Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 225: Gã đàn ông khốn nạn
Cập nhật lúc: 2025-09-25 10:20:10
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Xa nhà mấy tháng, gặp bà Kỳ, Trọng Hi Nhiên vẫn khỏi chút căng thẳng.
May mắn là cửa, bà Kỳ nhiệt tình đón cô, chút xa lạ nào, sự căng thẳng của Trọng Hi Nhiên cũng nhanh chóng xoa dịu.
Ăn cơm xong, Trọng Hi Nhiên xem TV cùng bà Kỳ ghế sofa.
Bà Kỳ : “May mà Tư Niên dỗ cháu về, nếu nó sẽ hối hận cả đời. Thật đáng tiếc khi mất mà nó thích từ nhỏ.”
Trọng Hi Nhiên kinh ngạc : “Bà thích cháu từ nhỏ ?”
Bà Kỳ : “Đương nhiên , bà đây là cáo già trong nhà mà. Hồi nhỏ mỗi nghỉ hè Tư Nghiêm sang chơi, nó đều hỏi Tư Nghiêm một câu về cháu, hỏi xong còn mắng Tư Nghiêm một câu chịu học hành tử tế, vẻ lớn lắm, bà cứ nghĩ là nó những suy tính thầm kín trong lòng nó . Bà hỏi nó mà nó còn chịu thừa nhận...”
Kỳ Tư Niên nhướng mày, đối với những chuyện dường như cũng để tâm, còn trêu chọc theo: “Vậy bà sớm mà chủ cho cháu?”
Bà Kỳ: “Cô gái thích đương nhiên tự theo đuổi.”
Trọng Hi Nhiên: “ đó, bao giờ theo đuổi em .”
Kỳ Tư Niên liếc cô, gì.
Trọng Hi Nhiên hiểu , đột nhiên mặt đỏ bừng.
Ba đang chuyện, chuông cửa đột nhiên reo.
Bác giúp việc cửa một cái, : “Là dì Tông đến.”
Bà Kỳ sững sờ một chút, : “Cứ để cô , lâu đến, chắc là chuyện gì khó khăn.”
Sau phẫu thuật, dì Tông hồi phục , chỉ là sức khỏe còn như , bước chân cũng chậm hơn nhiều.
Vào đến nơi thấy Kỳ Tư Niên, dì Tông chút bất ngờ, nhưng lập tức tới lóc quỳ xuống mặt : “Tư Niên con cầu xin con, cầu xin con hãy giúp Gia Gia cuối, con cầu xin con...”
“Cô gì thế ?” Bà Kỳ một mặt đưa tay đỡ cô một mặt lo lắng Kỳ Tư Niên, “Gia Gia ?”
Kỳ Tư Niên cũng bước tới, đưa tay đỡ cô : “Dì cứ dậy .”
Dì Tông quỳ đất chịu dậy, thành tiếng: “Con nên đến nữa, nhưng thực sự là còn cách nào khác , con thể đứa trẻ hủy hoại ...”
Kỳ Tư Niên bình thản : “Chuyện tôn trọng ý kiến của vợ .”
Dì Tông vội vàng đầu dập đầu Trọng Hi Nhiên: “Trước đây Gia Gia sai , nó xin cô, cầu xin cô Hi Hi.”
Vết nhăn trán cô sâu.
Trọng Hi Nhiên sững sờ một chút, đột nhiên nhớ đến bà nội của .
Năm đó cô sốt, vết nhăn trán bà nội cũng sâu như , bà cứ chạy chạy phòng cô, đo nhiệt độ cho cô.
“Dì cứ dậy .” Trọng Hi Nhiên Kỳ Tư Niên, “Anh giải quyết .”
Kỳ Tư Niên gật đầu một cái, gọi điện cho Khương Chính.
Trên đường về, Kỳ Tư Niên ôm Trọng Hi Nhiên : “Đôi khi em vẫn quá mềm lòng.”
Trọng Hi Nhiên cụp mắt xuống, vì nhớ đến bà nội nên tâm trạng chút buồn bã.
chuyện chỉ khiến khác cảm thấy thương cảm.
Một lát , cô chậm rãi : “Tình nghĩa của dì Tông, và bà nội đều sẽ ghi nhớ, nếu giúp đỡ, e rằng trong lòng hai cũng sẽ yên. Đây coi như là cuối cùng, để bà nội và cắt đứt quan hệ với gia đình dì Tông .”
“Hơn nữa—khi em thấy tin tức , cũng cảm thấy khó chịu. Chuyện sai là ở đàn ông đó, cô cũng là nạn nhân. Phụ nữ trong chuyện quá dễ chỉ trích gay gắt, rõ ràng là cùng một chuyện, đối với đàn ông mà là một sự khoe khoang, phụ nữ đóng đinh cột nhục nhã, lâu thể ngóc đầu lên .”
Ví dụ như chính cô, năm đó hẹn hò bình thường xăm , cũng phán xét lâu.
Kỳ Tư Niên cúi đầu, khẽ hôn cô, dường như để an ủi.
·
Kể từ khi chuyện bùng nổ, Thịnh Giai đầu tiên cảm thấy sợ hãi đến kể từ khi bước chân nghệ thuật.
Một nữ diễn viên dính chuyện như thế , thể là sự nghiệp cơ bản hủy hoại, và sẽ ngừng nhắc đến.
Quả nhiên lâu , đoàn phim "Cyber" thông báo nữ chính.
Cô tốn nhiều tiền để đủ cách công chúng, nhưng những bức ảnh vẫn cứ lặp lặp xuất hiện.
Cô dám liên lạc với Kỳ Tư Niên nữa, sợ đối phương tức giận , ngay cả tia hy vọng cuối cùng cũng còn, đành cầu xin Tông Tuyết Mai.
Tông Tuyết Mai cũng mặt mũi để cầu xin Kỳ Tư Niên, ban đầu định cầu xin bà Kỳ, ngờ tình cờ gặp Kỳ Tư Niên.
May mắn là Kỳ Tư Niên vẫn tay giúp đỡ.
Thịnh Giai Kỳ Tư Niên lợi hại, và cũng là đầu tiên cảm nhận cách giữa và .
Anh tay, những bức ảnh cấm bộ nền tảng.
Hơn nữa, chỉ cần đăng, sẽ định vị chính xác và xóa ngay lập tức.
Chỉ trong một hoặc hai ngày, bộ mạng internet còn tìm thấy bức ảnh đó nữa.
Người nước ngoài cũng nhận thư luật sư, ngoan ngoãn xóa ảnh, và cam kết sẽ phát tán nữa.
Tông Tuyết Mai đặc biệt gọi điện dặn dò cô: “Lần giúp con là do phu nhân gật đầu, con gây chuyện nữa đấy.”
Thịnh Giai im lặng một lát, : “Con .”
·
Ngày hôm , hai vợ chồng liền cùng bắt đầu công việc.
"Không gian gấp khúc" tìm vài công ty kỹ xảo, lô kỹ xảo đầu tiên lượt gửi về.
Trọng Hi Nhiên bắt đầu lượt phản hồi ý kiến chi tiết với từng công ty.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-225-ga-dan-ong-khon-nan.html.]
Xem cả một ngày, cô cảm thấy mắt sắp mù đến nơi .
Cô dậy hoàng hôn ngoài cửa sổ kính từ trần đến sàn, đột nhiên thấy điện thoại rung lên.
Cứ tưởng là Kỳ Tư Niên, cô vội vàng chạy nhỏ đến bàn mở điện thoại.
Một tin nhắn từ Thịnh Giai gửi đến.
“Cảm ơn cô giúp đỡ, chuyện đây thực sự xin , sẽ phiền hai nữa. – Thịnh Giai”
Cô xong cũng để tâm, hai bài tập thể dục mắt tiếp tục xem kỹ xảo gửi đến cho .
Cứ bận rộn như một tuần, đến sát Tết.
Những năm việc sắm sửa Tết đều do Chu Vân chuẩn , nhưng khi Kỳ Quang Viễn và Chu Vân ly hôn, chuyện đương nhiên rơi tay cô.
Đi ăn Tết trở thành chuyện quan trọng hàng đầu.
Tối đó khi Kỳ Tư Niên về nhà, Trọng Hi Nhiên hỏi : “Năm nay cùng bố đến nhà bà nội ăn Tết ? Rồi mùng Một tiên đến chỗ ăn trưa, đó về nhà ăn tối?”
Kỳ Tư Niên thuận tay ôm cô lòng, : “Cũng chỉ thể như thôi.”
Đêm giao thừa, Bắc Thành đột nhiên tuyết rơi dày đặc.
Cả nhà tụ họp ở căn nhà cổ, tuy thiếu Chu Vân, nhưng cũng coi như vui vẻ hòa thuận.
Bà Kỳ lâu đón Tết cùng nhà, hứng thú dâng cao, khi ăn cơm xong liền đề nghị chơi mạt chược.
Kỳ Tư Niên và Trọng Hi Nhiên đương nhiên đồng ý.
Kỳ Quang Viễn dậy: "Các con cứ chơi , bố chút việc."
Bà Kỳ: "Mồng một Tết việc gì mà vội? Hơn nữa thiếu một thì chơi kiểu gì?"
Kỳ Quang Viễn chỉ dì giúp việc: "Để cô chơi."
Dì giúp việc vội vàng xua tay, chơi.
Kỳ Quang Viễn Kỳ Tư Niên: "Nghe thấy , hai đứa mau mau sinh đứa cháu để chơi mạt chược với bà nội."
Kỳ Tư Niên nhướng mày.
Trọng Hi Nhiên đỏ mặt.
Bà Kỳ : "Nói gì lạ , sinh lớn bao nhiêu mới chơi mạt chược chứ? Lát nữa bà ngủ , chơi bao lâu ? Bà già thế , con còn thể chơi với bà mấy ngày nữa?"
Kỳ Quang Viễn đành ở .
Anh lơ đãng, thua cả buổi tối, cuối cùng hào phóng trả tiền bỏ .
Bà Kỳ dặn dò: "Trên đường chậm thôi, bên ngoài trời còn đang đổ tuyết."
Kỳ Quang Viễn ứng tiếng, đóng sập cửa.
Bà Kỳ : "Chắc chắn là gặp Chu Vân , phụ nữ đó cũng kiên trì thật, hai mươi mấy năm mà vẫn tìm đàn ông khác."
Chuyện của lớn tiện bàn luận, hai vợ chồng đều im lặng.
Bà Kỳ ngáp một cái, đột nhiên như nhớ điều gì, : "Hi Hi, bà cũng gây áp lực cho cháu, hai đứa kết hôn cũng hơn năm năm , vẫn tin tức gì, nếu cần thì kiểm tra xem ."
Trọng Hi Nhiên khựng .
Kỳ Tư Niên nhỏ: "Bà đừng lo, con gì ."
Bà Kỳ gật đầu, xoay phòng.
Trọng Hi Nhiên đến bên cửa sổ, hai ngọn đèn tường trong sân vẫn sáng, chiếu rọi những bông tuyết đang bay lả tả.
Cây thông trong sân xa cũng phủ một lớp tuyết dày, trông giống như cây thông Noel.
Cô chạy phòng ngủ một cái, Kỳ Tư Niên đang tắm.
Cô cong môi, nhẹ nhàng vặn cửa ngoài, nhanh chóng nặn một quả cầu tuyết vặn cầm trong tay, phòng cô và Kỳ Tư Niên.
Tay lạnh cóng, cô chỉ thể gắng sức kiểm soát nét mặt.
Kỳ Tư Niên mặc đồ ngủ từ phòng tắm, ngẩng mắt cô: "Muốn tắm ?"
Trọng Hi Nhiên chắp hai tay lưng, "Ưm" một tiếng, bước về phía phòng tắm.
Khoảnh khắc lướt qua , cô giơ tay vỗ mạnh quả cầu tuyết n.g.ự.c , vụt chạy .
Phía , Kỳ Tư Niên "sịt" một tiếng.
Trọng Hi Nhiên nhịn bật khúc khích.
Cô "rầm" một tiếng đóng cửa phòng tắm, đang định khóa thì cánh cửa bên ngoài mạnh mẽ đẩy .
Cô đối thủ của Kỳ Tư Niên, trơ mắt cánh cửa từ từ đẩy mở.
Kỳ Tư Niên bước , trong tay cầm quả cầu tuyết tan chảy một nửa, cô, ánh mắt khó lường.
"Anh... ." Cô cắn môi, tựa eo bồn rửa mặt, dùng ánh mắt cầu xin .
Kỳ Tư Niên bật , chớp mắt nhét cục tuyết đó từ cổ áo cô trong.
"..."
Đồ đàn ông khốn kiếp.
Chẳng nhường nhịn cô chút nào.