tân tựa đầu giường, cô bình thản hỏi: “Em ôm ?”
Chỉ trong một giây, Hứa Tĩnh cả nhào lòng , ôm chặt lấy .
Cô dường như thấy Hoắc Tân khẽ thở dài một tiếng thật nhỏ.
Sau đó Hoắc Tân vòng tay lưng cô, nhẹ nhàng ôm lấy cô.
Trừ đêm hôm đó , đây là đầu tiên ôm cô.
Mắt Hứa Tĩnh chợt nhòe .
Cô hỏi: “Sao đồng ý để em ôm?”
“Ừm?” Giọng Hoắc Tân khàn khàn vang lên đỉnh đầu cô.
Anh dừng một chút, : “Thực cũng , lẽ là thỏa mãn mong của em.”
Không hiểu , Hứa Tĩnh qua vài lời ngắn ngủi của , thoáng thấy một tâm trạng ẩn giấu nào đó của .
Có lẽ thể ôm đó nữa, là sự tiếc nuối mãi mãi trong lòng .
Hứa Tĩnh cứ thế tựa n.g.ự.c , lắng nhịp tim mạnh mẽ của .
Cô vui vẻ hơn một chút.
Thế là đợi khi nước mắt rút , cô nửa đùa nửa thật : “Vậy em còn những mong khác, thể cùng lúc thỏa mãn ?”
Hoắc Tân cúi mắt, nhướng mày: “Em dám ?”
Khi chuyện, thở của phả mặt cô.
Rất nhẹ, chút ngứa.
Dường như vì sốt, chút nóng.
Hứa Tĩnh đối diện ánh mắt : “Anh coi thường em , em ngay cả giường của còn dám trèo lên, lẽ nào em dám ?”
Mắt Hoắc Tân tĩnh lặng, một màu đen kịt.
Anh nhạt, : “Em còn mong gì nữa?”
Hứa Tĩnh : “Em thật đó nha.”
Dáng vẻ nhát gan như giương nanh múa vuốt.
Hoắc Tân bình thản : “Nói .”
Hứa Tĩnh cắn môi.
Anh đoán chắc cô dám ?
Trong miệng cô hình như cảm thấy một chút vị m.á.u tanh.
Đèn đầu giường lờ mờ chiếu lên mặt Hoắc Tân, khiến gương mặt càng thêm dịu dàng.
Hứa Tĩnh quyết liều một phen.
Cô : “Em , thỏa mãn em ?”
Hoắc Tân cũng hứng thú từ mà , lẽ là vì sốt nên quá buồn chán.
Anh sự khiêu khích của cô gái nhỏ chọc tức, ngược xem cô thể đến mức nào.
Giọng bất giác mang theo vài phần trêu tức: “Em còn dám , gì mà dám thỏa mãn.”
Hứa Tĩnh : “Đây là đấy nhé.”
Hoắc Tân nhướng mày: “Anh .”
Hứa Tĩnh dừng hai giây, : “Vậy em cùng một nữa.”
Hoắc Tân ho dữ dội.
Ban đầu nghĩ, cô cùng lắm cũng chỉ dám hôn một cái gì đó, đến lúc đó thể đùa cợt, hoặc thật sự hôn một cái lên má cũng chẳng .
Không ngờ Hứa Tĩnh trực tiếp ném một quả b.o.m hạt nhân.
Anh coi thường cô .
Cổ họng đau ngứa, định thì chợt sặc nước bọt, ho khan thêm hai tiếng.
Hứa Tĩnh vội vàng rời khỏi .
Vừa vỗ lưng cho , đưa ly nước cạnh đầu giường cho : “Anh cần kích động như , em chỉ đùa thôi.”
Hoắc Tân nhận lấy ly nước trong tay cô, uống một ngụm, nóng quá!
Anh suýt chút nữa phun cả ngụm nước .
Hứa Tĩnh vội vàng vỗ lưng cho : “Anh thật sự cần sợ hãi như , em cũng thể ép .”
Hoắc Tân ho thêm hai tiếng, yếu ớt : “Anh sợ, nước nóng quá.”
Hứa Tĩnh khựng : “Ồ.”
Cái tiếng “ồ” , hình như vài phần trào phúng nhàn nhạt.
Hoắc Tân đặt ly nước lên đầu giường, cô : “Thôi , nhận thua.”
Sau đó từ từ giơ ngón cái lên về phía cô, ý rằng – cô thật sự lợi hại.
Hứa Tĩnh khẽ.
Cô sợ ngượng, rõ ràng bây giờ ngượng .
Thế là cô : “Vậy em về ngủ đây.”
Hoắc Tân gật đầu.
Sau khi cô và đóng cửa , Hoắc Tân bình tĩnh mở máy tính xách tay bên cạnh, đang định trả lời email, nhưng trong đầu thỉnh thoảng hiện lên câu của Hứa Tĩnh: “Em cùng một nữa.”
Anh đột nhiên cảm thấy đau đầu.
Anh buộc tập trung email, từng chữ một, nhưng cũng thể tập trung .
Có lẽ vì sốt nên đầu óc tỉnh táo.
Anh đành từ bỏ.
Hứa Tĩnh thật sự khiến mở rộng tầm mắt.
Một ngoan ngoãn như , gan những lời đó?
Anh đưa tay cầm ly nước đầu giường uống liền mấy ngụm như để trấn an, vì uống quá nhanh suýt chút nữa sặc.
Anh gập máy tính , đưa tay xoa trán.
Lấy điện thoại , kìm cập nhật một trạng thái WeChat:
Tối nay chuyện đều thuận lợi.
Gửi xong, tiện tay lướt xem các video ngắn nền tảng FlyK, dùng những bài hát sôi động để tẩy não một lúc, tan biến sự chấn động mà câu của Hứa Tĩnh mang .
Trước khi ngủ, điện thoại chợt hiện một thông báo mục khoảnh khắc.
Anh bấm , Hứa Tĩnh để một bình luận trạng thái đó của .
Hứa Tĩnh: "Em cũng ."
Hoắc Tân: …
Tại cảm giác rằng sự thuận lợi của cô tối nay hình như là vì ngủ cùng …