Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 171: Đụng phải cảnh vợ chồng họ hôn nhau
Cập nhật lúc: 2025-09-25 02:42:20
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi cúp video, Trọng Hi Nhiên vô cùng khó hiểu, cảm thấy chút hoang đường.
Vẻ mặt bà nội Kỳ chân thành, thậm chí còn kích động, tuyệt đối cố ý khó cô.
Biểu hiện – dường như bà chuyện Thịnh Giai và Kỳ Tư Niên từng yêu .
Trọng Hi Nhiên đành gọi điện cho Kỳ Tư Niên.
Đầu dây bên nhanh chóng nhấc máy: "Hi Hi."
"Bà nội gọi chúng cuối tuần ăn cơm."
"Được thôi."
Trọng Hi Nhiên: "Bà nội gọi cả Thịnh Giai cùng."
Ở đầu dây bên , Kỳ Tư Niên khựng .
Trọng Hi Nhiên thăm dò hỏi: "Bà nội... là chuyện quá khứ của và Thịnh Giai ?"
"Ừm. Lúc đó ông nội qua đời, chuyện với bà nội." Kỳ Tư Niên bình thản, "Không , nếu em thoải mái, sẽ với bà nội."
"Không cần ạ." Trọng Hi Nhiên nghĩ một lát, vẫn cảm thấy dĩ hòa vi quý thì hơn, "Nếu bà nội vẫn luôn , thì đừng với bà nữa. Hơn nữa cùng, em gì thoải mái cả."
Kỳ Tư Niên đợi vài giây, : "Được."
Trọng Hi Nhiên: "Sắp tới dự án phim sẽ bắt đầu , em thể sẽ bận, nhân lúc về nhà em một chuyến ? Đương nhiên cũng về ăn cơm với bố nữa."
Kỳ Tư Niên: "Được, em sắp xếp ."
Giọng điệu của cho cô cảm giác như từ nay về đều tùy cô sắp xếp.
Trọng Hi Nhiên cong môi, chút do dự sắp xếp kín mít bữa trưa và bữa tối của cuối tuần .
Sáng sớm thứ Bảy, hai vội vã đến nhà bà nội Kỳ.
Trong xe, hai đều bận rộn công việc riêng, gần đến nơi, Trọng Hi Nhiên mới nhịn trêu Kỳ Tư Niên một câu: "Sắp ăn cơm với vợ và bạn gái cũ , lo lắng ?"
Kỳ Tư Niên liếc cô một cái, như : "Hay là tuần hẹn Hoắc Tân ăn cơm nữa nhé?"
"..."
Anh phản công đúng là g.i.ế.c địch một vạn, tự tổn tám ngàn.
Thấy vẻ mặt cô rõ ràng ngây , Kỳ Tư Niên mới bật , nắm tay cô xuống xe.
Ấn chuông cửa, mở cửa là dì giúp việc trong nhà.
Trọng Hi Nhiên phòng khách, Thịnh Giai đến, đang sofa trò chuyện với bà nội Kỳ và dì Tông, thấy hai , vẻ mặt cô rõ ràng đổi một chút, nhưng nhanh khôi phục vẻ tự nhiên.
Dì Tông vội vàng dậy nhiệt tình đón tiếp: "Tư Niên và Hi Hi đến ."
Một mặt đầu nháy mắt hiệu cho Thịnh Giai.
Thịnh Giai đành dậy tới, tiên Kỳ Tư Niên một cái, đó mới mỉm lịch sự gật đầu với hai : "Kỳ tổng, phu nhân."
Khi "phu nhân", ánh mắt cô dừng Trọng Hi Nhiên.
Cô mặc một bộ sườn xám màu xanh ngọc bích.
Vốn là một màu sắc quá mức tục tĩu, nhưng khi mặc cô hòa quyện thành một khí chất tiểu thư khuê các – cái cảm giác cao quý bẩm sinh đó, là thứ mà khi còn nhỏ cô ngưỡng mộ nhất.
Cô nắm chặt móng tay lòng bàn tay.
Khi cô đánh giá Trọng Hi Nhiên, Trọng Hi Nhiên cũng về phía cô .
Cô mặc một chiếc áo len dệt kim khoét lỗ, lấp ló bên trong là một chiếc áo ba lỗ trắng, bên là váy bò ngắn kết hợp với giày bệt, trông năng động và gần gũi.
Ánh mắt hai giao trong chốc lát, đó bình tĩnh dời .
Vài .
Bà nội Kỳ thấy Trọng Hi Nhiên tươi rói, dậy vẫy tay với cô: "Mau để bà xem nào, Hi Hi mặc bộ sườn xám thật là ."
Trọng Hi Nhiên đến mặt bà nội Kỳ, bà nội Kỳ bộ sườn xám cô, : "Đây là tay nghề của Lưu dì, Tư Niên đưa cháu đặt đúng ?"
Cô khỏi đỏ mặt, chậm rãi gật đầu.
Lần đó khi đến tiệm sườn xám, Kỳ Tư Niên liên tục cho mang đến mấy chục bộ sườn xám tận nhà.
Bà nội Kỳ mỉm Kỳ Tư Niên: "Con cuối cùng cũng tiến bộ đấy."
Dì Tông liếc Thịnh Giai, cô vẫn mỉm nhẹ, chỉ là nụ đó chút gượng gạo.
Dì Tông cô thoải mái, vội : "Mau đừng nữa, xuống chuyện ."
Bà nội Kỳ kéo Trọng Hi Nhiên xuống bên tay trái của bà, Kỳ Tư Niên thuận thế cạnh Trọng Hi Nhiên.
Thịnh Giai liền xuống chiếc sofa đơn bên trái Kỳ Tư Niên.
Đợi định, dì Tông vội vàng rót cho .
Thịnh Giai dậy nhận lấy ấm từ tay dì Tông, : "Để cháu cho."
Cô rót cho bà nội Kỳ , rót cho Kỳ Tư Niên, cuối cùng là Trọng Hi Nhiên.
Khi đang trò chuyện, Thịnh Giai bắt đầu bóc quýt.
Cô bóc một quả quýt đưa cho bà nội Kỳ , bà nội Kỳ mỉm nhận lấy, đặt lên bàn , : "Đường huyết của bà dạo cao, dám ăn mấy thứ ."
Thịnh Giai ân cần : "Nếu bà thực sự thèm, ăn một hai múi cũng ạ."
Cô bóc một quả quýt nữa, đưa đến bên tay Kỳ Tư Niên.
Động tác của cô thuần thục, rõ ràng là đây quen .
Ngón tay Trọng Hi Nhiên khẽ co .
“Để tự .” Kỳ Tư Niên khẽ giơ tay, điềm tĩnh, “Hôm nay cô là khách, cần những việc .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-171-dung-phai-canh-vo-chong-ho-hon-nhau.html.]
Thịnh Giai khựng một chút, thu quả quýt về.
Trọng Hi Nhiên cảm thấy trong lòng trào lên từng đợt vui vẻ.
Kỳ Tư Niên đưa tay bóc một quả quýt, chia một nửa cho Trọng Hi Nhiên.
Cô tự nhiên đón lấy.
Thịnh Giai ấn móng tay vỏ quýt, nước b.ắ.n lên móng tay trắng muốt.
Bà Kỳ hỏi: “Giai Giai về sẽ nữa chứ? Tư Niên, những chỗ nào cần chăm sóc Giai Giai thì con vẫn chăm sóc.”
Kỳ Tư Niên khẽ “ừ” một tiếng hờ hững.
Dì Tông : “Tư Niên vẫn luôn với cháu và Giai Giai. Bộ phim mới mà con bé nhận cũng là do công ty của Tư Niên đầu tư đó. Bà cứ yên tâm.”
Bà Kỳ gật đầu: “Giai Giai cũng coi như thành tựu , đúng là bản lĩnh…”
Mấy trò chuyện một lát cùng ăn cơm.
Dù bà Kỳ cứ liên tục bảo Thịnh Giai yên đừng động, nhưng cô vẫn nhịn cầm lấy một cái đĩa, múc một món ăn đặt mặt Kỳ Tư Niên.
Trọng Hi Nhiên liếc , đó là món thịt dê xào hành mà Kỳ Tư Niên khá thích.
Bà Kỳ : “Giai Giai đúng là lòng, vẫn nhớ khẩu vị của Tư Niên.”
Dì Tông gượng gạo, vô thức liếc Trọng Hi Nhiên.
Trọng Hi Nhiên chỉ mỉm – cũng chính thời gian , cô xác định Thịnh Giai đến ý .
Sau đó Thịnh Giai múc canh gà cho .
Bát canh gà Thịnh Giai múc cho Kỳ Tư Niên cô dùng đũa công gạt bỏ hết rau mùi.
Trọng Hi Nhiên lặng lẽ cụp mắt xuống, gì.
Những chi tiết nhỏ nhặt thực thể tìm gì, nếu nổi giận thì vẻ quá lên, nhưng giống như một hạt cát lọt mắt, khiến cô cảm thấy khó chịu.
Kỳ Tư Niên ngẩng mắt Thịnh Giai một cái.
Thịnh Giai vẫn xuống với vẻ mặt bình thường, gì đặc biệt.
Kỳ Tư Niên Trọng Hi Nhiên, khẽ hỏi: “Em thêm hành lá ?”
Trọng Hi Nhiên khi uống canh gà thích thêm một chút hành lá, cô gật đầu. Kỳ Tư Niên đưa tay dùng thìa của múc một thìa nhỏ rải bát cô.
Trong lòng cô cảm thấy dễ chịu hơn nhiều vì hành động mật cố ý của .
Sau bữa ăn, Trọng Hi Nhiên lười xem Thịnh Giai diễn trò, bèn thẳng sân , định chờ thêm một lúc nữa sẽ rời .
Nắng trưa giữa mùa hè gay gắt, nhưng trong sân chút mát mẻ, bởi vì xung quanh trồng một hàng tre xanh mướt.
Kỳ Tư Niên vốn định theo cô, nhưng dừng bước cửa sổ chạm sàn.
Trọng Hi Nhiên mấy bụi tre, giống như một ly đậu xanh đá mát lạnh giữa mùa hè, màu xanh cứ thế thấm sâu lòng , khiến vô thức thêm vài .
Thịnh Giai giúp việc trong bếp xong , thấy Kỳ Tư Niên đang một cửa sổ chạm sàn.
— Cuối cùng cũng cơ hội chuyện riêng với .
Cô bước tới, còn kịp đến gần , thì thấy Kỳ Tư Niên bước sân, vòng tay ôm lấy eo Trọng Hi Nhiên.
Sắc mặt Thịnh Giai trắng bệch, vội vàng mặt , trở ghế sofa, trong lòng tràn đầy sự cam tâm.
Cô : “Để em cắt dưa hấu cho ăn nhé.”
Bà Kỳ liếc cô , gì.
Dưới bức tường sân, bóng tre đổ xuống một mát mẻ.
Kỳ Tư Niên xoa xoa eo Trọng Hi Nhiên: “Sao em ở đây một ?”
Trọng Hi Nhiên: “Ra ngoài hóng gió một chút.”
Kỳ Tư Niên “ừ” một tiếng, dùng lực kéo eo cô sát : “Em mặc bộ sườn xám thật sự khiến —”
“Ừm?”
“Muốn hôn em.”
“…”
Trọng Hi Nhiên căng thẳng liếc nhà: “Anh đừng loạn.”
Kỳ Tư Niên vòng tay ôm eo cô, kéo cô đến góc tường, tầm tán cây thông trong sân che khuất gần hết.
Anh nhẹ nhàng nâng cằm cô, cúi đầu dịu dàng hôn cô.
Trái tim Trọng Hi Nhiên đập nhanh lạ thường, cô rõ căng thẳng vì nụ hôn vì sợ phát hiện.
“Tập trung nào.” Kỳ Tư Niên bẻ ngược tay cô lưng.
lúc , Thịnh Giai đẩy cửa gọi: “Ăn dưa hấu thôi…”
Cô c.h.ế.t lặng tại chỗ.
Trọng Hi Nhiên vội vàng đưa tay đẩy Kỳ Tư Niên , nhưng đẩy .
Sắc mặt Thịnh Giai tái nhợt như tờ giấy, “xin ” về phòng.
Trọng Hi Nhiên vô cùng ngượng ngùng, nhưng Kỳ Tư Niên dường như hề phản ứng, còn ý tiếp tục hôn cô.
Trọng Hi Nhiên dùng sức đẩy cánh tay : “Anh điên ? Cô thấy đấy.”
“Thấy thì thấy.” Kỳ Tư Niên với giọng hờ hững, “Vợ chồng hôn thì gì chứ.”
“…”