Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 215: Em có phải là đã thích anh từ rất lâu rồi không
Cập nhật lúc: 2025-09-25 09:20:30
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quá lâu gặp, hai hôn chút mê ly và vội vã.
lúc Trọng Hi Nhiên nghĩ rằng họ sẽ chìm một trận tình dục, thì Kỳ Tư Niên đột ngột dừng nụ hôn đó.
Trong tiếng nước chảy róc rách, đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nóng bừng của cô, khàn giọng: “Đừng giận, nhớ em quá, nên chỉ hôn em thôi.”
“…?”
Cô giận ?
Sao cô .
Trọng Hi Nhiên khẽ co ngón tay, cúi đầu, cũng thể rằng giận, dường như đang ám chỉ điều gì đó.
Kỳ Tư Niên cố gắng một cách bình tĩnh: “Em tắm , ngoài đợi em.”
Anh lau tóc, cởi bỏ quần áo ướt sũng, quấn một chiếc khăn tắm bước ngoài.
Được nước nóng xối qua chắc sẽ lạnh như nữa nhỉ?
Trọng Hi Nhiên vội vàng cởi quần áo, nhanh chóng tắm xong, tóc cũng chỉ sấy khô một nửa, đồ ngủ ngoài.
Kỳ Tư Niên giường, để trần nửa , bên tay đặt một cuốn sổ màu đen dày cộp, đó là cuốn nhật ký của .
Trọng Hi Nhiên sững sờ – cuốn sổ ở đây mà.
Mà bìa sổ ướt, nó từ ? Khương Chính mang đến ?
Kỳ Tư Niên cô: “Tắm xong ?”
Trọng Hi Nhiên: “Ừm. Anh .”
Kỳ Tư Niên gật đầu, dậy phòng tắm, cứ thế đặt cuốn nhật ký một cách công khai mặt cô.
Anh lo cô sẽ lén xem ?
Trọng Hi Nhiên đầu cánh cửa phòng tắm, thấy tiếng nước chảy xối xả.
Cô cẩn thận dịch chuyển hai tấc về phía cuốn nhật ký.
Tiếng nước chảy ngừng.
Cô dịch thêm hai bước, đưa tay sờ bìa cuốn nhật ký.
Rất mịn, chút ma sát.
Từ nhỏ cô từng chuyện nhiều, nhưng chút kìm chế sự tò mò của , thế là tò mò lo lắng đặt tay lên cuốn nhật ký một lúc, trong đầu hai nhân vật nhỏ điên cuồng đấu tranh.
Một nhân vật nhỏ đây là riêng tư thể xem, đạo đức.
Một nhân vật nhỏ khác đây là nhật ký của chồng cô gì mà thể xem, hơn nữa mang đến đặt mặt cô chẳng là để cô xem ?
Trong cuộc đấu tranh gay gắt, Trọng Hi Nhiên vẫn kìm , lật một trang .
Chỉ xem một trang thôi.
Cô tự nhủ với lòng.
Cô cúi đầu, thấy bài đầu tiên trang đầu tiên của cuốn nhật ký.
Thời gian là tháng 7 năm 2011.
Nội dung chỉ một câu: “Trọng Hi Nhiên đúng là phiền phức.”
“…”
“Tách” một tiếng, Trọng Hi Nhiên đóng cuốn nhật ký – lắm, cô mất hết hứng thú với cuốn nhật ký .
Tiếng nước trong phòng tắm ngừng .
Trọng Hi Nhiên vội vàng đặt cuốn nhật ký xuống, giả vờ đang xem điện thoại.
Chốc lát , Kỳ Tư Niên bước từ phòng tắm, vẫn chỉ quấn một chiếc khăn tắm, để trần nửa .
Ồ, quần áo để mặc.
Trọng Hi Nhiên khẽ xoa ngón cái ngón trỏ, nhận thấy ánh mắt đặt lên cuốn nhật ký bên cạnh cô, bình thản.
trong sự bình thản đó dường như xen lẫn điều gì đó.
Chắc cô lén xem nhật ký của nhỉ.
Cô chắc, vì đàn ông chó c.h.ế.t đôi khi quá giỏi giả vờ.
Trọng Hi Nhiên lén một cái, quyết định tay .
“Anh vẫn tại giả vờ yêu đương với Thịnh Giai?”
Kỳ Tư Niên khựng .
Trọng Hi Nhiên thấy một giọt nước đầu tóc rơi xuống ngực, trượt dọc theo đường cong cơ bắp...
Cô khô cổ, vội vàng dời tầm mắt lên, thấy vẻ mặt .
Anh khẽ mím môi, dường như mở lời thế nào.
Trọng Hi Nhiên dậy, bước đến mặt : "Nói khó đến ?"
Kỳ Tư Niên mấp máy môi, định mở lời thì cô vòng tay qua vai , nhẹ giọng: "Vậy em hỏi, trả lời nhé?"
"Được."
"Anh thích em từ lâu ?"
" ."
"Trước khi em hẹn hò với Hoắc Tân?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-215-em-co-phai-la-da-thich-anh-tu-rat-lau-roi-khong.html.]
"... ."
Mọi chuyện rõ ràng.
Dù sớm đoán chuyện , nhưng khi Kỳ Tư Niên đích , trái tim cô vẫn khỏi khẽ rung động.
"Vậy thì..." Giọng Trọng Hi Nhiên bỗng mềm nhiều, "Vậy giả vờ hẹn hò với Thịnh Giai, là vì em hẹn hò nên giữ thể diện?"
Kỳ Tư Niên bình thản : "Không ."
"Vậy là vì hẹn hò để kích thích em chú ý đến ? Không chứ?"
"Không ."
"Vậy —" Trọng Hi Nhiên ngừng một lát, đưa một suy đoán, "Là sợ em nhà mắng nên cũng hẹn hò với một ?"
Cô , càng nghĩ càng thấy khả năng cao.
"Cũng hẳn." Kỳ Tư Niên chậm rãi , "Khi đó, tác thành cho em."
Trọng Hi Nhiên ngẩn .
Kỳ Tư Niên: "Vì khi đó em thích, dùng danh nghĩa vị hôn thê để trói buộc em nữa. nếu trực tiếp hủy bỏ, bố em sẽ đồng ý."
Trọng Hi Nhiên mũi cay cay, trong mắt dâng lên nước.
Nếu khi đó thích cô, thì chuyện cũng chẳng gì.
Thế nhưng, thế nhưng.
Kỳ Tư Niên an ủi cô: "Không vì em, cũng coi như vì chính . Dù thì cũng sẽ kết hôn thôi."
Anh với giọng điệu nhẹ nhàng, nhưng Trọng Hi Nhiên rõ như .
Cô hỏi: "Vậy khi kết hôn với em, nghĩ gì?"
Cô khẽ cúi đầu, "Lúc đó em rõ ràng mới bỏ trốn với khác..."
Kỳ Tư Niên chút biểu cảm , "Cũng khá kích thích đấy chứ, cứ như cướp bạn gái của khác ."
Trọng Hi Nhiên: "..."
Ký ức đó dường như mấy vui vẻ.
Cô cắn môi một cái, chợt nghĩ đến một câu hỏi mà đây cô vẫn luôn hỏi: "Vậy lúc khi em đóng phim, cung cấp cho em tư liệu về tình yêu đơn phương, khi đó em cứ nghĩ thầm yêu là Thịnh Giai, nhưng thực là—"
"Em." Anh bình thản, chính xác tiếp lời cô, "Vẫn luôn là em, Trọng Hi Nhiên."
Cô từ nãy đến giờ dám ngẩng đầu lên.
Tầm mắt cô cụp xuống, dừng n.g.ự.c .
Rõ ràng là giọng chút gợn sóng, nhưng nhịp thở ở n.g.ự.c phập phồng bất định, cứ như đang căng thẳng.
Trọng Hi Nhiên nhẹ nhàng đặt tay lên n.g.ự.c , khẽ : "Kỳ Tư Niên, hình như đang căng thẳng."
"Ừm." Cuối cùng cũng phủ nhận.
Cô ngẩng đầu lên, : "Tại ?"
Anh trầm giọng: "Thật ."
Anh cảm thấy lúc nên ôm Trọng Hi Nhiên lòng, nhưng vì dám động đậy.
Anh dường như trở thời niên thiếu, thấy cô gái thích, chỉ dám từ xa , dám gần.
Trọng Hi Nhiên vươn tay ôm lấy .
Khóe môi Kỳ Tư Niên khẽ động, tâm trạng dường như đạt một sự cân bằng tinh tế giữa quá khứ và hiện tại.
Anh cuối cùng cũng còn cố ý đẩy cô gái thích xa như nữa.
Trái tim đập thình thịch, vươn tay ôm chặt lấy cô.
Vô hình ảnh trong quá khứ lượt lướt qua tâm trí .
Anh lặng lẽ bên cửa sổ tầng hai bóng lưng cô rời khỏi biệt thự.
Anh nắng xa xa cô mặc đồng phục JK nghịch nước giàn nho, đùa giỡn với Kỳ Tư Nghiêm.
Cô lái mô tô lướt qua mặt , nhưng nhanh , nhướng mày hỏi dám ?
Cứ như bây giờ, khi đột nhiên dám động đậy, cô chủ động vươn tay ôm lấy .
Bao nhiêu năm qua, cô đổi nhiều, nhưng những điều thu hút thì vẫn luôn ở đó.
Khiến bỗng nhiên tại một khoảnh khắc nào đó tỉnh táo nhận , cô thu hút một cách bản năng.
Cũng như ngày cô chia tay Hoắc Tân, cô trong xe, ngoài cửa sổ đầy tuyết.
Không hề rơi một giọt nước mắt nào.
Anh cảnh tượng đó, nảy sinh một khao khát mạnh mẽ cưới cô.
Anh chỉ những xúc động như đối với cô.
Cũng như bây giờ.
Anh cứ ngỡ những lời mặt cô, cả đời cũng thể .
Thế nhưng giới hạn sụp đổ giây phút .
Mọi hành động đều dựa bản năng.
Kỳ Tư Niên cúi đầu, ghé tai cô : "Hi Hi, yêu em, yêu yêu em."
Anh sẽ quy phục cô, hề giữ gì.