Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 153: Cô ấy đủ 18 tuổi chưa?
Cập nhật lúc: 2025-09-23 10:51:04
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trọng Hi Nhiên cứ thế mặc bộ JK, Kỳ Tư Niên kéo lên xe.
Cô ở ghế phụ, Kỳ Tư Niên lấy từ hộp ở bảng điều khiển trung tâm hai viên thuốc dị ứng Ebastine mà thường mang theo, đưa cho Trọng Hi Nhiên uống, mới lái xe đến bệnh viện.
Chưa đến bệnh viện, các nốt ban Trọng Hi Nhiên dần hết ngứa, và xu hướng lặn .
Cô đưa hai tay , Kỳ Tư Niên: “Em hình như , chúng về thôi.”
Kỳ Tư Niên liếc cánh tay nhỏ của cô, các nốt ban đỏ nổi cộm quả thật trở nên phẳng hơn, trông như in làn da trắng nõn, vẫn khiến thấy rợn .
Anh kiên quyết: “Đã đến đây , cứ để bác sĩ xem qua một chút.”
Trọng Hi Nhiên đánh giá từ xuống chiếc váy nhỏ : “ em đang mặc…”
“Không nhưng nhị gì cả.” Kỳ Tư Niên với giọng điệu thể nghi ngờ, “Quần áo quan trọng quan trọng?”
Trọng Hi Nhiên nhỏ: “Mặt mũi quan trọng hơn.”
cuối cùng vẫn cãi Kỳ Tư Niên, đành miễn cưỡng theo đến bệnh viện khám cấp cứu.
Ở tuổi , việc mặc bộ JK giữa chốn đông thế , cô cũng thể vượt qua rào cản tâm lý của chính .
Cô đeo khẩu trang kín mít, bước cũng vẻ chột .
Hơn nữa do tâm lý , cô cứ cảm thấy đang , khéo còn đang lén chụp ảnh cô.
Kỳ Tư Niên dắt tay cô, vẻ mặt thản nhiên.
Thế là chuyện giao tiếp với bác sĩ cô đều giao hết cho Kỳ Tư Niên.
Nữ bác sĩ cấp cứu xong lời kể của Kỳ Tư Niên, các nốt ban cô, với Kỳ Tư Niên: “Là nổi mề đay cấp tính, lặn thì . Theo mô tả của , thể em gái dị ứng với mùi hương của nến thơm.”
— Còn dị ứng với mùi nến thơm nữa ?
Cô thật sự từng đến bao giờ.
Thế nhưng Kỳ Tư Niên cùng tần với cô.
Anh khẽ nhướng mày, lặp một câu: “Em gái?”
Nữ bác sĩ vội : “Không em gái ?”
Kỳ Tư Niên: “Vợ .”
Nữ bác sĩ kinh ngạc Trọng Hi Nhiên một cái: “Cô đủ 18 tuổi ?”
Sau đó dùng ánh mắt “Đồ cầm thú nhà tha cho cả một cô gái bé bỏng thế ” mà Kỳ Tư Niên.
Trọng Hi Nhiên: “…”
Cũng , Kỳ Tư Niên mặc áo sơ mi quần tây, trông trưởng thành và quý phái. So với , cô mặc đúng là như một nữ sinh cấp ba.
Kỳ Tư Niên bật , đùa: “May mà cô cô là con gái .”
Anh khẽ bóp tay Trọng Hi Nhiên, giọng điệu mang theo vài phần trêu chọc, “Gọi là em gái cũng , dù cũng là từ nhỏ đến lớn mà.”
Nữ bác sĩ lắc đầu, dường như thầm cảm thán đạo đức xã hội ngày càng xuống cấp, kê cho Trọng Hi Nhiên một ít thuốc mỡ bôi ngoài da và cho họ về.
Trọng Hi Nhiên vội vàng giục Kỳ Tư Niên thanh toán và lấy thuốc. Khi trở về gian riêng tư trong xe, cảm giác thoải mái đó mới dần biến mất.
“Em gái.” Chóp tai cô bỗng thở ấm nóng bỏng nhẹ, giọng trong trẻo pha chút trêu chọc của Kỳ Tư Niên văng vẳng bên tai cô, “Anh trai giúp em thắt dây an .”
Trọng Hi Nhiên bất giác khẽ rùng .
Cô bao giờ gọi Kỳ Tư Niên là “ trai”, hồi nhỏ cùng lắm chỉ gọi là “ Tư Niên”.
Anh đây ít khi gọi cô, càng từng gọi cô là “em gái”, cái cách xưng hô thốt khiến cô cảm thấy chút sến súa thể tả.
mà… khiến cô ghét bỏ.
Anh nghiêng kéo dây an , ngón tay thon dài vô tình hữu ý lướt qua cổ áo cô.
Trọng Hi Nhiên tim đập nhanh hơn: “Em tự .”
“Như .” Kỳ Tư Niên chậm rãi , “Anh trai chăm sóc em gái chứ.”
Khi hai chữ “ trai”, giọng điệu vô cùng ám .
Trọng Hi Nhiên cũng tại , trong đầu bỗng dưng nảy một câu thoại xưa cũ, sến súa—
“Vậy là chăm sóc đến tận giường luôn ?”
Mặt cô thoáng chốc đỏ bừng.
May mà bên ngoài trời tối, sẽ nhận .
Cô trấn tĩnh , để suy nghĩ linh tinh.
Giây tiếp theo, môi dán lên má cô, thấp giọng : “Sao mặt em gái nóng thế ? Đỏ mặt ?”
“…”
Trọng Hi Nhiên đưa tay đẩy mặt , kỳ lạ : “Hôm nay mà bất thường thế?”
Kỳ Tư Niên tay đặt vô lăng gõ nhẹ: “Không nữa, chắc là tâm trạng , dù thì em gái cũng tỏ tình với mà.”
Trọng Hi Nhiên: “…”
Lời tỏ tình của cô còn tác dụng khiến thần kinh ???
Không một tiếng “em gái” của cô y tá bật lên công tắc nào đó trong Kỳ Tư Niên, suốt đường cứ “em gái” dài, “ trai” ngắn, mà cô chỉ tìm một cái lỗ mà chui xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-153-co-ay-du-18-tuoi-chua.html.]
Cuối cùng cũng về đến nhà, những cánh hoa hồng sàn giẫm đạp chút lộn xộn.
Mùi hương trong khí cũng tan biến hết.
Kỳ Tư Niên bảo cô đợi ở cửa, dọn dẹp nến thơm bỏ túi rác, mới để cô nhà.
Trọng Hi Nhiên uể oải bước , chút thất vọng.
Màn tỏ tình tối nay quả là thất bại thảm hại.
Tất cả các khâu cứ như thể đang chống cô .
Đầu tiên là cô kiểm soát mà tỏ tình với Kỳ Tư Niên trong văn phòng, hai hôn hít suốt đường về thì ngại ngùng chạm mặt đầu bếp đang nấu cơm ở nhà, đó cô dị ứng nến thơm, khi ngoài còn loa AI "tấn công" bằng bản giao hưởng, cho đến giờ còn ăn bữa tối.
Kỳ Tư Niên lúc hỏi cô: “Em gái vui ?”
À, còn bất ngờ "thu hoạch" thêm một Kỳ Tư Niên thích gọi cô là em gái nữa chứ.
“…”
Tâm trạng của Trọng Hi Nhiên lúc : vô cùng tuyệt vọng.
Cô vài bước xuống ghế sofa, dùng mũi chân khều khều cánh hoa hồng trong phòng khách, buồn bã : “Có em sắp xếp thứ thất bại ?”
Kỳ Tư Niên xuống bên cạnh cô, ôm cô lòng.
“Anh thấy thất bại.” Anh , “Anh vui.”
“ mà mỗi khâu đều xảy vấn đề…”
“Thì vấn đề gì chứ? Sau chúng hồi tưởng ngày em tỏ tình với , những điều hảo ngược sẽ khiến ấn tượng sâu sắc hơn.” Giọng Kỳ Tư Niên nhẹ, cố ý dùng giọng dỗ dành cô.
“Anh sẽ mãi nhớ em đột nhiên yêu trong văn phòng.”
“Nhớ chúng hôn hít đầu bếp bắt gặp.”
“Và em đột nhiên dị ứng, nữ bác sĩ phòng cấp cứu còn tưởng em mặc đồ JK là em gái nữa…”
Trọng Hi Nhiên: “…”
Anh , nhẹ nhàng dùng môi chạm tai cô, như thể đang hôn cô, như thể chỉ đang vuốt ve cô.
Tâm trạng của Trọng Hi Nhiên dần hơn trong sự mật .
Cô : “Vậy chúng ăn cơm .”
“Được.”
Kỳ Tư Niên hâm nóng thức ăn một chút, bảo loa AI phát bản giao hưởng "Ode to Joy" phiên bản piano, đó tắt đèn phòng khách, chỉ bật chiếc đèn cây cạnh ghế sofa — khí thế cũng chẳng kém gì thắp nến thơm là bao.
Hai dùng bữa tối trong khí ấm cúng, lãng mạn.
Kỳ Tư Niên cô hỏi: “Bây giờ thể ?”
Anh chỉ phòng ngủ.
Trọng Hi Nhiên "ồ" một tiếng, gật đầu, chợt nhận vẫn tắm rửa.
Cô khẽ : "Em tắm , nhanh thôi."
Kỳ Tư Niên ừ một tiếng.
Trọng Hi Nhiên phòng ngủ, khóa trái cửa, nhanh chóng tắm rửa, sấy khô tóc, đến hai mươi phút ló đầu , vẫn mặc bộ đồng phục JK màu xanh bạc hà pha trắng.
Cô Kỳ Tư Niên đang sô pha, khẽ : "Anh... ."
Kỳ Tư Niên dậy bước tới.
Cánh cửa mở , Trọng Hi Nhiên lập tức nín thở.
Trên giường trải đầy cánh hoa hồng đỏ thắm, giữa giường đặt một bó hoa hồng hình trái tim.
Ga trải giường bên cũng , màu hồng nhạt.
Khung cảnh , còn khoa trương hơn cả đêm tân hôn của họ.
Kỳ Tư Niên vươn tay, "tách" một tiếng kéo hai cúc áo sơ mi phía .
Một chiếc cúc rơi xuống đất, lăn đến bên chân Trọng Hi Nhiên.
Cô mím môi, : "Đây là hoa hồng em tặng —"
Chữ "hoa" nuốt chửng một cách đột ngột.
Kỳ Tư Niên đẩy cô lên giường, cô ngã mạnh xuống tấm nệm mềm mại, cánh hoa hồng cũng nảy lên vài centimet.
Kỳ Tư Niên ném cặp kính lên đầu giường, cúi xuống hôn cô.
Anh dường như thể kiềm chế nữa, cắn nhẹ lên môi cô, giữ chặt cô giường.
Cô ngửa đầu đáp nụ hôn của , tay vụng về chạm chiếc khóa thắt lưng lạnh lẽo của . lúc , loa AI đột nhiên phát tiếng nhạc vui vẻ rộn ràng—
"Vận may đến, chúc bạn vận may đến!"
"Vận may mang đến niềm vui và tình yêu!"
"Vận may đến chúng vận may đến!"
"Đón vận may thịnh vượng phát triển khắp bốn bể!"
Trọng Hi Nhiên: "..."