Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 213: Có thể bỏ nhà đi, nhưng nhớ đeo nhẫn cưới

Cập nhật lúc: 2025-09-25 09:20:28
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kỳ Tư Niên gật đầu, sang với bên cạnh "Please", cả đoàn thẳng phòng họp bên trong.

Trọng Hi Nhiên dõi theo bóng lưng Kỳ Tư Niên, dường như nhận , khi phòng họp đầu cô một cái, cô vội vàng nắm chặt ly nước trở chỗ việc tạm thời của .

Khi ngẩng đầu lên nữa, Kỳ Tư Niên phòng họp.

Trọng Hi Nhiên chậm rãi uống một ngụm nước, ban đầu nghĩ rằng trái tim hỗn loạn sẽ dần bình tĩnh , nhưng chợt cảm thấy một ánh mắt đang chằm chằm.

đầu.

Trong phòng họp, Kỳ Tư Niên bức tường kính, im lặng cô.

"..."

Anh đang họp ?

Tại cứ cô mãi?

Ánh mắt thẳng tắp đặt cô, hề ý né tránh.

Không chỉ Trọng Hi Nhiên nhận , một thời gian, ngay cả những khác trong văn phòng cũng nhận thấy, ngừng về phía hai họ, thì thầm bàn tán xem rốt cuộc là chuyện gì.

Frank cau mày Kỳ Tư Niên hai giây, cầm một chiếc máy tính xách tay đến, chắn mặt Trọng Hi Nhiên, ngăn cách hai họ.

"..." Trọng Hi Nhiên mím môi, , hỏi bằng tiếng Anh: "Có chuyện gì ?"

Hiệu ứng đặc biệt hôm nay sáng nay bàn ?

" ." Frank cúi đầu, hạ giọng : "Có một tên biến thái cứ chằm chằm cô, đừng sợ, che cho cô."

"..."

Trọng Hi Nhiên im lặng hai giây, : "Được thôi."

Frank cứ thế cầm máy tính xách tay chuyện với cô suốt nửa tiếng đồng hồ.

Tay cầm đến tê cứng, đầu cuối cùng cũng thấy tên biến thái trong phòng họp đổi chỗ, còn chằm chằm Trọng Hi Nhiên nữa, mới thở phào nhẹ nhõm, dặn dò Trọng Hi Nhiên tự bảo vệ .

Trọng Hi Nhiên định giải thích gì đó, nhưng lưỡng lự một chút, cơ hội vụt mất, Frank xong việc , với vẻ mặt "âm thầm lập công mà cầu danh" trở về chỗ việc của .

Cô đành bỏ qua.

Ngẩng đầu phòng họp, đèn trắng trong phòng họp sáng trưng.

Kỳ Tư Niên xuống, khuôn mặt che khuất gần hết, hầu như rõ.

cô vẫn nhịn thỉnh thoảng liếc một cái.

Muốn hỏi tại gầy .

ăn uống tử tế .

Gần đây ngủ ngon nên quầng thâm mắt .

nhớ cô ?

đến tìm cô ?

Nếu hồi đó hẹn hò với Thịnh Giai là giả thì tại cho cô ?

đường nét hiện qua cửa kính, nắm chặt ly nước, đầu ngón tay dùng sức đến mức tái .

Thời gian trôi qua từng giây, đến giờ tan .

Những trong văn phòng lượt rời , xung quanh trở nên tĩnh lặng, chỉ còn tiếng gõ bàn phím lác đác.

Trọng Hi Nhiên cuối cùng cũng thể phòng họp mà chút e dè.

đầy hai giây, Frank ôm máy tính xách tay xuống bên cạnh cô, : "Đừng sợ."

Ánh mắt Trọng Hi Nhiên che khuất, chút vui.

: " sợ."

Frank: " mà, đến đây bầu bạn với cô thì cô chắc chắn sẽ sợ nữa."

Trọng Hi Nhiên: "..."

·

Kỳ Tư Niên cửa kính sát đất của phòng họp ngoài.

Trọng Hi Nhiên gầy một vòng, khuôn mặt nhỏ nhắn bằng bàn tay giờ còn nhỏ hơn, cằm so với đây còn nhọn một chút.

Dáng hình như cũng gầy .

Chiếc áo len trắng mỏng manh mặc cô trông rộng thùng thình.

Người cô ngày đêm mong nhớ ở ngay mặt , thật sự ôm cô lòng ngay lập tức, nhưng chỉ thể bình tĩnh đưa cho cô một cốc nước.

Người phụ trách công ty Mỹ gọi : "Neil, mời ."

Kỳ Tư Niên với giọng điệu bình thản: "Các cứ chuyện ."

Khương Chính lập tức tiếp lời, bắt đầu mặc cả với phụ trách công ty Mỹ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-213-co-the-bo-nha-di-nhung-nho-deo-nhan-cuoi.html.]

Kỳ Tư Niên cứ thế lặng lẽ cô hơn mười phút, trong thời gian đó cô đầu ba , nhưng đều nhanh trở .

— Vẫn còn giận ?

Ánh mắt đột nhiên một đàn ông Mỹ cao lớn che khuất .

Người đó cầm một chiếc máy tính xách tay, gì đó với Trọng Hi Nhiên, che kín mít cả cô.

Kỳ Tư Niên đợi mấy phút, vẫn ý định rời .

Anh cảm thấy khó chịu, đành chọn một chỗ xuống, cũng mấy để tâm đến chi tiết vụ mua , vì giới hạn cuối cùng vạch rõ với Khương Chính .

Người phụ trách công ty Mỹ và Khương Chính mặc cả qua , ai chịu nhường ai.

Mặt trời dần nghiêng về phía Tây, Kỳ Tư Niên ngoài cửa sổ, một tầng mây đen dày đặc, tối nay mưa .

Thời gian từng chút trôi qua, nhân viên bên ngoài lượt rời , hình như tan .

Kỳ Tư Niên lơ đãng gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn: "Được , Khương Chính."

Khương Chính đang định mặc cả thêm hai mươi triệu đô la Mỹ, lập tức mỉm phụ trách đối diện: "Được, chúng ký hợp đồng thôi."

Đối phương vẻ mặt mừng rỡ, gật đầu liên tục chợt lộ ánh mắt nghi ngờ, sợ thiệt thòi, còn đặc biệt gọi điện thoại thêm một nữa, khi thì mặt mày rạng rỡ ký tên.

Sau khi mua , mảng kinh doanh cốt lõi vẫn do họ quản lý.

Lương nhân viên tăng phổ biến 10%.

Lại còn nhận một khoản tiền bán kha khá…

Những điều kiện quá ưu đãi, kẻ ngốc mới ký.

Sau khi đàm phán xong, hai bên ký thư ý định, đó để đội ngũ pháp lý của mỗi bên xem xét hợp đồng.

Mọi chuyện cứ thế định đoạt, phụ trách công ty Mỹ : "Neil, chúng nhất định ăn tối một bữa."

"Thôi." Kỳ Tư Niên dậy ngoài.

·

Khi Frank đang xử lý từng khung hình hiệu ứng đặc biệt, nhận Trọng Hi Nhiên thỉnh thoảng liếc phòng họp, khỏi hỏi: "Cô quen đàn ông đó ?"

Trọng Hi Nhiên gật đầu một cái.

Frank: "Quả nhiên, thấy quan hệ hai bình thường chút nào."

Trọng Hi Nhiên chút cạn lời.

Vậy mà còn cố ý chắn đường?

Frank nhắc nhở cô: "Cô kết hôn ? Còn thể đàn ông khác như , chồng cô thật đáng thương quá."

"..."

"Hay là cô kết hôn thực là lừa ?"

"Không lừa ." Trọng Hi Nhiên , "Thật sự kết hôn ."

Frank chút thất vọng "Ồ" một tiếng, "Vậy là cô định ngoại tình ?"

"...Không."

Kỳ Tư Niên đúng lúc đó bước , thẳng về phía cô.

Ngón tay Trọng Hi Nhiên khẽ co .

Kỳ Tư Niên vòng qua chỗ việc, dừng phía cô, một tay chống lên bàn việc của cô, nghiêng dựa sát cô.

Một bóng hình bao phủ lấy cô.

Mùi gỗ mun xâm chiếm lấy cô, như mang theo một sự xâm lược và công kích nào đó.

"Vẫn còn giận ?" Anh nhẹ giọng hỏi.

Khi Trọng Hi Nhiên định mở miệng, cô phát hiện môi khô khốc, dính .

Cô khẽ động môi, định gì đó, thì thấy Frank ở bàn việc bên cạnh đột nhiên dậy, đưa tay định đẩy Kỳ Tư Niên xa.

Frank bằng tiếng Anh: " , nhưng nhắc nhở , cô kết hôn ."

Kỳ Tư Niên : " ."

Frank với vẻ mặt kiểu "Anh mà còn tránh xa cô , định tiểu tam của cô ?".

Rồi thấy đàn ông mặt bằng tiếng Anh lưu loát: " là chồng của cô ."

Frank: "...?"

Kỳ Tư Niên lấy từ túi quần tây một chiếc hộp nhẫn màu đỏ, mở , lấy chiếc nhẫn bên trong , đeo ngón áp út tay của Trọng Hi Nhiên.

"Có thể giận, cũng thể bỏ nhà , nhưng nhớ đeo nhẫn cưới."

Frank thấy tiếng trái tim tan vỡ.

 

Loading...