Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 220: Bùng nổ cảm xúc
Cập nhật lúc: 2025-09-25 09:20:35
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cảm xúc của Trọng Hi Nhiên cứ thế bình tĩnh trong lời an ủi của , từ sự áy náy chuyển sang một sự tò mò.
Cô ngước đầu lên trong lòng , hỏi: “Vậy lúc đó kết hôn với em?”
Cô vẫn luôn nghĩ Kỳ Quang Viễn ép buộc, từng nghĩ là tự quyết định kết hôn với cô, hơn nữa còn vì mà gây mâu thuẫn với Kỳ Quang Viễn.
Kỳ Tư Niên cô.
Cô : “Cứ cảm thấy, giống những gì sẽ .”
Dù thì đây đối xử với cô lạnh nhạt.
“ là điên rồ thật.” Kỳ Tư Niên bình thản , “Anh thể nhiều lý do.”
“Anh sợ em đầu óc tỉnh táo, gặp kẻ đáng tin.”
Trọng Hi Nhiên theo bản năng : “Thật cũng đến nỗi –”
Kỳ Tư Niên liếc cô một cái, cô lập tức ngậm miệng.
Kỳ Tư Niên tiếp: “Lúc đó nghĩ, thà rằng bảo vệ em, còn hơn để khác tổn thương em. Dù em yêu , nhưng nhất định sẽ bạc đãi em. Không thể yêu thương như vợ chồng son, thì tôn trọng như khách cũng .”
“Còn nữa ?”
“Còn nữa, em vốn cũng là vị hôn thê của , cũng lựa chọn nào phù hợp hơn.”
“Chúng cũng coi như hiểu rõ gốc gác của , tính cách của em cũng đại khái hiểu, chắc sẽ trở thành một vợ đủ tiêu chuẩn.”
“Anh cũng thích em, ích kỷ một chút để thỏa mãn bản cũng chẳng gì sai.” Kỳ Tư Niên .
“ thật – con sẽ tìm nhiều lý do để hợp lý hóa hành vi của .”
Kỳ Tư Niên dừng một chút, “Những điều đều là lý do lúc đó thuyết phục bản cưới em.”
Anh bình thản : “Anh cưới em, là một sự bùng nổ cảm xúc.”
“Không lý do đặc biệt nào cả.”
Trọng Hi Nhiên từ “bùng nổ cảm xúc” mà dùng miêu tả chạm đến, kìm cong môi .
Ngoài cửa sổ thỉnh thoảng vang lên tiếng còi xe ô tô.
Rèm cửa che sáng mấy, trời sáng hẳn lúc nào .
Đèn đầu giường trở thành vật trang trí, Kỳ Tư Niên đưa tay tắt .
Trọng Hi Nhiên gần như cả đêm, cô mệt, liền tựa hẳn lòng , ngáp một cái.
Kỳ Tư Niên ôm cô xuống: “Mệt thì ngủ một lát , nhật ký bắt em hết trong một đêm, vội vàng gì chứ.”
Trọng Hi Nhiên ngáp một cái: “ em kìm .”
Đã thì nào lý do gì mà hết.
Kỳ Tư Niên đưa tay xoa xoa đầu cô: “Ngủ .”
Trọng Hi Nhiên ôm , cơ thể dường như vẫn còn khẽ run rẩy: “ bây giờ em ngủ. Anh chuyện với em thêm một lát nữa ?”
“…Được.” Kỳ Tư Niên cảm nhận cảm xúc của cô, liền đồng ý.
Trọng Hi Nhiên dùng mặt cọ cọ cằm Kỳ Tư Niên, : “Anh cũng sẽ bùng nổ cảm xúc ?”
“Sao .” Kỳ Tư Niên , “Anh bùng nổ cảm xúc vì em còn ít ?”
“Ví dụ như?” Trọng Hi Nhiên với giọng điệu nũng nịu, “Em chính miệng .”
Kỳ Tư Niên khẽ.
Anh đặt tay lên eo cô, nghĩ một lát, : “Ví dụ như ban đầu hề ý định chạm em khi kết hôn, nhưng khi đến nhà em thì vẫn kìm . Giữa chừng cũng định dừng , nhưng em phản đối, nên buông thả bản .”
Ngừng một chút, bổ sung thêm một câu, “Buông thả hai .”
“Anh hình như ...” Anh dừng , dường như đang suy nghĩ xem dùng từ nào để miêu tả sẽ phù hợp hơn, “ăn một là ghiền.”
Trọng Hi Nhiên cảm thấy mặt nóng lên.
Cô nhớ đến hai ? cuốn nhật ký của Kỳ Tư Niên.
Kỳ Tư Niên cúi đầu, hôn lên má cô, “Đêm đó em vẻ thoải mái lắm ?”
Đến lúc thì còn gì để che giấu nữa.
Trọng Hi Nhiên khẽ “ừm” một tiếng, thấy vẻ áy náy, liền ngay: “Cũng thoải mái, chỉ là thỉnh thoảng thôi, với lúc đó cũng kinh nghiệm, kỹ thuật kém cũng là chuyện bình thường mà.”
Kỳ Tư Niên: “…”
Nhận gì, Trọng Hi Nhiên vội vàng chữa lời: “ bây giờ lắm .”
Kỳ Tư Niên khẽ khẩy một tiếng, giọng điệu như lười biếng đôi co với cô.
“Ví dụ khác, hôm Hoắc Tân trở về, chút giận.”
Tay khẽ cuộn , áp tai cô : “Xin em, hôm đó là của .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-220-bung-no-cam-xuc.html.]
Hôm đó cô suýt chút nữa nổi.
“Em cũng , em nên báo với về chuyện gặp .” Trọng Hi Nhiên .
“Còn nữa, lúc đó vẫn đang công tác, thấy bài đăng ám chỉ nhớ vòng bạn bè của em, lập tức bay về Bắc Thành.”
“Hôm Hoắc Tân chặn em, cũng lập tức lái xe đến Tân Thành.”
“Em ghét xăm đến mức nào, nhưng vẫn chút do dự mà xăm.”
“...”
Kỳ Tư Niên gần như đứt quãng, kể hết cho cô những suy nghĩ trong lòng kể từ khi kết hôn.
Những chuyện bao giờ chịu thừa nhận, hôm nay đều xác nhận từng chút một.
Nói xong chuyện khi kết hôn, chủ đề đột nhiên về chuyện thời thơ ấu.
Đây là đầu tiên hai quen lâu đến thế, mà chuyện lâu như .
Giọng Kỳ Tư Niên nhạt, cũng bình thản, khi kể những chuyện cũ quá nhiều cảm xúc d.a.o động.
Trọng Hi Nhiên cảm thấy đó như một liệu pháp chữa lành.
Trong quãng thời gian dài đằng đẵng, một như , kể từng chút một những điều thích ở cô, những điều đó tụ hội thành dòng sông, nên hiện tại của họ.
Cô ngủ một đêm yên, một trận, trong bầu khí vô cùng yên bình mà vô thức ngủ .
Câu cuối cùng cô với Kỳ Tư Niên khi ngủ là: “Em sẽ bao giờ cãi với nữa.”
Mí mắt cô trĩu nặng, thở cũng tĩnh lặng.
Ánh sáng rực rỡ lọt qua khe hở của rèm cửa, chiếu xiên , đậu lông mi cô, chiếu sáng những vệt nước còn vương ướt lông mi cô, và cả những vết lệ khô mặt cô.
Kỳ Tư Niên cúi đầu, hôn lên má cô, khẽ .
“Có thể cãi , nhưng đừng bỏ nhà , và cũng giải thích.”
Cô rõ ràng ngủ , trong cơn mơ màng vẫn mở miệng : “Được ạ...”
Kỳ Tư Niên dạo nghỉ ngơi mấy, mấy tiếng ngủ buổi tối mà đủ, dứt khoát cũng ôm cô tiếp tục ngủ.
·
Có lẽ vì nhắc đến chuyện thời thơ ấu.
Những ký ức phai nhạt dường như bỗng nhiên sống động trở trong giấc mơ.
Có một khoảnh khắc, Trọng Hi Nhiên cứ ngỡ vẫn là một nữ sinh cấp ba.
Sắp lên lớp 10.
Trọng Quảng Tài sẽ đưa cô quen một , học lớp 12 cùng trường trung học, đến lúc đó thể để mắt đến cô một chút.
Trong giấc mơ , cô và Kỳ Tư Niên hề quen , tuổi tác cũng chỉ chênh lệch hai tuổi.
Kỳ Tư Niên đối với cô còn lạnh lùng hơn cả lúc mới quen cô ngoài đời thực, ngay cả phép lịch sự cơ bản cũng , chẳng thèm chào hỏi mà thẳng lên lầu.
Cô cũng ghét vô cùng, ở trường cũng chẳng mấy khi chuyện với , thậm chí còn từng chỉnh , hai cứ như kẻ thù.
Giấc mơ vô lý, Trọng Hi Nhiên chợt tỉnh giấc.
Nắng đang rực rỡ, Kỳ Tư Niên yên bên cạnh, ôm lấy cô.
Cô thở phào nhẹ nhõm.
Kỳ Tư Niên lúc cũng tỉnh .
Anh mở mắt cô, đôi mắt đen láy, in bóng khuôn mặt cô.
Trọng Hi Nhiên vươn tay cọ cọ cằm : “Em mơ, trong mơ cũng khó chịu, hai đứa cứ như kẻ thù .”
Kỳ Tư Niên liếc mắt lên, dường như chút bình luận gì về giấc mơ của cô.
Trọng Hi Nhiên khẽ : “Vậy chuyện gì thì cứ thẳng với em ? Không giấu giếm nữa.”
Cô bất kỳ hiểu lầm nào nữa.
“Hơn nữa, thích em, nhớ em, em sẽ vui.”
“Được.” Ánh mắt Kỳ Tư Niên sâu thẳm.
Trọng Hi Nhiên cong môi, liền cảm nhận tay phủ lên eo cô, vén vạt áo ngủ của cô lên.
“Muốn em.” Anh bình thản , “Đã thể kiềm chế nổi nữa .”
Trọng Hi Nhiên: “...”
Cũng cần trực tiếp đến thế.
Anh hôn lên dái tai cô, giọng khàn khàn: “Muốn em tan chảy trong .”
“...”