Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 158: Tuần trăng mật

Cập nhật lúc: 2025-09-23 10:51:09
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh mắt cô chân thành, giọng dịu dàng, mang một cảm giác chữa lành.

Kỳ Tư Niên đưa tay xoa đầu cô một cái.

Giây tiếp theo, tháo dây an dậy, vẻ mặt như thể ở thêm một giây nào trong cái máy bay tồi tàn .

Trọng Hi Nhiên thấy buồn , vội đuổi theo khoác tay .

Xuống máy bay, đặt chân lên bãi cát trắng mịn như muối của hòn đảo, Kỳ Tư Niên mới yên tâm.

Trọng Hi Nhiên bật .

Cô tiện miệng : "Thật lúc nãy em nghĩ, nếu thật sự chuyện gì, hai chúng mà—"

Kỳ Tư Niên đưa tay bịt miệng cô .

"Phải tránh điềm gở."

Trọng Hi Nhiên khựng một chút – cô định gì.

Kỳ Tư Niên vòng tay ôm lấy vai cô, : "Anh ."

Giọng thấp, nhưng trầm ấm đọng sâu trong lòng cô.

"Anh cùng em trọn vẹn sống hết đời, như mới tính là lãng mạn."

Tim Trọng Hi Nhiên đập mạnh một nhịp.

Cô là một nội tâm khá theo đuổi khí lãng mạn, cũng sẽ những điều lãng mạn cho cảm động, đôi khi thậm chí còn cảm thấy như pháo hoa, dù chỉ rực rỡ một khoảnh khắc cũng .

vì câu của , cô đột nhiên đổi tất cả suy nghĩ đây.

Đối với một doanh nhân thực tế như Kỳ Tư Niên, việc trọn vẹn sống hết đời là sự lãng mạn thiết thực nhất ?

Trọng Hi Nhiên ôm cánh tay , như treo , gật đầu .

Kỳ Tư Niên cong cong môi.

Trên đảo những căn nhà gỗ, hành lý sớm đưa đến.

Hai nghỉ ngơi một lát, dùng bữa sự sắp xếp của quản gia đảo, đó tản bộ bên bãi biển, chuẩn ngắm hoàng hôn biển.

Trên đảo yên tĩnh.

Chỉ gió biển nhiệt đới từ Ấn Độ Dương thổi qua làn nước xanh thẳm trong vắt, cuốn lên những đợt sóng nhỏ màu trắng.

Bãi biển màu trắng như muối.

Trọng Hi Nhiên mặc một chiếc váy hai dây dài màu trắng, hài hòa tuyệt đối với bãi biển trắng xóa.

Kỳ Tư Niên nhẹ nhàng ôm eo cô, hai chân trần dạo bước bãi cát, cảm thấy tâm trạng bao giờ thư thái tự tại đến .

Dường như thế giới chỉ hai họ.

Mặt trời càng ngày càng thấp.

Bầu trời dần chuyển sang màu xanh hồng, nhanh đó biến thành màu tím mộng mơ, bao trùm lên bộ hòn đảo.

Trọng Hi Nhiên chỉ cảm thấy và Kỳ Tư Niên như đang ở trong một bong bóng màu tím mộng mơ khổng lồ, đến nghẹt thở.

Màu tím nhanh chóng biến thành một mảng lớn màu vàng cam, cả bầu trời như phủ kín bởi mây cháy.

Lúc Trọng Hi Nhiên mới nhớ chụp ảnh.

Cô vội vàng lấy điện thoại , đặt lên giá đỡ chỉnh sẵn mặt đất, bật chế độ chụp ảnh hẹn giờ, khi đếm ngược 5 giây thì ôm Kỳ Tư Niên chụp một tấm ảnh chung.

– Lần đầu tiên họ chủ động chụp ảnh chung, kể ảnh cưới.

Chụp xong, Trọng Hi Nhiên cầm điện thoại lên xem, cong cong mắt : "Phải chụp cả bóng lưng của hai chúng nữa."

Kỳ Tư Niên mặc kệ cô gì thì , phối hợp cùng cô tạo đủ kiểu dáng.

Sắc trời dần tối, mặt trời chỉ còn một chấm nhỏ ở đằng xa.

Trọng Hi Nhiên kéo Kỳ Tư Niên bãi biển, cùng giơ tay tạo hình trái tim, chùm mặt trời vàng cam nhỏ bé vặn gọn trong trái tim do hai bàn tay họ tạo thành.

"Tấm hảo quá!" Trọng Hi Nhiên kích động lao lòng Kỳ Tư Niên để xem, "Có ? Có ?"

"Có," Kỳ Tư Niên dịu giọng đáp, đưa tay ôm lấy cô, liếc cô một cái mới bức ảnh trong điện thoại.

Trong ảnh, Trọng Hi Nhiên rạng rỡ, một lọn tóc gió thổi bay che mất một phần mặt, cơ thể cô nghiêng về phía .

Anh khẽ cong môi, cũng nghiêng về phía cô.

Cả hai đều mặc quần áo tông màu trắng.

Phía , bầu trời vàng cam và làn nước biển sẫm màu mất ánh mặt trời trở thành một phông nền tuyệt trần.

Trọng Hi Nhiên đột nhiên ngẩng mặt lên, hôn một cái.

Kỳ Tư Niên khựng một chút.

Cô thật sự vui, lập tức đặt bức ảnh hình nền điện thoại, khóe môi cong lên : "Anh cũng đặt."

"Được." Toàn Kỳ Tư Niên đều mềm mại trở .

Trời dần tối, những ngọn đèn xa đúng lúc sáng lên.

Nhiệt độ khá thích hợp, hai liền bên bờ biển trò chuyện.

Nước biển rút , cát chân mềm mịn, giẫm lên cảm thấy đặc biệt thoải mái.

Trọng Hi Nhiên đùi Kỳ Tư Niên, dễ chịu nhắm mắt .

Kỳ Tư Niên đưa tay vuốt mái tóc dài rối của cô, đột nhiên : "Hi Hi, xin ."

Trọng Hi Nhiên mở mắt, nửa đùa nửa thật : "Sao tự nhiên xin ? Đã với em ?"

Kỳ Tư Niên cúi đầu, đôi mắt nghiêm túc cô: "Xin em, tuần trăng mật muộn mất năm năm ."

"Không cần xin ," Trọng Hi Nhiên đưa tay ôm lấy cổ : "Em thấy bây giờ đúng lúc. Nếu năm năm thật sự đưa em đến đây hưởng tuần trăng mật, em khi sẽ ngượng c.h.ế.t mất."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-158-tuan-trang-mat.html.]

Kỳ Tư Niên xoa nhẹ dây áo vai mảnh mai của cô một lát, : "Cũng chắc."

Giọng đầy ẩn ý: "Biết sẽ sớm quen thuộc với hơn."

Trọng Hi Nhiên: "..."

Anh từ từ cúi đầu, hôn lên môi cô.

Lòng bàn chân Trọng Hi Nhiên nước biển bất chợt dâng lên xô đẩy, một luồng khí lạnh tức thì lan khắp làn da.

Kỳ Tư Niên đặt cô xuống bãi biển, giữ chặt hai tay cô, mười ngón tay đan xen, đè lên bãi cát trắng, nhẹ nhàng lún trong cát.

Giọng khàn khàn: "Gọi , ?"

Sự kiên trì cuối cùng của Trọng Hi Nhiên là trở về căn nhà gỗ, nơi cô gọi hết đến khác, " ơi".

Hòn đảo lớn, mấy ngày nay hai khắp cả đảo, những hoạt động nên trải nghiệm như lặn biển, ngắm cá heo, nhà hàng nước cũng đều thử qua, thời gian lâu dần, khó tránh khỏi cảm thấy nhàm chán.

Hai ngày cuối cùng, Trọng Hi Nhiên giường, hỏi Kỳ Tư Niên các đảo khác xem .

"Đi thì thôi," Kỳ Tư Niên nửa đùa nửa thật cô, "nhưng em ở bên mà còn thấy chán ?"

Anh đưa tay vòng qua eo cô, cô vội vàng lùi , đáng thương : "Thật sự chịu nổi nữa ."

Kỳ Tư Niên quá đáng sợ.

Đây là tuần trăng mật.

Chẳng khác nào tìm một nơi để chơi trò giam cầm với cô, mấy bộ bikini của cô ép hết một lượt .

Cô bắt đầu hối hận vì bắt Kỳ Tư Niên mang theo máy tính.

Hơn nữa, mục đích chuyến của cô cũng vẫn đạt , bởi vì Kỳ Tư Niên dù cũng kiên quyết cởi áo .

Cô thiệt thòi quá.

"Lại đây, chạm em ." Kỳ Tư Niên .

Trọng Hi Nhiên dè dặt mấy , khi đảm bảo hết đến khác, cô mới xích gần, dựa lòng .

Ngón trỏ tay của Kỳ Tư Niên quấn vài vòng tóc cô, lẩm bẩm một : "Mấy ngày nay đến mức vô nhân đạo ?"

"Đâu chỉ vô nhân đạo, quả thực là cầm thú!" Kỳ Tư Niên dẫn Trọng Hi Nhiên hội hợp với Hứa Tấn và Tô Ninh, Hứa Tấn thấy vết đỏ cổ Trọng Hi Nhiên liền nhịn thốt lên.

"Cậu cũng thôi," Kỳ Tư Niên lạnh nhạt đáp trả.

Hai phụ nữ chút ngại ngùng khoác tay sang một bên.

Bốn đều cảm thấy chỉ ở đảo thì nhàm chán, cũng đến những hòn đảo đông , thế là họ quyết định tụ tập chuyện phiếm.

Kỳ Tư Niên còn cho sắp xếp một lò nướng.

Đêm xuống, bốn liền quây quần bên trò chuyện và nướng xiên.

Dầu nhỏ xuống than hồng, phát tiếng xèo xèo.

Kỳ Tư Niên lò nướng, thong thả phết dầu lên những xiên thịt nướng, ánh lửa màu cam ấm áp chiếu lên mặt , khiến trông đặc biệt dịu dàng.

Động tác của mấy thành thạo, nhưng cũng khá dáng, trong từng cử chỉ còn toát lên vài phần tao nhã.

Hứa Tấn cạnh , châm một điếu thuốc: "Cậu cũng đấy chứ."

Lời còn dứt, điếu thuốc tay Hứa Tấn Kỳ Tư Niên giật lấy, ném lò nướng.

Kỳ Tư Niên nhàn nhạt : “Xin nhé, cô em nhà ngửi mùi thuốc lá.”

Hứa Tấn xoa xoa cánh tay nổi da gà: “ chịu hết nổi , ma ám thật ? Ngày nào cũng em em, phát ghê.”

Tô Ninh bật .

mặt biển đen ngòm phía xa, như thể tiện miệng hỏi: “Lúc nãy thủy phi cơ, từ cao hòn đảo của hai hình trái tim. Trước đây ai từng cầu hôn ở đây ?”

Trọng Hi Nhiên sững sờ một chút, đầu Kỳ Tư Niên: “Có ?”

Kỳ Tư Niên hai tay cầm hai xiên thịt nướng ép , nhàn nhạt : “Có thể . Dù là đảo tư nhân, nhưng lúc đến thì vẫn luôn kinh doanh.”

Tô Ninh gật đầu.

Trọng Hi Nhiên Hứa Tấn, trêu chọc : “Anh thấy , chị thích nơi , mau cầu hôn chứ.”

Hứa Tấn nâng mí mắt lên, Tô Ninh.

Anh đôi mắt đào hoa, trông đặc biệt đa tình.

Tô Ninh lười biếng bật : “Cô em nhầm , chúng chỉ là bạn tình mà thôi.”

Trọng Hi Nhiên: “...”

thật sự thẳng thắn.

Trọng Hi Nhiên tò mò hỏi: “ đây hai yêu ?”

Tô Ninh với giọng điệu mấy bận tâm: “Trước đây là nghĩa bây giờ là.”

Hứa Tấn dường như phản ứng gì.

Anh tới, nhưng cạnh Tô Ninh, mà xuống cạnh cô: “Nào, kể , Lão Kỳ cầu hôn em thế nào?”

Rõ ràng là đang chuyển chủ đề.

đáp.

Hứa Tấn với giọng điệu khiêu khích: “Tuần trăng mật kéo dài đến tận bây giờ, chắc từng cầu hôn em chứ? Cô em xem, em gả cho vì cái gì thế?”

Kỳ Tư Niên liếc mắt qua.

Trọng Hi Nhiên chớp chớp mắt, với giọng điệu mềm mại: “Anh tại nhất định cầu hôn chứ? Ban đầu là em lóc van xin gả cho mà, bắt em cầu hôn là em mãn nguyện lắm .”

Hứa Tấn: “...”

 

Loading...