Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 235: Bất Ngờ Sinh Nhật
Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:07:04
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau buổi tiệc đầy tháng, Trọng Hi Nhiên giao bé con cho bảo mẫu, tìm một chỗ chuyện riêng với Trọng Quảng Tài.
"Chuyện của Trọng thị vẫn thỏa ?" Trọng Hi Nhiên , "Tư Niên , qua năm sẽ tài trợ Trọng thị nữa."
Trọng Quảng Tài gật đầu: "Biết ."
Trọng Hi Nhiên hỏi: "Rốt cuộc thì cả nhà bác cả tham ô bao nhiêu tiền?"
Trọng Quảng Tài khẽ thở dài, : "Tổng cộng linh tinh, cũng lười tính."
Ngọn lửa trong lòng Trọng Hi Nhiên "phừng" một tiếng bùng lên, cô định chất vấn "lười tính là cái gì", thì Trọng Quảng Tài : "Anh già , sức lực cũng còn như nữa, định năm giao Trọng thị cho Tư Niên quản lý, em thấy thế nào?"
Trọng Hi Nhiên suýt chút nữa nghi ngờ nhầm, vội vàng : "Đương nhiên là , đừng hối hận đấy."
Bố Trọng : "Con đúng là giúp ngoài mà."
Ông , "Sẽ hối hận , con cũng sinh con , Tư Niên cũng ký thỏa thuận tiền hôn nhân với con, Uyển Chi cũng năng lực tiếp quản Trọng thị, giao cho khác cũng yên tâm, nghĩ nghĩ , cách nào hơn thế . Dù sớm muộn gì cũng là của Thang Viên."
Ông cũng tư tâm, tuy nguội lạnh với cả nhưng vì tình nghĩa cũng tiện trở mặt trực tiếp với cả, để Kỳ Tư Niên đến thì ngược càng thích hợp hơn.
Đương nhiên quan trọng hơn là, mấy ngày nay áp lực lớn, cơ thể ông quá tải, đặc biệt phẫu thuật, ông chút đủ sức để quản lý một doanh nghiệp lớn như .
Trọng Hi Nhiên cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều: "Anh nghĩ thông suốt thì em yên tâm , cầm cổ phần thu tiền ."
Dù chỉ ồn ào một buổi sáng, nhưng khiến Trọng Hi Nhiên đủ mệt mỏi.
Từ khi sinh xong, cơ thể cô yếu, chút sợ lạnh.
Về đến nhà cô kìm mà ngủ .
Tỉnh dậy là 5 giờ chiều.
Vừa mở mắt, bé con ở đó, bên cạnh chỉ Kỳ Tư Niên.
Cô hỏi: "Thang Viên ?"
Kỳ Tư Niên : "Để dì bế sang phòng bên cạnh ngủ , thằng bé chỉ cựa quậy một chút là em tỉnh giấc."
Hóa là để cô một giấc ngủ ngon.
Trọng Hi Nhiên gật đầu.
Anh đưa tay lên, xoa tóc cô, hỏi: "Hôm nay gì với Hoắc Tân ?"
Trọng Hi Nhiên sững sờ, : "Hôm nay em mới cảm thấy hình như vẫn còn..." Cô bỏ qua ba chữ mà cả hai đều ngầm hiểu, tiếp tục , "Ban đầu em định khuyên , nhưng đó nghĩ thôi . Cuối cùng với em, sẽ mãi là bạn của em."
Khi giải thích, cô mang theo tâm lý tinh tế như bắt quả tang, sợ Kỳ Tư Niên sẽ tức giận.
Kỳ Tư Niên chỉ dùng ngón cái nhẹ nhàng vuốt ve má cô, ôn hòa : "Ừm, em đừng áp lực là . Chuyện chủ yếu vẫn là tự vượt qua rào cản trong lòng."
Trọng Hi Nhiên gật đầu.
Nhích sang một bên, dựa lòng .
Kỳ Tư Niên cúi đầu, hôn lên môi cô.
Thoáng cái đến ngày đầy trăm ngày của bé con.
Nhà đương nhiên tổ chức một bữa tiệc lớn.
Hoắc Tân vẫn đến, nhưng chuyện riêng với cô nữa.
Khi đến xem bé con, còn nhíu mày, chê: "Xấu như bố nó."
Trọng Hi Nhiên bênh vực: "Không Thang Viên ."
Một lát , cô thêm: "Bố nó cũng ."
Hoắc Tân một tiếng, khẽ mấp máy môi, dường như gì đó, cuối cùng cũng chỉ một câu: "Được ."
Hoắc Tân tặng Thang Viên một phần trăm cổ phần của công ty Phi Khách.
Món quà hào phóng như khiến tất cả mặt tại đó đều kinh ngạc.
Ngay cả Trọng Hi Nhiên cũng cảm thấy nhận lấy lắm, ngược Kỳ Tư Niên : "Đây là sự bù đắp cho , nếu em nhận thì bao giờ mới thoát ? Sau đáp lễ trả là ?"
Trọng Hi Nhiên thấy lý, liền còn áp lực tâm lý nữa, nhận lấy món quà .
Sau khi kết thúc buổi tiệc về đến nhà, Trọng Hi Nhiên tuy vẫn thấy mệt, nhưng còn mệt đến mức lăn ngủ như hồi đầy tháng của Thang Viên nữa.
Thang Viên ngủ , Kỳ Tư Niên bảo dì giúp việc bế bé sang phòng bên cạnh.
Thang Viên cơ bản đều ngủ cùng hai vợ chồng.
Hầu hết thời gian bé ngủ trong nôi nhỏ, khi Kỳ Tư Niên hoặc bảo mẫu sẽ bế bé lên dỗ dành, đặt bé giữa hai vợ chồng.
Những lúc sắp xếp sang phòng bên cạnh như thì ít.
Trọng Hi Nhiên nghĩ Kỳ Tư Niên chắc là cô ngủ ngon, cũng nghĩ nhiều, liền theo thói quen dựa lòng Kỳ Tư Niên.
Kỳ Tư Niên đưa tay luồn trong áo cô.
"..."
Trọng Hi Nhiên cắn môi: "Cửa."
Kỳ Tư Niên thì thầm, giọng mang theo vài phần ý : "Đóng từ sớm ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-235-bat-ngo-sinh-nhat.html.]
Kể từ khi Trọng Hi Nhiên mang thai, hai họ còn "sinh hoạt vợ chồng" nữa.
Năm tháng đầu thai kỳ Trọng Hi Nhiên luôn khó chịu vì ốm nghén, đương nhiên nỡ.
Sau bác sĩ , trong thời gian đó thử một , nhưng Kỳ Tư Niên sợ tổn thương bé con, giữa chừng thôi.
Sau khi Trọng Hi Nhiên sinh xong mệt mỏi và cần bồi bổ cơ thể, Kỳ Tư Niên cũng luôn kiềm chế.
Tính , Kỳ Tư Niên kiêng khem gần hơn một năm .
"Nhớ ?" Kỳ Tư Niên khàn giọng, hôn lên môi cô.
Trọng Hi Nhiên khẽ "ừ" một tiếng, vòng tay ôm lấy .
Động tác của nhẹ nhàng, ngừng cúi xuống hôn cô, như thể sợ cô thương.
Cho đến khi cô cắn lên môi , như một loại ám hiệu, Kỳ Tư Niên mới phóng túng hơn một chút, tăng thêm lực.
nhanh, tiếng của bé con mơ hồ vọng đến từ phòng bên cạnh, hai đành vội vàng kết thúc.
Nhanh chóng rửa ráy, Kỳ Tư Niên bước cô một bước, bên ngoài truyền đến giọng dịu dàng của : "Thang Viên nhỏ ? Ngoan nào, đừng , bố sẽ đưa con tìm ngay đây."
Trọng Hi Nhiên lúc cũng quần áo xong, tới, đón Thang Viên nhỏ lòng.
Thang Viên nhỏ lập tức ngừng .
Kỳ Tư Niên mỉm : "Bé con bây giờ chỉ nhận mỗi em thôi đấy."
Trọng Hi Nhiên ngước mắt với .
Có bé con , thời gian dường như trôi nhanh hơn hẳn.
Thoáng cái, bé con qua tuổi tròn một.
Trong năm nay, cuộc sống chính của Trọng Hi Nhiên là chăm sóc bé con, khi bé ngủ thì xem tiến độ kỹ xảo.
Đến tháng 12, cô mới nhận sinh nhật Kỳ Tư Niên đến.
Cô chút áy náy.
Năm đó khi yêu , rõ ràng rằng mỗi sinh nhật đều sẽ ở bên .
đó năm đầu tiên, cô vì bồng bột mà bỏ nhà , đương nhiên thể đón sinh nhật cùng .
Năm ngoái vì Tiểu Thang Viên chào đời, tâm trí cô đều dồn đó, cũng đặc biệt đón sinh nhật cho , chỉ tặng một cái trâm cài áo quà.
Năm nay lẽ thể quá cầu kỳ, nhưng ít nhất cũng chuẩn một cách chu đáo cho .
Vì cô gửi Thang Viên cho dì giúp việc, ngày sinh nhật Kỳ Tư Niên, cô đặc biệt đến văn phòng một chuyến.
Cô một cách lén lút, mang theo chiếc bánh sinh nhật tự tay , nhờ Khương Chính che chắn giúp, nhân lúc Kỳ Tư Niên trong văn phòng thì lẻn .
Văn phòng của Kỳ Tư Niên so với đây gì đổi.
Trên bàn vẫn đặt một cuốn sổ tay màu đen, là thói quen suốt nhiều năm qua.
Trọng Hi Nhiên đưa tay chạm , mở .
Lịch trình của tuần gần đây nhất ghi vài công việc trọng điểm, dòng cuối cùng : Đưa Thang Viên tiêm vắc xin.
Kỳ Tư Niên quả thực là một bố trách nhiệm.
Sau khi Thang Viên chào đời, gần như chuyển từ nghỉ một ngày mỗi tuần sang nghỉ hai ngày mỗi tuần, trừ những việc quan trọng, nếu thì cuối tuần đều sẽ ở nhà chơi cùng Thang Viên.
Trọng Hi Nhiên cong môi, đang định khép cuốn sổ thì chợt liếc thấy bức ảnh kẹp bên trong bìa.
Có hai tấm.
Cô lật , một tấm là Tiểu Bạch.
Tấm còn là… cô.
Đó hẳn là cô thời cấp ba.
Mặc đồng phục JK, buộc tóc đuôi ngựa.
Trong đầu cô chợt lóe lên cảnh tượng năm xưa.
Đó là một ngày hè, giàn nho trong sân đang tưới nước.
Cô xổm bên cạnh vui vẻ, tay vốc một vốc nước định tạt bên cạnh.
Người bên cạnh là Tư Nghiêm.
Ở một góc khác mà cô , Kỳ Tư Niên bấm nút chụp, còn rửa bức ảnh và cứ thế mang theo bên .
Một góc bức ảnh ố vàng.
Cô chợt một thoáng ngẩn ngơ.
Cứ ngỡ là khi đó cô thấy Kỳ Tư Niên giơ máy ảnh chụp , nhưng tài nào nhớ nổi hình ảnh cụ thể.
Còn bức ảnh .
Rõ ràng nhiều cô thể chạm tới, nhưng bao giờ lật .
Cho đến tận bây giờ.