Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 189: anh cũng nên làm bố rồi
Cập nhật lúc: 2025-09-25 03:30:30
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Được .
Lần coi như cô miệng cứng.
Trọng Hi Nhiên cọ lòng , hỏi: “Là Khương Chính Mỹ lấy video về ?”
“Ừ, tốn chút công sức, nếu đến sớm hơn .” Kỳ Tư Niên nhắm mắt , giọng điệu mang theo chút mệt mỏi nhàn nhạt.
Anh dường như lúc nào cũng mệt mỏi như .
Gánh nặng lớn như thế đè lên vai , nhưng ai thể chia sẻ cùng .
Trọng Hi Nhiên cắn môi một cái, vươn tay nhẹ nhàng xoa bóp thái dương cho .
Kỳ Tư Niên khẽ cong môi, cô : “Sau em sẽ tùy tiện nổi giận nữa.”
Giọng cô đầy hối và xót xa.
“Anh đến chỉ vì chuyện .” Kỳ Tư Niên vươn tay, nắm lấy cổ tay cô, “Chủ yếu là vì nhớ em.”
Trọng Hi Nhiên mềm lòng.
Có Kỳ Tư Niên bên cạnh, dương khí dồi dào, Trọng Hi Nhiên còn lo lắng chuyện ma quỷ nữa, bình yên ngủ trong vòng tay .
Ngày hôm , cô thức dậy khi tiếng gõ bàn phím lạch cạch.
Vừa mở mắt, Kỳ Tư Niên đang máy tính gõ chữ, tai vẫn đeo tai .
Thấy cô tỉnh giấc, : “Ngay đây.”
Trọng Hi Nhiên gật đầu, rửa mặt , khi cô bước , Kỳ Tư Niên gập máy tính .
Anh : “Đi xem địa điểm cùng em nhé?”
Trọng Hi Nhiên sững : “Anh cần việc ?”
“Tối , ở bên em thêm chút nữa.”
Trọng Hi Nhiên mỉm , ngẩng đầu : “Vậy em cho nghỉ phép, họ cũng việc cả tuần , cũng nên nghỉ ngơi một ngày. Em sẽ dẫn chơi!”
Đây quả là một niềm vui bất ngờ.
Kỳ Tư Niên cô, ánh mắt chứa đựng ý : “Được thôi.”
Kỳ Tư Niên giờ thích đến những nơi đông .
Trọng Hi Nhiên bên cạnh, phát hiện đặc biệt kiên nhẫn, dù khác vô ý chạm vài cũng khó chịu đến , thậm chí còn giữ nụ lịch sự.
Trên đường fan couple bắt gặp và đòi chụp ảnh chung, cũng vui vẻ đồng ý.
Trọng Hi Nhiên cùng đến Hồng Nhai Động, ngắm Giải Phóng Bi, và ăn lẩu.
Vào buổi tối, cô dẫn lên hành lang của Raffles City.
Hoàng hôn treo lơ lửng những tòa nhà cao tầng xa xa, như thể song song với họ.
Chân trời xa xăm là những đám mây trôi màu xanh xám, nhuộm một lớp viền vàng.
Dưới chân, qua hành lang kính, thể thấy dòng sông cuồn cuộn.
Trọng Hi Nhiên tựa vai Kỳ Tư Niên, : “Ngày đầu tiên em đến Trùng Khánh đến xem địa điểm , lúc đó em nghĩ, nếu bên cạnh thì mấy.”
Trái tim Kỳ Tư Niên như tan chảy, mệt mỏi dường như cũng tan biến khoảnh khắc .
Anh nghiêng đầu hôn cô một cái: “Sau sẽ dành nhiều thời gian hơn để ở bên em.”
Cô khẽ cong môi, đôi mắt lấp lánh: “Được ạ. Nơi em đến nhất là Cửa Miệng Sự Thật ở Rome, chính là cảnh nữ chính trong phim ‘Kỳ nghỉ hè ở Rome’ đưa tay miệng sư tử , ?”
“Biết.” Kỳ Tư Niên : “Cuối năm .”
Trọng Hi Nhiên phấn khích : “Còn châu Phi nữa.”
“Và cả Ai Cập.”
Kỳ Tư Niên nghiêm túc cô: “Anh sẽ cùng em tất cả những nơi đó.”
Sau khi ăn tối, Trọng Hi Nhiên quyến luyến rời tiễn Kỳ Tư Niên xuống tầng khách sạn.
Thời gian ngắn ngủi như , thoáng cái trôi qua.
Chưa kịp vui bắt đầu buồn.
Kỳ Tư Niên giữ cằm cô, hôn mạnh một cái hỏi: “Khi nào em thể về?”
Trọng Hi Nhiên mím môi: “Chắc là khi xem xong địa điểm, một tuần, nhưng về cũng chỉ ở vài ngày là bắt đầu phim.”
Một khi khởi thì ít nhất ba bốn tháng.
Kỳ Tư Niên gật đầu.
Anh tự thấy giờ vẫn lạnh lùng, hồi đó dù thích cô , ban đầu cũng nhất định ở bên cô .
Từng nghĩ rằng chỉ cần cô hạnh phúc từ xa cũng đủ .
gần đây, tình cảm thuở thiếu niên của dường như từng chút một mọc cành lá, vươn xa hơn nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-189-anh-cung-nen-lam-bo-roi.html.]
Cứ nghĩ đủ thích đó , hóa còn thể thích hơn nữa.
Tình yêu khiến nảy sinh nỗi nhớ nhung quấn quýt và sự lưu luyến rời.
Trong làn gió nóng ẩm, ngay cả nụ hôn dường như cũng ẩm ướt.
Kỳ Tư Niên nắm lấy tay cô, cô một lát : “Hi Hi, xong bộ phim nghỉ ngơi một thời gian ?”
Trọng Hi Nhiên ngẩng đầu khó hiểu: “Ừm?”
Kỳ Tư Niên: “Anh sắp hai mươi tám , cũng nên bố .”
Hai mươi tám cũng lớn lắm nhỉ.
Không là do nhiệt độ quá cao, là lời của quá bỏng cháy.
Vành tai Trọng Hi Nhiên bắt đầu nóng bừng: “Ồ. Em tưởng vội chứ.”
Kỳ Tư Niên với giọng bình thản: “Bây giờ thì vội .”
“…”
Nửa lúc , Trọng Hi Nhiên đáp khẽ như tiếng muỗi kêu.
Hai bộ phim liên tục, ở giữa mấy thời gian nghỉ ngơi, cô quả thực cũng mệt mỏi về tinh thần.
Nghỉ ngơi một thời gian nạp năng lượng cũng .
Tiễn Kỳ Tư Niên xong, cô về khách sạn, thấy lá cờ Tổ quốc và thanh kiếm gỗ đào nhỏ cắm tủ đầu giường, trong lòng trống rỗng mất một lúc lâu.
Không Kỳ Tư Niên bên cạnh, cô giấu lá cờ Tổ quốc và thanh kiếm gỗ đào nhỏ gối ?
·
Trọng Hi Nhiên vốn tưởng rằng trong vòng một tuần là thể về, ngờ mấy địa điểm đó cô đều hài lòng lắm, cuối cùng đến Xuyên Thành một chuyến mới giải quyết xong.
Vừa định về Bắc Thành, Louis Fons đột nhiên đến Trung Quốc sớm hơn dự kiến.
Louis Fons là nhiếp ảnh gia mới nổi Pháp, năm ngoái đoạt giải Quay phim xuất sắc nhất Liên hoan phim Cannes.
Trọng Hi Nhiên thích phong cách phim lạnh lùng, nghiêm túc của , thử mời đến, ngờ bản yêu thích Trung Quốc, Trọng Hi Nhiên là tử của lão Bão, xem bộ phim của Trọng Hi Nhiên, nhanh đồng ý.
Louis Fons đến sớm là khảo sát các cảnh mà họ chọn, quả thực nghiêm túc và trách nhiệm.
Trọng Hi Nhiên đành gọi điện cho Kỳ Tư Niên: “Em xin mà, nhưng đột nhiên đến sớm hơn, em nhất định tròn bổn phận chủ nhà, thật sự chỉ cần lùi một ngày thôi là .”
Giọng Kỳ Tư Niên nhạt: “Đây là thứ mấy em cho leo cây ?”
Trọng Hi Nhiên nũng: “Ông xã—”
Cứ hễ cô gọi “ông xã” là hết cách với cô.
Kỳ Tư Niên thở dài: “Anh sẽ bảo Khương Chính đổi nhà hàng đặt sang ngày mai.”
Tâm trạng rõ ràng vui.
Cúp điện thoại, Trọng Hi Nhiên chút áy náy, nhưng kìm mà bắt đầu phấn khích.
Mở tin nhắn WeChat mà nhân viên bán Ferrari gửi cách đây lâu: “Quý bà Kỳ, chiếc Ferrari 12Cilindri quý bà đặt về , xin hỏi khi nào quý bà thể đến nhận xe ạ?”
Ngón tay Trọng Hi Nhiên lướt nhanh gõ chữ trả lời: “Sáng mai ạ~”
Louis Fons gì mà ở bên, tối nay cùng ăn một bữa tiệc đón tiếp là , đương nhiên là về Bắc Thành lái xe thể thao đến công ty tạo bất ngờ cho ông xã.
Tối nay đáp xuống Bắc Kinh 1 giờ sáng , Trọng Hi Nhiên chắc chắn thể về nhà trực tiếp.
Cô gọi điện cho Tạ Ngu.
Sau khi Minh Nghiên nâng đỡ, Tạ Ngu thăng cấp thành quản lý, trọng tâm chuyển sang đàm phán hợp tác, gần đây đều ở Bắc Thành.
Tạ Ngu nhận điện thoại lập tức đồng ý: “Hay quá, lâu ngủ chung.”
Trọng Hi Nhiên: “?”
Cô thấy câu lạ.
Cuối tháng sáu, Trùng Khánh ngay cả ban đêm cũng nóng ẩm và nhớp nháp, khiến thể chịu nổi.
Đáp xuống Bắc Thành, hít thở khí khô ráo, trong lành, Trọng Hi Nhiên đặc biệt hoài niệm.
Khu chung cư của Tạ Ngu cho taxi , Trọng Hi Nhiên xuống xe ở cổng, xách vali thẳng .
Đã hơn 2 giờ sáng, khu chung cư vẫn còn sáng đèn.
Trọng Hi Nhiên ngẩng đầu tìm nhà, rẽ một cái bất chợt thấy bóng dáng một đàn ông.
Người đàn ông mặc áo phông trắng, bên là quần đùi và dép lê, đèn đường trong khu chung cư hút nốt điếu thuốc cuối cùng, dập tắt lan can ném thùng rác đối diện.
Trọng Hi Nhiên dừng một chút, là Hoắc Tân.
Dường như nhận điều gì, chợt ngẩng đầu, về phía cô.
Trong mắt lóe lên một cảm xúc mãnh liệt, nhưng chỉ trong một giây trở bình thường.
Ánh mắt Hoắc Tân dừng chiếc vali trong tay cô, khẽ, giọng điệu trêu chọc: “Không lẽ là cãi với Kỳ Tư Niên đến nương tựa đó chứ?”